159. dấu vết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





...

dũng 01:

'thỉnh thoảng merci lại nhìn ra cửa ư ử vẫy đuôi, khỏi cần ra xem cũng biết có thằng hèn đang rình trộm.'

.

mạnh 02:

'em ngửi thấy mùi ramen, ai đang lén lút ăn mảnh vậy?'

.

đại 03:

'mũi em cũng sứt rồi nè! nãy hải hỏi có muốn tậu tha thu đôi với mèo không, em gật đầu mà không hiểu chuyện gì, ai ngờ nó đè em ra cắn.'

.

dũng 04:

'không phải đang ốm sao? vậy thì vết son trên cổ áo em là sao vậy?'

.

hậu 05:

'hải cắn đội trưởng đầy yêu thương, cớ sao anh lại cắn tím thịt em thế này?'

'dạo này mày nhắc đến hải hơi nhiều rồi đấy?!'

.

trường 06:

'đã bảo đêm không được ăn đồ ngọt rồi cơ mà?'

'ơ em có ăn đâu?'

'socola dính trên miệng kia kìa. còn nữa, vứt ngay đống kitkat giấu trong chăn kia đi! muốn đêm kiến bò lên giường cắn ngắn chân đi không?'

'huhu đồ quá đáng! có mà cắn tịt mắ... á!'

.

duy 07:

'vết son trên cổ áo trọng không liên quan gì đến di và cơ nghiệp của di à nha... di làm ăn đàng hoàng lắm không trả thù riêng nhé!'

.

huy 08:

'nãy mất điện thằng nào lén cạo lông chân tao hả chinh? thằng nào hả chinhhhhh?'

.

toàn 09:

'làm thế nào để đốt nhà các bạn cháy rụi mà không để lại dấu vết nhỉ? chứ cứ như thanh thì đáng sợ lắm...'

.

phượng 10:

'à thì...'

/chinh đen đang hỏi sao trời nắng mà anh phượng lại quấn khăn/

/chinh đen lại hỏi sao tự nhiên anh phượng đỏ mặt bỏ về phòng./

.

mạnh 11:

'dấu vết vốn là cái thứ chó chết nhất trên đời! suýt chút nữa là tao chạy kịp trước khi nó về rồi. ai thương tao với...'

.

chinh 13:

'hình như nãy em ngủ bị bóng đè hay sao á, chắc thế.'

.

đức 14:

'ngủ một giấc dậy bỗng thấy chân phát ra tiếng leng keng...'

'không phải em! em thề lần này không phải em làm!'

'???'

.

thanh 17:

'hồi còn bé, em có được học một câu chuyện đầy ý nghĩa, đại khái về một đàn chuột đáng yêu cùng bày mưu để vượt qua khốn khó bằng cách đề phòng, đánh dấu nguy hiểm từ xa...'

.

hải 19:

'đội trưởng ơi! hôm qua em bị mèo cào tay chảy máu, giờ vẫn còn vết đây này!'

'bôi thuốc rồi còn gì? có phải thuốc tiên đâu mà nó hết ngay được?'

'em đang nghĩ lấy cái gì che đi là được á!'

'cái gì là cái gì? ngón tay bé thế thì lấy được cái gì che?'

'cái nhẫn ạ.'

'...'

.

dụng 20:

'dấu với chả vết mẹ gì? đêm nào cũng phải mò ra ngoài sảnh vác thằng ôn con về phòng. lúc nào cũng cãi em mải chơi điện tử ngủ quên. về mẹ phòng mà chơi, tao có làm gì mày đâu?'

.

trọng 21:

'chỉ là dấu son thôi mà, có phải điều gì to tát đâu anh? người ta bảo chúng ta là sai, thế thì cũng đến lúc nên sửa sai rồi.'

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net