Chương 22: Đối đầu với quái vật trùm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Terraria E-336

------0o0------

Tiếng hát của Tanaka vang vọng khắp cả hành lang tầng thứ sáu mươi chín. Đó là một bài hát với nội dung về việc không ngừng tin tưởng và mấy thứ tương tự thế, của nhóm nhạc nào thì cậu chẳng nhớ.

Mà bảo là hát nhưng thật ra Tanaka cũng chỉ ngân nga giai điệu của nó và hét lên những chỗ mình thuộc lời mà thôi.

"..Ná na ná na nà na na ná! Ịt gồ on én on én on én ón à!"

Dù biết rằng như thế này thì sẽ đánh động cho địch biết vị trí của mình, Tanaka vẫn hát! Cậu đã chịu hết nổi cái sự im lặng của hầm ngục rồi. Vả lại nếu mà có con nào tới thật thì Tanaka vẫn sẽ dễ dàng tiễn nó về miền cực lạc thôi như mọi khi thôi.

Rồi chẳng mấy chốc Tanaka cũng đã tới được cầu thang dẫn xuống tầng bảy mươi, cậu cứ có cảm giác rằng thứ chờ đợi mình dưới đó sẽ là hai cánh cửa lớn.

Lúc ở tầng năm mươi, Tanaka đã phải đối đầu với con quái vật khổng lồ Colossus trong căn phòng với hai cánh cửa đồ sộ. Và khi xuống tới tầng sáu mươi, cậu cũng phải mở hai cánh cửa tương tự và đối mặt với Goro Goro, một con nhện lớn tới mức kinh hoàng... Nhớ lại thôi mà Tanaka vẫn thấy rợn người.

Mà cái đáng chú ý là hai căn phòng đặc biệt đó nằm cách nhau chính xác là mười tầng, một con số rất tròn trịa. Và kẻ địch bên trong những căn phòng đó lại mạnh hơn nhiều lũ ở những tầng khác. Với chút kiến thức về trò chơi điện tử thôi thì cũng có thể thấy nó rất giống việc tìm thấy phòng của quái trùm.

Và để xác định nghi vấn của Tanaka, quả thật khi xuống đến hết bậc thang cuối cùng, trước mặt cậu là hai cánh cửa khổng lồ và uy nghi.

'Vậy là từ giờ cứ mười tầng là lại đụng phải mấy con trùm sao?' – Tanaka nhíu mày một chút và thầm nghĩ trong đầu.

Tanaka ngừng hát, hít một hơi thật sâu để chuẩn bị tinh thần và đẩy cửa bước vào.

Căn phòng này nhỏ hơn nhiều so với hai lần trước, và kích cỡ của con trùm ngự bên trong cũng phản ánh việc đó. Tuy rằng vóc người nó vẫn cao to và vạm vỡ hơn Tanaka nhiều, nhưng nếu so với con quái vật khổng lồ tầng năm mươi thì quả thật không thể sánh được.

Nhìn vẻ ngoài con trùm này, không cần dùng tới kỹ năng Giám Định thì Tanaka cũng biết được nó là loài nào bởi cậu đã nhiều lần chạm trán ở những tầng trên...

Behemoth, một con quái vật bắt mắt với cơ thể bao phủ trong toàn cơ với cơ đỏ lòm, trông như thể nó đã bị ai đó lột hết da đi vậy. Ngoài ra, bộ hàm lởm chởm răng của nó tách đôi ra hai bên như một con côn trùng, nhỏ nước dãi nhễu nhão nhìn cực kỳ kinh tởm. Với một thanh mã tấu mà Tanaka ước chừng cũng dài tầm hai mét đặt bên cạnh, con quái vật trông thật sự rất đáng gờm.

Dù đã biết danh tính của con quái vật, Tanaka vẫn dùng Giám Định để kiểm tra xem chỉ số và kỹ năng của nó ra sao. Và cậu vô cùng bất ngờ khi nhận ra con quái vật sở hữu một thiên chức gọi là Đao Phủ. Đây là lần đầu tiên Tanaka thấy điều này, ngay lập tức, mắt cậu hướng xuống mục kỹ năng.

