72. bản báo cáo của cục moe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



bản báo cáo của cục moe: kết quả đại hội võ lâm

...

xin chào! mình là hải con, là phát ngôn viên của người đàn ông không thích mở mắt. do quá mệt mỏi với tình hình chiến sự đêm qua, đội trưởng đã giao việc báo cáo kết quả lại cho mình.

một cuộc chiến bình thường như mọi ngày, nhưng vì một vài điều bất thường nên nó cũng trở nên không còn bình thường nữa. do mình ngoài việc yêu anh trường, đá bóng và dễ thương ra thì không xuất sắc trong những việc khác, nên mình xin phép đi thẳng vào tóm tắt một vài vấn đề chính cho nhanh.

một, đoàn công tử đêm qua mặc quần đùi xanh, bùi thiếu gia thì mang quần đùi đỏ.

hai, nghe tin hậu mượn búa, dụng cũng đã xuống mượn một cái cho đủ bộ. nhưng tiếc là hậu mượn búa chỉ để sửa lại giường cho thầy park, mục đích hoàn toàn trong sáng, không như ai kia. phát hiện ra mục đích mượn búa của dụng, hậu vô cùng đau khổ và thất vọng.

ba, khi tiếng nhạc c1 vang lên (phát lại trận juv), 2 thanh niên đã lao vào chọi nhau như mọi ngày.

bốn, thời tiết đêm qua rất đẹp, không mưa, anh toàn đã mua cả đồ ăn cho mọi người vừa ăn vừa quan sát.

năm, khi tình hình chiến sự đi quá xa, dụng tím một bên mắt trái, hậu bị cắn chảy máu tai, và cả hai gom thêm vô vàn xây xước, thì anh đức - thanh niên nghiêm túc, yêu thương đồng đội nhất team buộc phải nhảy vào ngăn cản. và tèn ten, câu chuyện đã rẽ sang hướng khác...

sáu, đội trưởng bỗng nhiên bật 'hai giờ sáng anh gọi em không nhấc máy' để mọi người cùng quẩy..

bảy, lược bỏ một số chi tiết loằng ngoằng, sau một tiếng năm phút, cuộc hỗn chiến giữa các thanh niên dụng, hậu, đức, thanh, đại, kéo theo các thành phần vạ lây là trọng, chinh, toàn, dũng gôn, tư dũng và duy, với thương tích chia đều cho tất cả.

---

dũng 01:

'chinh đen ngu vcđ. em đã bảo nó ngồi chỗ nào sáng sáng và im mồm đi mà nó cứ loi choi, làm ông thanh mất đà bụp cho phát chính diện. em chỉ định lôi nó ra thôi mà cũng bị hiểu lầm. anh đức đánh em này, chuyện đ*o thể tin được cuối cùng cũng đã xảy ra.'

.

mạnh 02:

'tư dũng trượt chân ngã đè hết lên lương thực của cả nhà. vừa buồn vừa đói.'

.

đại 03:

'trong lúc em vất vả tìm anh, anh lại tay trong tay với người khác. thế mà em vẫn không đủ can đảm đánh anh, đành đánh người loan tin là anh toàn.'

.

dũng 04:

'trọng ơi em thả thính nhiều giờ thấy hậu quả chưa? ngồi không ăn bim bim thôi cũng bị lôi vào cuộc đánh ghen lịch sử, báo hại anh che chở cho em cũng ăn đòn sml.'

.

hậu 05:

'hoá ra niềm tin cũng chỉ đến thế.'

.

trường 06:

/đang nằm hồi sức vì đống lộn xộn đêm qua./

.

duy 07:

'em thấy nó mượn búa thì bảo mượn búa, điêu toa gì đâu mà đánh em?'

.

huy 08:

'vui vcđ. may mình không tham gia.'

.

toàn 09:

'mua đồ ăn cho cả hội rồi mà không được ăn bánh, chỉ bị ăn đòn. cay vcđ.'

.

phượng 10:

'cũng định cứu. mà tội đốt nhà người khác cũng khó dung tha.'

.

mạnh 11:

'hic. em tưởng hôm qua không có bóng đá, rốt cục chú tư vẫn anh dũng chiến đấu và đập 2 quả vào mặt anti. mải xem bóng đá, em còn chả biết duy sml.'

.

chinh 13:

'đấm nhầm một cái thôi em còn nhịn nhục. đằng này vừa đấm vừa chửi cần đồ sát hết những thằng lăng nhăng. ghét vcđ.'

.

đức 14:

'từ can đánh nhau, bỗng trở thành kẻ có mưu đồ bất chính. từ lạc đường, bỗng trở thành kẻ phản bội trong mắt em.'

.

thanh 17:

'biết đ*o oan nhưng mà vẫn tức.'

.

hải 19:

'đánh nhau vui thật. bánh rán anh toàn mua cũng ngon. người đội trưởng còn siêu êm nữa.'

.

dụng 20:

'tao đánh ông ấy nên mày xót à?'

.

trọng 21:

'cuối cùng cũng đến một ngày, em ngồi thở thôi cũng thành người có lỗi.'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net