56. nhật ký của nguyễn trọng đại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



01:00 am: đang ôm đức ngủ. phòng bên cạnh có tiếng ầm ĩ, chắc là dũng chinh lại đánh nhau. mình nghe thấy cả tiếng thầy quát. thương thầy quá nhiều.

01:45 am: vẫn đang ôm đức ngủ. đức vừa xoay người, xíu thì rơi xuống giường, may mà mình giữ kịp. mình vừa nghe tiếng anh huy hét ngoài hành lang, hình như hậu ăn trộm bánh của anh ấy. chung chờ chồng cũng vừa hét lên đầy ai oán, chắc nhớ nhầm giờ bóng đá rồi.

02:00 am: anh toàn vừa gõ cửa phòng mình, dặn anh thanh có qua đây xin rượu thì không được cho, như thế là hại anh ấy. thanh không qua đâu, say từ tối qua rồi còn gì? đức vẫn ngủ, còn dụi đầu vào ngực mình nữa.

03:00 am: mình vừa giật mình tỉnh dậy vì tiếng cãi cọ của hai bố mạnh và duy, điện thoại của một trong hai người đó đã vỡ. mình định ra ngoài quát nhỏ tiếng hơn cho đức ngủ, mà vừa ra thấy tình hình căng thẳng quá nên lại lủi thủi đi vào. anh mạnh mặt đỏ lừ, đáng sợ quá! mình thấy cả bóng anh hai mạnh đi ngang qua nữa, trên tay ôm theo một bát phở nghi ngút khói. đói quá, nhưng không thể gọi đức dậy!

03:40 am: lạy chúa, anh phượng vẫn không chịu ngủ! anh ấy ngồi ngoài hành lang hát khiến đội trưởng phải ra quát. đức bị tiếng quát của đội trưởng làm tỉnh giấc, bật dậy mặt mũi ngơ ngác, nhìn thương quá chừng! mình phải dỗ mãi mới chịu ngủ tiếp.

04:10 am: tư dũng và trọng gõ cửa phòng xin ngủ nhờ, bảo dũng chinh ầm ĩ quá không ngủ được. mình không định đồng ý nhưng 2 kẻ đấy nói xong đã lao lên giường nằm rồi. ơ kìa, đức của người ta!!!

04:25 am: rõ ràng nãy trọng và anh dũng ôm nhau ngủ, chả hiểu sao giờ đức đã ở giữa hai người đấy rồi 😡 mình đã đạp anh tư lăn xuống đất, còn trọng thì vẫn ngắc ngoải nửa dưới nửa trên.

04:30 am: trời đất! thằng hậu lại thua cá cược. tiếng nó gào khóc như tiếng ma vậy, át cả tiếng hát của anh phượng luôn. mình phải bịt tai đức, không được để đức nghe thấy âm thanh đó!

05:00 am: hải hôm nay dậy sớm nhất, định đi tập thể dục mà không hiểu đi thế nào lại lao đầu vào cửa phòng mình. thôi, dậy luôn vậy! có ngủ nữa cũng không được!

05:20 am: đức dậy luôn rồi. tại chinh đen lại làm vỡ cửa sổ thầy lần nữa. cơ mà hình như lần này dũng gôn nhận tội thay. đức vẫn đang ngái ngủ. đức ôm riết tay mình không buông, cứ dụi đầu làm gì không biết?!

06:00 am: mọi người đều đã tập trung. thanh với phượng quyết không nhìn mặt nhau, duy và mạnh cũng tương tự. hải đang núp sau lưng mình để nhìn trộm đội trưởng. hậu đang ôm anh trường, không rõ dụng làm gì mà mặt thằng kia như sắp khóc.

06:15 am: buổi tập hôm nay tang tóc ghê, bầu không khí kì dị này khiến đức sợ, cứ nem nép bám theo mình. chinh đen điếc không sợ súng gào thét linh tinh nên bị anh huy giã rồi.

06:25 am: hải con đau chân mà tập cố nên ngã rồi. đội trưởng đang phải vác nó về phòng.

07:45 am: bọn mình đang ăn sáng. đức đang vừa ăn vừa ngủ, khổ thân. anh tuấn anh vừa gọi điện đến. lạy chúa, bầu không khí lúc ấy...

08:15 am: có con chó của ai đi lạc. dũng gôn mải chơi với nó nên chinh đen dỗi rồi. tư dũng trêu chó nên bị đợp vào mông, trọng đang phải vác ông ấy về phòng. con chó nổi cáu làm đức sợ, đức đang đu trên người mình nè. cơ mà đức ơi, em cũng sợ...

08:35 am: toàn đang bất chấp mọi thứ để xếp hàng mua mì. hai mạnh và chung chờ chồng đã phải dùng cả thân thể lao theo để níu chân ông ấy lại.

09:45 am: hoàng đang ôm đức. hoàng đang ôm đức. hoàng đang ôm đức 😡😡😡😡😡

10:25 am: mình đang ở trong phòng. mình không gặp ai hết. mình ghét tất cả. 😭😭

11:05 am: đức đang gõ cửa phòng, nhưng mình mặc kệ. đi theo hoàng đi!

