65. nhật ký công chúa - ngày hoảng loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



00:03 am

mọi người đều đã ngủ. chỉ còn mình ta với màn đêm...

.

00:07 am

chậc, đâu ra cái kiểu công chúa phải thức chăm nô tài ngủ thế này...

.

00:13 am

hát khản cả cổ rồi mà thằng kia vẫn không tỉnh lại. cay ghê!

.

00:19 am

hình như tay nó vừa động đậy... hay buồn ngủ quá nên mình nhìn nhầm?

.

00:24 am

bác sĩ ơi nó dậy thật rồi này! cuối cùng tiếng hát của mình cũng phát huy hiệu quả.

.

00:34 am

dậy rồi! em dậy là tốt rồi...

.

00:37 am

'ăn gì không? anh mua cho!'

'... cảm ơn, nhưng anh là ai ạ?'

ôi đm, như nào?

.

00:55 am

'đây là ai?'

'mắt híp. anh trường.'

'đây là ai?'

'chinh đennnn.'

'đây là ai?'

'duy pinky.'

'đây là ai?'

'anh tuấn anhhhhhh. lâu không gặp nhớ anh quá chời!!!!'

'... đm, thế tao là ai?'

'... không biết.'

.

01:15 am

'anh gì ơi?'

'ờ.'

'em đói quá!'

'cháo để trên bàn đấy!'

'em không thích ăn cháo đâu! không có phở hả anh?'

'tao chịu!'

'ơ cái anh này...'

'bình thường toàn mày đi mua cho tao, chứ tao biết giờ này còn ở đâu bán nữa.'

.

01:50 am

'anh gì ơi?'

'mày không định ngủ à?'

'em ngủ mãi rồi, chán lắm! anh đừng ngủ, dậy chơi với em đi!'

'chơi bời gì giờ này?... ừ thôi, cũng được. trước mất ngủ tao cũng toàn bắt mày dậy chơi cùng...'

.

02:05 am

'anh gì ơi?'

'ừ.'

'sao anh không về với mọi người đi?'

'tao ở đây với mày.'

'em không sao mà. em không thích làm phiền người khác đâu, với cả chúng ta cũng...'

'đấy là việc của tao, không liên quan đến mày.'

'huh, anh thật kì cục! người như anh chắc chả ai dám yêu!'

.

02:35 am

'anh gì ơi?'

'...ừ.'

'anh lên giường mà ngủ này.'

'mày ngủ đi! không phải lo cho tao!'

'nhưng em không ngủ mà. nên anh lên giường đi!'

'kệ xác tao!'

'huhu người đâu mà khó chiều quá chời!'

.

03:03 am

'anh gì...'

'im mồm cho tao ngủ!'

'...'

'... thôi xin lỗi, tao tỉnh rồi! không ngủ nữa. mày ra đây ngồi đi góc nhà lắm muỗi lắm!'

'nhưng mà... em làm anh bực mình ạ?'

'không. tao có sẵn bực mình với cả thế giới rồi, không phải tại mày.'

'hihi, anh cũng không đáng ghét lắm nhỉ?'

.

03:50 am

'anh gì ơi?'

'...'

'hic, thế mà bảo tỉnh ngủ rồi... cho em nằm ké với nha...'

.

05:00 am

'dậy!'

'... em đang ngủ mà!'

'tao bảo mày dậy!'

'ứ. mới ngủ có 1 tiếng.'

'dậy đi! nếu còn ngủ nữa mày sẽ quên hẳn tao mất!'

'... cho em ngủ đi...'

'không được ngủ! dậy! tao phải làm mày nhớ lại!'

.

05:33 am

'sao lại ra sân tập hả anh? sao anh lại bắt một người vừa tỉnh dậy ra sân tập?'

'tao có bắt mày tập đâu?'

'thế anh lôi em ra đây làm gì ạ?'

'nhìn này, đây là nơi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên! tuy không phải là sân vận động này, nhưng chúng ta đã gặp nhau như thế.'

'vậy ạ? nghe tình cảm nhỉ anh nhỉ?'

'ừ, mày đẩy tay ngã sấp mặt nữa.'

'ơ kìa...'

