26. sợ mất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



có khi nào bạn sợ mất người kia?

...

dũng 01:

'trời mưa. hoặc đi bơi. em sợ muối sẽ tan khi gặp nước.'

.

mạnh 02:

'em làm gì có mà sợ mất?'

.

đại 03:

'dưới trời mưa tuyết ở thường châu. không hiểu sao thấy anh ấy dưới tuyết rơi trắng xóa chạy trên sân, em lại có suy nghĩ sợ mất.'

.

dũng 04:

'mất rồi.'

.

hậu 05:

'những lúc anh ấy quanh quẩn bên chinh...'

.

trường 06:

'mày sẽ bỏ tao à?'

'không ạ.'

.

duy 07:

'thật ra em chỉ sợ mất hết khách thôi.'

.

huy 08:

'giới quý tộc không cho em phép em sợ hãi.'

.

phượng 10:

'cấm bỏ tao!'

.

mạnh 11:

'xời. không phải của mình thì mất cũng đúng thôi. nghĩ nhiều làm gì? duy vứt tao cây son!'

.

chinh 13:

'khi nó ngày càng nổi tiếng.'

'tao như nào vẫn là của mày thôi.'

'tránh ra! nói thôi là được rồi, đừng dụi vào người tao nữa! tóc mày chọc ngứa quá!'

.

đức 14:

'em chưa từng nghĩ đến chuyện này, cho nê...'

'anh không cần nghĩ. em sẽ không biến mất.'

.

thanh 17:

'thì anh tuấn anh...'

.

hải 19:

'em níu áo anh trường chặt lắm. em không bỏ đâu. mà thậm chí anh có biến mất, em cũng lăn tới cùng trời cuối đất để tìm.'

.

dụng 20:

'thằng chân dài bước chậm thôi. từ từ tao mới theo kịp.'

.

trọng 21:

'em đã luôn sợ mất ngay từ thời điểm khởi đầu.'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net