Đúng lúc đó, con behemoth cũng lấy tay nắm chặt lấy cán của cây mã tấu và đặt nó lên vai. Con quái vật ngẩng mặt lên trời và hét lên một tiếng kinh thiên động địa, làm cho Tanaka phải bịt tai lại.

Rồi ngay sau đó con quái vật lao về hướng Tanaka với những sải chân mạnh mẽ, cây mã tấu giơ lên cao sẵn sàng vung xuống.

"Khỉ thật!"

Tanaka vội vàng để bảng kết quả Giám Định đọc dở qua một bên cho đỡ vướng mắt và lấy kiếm mình ra để đánh bật cây mã tấu của con behemoth. những tia lửa bắn ra từ lần va chạm còn chưa kịp tàn đi thì cả hai lại tung ra những đường kiếm dày đặc như vũ bão, thắp sáng khoảng không trước mặt.

Thế nhưng mãi mà cả hai đều vẫn chưa gây ra được vết thương nào cho đối phương. Và Tanaka cảm thấy khá là ngạc nhiên khi mà vũ khí của con quái vẫn chưa gãy dù đã tiếp chiêu với cậu nhiều lần.

Nhận ra là không thể cứ kẹt mãi trong tình thế này, con behemoth là kẻ đầu tiên thay đổi chiến thuật. Nó cố tình để thanh mã tấu chém xuống nền đất rồi ngay lập tức hất một đống cát bụi thẳng vào mặt Tanaka. Nhanh như chớp, con quái vật đứng vào tư thế đưa thanh mã tấu lên cao và chuẩn bị chém xuống.

"Chết tiệt! Thạch Đạn! Thạch Đạn! Thạch Đạn!!!"

Tuy nhiên, điều con behemoth không ngờ tới là Tanaka lại cùng lúc bắn ra ba phát Thạch Đạn nhắm về phía nó. Con quái vật phải ngay lập tức bỏ tư thế mình đang làm và lấy thanh mã tấu ra đánh chặn hết những viên đạn đá.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà kẻ địch phải tập trung vào những viên đạn đá, Tanaka đã nhanh chân áp sát nó từ phía bên sườn và vung kiếm. Dù thế, nhờ cảnh giác mà con quái vật vẫn kịp thời bước lùi về phía sau, tránh được lưỡi kiếm bằng khoảng cách vài li. Đồng thời nó cũng nắm lấy một thoáng sơ hở của Tanaka và vung thanh mã tấu của mình để phản công. Thật may làm sao, nhờ phản xạ của mình mà cậu đã kịp thời lùi lại.

Tuy nhiên, thay vì tỏ ra khó chịu vì bị phản công, Tanaka lại thoáng mỉm cười và thì thầm – "Hóa ra mày cũng là loại này sao?"

Dường như nụ cười của Tanaka đã khiến con behemoth nổi giận, hai bên hàm nó cạ vào nhau mà nghiến lên nghiến xuống ken két. Con quái vật liền bổ cây mã tấu của nó xuống, với một đòn đơn giản như thế thì Tanaka chỉ việc đối phó bằng cách đưa kiếm ra chặn.

Cả hai giữ nguyên tư thế đó và bắt đầu đọ sức với nhau, cố gắng áp đảo đối phương, nhưng vẫn rốt cuộc ngang ngửa nhau. Bỗng nhiên, Tanaka bất ngờ chìa ngón trỏ ra và sử dụng ma pháp Thạch Đạn trong lúc vẫn đang cầm kiếm.

Con behemoth ngay lập tức phải lách đầu để né viên đạn đá bay tới, nhưng đồng thời nó cũng dừng dồn lực vào thanh mã tấu. Vì quá bất ngờ mà Tanaka theo đà ngã chúi người về phía trước, chẳng kịp trở tay.