11:55 am: anh thanh sang tìm mình, rủ mình uống rượu nên mình uống theo. đức đi vào thấy nên quát mình. đức hết thương mình rồi, mình biết mà.

12:20 pm: thanh ngơ ngáo vô tình dẫm trúng cây son phượng làm rơi. lạy chúa! ai cứu con thoát khỏi địa ngục này! đức vẫn giận mình, đức không buồn nhìn mặt mình.

01:00 pm: mình xuống sảnh tìm đức thì gặp đội trưởng đang ngồi nói chuyện với thầy. xa xa là hải con đang thập thò rình rập. nhưng đức của mình lạc đâu rồi?

02:00 pm: đức vẫn chưa về. đức đi đâu rồi? ai bắt cóc đức rồi?

02:45 pm: mình hỏi mọi người, nhưng không ai thấy đức đâu cả 😭😭😭

03:00 pm: mình đành hạ mình gọi điện. điện thoại mới đổ chuông đã thấy đức nghe, đức bảo đại ơi anh bị fan dí. anh lại lạc mất rồi 😭😭

03:25 pm: đức bảo đang đứng dưới đám mây hình quả đào. mình tìm nãy giờ không thấy đám mây nào như vậy.

03:35 pm: anh huy không giúp mình tìm đức. anh ấy bảo không có mây hình quả mông. chắc lại say xỉn với anh thanh rồi.

04:20 pm: tìm được đức rồi, đang ngủ ngon lành trong cầu trượt ở công viên. mình định gọi đức dậy nhưng thôi, đành cõng đức về. đức dụi đầu vào vai mình, không rõ thức hay ngủ, nhưng mình vẫn nghe thấy đức bảo yêu em.

05:00 pm: đức nhẹ ghê, cõng hoài không thấy mỏi. mình vừa nhờ em bé qua đường chụp hộ hai đứa kiểu ảnh để làm ảnh nền

05:20 pm: về tới khách sạn rồi. vừa tới nơi thì đức dậy, loạn lên hỏi sao không gọi, còn đòi cõng bù lại mình. cơ mà mình không cho, mình đang vác đức lên vai.

06:00 pm: đi cả ngày rồi mà tình hình chiến tranh ở nhà vẫn căng thẳng quá. chúng nó làm đến cả thầy cũng phải sợ, đành mang thức ăn về phòng ăn.

06:20 pm: chinh với dũng lại cãi nhau rồi 😒 chinh chạy tới ôm mình chọc tức dũng, nhưng đức đã gạt tay chinh ra. đức giận thật rồi, làm thẳng chinh sợ chạy một mạch không nhìn lại.

07:00 pm: đức vẫn đang im lặng. mình đâu có lỗi gì đâu 😭 chinh chó, mày hại đời tao xong té à?

07:45 pm: mình mặt dày ôm đức từ phía sau. đức đứng im như tượng, không vòng lại ôm mình như mọi khi nữa. chết rồi chết rồi! cứuuu!

07:50 pm: đù mẹ, đứng im như vậy được 5 phút rồi này. làm gì giờ đây? em không thể để đức dỗi em, cho nên em đành hôn đức vậy. á đù sao cắn em 😨😨😨

08:00 pm: đức đang ôm mình nè, đức bảo mình phải ngoan, bằng không đức sẽ cắn nữa. ừa, em ngoan mà, nhưng từ từ đã! sáng nay hoàng ôm anh mà!!!

08:45 pm: mình đang chơi điện tử với hậu. nó bảo nó sẽ không gặp dụng nữa, cho đến khi dụng quỳ gối xin lỗi và hứa cho nó nằm trên. đội trưởng đang ngủ lăn lóc trên sofa, bảo ngại về phòng, ngại đụng mặt hải. đức vừa chạy ra ngoài mua cà phê cho cả đám. đi quá 3 phút rồi, lo quá trời lo

09:10 pm: đức làm đổ cà phê nên bị bỏng 😭 thương quá trời thương! là lỗi của mình. lần sau sẽ không để đức đi một mình nữa!

10:00 pm: mình đang gấp quần áo cho đức. đức nằm cạnh mình đang nghịch điện thoại, thỉnh thoảng lại nhoài người sang ôm mình một cái để kể về bài báo vừa đọc được.

10:30 pm: mình đang hướng dẫn đức xài insta, nhưng xem ra không khả quan cho lắm. đức chau mày miết, cuối cùng là chui tọt vào chăn trốn luôn rồi.

11:30 pm: lại một ngày như mọi ngày trôi qua. điều đặc biệt duy nhất là đức vẫn ở bên mình, với tay qua là ôm được. ngủ thôi, mai vẫn sẽ là như vậy.

00:00 am: người mình tự nhiên nặng nặng, môi mình tự nhiên ấm ấm. mình không mở mắt, chỉ là nghe bên tai tiếng đức thì thầm yêu và thương em!

ừ, ngủ đi, em cũng yêu và thương anh, nhiều hơn tất cả ❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net