'mày bảo anh yếu xìu à! thôi, vì chúng ta là đồng đội nên từ giờ em sẽ nhận trách nhiệm bảo vệ anh tới cuối đời!'

.

06:12 am

'uầy anh ơi, mặt trời lên cao quá!'

'nhớ gì không? ngày tao chia tay người yêu, ngày tao thất tình thảm hại, tao trốn ra sân sau của sân tập, chẳng ai tìm được tao cả, ngoại trừ mày. mày không lôi tao về, dù nhiệm vụ của mày là như thế, mày chỉ ngồi im bên cạnh tao, như bây giờ vậy.'

.

06:56 am

'phòng thay đồ này to hơn phòng thay đồ của câu lạc bộ mình, nhưng không sao. vẫn là tủ đồ của tao bên này, còn của mày bên đó. vẫn luôn là mày xếp gọn quần áo đấu cùng giày của tao ngay ngắn trước mỗi khi trận đấu bắt đầu.'

.

07:28 am

'đứng lên nào!'

'nhưng em mệt quá!'

'khởi động đi, nhanh lên!'

'để làm gì cơ? thầy không ở đây mà!'

'hồi trước mỗi lần tập luyện mà tao lười biếng, mày lại sút vào mông tao thế này này!'

'á đau!'

'... cơ mà mày sút nhẹ hơn, nhẹ hơn tầm 10 hay 20 lần gì đấy!'

'anh quá đáng lắm luôn!'

.

07:58 am

'anh ơi, sao anh lại bôi son?'

'thì sao?'

'đàn ông con trai mà lại đánh son, kì quá! em sẽ không bao giờ để cái đó dính vào môi mình đâu!'

'nhưng mày đã từng hôn một thằng đánh son.'

.

08:27 am

'anh ơi, trời mưa mất rồi, chúng ta về kiểu gì đây?'

'tao có áo khoác! mày trùm áo khoác tao lên đầu là được!'

'nhưng còn anh thì sao?'

'có tí mưa, đàn ông còn trai sợ cái gì?'

'ơ, anh nói thế thì em thành cái gì?'

'thành cái gì cũng được, miễn là mày an toàn.'

.

08:53 am

'anh ơi, sao tự nhiên anh lại ôm em như thế?'

'... thích thì ôm, được không?'

'... nhưng em không thích đâu! anh đừng ôm em như thế, người ta nhìn thấy sẽ kì lắm!'

'... ừ, xin lỗi.'

.

09:18 am

'anh ơi, anh giận gì em hả?'

'không.'

'vậy sao nãy giờ anh im lặng? anh có giận gì em thì cứ nói đi mà!'

'nếu tao giận thật thì mày tính làm sao?'

'thì em sẽ xin lỗi anh.'

'... không, không phải như thế rồi.'

.

10:00 am

'mày không nhớ tao thật à?'

'em xin lỗi.'

.

10:53 am

'anh ơi, em buồn ngủ quá mà không ngủ được!'

'để tao hát cho nghe!'

'... nếu giọng hát lúc tối qua là của anh thì thôi ạ...'

.

11:25 am

'nhớ ra tao đi, xin mày đấy...'

.

12:00 pm

'ê, dậy đi! tao nấu cơm cho mày này!'

'... hic, có mỗi quả trứng luộc!'

'thì vẫn là tao nấu! mày nghĩ được tao nấu cho dễ dàng lắm à?'

'... à vâng.'

.

12:34 pm

'anh ơi... anh định làm gì à?'

'... ừ, định ôm mày, nhưng nhớ ra là không được phép.'

.

12:57 pm

'anh ơi, hình như đêm nay lượt về c1.'

'ừ, đúng rồi.'

'anh với em cá gì không?'

'nhắc đến cá cược...'

'sao hả anh?'

'tao còn chưa kịp gọi mày là chồng...'

.

01:32 pm

'anh ơi, facebook anh là gì, để em add?'

'vào phần block ấy, sẽ thấy facebook tao nằm trong đó.'

.

01:39 pm

'anh ơi, anh đã từng yêu bao giờ chưa?'

'rồi. một gái, hai trai.'

'vậy trong ba người đó, anh yêu ai nhất?'

'yêu em.'