Nhân cơ hội đó, con quái vật giơ cao thanh mã tấu, và trong giây tiếp theo, nó liền nhắm vào cổ Tanaka mà chém tới. Loạng choạng đứng vững lại, cậu đưa kiếm ra toan đỡ đòn, nhưng thay vào đó lại phải trố mắt kinh ngạc khi cây mã tấu của con quái vật lại cắt xuyên qua vũ khí của mình.

Tanaka tức thời theo phản xạ sử dụng ma pháp Điện Kích , làm cho con quái vật khựng lại ngay đúng lúc cây mã tấu của nó vừa cứa nhẹ vào da trên cổ cậu. Tanaka ngay lập tức rút lui và tạo khoảng cách giữa cả hai.

Ngay khi Tanaka vừa lùi lại thì con behemoth cũng liền thoát khỏi tình trạng bị tê liệt, cây mã tấu của nó chém mạnh vào không khí. Không chút chần chừ cậu ngay lập tức bồi thêm cho con quái vật một phát Điện Kích nữa, nhưng lần này nó lại chẳng bị ảnh hưởng tí nào, vẫn điên cuồng lao tới.

Tanaka ngay lập tức chuyển sang sử dụng Thạch Đạn liên tiếp để câu giờ. Lần này thì con quái vật phải giảm tốc độ để đỡ hết những viên đạn đá.

Đúng lúc đó thì Tanaka trố mắt ngạc nhiên khi chợt nhận ra rằng là thanh kiếm của cậu vẫn hoàn toàn nguyên vẹn, chẳng chút sứt mẻ. Tanaka cứ tưởng là nó đã bị con quái vật cắt bay mất rồi chứ?

"C-Cái quái gì thế này?" – Giọng của Tanaka run run, thể hiện rõ sự bất ngờ.

Trong lúc gây rối cho con quái vật bằng Thạch Đạn, Tanaka lấy cái bảng kết quả Giám Định ra lại để tìm lời giải đáp cho điều dị thường này. Và trong chưa đầy vài giây Tanaka đã tìm ra câu trả lời cho thắc mắc của mình trong mục kỹ năng của con quái vật...

Chém Đầu (Cấp 8): đòn tấn công nhắm vào cổ kẻ địch sẽ không bị ngoại vật chặn lại.

'Tức là nó có thể đi xuyên qua bất kỳ loại áo giáp hay vũ khí nào sao?'

Tanaka bỗng muốn chửi thề vô cùng khi nhận ra kỹ năng này điên rồ cỡ nào, vì về cơ bản nó hầu như vô hiệu hóa khả năng phòng thủ của đối thủ rồi. Và tồi tệ thay, hiện tại CẬU đang là đối thủ của con quái vật.

Trong lúc Tanaka mất tập trung thì con behemoth đã áp sát từ lúc nào và bắt đầu vung cây mã tấu trong tay. Cậu cũng theo phản xạ mà hớt hải đưa kiếm ra, tuy nhiên vừa làm thế thì Tanaka mới nhận ra sự ngu ngốc của mình... Đã biết là đòn tấn công có thể chém xuyên qua vũ khí của mình còn cố đưa ra đỡ, đáng lẽ cậu phải né đòn đó mới đúng. Nhưng bất ngờ thay, thanh kiếm của Tanaka lại chặn được đòn tấn công...

Rồi con behemoth lại giơ cao cây mã tấu, lần này thì Tanaka không điên mà đứng đó nữa, cậu ngay lập tức tránh xa nó ra. Ngay khi Tanaka vừa rời khỏi đó thì con quái vật cũng chém một nhát vào không khí ở độ cao trùng với vị trí cổ của cậu.

Thấy vậy, Tanaka nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh và bắt đầu suy xét tình huống thật kĩ lưỡng.

Điều hiển nhiên mà Tanaka nắm được từ miêu tả của kỹ năng Chém Đầu này chính là đòn tấn công nhất quyết phải nhắm vào cổ của đối thủ mới kích hoạt được.

