129. có lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





khoảnh khắc bạn cảm thấy bản thân có lỗi với đối phương?

...

dũng 01:

'gạt bỏ vụ em đang ghét nó đi, thì chắc là khi nổ ra tin đồn giữa em và những cô gái khác. thấy nó im lặng đọc từng mẩu báo nhưng có người đi đến thì tắt vội, em thấy rất có lỗi.'

.

mạnh 02:

'anh không thể chụp ảnh và kí tặng cho tất cả các em được, đừng giận anh nhé 😞'

.

đại 03:

/tự nguyện quỳ gối giữa nhà./

'nếu anh muốn, em sẵn sàng đem tính mạng này để chuộc lại lỗi lầm đã gây ra.'

/thật ra con mèo vẫn không biết chuyện gì./

.

dũng 04:

'xin lỗi, là anh không thể đem lại cho em cảm giác an toàn.'

.

hậu 05:

'em là gánh nặng, đúng không?'

.

trường 06:

'để em bé phải nghĩ và lo lắng nhiều về việc của anh và tuấn anh rồi. tuấn anh là bạn thân nhất của anh, nhưng em bé là người anh thương nhất, là người không thể thay thế.'

.

duy 07:

'... hay hôm nay tao nghỉ bán hàng một hôm đưa mày đi chơi nhé? ra đây, đừng tìm cách đốt nhà anh tư nữa.'

.

huy 08:

'... nói thích mày, nhưng đến cả việc mày nói dối, tao cũng chẳng nhận ra.'

.

toàn 09:

'em thích người nọ người kia chỉ là qua đường thôi, trái tim em vẫn nguyên vẹn chờ người lạ trở về.'

.

phượng 10:

'... lần sau dỗi mày tao sẽ không khoá cửa phòng nhốt mày ở ngoài nữa. mày cứ vào phòng đi, ra góc nhà ngồi cũng được.'

.

mạnh 11:

'khổ thân nó. hiền quá nên những lúc mình cáu gắt chỉ biết cười hề hề cho qua.'

.

chinh 13:

'xin lỗi vì đã nhạo báng mái tóc mày. giờ hết cơ hội rồi...'

.

đức 14:

/đang úp mặt xuống gối nghẹn ngào./

'em đã yêu thương anh huy như vậy mà anh nỡ... sao anh lại đối xử với em như vậy? nếu vì anh mà đại không cần em nữa thì sao?'

/bạn nắng cũng không hiểi chuyện gì đã xảy ra./

.

thanh 17:

'... em hông dễ say đâu. em tỉnh lắm. thương anh...'

.

hải 19:

'đội trưởng hãy tin em, em không hề làm bất cứ chuyện gì có lỗi với anh cả.'

.

dụng 20:

'là anh suy nghĩ không thấu đáo, hành động ngu xuẩn làm tổn thương em.'

.

trọng 21:

'vì anh, mỗi lần nghe người ta nhắc đến sừng, không hiểu sao cảm giác tội lỗi lại ngập tràn trong em.'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net