.

02:23 pm

'anh ơi, em đau đầu quá!'

'ừ, mới tỉnh lại còn mệt mà! lại đây anh bóp đầu cho!'

'thích thế! chắc anh quen chăm sóc mọi người rồi ha?'

'chưa từng.'

'dạ?'

'chưa từng làm cho ai ngoài em cả.'

.

02:56 pm

'anh ơi!'

'ừ.'

'nếu chẳng may... chẳng may em sẽ chẳng bao giờ nhớ ra anh?'

'... nếu vậy, chúng ta đành làm quen lại với nhau lần nữa. chỉ cần em không vứt bỏ anh mà thôi!'

.

03:29 pm

'anh ơi! sao hội anh trường cứ thôi mà, thôi hoài thế?'

'chắc chúng nó bị điên!'

'nhưng em thấy mọi người có vẻ vui mà! hay em thử nói cho anh nghe nhé?'

'làm ơn, không cần đâu!'

'ơ kìa, anh sao thế?'

'không biết. chỉ là tự nhiên khó thở.'

.

04:00 pm

'chúng ta đã từng ngắm hoàng hôn với nhau bao giờ chưa anh nhỉ?'

'luôn luôn.'

'vậy chúng ta thường nói điều gì với nhau trong lúc đó?'

'em bảo em yêu anh, yêu anh mãi.'

.

04:39 pm

'anh ơi, sao nhìn anh buồn thế?'

'không, anh có buồn gì đâu.'

'nhưng nhìn anh...'

'em tỉnh lại rồi mà, anh đâu còn gì để buồn cơ chứ?'

.

05:03 pm

'anh nhớ em.'

'sao ạ?'

'không có gì.'

.

05:53 pm

'anh ơi! sao anh không xuống ăn với mọi người?'

'mệt lắm.'

'... em làm anh buồn ạ?'

'không.'

'vậy sao anh không nhìn mặt em?'

'... chắc vì đau lòng.'

.

07:15 pm

'anh ơi! mở cửa cho em!'

'để khi khác đi!'

.

08:00 pm

'anh ơi! nhìn anh buồn quá!'

'ừ.'

'anh có muốn ôm em không?'

'em có cho không?'

'lại đây nào!'

.

08:55 pm

'anh có ghét em không?'

'không.'

'kể cả khi em không nhớ ra anh?'

'ừ.'

'kể cả khi em làm anh buồn?'

'ừ.'

'kể cả khi em làm mọi nỗ lực của anh trở nên hoang phí?'

'ừ.'

'tại sao?'

'vì anh yêu em.'

.

09:46 pm

'chúng ta trong quá khứ như nào anh nhỉ?'

'giống những kẻ tâm thần.'

'ơ kìa!'

'anh đi trước, em theo sau.'

'sao anh tả em như chó vậy?'

.

10:33 pm

'anh có hối hận vì yêu em không?'

'không.'

'kể cả khi tương lai là điều chẳng thể nắm bắt?'

'ừ, vì yêu em cũng đâu nằm trong dự kến của anh.'

.

11:59 pm

'anh ơi! em vừa thấy đại và đức hôn nhau!'

'lạ lắm à?'

'không lạ, nhưng mà...'

'ừ?'

'nụ hôn có vị gì anh nhỉ?'

'... nhắm mắt vào đi!'

'...'

'thế bây giờ thấy vị gì rồi?'

'... mặn quá!... anh khóc à?'

'...'

'... ơ anh ơi, ơ anh ơi sao anh khóc?'

'...'

'ơ anh ơi nín nín, đừng làm em sợ thế mà!'

'...'

'thôi thôi, em sai rồi! em đùa thôi! em không quên gì cả, em vẫn nhớ hết mà! huhu phượng 10, phượng núi, phượng công chúa, người yêu em mà, em nào dám quên!'

'...'

'ôi anh ơi bình tĩnh lại! tại mọi ngày em bị bơ kinh quá nên định nhân cơ hội này trả đũa anh một xíu để được anh nâng niu thôi mà. em sai rồi, em không dám nữa, anh tha cho em!'

'biến!'

'anh ơi, đợi, đợi em với! thôi mà, thôi...'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net