'Vậy tại sao từ đầu nó không dùng kỹ năng này đi? Phải chăng nó không thể?' - Với kinh nghiệm của mình, Tanaka nhanh chóng đoán ra là kỹ năng này có giới hạn và yêu cầu nhất định. - 'Có thể là kỹ năng đó yêu cầu con behemoth phải dùng tới rất nhiều mana để kích hoạt? Nhưng theo thẻ trạng thái thì tổng lượng mana của nó chỉ mới vơi đi một phần nhỏ.'

Trong lúc đánh bật đòn tấn công đang nhắm vào vai mình, Tanaka bỗng nhận ra một điều. Dù kiếm pháp của con behemoth rất điêu luyện, nhưng vài lần nó lại khựng người và giơ cây mã tấu lên cao rồi mới tấn công, một động tác phải gọi là quá thừa thãi.

Từng học qua cách dùng kiếm từ hai người thầy, và còn chọn nó làm vũ khí chính của mình, Tanaka hiểu rất rõ việc con quái vật có động tác thừa thãi như thế là vô lý cỡ nào. Chưa kể, trong những ghi chép của Augusto cũng từng nói về việc một kỹ năng như Kiếm Thuật càng có cấp độ cao thì cơ thể cũng sẽ càng xóa bỏ những động tác thừa đi.

'Mà đúng là cả hai lần nó làm thế thì tiếp theo đòn tấn công đều nhắm vào cổ mình... Vậy là chắc chắn rồi! Nếu cái thứ trời đánh này mà muốn dùng Chém Đầu thì nó phải giơ cao cây mã tấu lên trước.'

Và chỉ như thế, Tanaka đã nắm thóp được con behemoth. Kế hoạch của cậu là chiến đấu trực diện với nó và tạo khoảng cách rồi gây rối bằng Thạch Đạn nếu thấy con quái vật giơ tay lên.

Dù thế, tình thế chẳng mấy chốc lại rơi vào bế tắc một lần nữa... Bởi về cơ bản thì kiếm pháp của cả hai khá là ngang tài ngang sức nhau, và không bên nào tìm được kẽ hở trong phòng thủ của đối thủ hết.

Con behemoth có thể kết liễu Tanaka bằng một đòn, nhưng mỗi khi muốn dùng kỹ năng Chém Đầu thì lại quá lộ liễu. Tanaka có khả năng tấn công tầm xa bằng ma pháp vô chú, nhưng cùng lắm cũng chỉ dừng ở mức gây rối cho con quái vật mà thôi. Bản thân cậu cũng muốn dùng những ma pháp mạnh hơn lắm, nhưng lại không thể để mình bị phân tâm khi đối đầu với một cao thủ kiếm thủ như nó.

Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan thế này, Tanaka nhận ra mình chỉ có cơ hội chiến thắng nếu đánh cược hết vào một đòn.

Tanaka hít một hơi thật sâu rồi lại bắt đầu ngân nga hát như để khích lệ tinh thần cho chính mình. Cậu lao vào đối đầu trực diện với con quái vật, và lần này, khi cây mã tấu được giơ lên cao, Tanaka không tránh đi mà vẫn đứng đó.

Trước cú chém chất chứa đầy ý thù địch nhắm vào cổ Tanaka, nhưng cậu vẫn không run sợ mà nắm chặt lấy kiếm vung một đường từ trên xuống. Hiển nhiên, vì kỹ năng Chém Đầu mà thanh kiếm của Tanaka không thể chặn mà lại đi xuyên qua cây mã tấu đang vung tới như thể nó không tồn tại.

Trong khoảnh khắc đó, con behemoth ngay lập tức hiểu ra dụng ý của Tanaka. Cậu đang định mặc kệ tất cả mà tấn công vì chính nó cũng không thể phòng thủ được khi dùng Chém Đầu. Nhưng có một vấn đề, lưỡi kiếm của Tanaka chẳng đủ dài để có thể đả thương nó. Con quái vật đã đảm bảo điều đó không thể xảy ra với vị trí đứng của nó và Tanaka.

Và trong khoảnh khắc tiếp theo, cây mã tấu của con behemoth đã chém tới cổ Tanaka, máu đỏ bắn tung tóe khắp nơi, nhưng... Đó lại là máu của con quái vật chứ chẳng phải Tanaka, kéo dài từ vai từ vai xuống hông nó là một vết cắt thẳng và sâu.

