126. không phải

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





khoảnh khắc khiến bạn cảm thấy người ấy như không phải người ấy?

...

dũng 01:

'khi nó dứt khoát đòi chia tay và không chịu nghe điện thoại. bình thường nó vẫn là em bé ngoan cơ mà...'

.

mạnh 02:

'trong lòng anh, các em không bao giờ thay đổi.'

.

đại 03:

'khi em gọi mình ơi mà anh ấy nhìn em nhếch môi một cái rồi bỏ đi nơi khác...'

.

dũng 04:

'nhận được tin nhà hàng xóm cháy liền vội vã chạy về phòng, mở cửa ra thấy em nằm ngoan ngoãn trong chăn nghịch điện thoại, còn a anh về! thấy rất sai mà không dám nửa lời thắc mắc..'

.

hậu 05:

'đứa nào đánh em? bố láo vãi! nói đi! anh sẽ tát sấp mặt nó!'

.

trường 06:

'khi nó tổng sỉ vả dũng gôn vì làm chinh đen đau lòng rồi lại quay qua chửi chinh đen yếu đuối. em chỉ còn biết núp một góc nghe và tự nhủ thật may nó không chửi mình như vậy!'

.

duy 07:

'hôm nay duy bán hàng có mệt không? vào đây nghỉ tí nào! ôi lạy chúa có cảm giác trong lúc mình đi vắng nó đã nghịch ngu đốt hết cả gia tài của mình vậy...'

.

huy 08:

'khi nó nói người tao thích chưa bao giờ là mày cả.'

.

toàn 09:

'😳😳😳'

.

phượng 10:

'phượng sẽ không nhìn thanh những lúc ở trên sân... đùa thế chứ cứ quen nó nhăn nhở thôi mà bám đít mình, thế mà ra sân đập nhau như trâu chó còn cục súc hơn cả thằng huy, cứ thấy...'

'thấy sao hả anh?'

'... đẹp trai.'

/câu này đã được chỉnh nhỏ tiếng, kì lạ là những người xunh quanh đều nghe được, ngoại trừ anh thanhhhh./

.

mạnh 11:

'hôm nay tao bận bán hàng, mày rủ thằng trọng đi chơi cùng đi, nhé!

???'

.

chinh 13:

'... tóc nó hết xoắn rồi...'

.

đức 14:

'... đại không dỗ em nữa rồi.'

.

thanh 17:

'nghe bảo thần dân thuyền thanh phượng đang tính gả công chúa nhà này sang nga? đ*ooooo!'

.

hải 19:

'hôm nay thấy đội trưởng cãi nhau với anh huy, thấy đội trưởng suýt lao vào đánh nhau nhưng may được mọi người cản lại, thấy đội trưởng bỏ về phòng đóng rầm cửa. em sợ lắm...'

.

dụng 20:

'nó chỉ cần ngậm mồm không cười là đã trở thành một thằng ất ơ xa lạ nào đó trong cuộc đời em rồi.'

'mình tưởng bạn dụng đang níu kéo mình? thế mà giờ đã thành xa lạ rồi à?'

'... người lạ ơi, xin hãy cho tôi mượn nụ h...'

/đang ăn vả./

.

trọng 21:

'... sao anh của em lại đi khoác tay mạnh?'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net