Chap 5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[...] '' Ò dc, vậy chúng ta đi ăn đi coi như là bữa gặp mặt'' Hiểu Tinh liền nói.

" Cũng dc ạ" Kỳ Kỳ đáp.

" Vậy chúng ta đi thôi"

____________________________________

" Muốn ăn gì?" Hiểu Tinh quay sang nói vs Kỳ Kỳ.

''Em ăn j cũng dc ạ''. '' Hôm nay trời lạnh mình đi ăn lẩu đi ha''.

'' À... dạ dc ạ'' hai người cũng nhau đi vào quán ăn chọn một bàn trống để ngồi.

'' Hai bé dùng gì?'' một người phục vụ đi ra và hỏi hai người.

'' Em chọn món đi'' Hiểu Tinh đưa menu cho Kỳ Kỳ để chọn món.

'' Thôi chị gọi đi, em ăn cái j cũng dc vs lại em mới về đây nên em cũng ko bt chọn j đâu'' Kỳ Kỳ ngại ngùng trả lời.

'' Vậy sao, thế thì mình họi lẩu cay của Trùng Khánh đi ha, ngon lắm''.

'' À...dạ vâng''.

'' Chị cho em cái này, cái này và cái này'' Hiểu Tinh vừa nói vừa chỉ vào menu gọi lia lịa.

'' Em về đây lâu chx?'' Hiểu Tinh nhìn Kỳ Kỳ hỏi.

'' Em cũng mới về cách đây mấy ngày thôi ạ''.

'' Vậy là khi có thông tin trúng tuyển là em mới về hả?''.

'' Vâng đúng rồi ạ'' Kỳ Kỳ vừa tl vừa cúi mặt xuống ngại ngùng ko dám nhìn thẳng vào mắt của Hiểu Tinh.

'' Đồ của hai bé đây'' người phục vụ bưng từng món ăn đi ra ngoài.

" Em cảm ơn'' cả hai cùng lên tiếng.

'' Em ăn đi'' Hiểu Tinh cười nói vs Kỳ Kỳ.

'' Dạ... dạ vâng'' Kỳ Kỳ ấp úng tl.

'' Em đừng ngại cứ thoải mái đi đừng ngại'' Hiểu Tinh nét mặt nhí nhảnh thân thiện nói vs Kỳ Kỳ.

Không phải do Kỳ Kỳ ngại mà là do từ nhỏ Kỳ Kỳ đã ko ăn dc cay vì em bị đau dạ dày và em cũng ko ăn dc lẩu vì do một lần ăn lẩu bị ngộ độc nên từ đó ko bh em ăn lẩu lại nx nhưng muốn chiều theo ý của Hiểu Tinh nên em đã đồng ý vậy nên cả buổi em chỉ ăn dc vài miếng và ăn những đồ ăn kèm mà Hiểu Tinh đã gọi còn lại chỉ uống nc vì chx quen vs khẩu vị ở đây. Hiểu Tinh ngồi ăn nhueng vẫn quan tâm để ý đến em thắc mắc hỏi:

" Sao em cứ uống nc ko vậy ăn đi chứ, ko hợp khẩu vị của em sao?"

'' Dạ ko có, em vẫn đang ăn mà chị ăn đi" Kỳ Kỳ nhanh chóng đáp

'' Hay chị gọi món khác cho em ăn nhá. Chị ơi...'' chx kịp gọi thì Kỳ Kỳ đã nắm tay Hiểu Tinh lại

'' Đừng chị, còn nhiều đồ ăn mà ăn ko hết đâu. Ăn vẫn ăn dc mà ko sao''

'' Vậy em ăn đi ăn nhiều lên cho mau lớn mà nhìn em cũng gầy nx ăn nhiều vào'' vừa nói Hiểu Tinh vừa gắp những miếng thịt bò nhúng vào nc lẩu bỏ vào bát của Kỳ Kỳ

'' Em.... cảm ơn ạ'' Kỳ Kỳ vì ko muốn Hiểu Tinh buồn nên đã nhét hét vào miệng và ăn mặc cho nó rất cay.

'' Ngon ko?'' Hiểu Tinh nhìn Kỳ Kỳ mong chờ câu trả lời từ em

'' Dạ....ngon ạ'' Kỳ Kỳ cố cười dấu đi sự cay nóng ở trong miệng và tl Hiểu Tinh

'' Vậy em ăn nhiều vào'' Hiểu Tinh sau khi nghe dc câu tl liền gắp lia lịa đồ ăn bỏ vào bát của Kỳ Kỳ. Hai người cùng nhau ăn cho đến đồ ăn hết sạch ko cò gì.

'' Em ngồi đây đợi chị nhé chị đi thanh toán'' Hiểu Tinh chủ động đứng dậy đi ra trả tiền.

'' Thôi để em trả cùng chị '' Kỳ Kỳ liền vội kéo tay Hiểu Tinh lại.

'' Ko sao! Để chị trả cho hôm nay chị mời em mà''.

'' Nhưng mà...'' Kỳ Kỳ khó xử nhìn Hiểu Tinh, Hiểu Tinh chỉ cười, vỗ vai Kỳ Kỳ rồi ra trả tiền.

Lúc này Kỳ Kỳ ngồi một mình mới dám nhăn mặt vì bụng đã rất đau rồi nhưng vì sợ Hiểu Tinh biết nên em vẫn cố cười.

" Đau quá đi mất'' Kỳ Kỳ ngồi tự nói vs chính mình.

'' Phải về lại phải nốc cả đống thuốc''.

" Về thôi em" Hiểu Tinh sau khi thanh toán xong liền chạy lại chỗ Kỳ Kỳ kéo em đi.

'' Dạ vâng'' Kỳ Kỳ vừa nói vừa đứng lên cố để đứng dc thẳng người lên.

Ra khỏi cửa hàng Hiểu Tinh liền hỏi: " Cũng muộn rồi nhà em ở đâu chị đưa em về".

" Dạ thôi em tự về dc mà" Kỳ Kỳ liền xua tay trả lời.

" Nhưng mà em mới về đây chị sợ em sẽ bị lạc đấy thôi để chị đua em về" Hiểu Tinh liền nắm lấy tay Kỳ Kỳ.

" Ko sao đâu, em nhớ đg mà chị yên tâm đi. Em có bản đồ đấy đừng đùa" Kỳ Kỳ giữ tay Hiểu Tinh lại, cười và nói vô cùng nhí nhảnh.

" Vậy để chị gọi taxi đưa em về" Hiểu Tinh cũng chỉ bt cười bất lực vs Kỳ Kỳ.

Hiểu Tinh liền vẫy một chiếc taxi gần đó cho Kỳ Kỳ.

" Em về nhá bye bye chị" Kỳ Kỳ leo lên xe và ngó đầu đầu ra nói vs Hiểu Tinh.

" Đây là wechat và sđt của chị khi vào về đến nhà nhớ nhắn lại cho chị nhé''.

'' Dạ vâng''

____________________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net