Con behemoth ré lên một tiếng thét chói tai vì đau đớn, nó trở nên hoảng loạn và không thể tin vào mắt mình... Đầu của Tanaka vẫn yên vị trên cổ, cây mã tấu đã bị chặn lại, không cắt được vào da thịt cậu. Và chưa kể cả vết thương trên người nó, thanh kiếm của Tanaka sao có thể với tới được cơ chứ? Nó không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả.

Nhân lúc con behemoth còn đang bối rối chẳng biết làm gì, Tanaka liền không chút nhân từ vung kiếm đứt tay nó. Rồi cậu ra đòn kết liễu trong khi hát vang đoạn hay nhất trong bài ca yêu thích của mình.

"...Ná na, na nà ná na, na nà ná! Na ná! Đong sờ-tóp!!! Bì lí vinh!!! ...Hô òn tu đát phiu lình!!!"

Tiếng hát như vịt đực của Tanaka là âm thanh cuối cùng con quái vật nghe được trước khi đầu nó lìa khỏi cổ...

Sau khi thấy rằng thẻ trạng thái của con quái vật giờ đã trở thành bảng thông tin, Tanaka thở phào nhẹ nhõm. Cùng lúc đó, bên tai cậu lại nghe thấy tiếng báo hiệu tăng cấp.

Nhưng bỗng nhiên Tanaka lại giật nảy mình và đưa tay lên chạm vào cổ.

"Ui! Ui da... Đau hơn mình tưởng nhiều..."

Vừa nói Tanaka vừa gỡ lớp xương màu đen ở bên ngoài cổ mình ra, đây chính là cách mà cậu đã dùng để đối phó với kỹ năng Chém Đầu của con quái vật. Sử dụng Cốt Vương [note19281] để kích thích sự phát triển của đốt sống, khiến cho nó đâm qua thịt mình một cách an toàn và hình thành lớp xương cứng cáp bao bọc bên quanh cổ.

"Biết ngay mà! Hiển nhiên là xương của mình đâu có được tính là ngoại vật! Mà con quỷ ấy chém đau bỏ bu... Muốn trật khớp cổ luôn..."

Kỹ năng Chém Đầu của con quái vật chỉ có thể khiến đòn tấn công đi xuyên qua ngoại vật, tức áo giáp hoặc vũ khí để chém vào cơ thể đối thủ. Thế nên Tanaka đã lợi dụng chính cái điểm mạnh đó để gậy ông đập lưng ông, giúp mình chiến thắng.

Sau khi đã dùng ma pháp trị liệu để chữa cho cổ mình, Tanaka lấy ra một miếng vải và kỹ lưỡng lau sạch máu dính trên lưỡi kiếm trong khi mỉm cười tủm tỉm.

"Rốt cuộc cái chức năng này mãi cũng đã có chỗ xài rồi. Thành công vang dội!" – Tanaka nói một cách vui vẻ.

Thật ra, một trong những nguyên nhân đã đưa Tanaka tới chiến thắng chính là thanh kiếm trong tay cậu. Bởi món binh khí mà Tanaka đã rèn nên không hề bình thường chút nào.

Thực ra, có tận 40cm lưỡi kiếm bị ẩn đi bên trong chuôi, và gắn bên dưới nó là một mảnh xương của chính Tanaka. Mảnh xương đó còn lòi ra bên ngoài bề mặt chuôi kiếm và được biến thành một hình thoi trang trí trên đó. Khi Tanaka chạm vào nó và dùng Cốt Vương thì có thể tùy ý khiến cho nó dài ra, đẩy phần lưỡi kiếm lưỡi kiếm lên.

Tanaka tạo ra nó dựa trên lời dạy đầu tiên mình nhận được từ thầy Mallarck, rằng cậu phải biết kiểm soát khoảng cách. Đây là con bài ẩn của Tanaka để nếu gặp phải những kẻ ước chừng được tầm chém của thanh kiếm mà tránh thì vẫn có thể dính đòn vì cậu đã bất ngờ kéo dài nó ra. Và con behemoth với thiên chức Đao Phủ mà cậu vừa đối đầu chính là loại đó.

Như mọi khi, sau khi đã đánh bại quái vật trùm, Tanaka lại lấy phòng của chúng làm chỗ nghỉ ngơi hồi sức. Tuy nhiên, thế thì không có nghĩa là cậu sẽ chẳng làm gì cả, bởi Tanaka sẽ dùng thời gian rảnh này để luyện tập ma pháp của mình.

"Rương Chứa Đồ!"

Theo lời gọi của Tanaka, khối lập phương ngay lập tức xuất hiện trước mặt cậu. Tanaka lấy từ trong đó ra một cuốn sách với tựa đề Ma Pháp Hỗ Trợ và bắt đầu việc luyện tập.

Bên trong cuốn sách đó chứa đầy những ký tự ma pháp cùng với cách vẽ và ý nghĩa của chúng. Chọn cho mình hai ma tự mang ý nghĩa "cường hóa" và "sức mạnh", Tanaka lưu chuyển một phần Mana của bản thân tới đầu ngón trỏ tay phải và bắt đầu nắn nót vẽ chúng trên không trung.

Thực ra, Tanaka biết vẽ những ma tự này từ đầu rồi, bởi đây là một phần cơ bản mà cậu đã học. Cái mà Tanaka đang theo đuổi chính là trở nên đủ điêu luyện để có được Ma Pháp Hỗ Trợ trong thẻ trạng thái của mình. Đằng nào thì cậu cũng cần có nó nếu muốn gia cường những trang bị mình rèn ra.

Sau vài tháng cần cù luyện tập, Tanaka có thể cảm thấy là mình đã gần đạt được điều đó lắm rồi.

Ngay lúc đó, âm thanh thông báo quen thuộc lại vang lên trong đầu cậu.

Bạn đã học được Ma Pháp Hỗ Trợ (Cấp 1).

"Được rồi!" – Tanaka nắm chặt tay lại, một nụ cười thỏa mãn nở ra trên môi.

Cầm lấy thanh kiếm đặt bên cạnh mình, Tanaka định sẽ gia cường nó bằng cách vẽ ký tự của Ma Pháp Hỗ Trợ lên.

"Chắc là "tốc độ", "lực đẩy" hay "độ bén" là mấy ma tự phù hợp nhỉ?" – Tanaka vừa lẩm bẩm vừa lấy ngón tay gõ gõ cằm với vẻ suy tư.

Tuy nhiên, rốt cuộc, sau một hồi suy nghĩ thấu đáo hơn, Tanaka lại quyết định khoan hãy gia cường vũ khí của mình. Bởi đằng nào cấp độ hiện tại của ma pháp này quá thấp, nếu thành công cũng chưa chắc hữu dụng được bao nhiêu, nhưng còn lỡ mà thất bại thì có khi hư luôn bé cưng của cậu thì khốn.

Bỗng nhiên, Tanaka chợt nhận ra là vì cậu ngừng ngân nga mà căn phòng này lại trở nên im lặng đến khó chịu... Tâm trạng Tanaka vì thế ngay lập tức đi xuống.

"Rương... Chứa Đồ." – Tanaka lẩm bẩm trong lúc cúi gầm mặt.

Đưa tay vào bên trong khối lập phương, Tanaka liền lấy ra được đúng thứ cậu đang tìm kiếm, một cuộn giấy da. Đó chính là một vật phẩm ma pháp mà Augusto đã để lại cho Tanaka, chỉ cần cậu truyền Mana vào nó thì có thể ở ra một cổng dịch chuyển để rời khỏi hầm ngục này.

'Chỉ cần truyền Mana vào là có thể rời khỏi đây.'

Tanaka cứ thế lặng thinh mà nhìn thẫn thờ vào cuộn giấy da.

'Chỉ cần truyền Mana vào là có thể rời khỏi đây...'

Bàn tay phải cậu bắt đầu nắm chặt lấy nó.

'Chỉ cần truyền Mana vào là có thể rời khỏi đây!'

Mana trong người Tanaka bắt đầu phản ứng với suy nghĩ của cậu.

"Chỉ cần truyền Mana vào là có thể rời khỏi đây." – Tanaka bắt đầu mấp máy môi lẩm bẩm một cách máy móc.

Mana của Tanaka từ từ được lưu chuyển tới tay phải.

"Chỉ cần... Hở... Không!"

Tuy nhiên, ngay trước khi Mana của cậu kích hoạt cuộn giấy da, Tanaka chợt giật bắn mình khi nhận ra bản thân đang làm gì. Cậu liền ném cuộn giấy da qua một bên rồi nhìn nó một cách thẫn thờ xen lẫn tiếc nuối.

"M-Mình đang làm gì thế này? Ha... Haha... Chắc là một mình ở dưới này lâu quá riết loạn trí mất rồi! Haha... Hahaha." – Tanaka tự cười nhạo lỗi lầm ngớ ngẩn của mình. – "Mình đã hứa với các thầy là sẽ trở nên mạnh hơn ở dưới này cơ mà? Mình đã đủ mạnh đâu mà lại đòi rời đi cơ chứ? Haha!"

Nói rồi Tanaka lại hướng mắt nhìn chằm chằm vào cuộn giấy da trên nền đất, miệng nuốt nước bọt như thể bị cám dỗ. Phải tận vài phút sau thì Tanaka mới có đủ quyết tâm đẻ nhặt nó lên và cất lại vào trong Rương Chứa Đồ.

Sau đó, Tanaka lại bắt đầu gân cổ lên để hát, dù lần này cậu lại hoàn toàn lạc nhịp.

------0o0------

Chín tầng tiếp theo không có gì quá đặc biệt, dù xuất hiện vài loại quái vật với chỉ số khá cao, Tanaka vẫn vượt qua chẳng mấy khó khăn. Cũng nhờ thế mà cấp của cậu đã tăng thêm hai lần nữa.

Một lần nữa, cậu phải đứng trước cánh cửa khổng lồ của phòng quái trùm sau khi bước xuống hết những bậc thang tầng bảy mươi chín.

"...Sờ triết lai, biêu bồ ô ồ ố-khụ! Khụ! Khụ!" – Đang hát giữa chừng, Tanaka lại chẳng may sặc vì chính nước bọt của mình mà ho một tràng.

Dù sao cũng đã tới phòng trùm, Tanaka quyết định rằng không hát nữa có thể là sẽ tốt hơn. Vì dù sao cậu cũng chẳng biết con trùm mình sắp đối mặt sẽ ra sao, nên cứ tập trung thì sẽ tốt hơn.

Đằng sau cánh cửa ấy là một căn phòng rộng lớn như sân bóng đá. Tuy nhiên, thay vì là quái vật khổng lồ hay gì đó đáng gờm tương tự thế thì kẻ địch lại chỉ có mỗi một tên trùm kín mít trong bộ áo choàng pháp sư.

Tanaka chưa động thủ ngay mà vẫn đứng đó dò xét xem con trùm này rốt cuộc là có chiêu trò gì. Kết quả giám định cho thấy nó mang tên là Kẻ Triệu Hồi Solomon. Tuy phần chỉ số thì không mấy ấn tượng nhưng nó lại có ma pháp triệu hồi đã đạt tới cấp tối đa.

Chờ mãi mà vẫn không thấy kẻ địch làm gì hết, trong đầu Tanaka tự nhủ rằng tiên hạ thủ vi cường, cứ ra tay trước đã rồi tính sau. Cậu liền tuốt kiếm ra lao tới chỗ Kẻ Triệu Hồi Solomon trong khi vẫn chú ý quan sát cử chỉ của địch và sẵn sàng tâm thế để xử lý nếu có bẫy.

Tuy nhiên, giữa chừng thì Solomon lại bất ngờ xòe tay ra giơ lên. Tanaka ngay lập

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net