Chương 4.Cậu bạn mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó đến nhà đứa bạn ở gần mượn mẹ nó đồng phục rồi ba chân bốn cẳng chạy thẳng đến trường.Ô la la vẫn muộn học phen này lớp trưởng gương mẫu sẽ lên trước cờ làm người mẫu thật rồi.Trèo tường là kế sách duy nhất mà nó nghĩ ra lúc này.Vèo...cái cặp đã bay lên ô kìa nó tung mạnh quá bay qua tường luôn rồi và giờ đang lủng lẳng trên cành cây.Không xong rồi nó phải lấy xuống mau ai mà nhìn thấy là nó xong luôn đấy.Uầy...mặc váy trèo tường này bà con vậy mà lúc nào cũng vênh cái mặt ta đây lớp trưởng gương mẫu.Vừa trèo nó vừa nguyền rủa hắn,chỉ tại hắn nên giờ đây nó mới phải đau khổ vậy.
Nó đã đặt chân lên tường yên vị nhún người một chút là có lấy được cặp rồi.Giờ nó chỉ cần nhảy vèo xuống và phi lên lớp là xong.Nhưng khi nhìn xuống nó mới phát hiện ra có người đang ngồi ngay chỗ nó định nhảy.

-Này,bạn gì ơi,sao ngồi đây thế?

Vẫn im lặng nó mà xuống được nó sẽ cho tên này vài cái bạt tai vì tội kiêu đấy.
Nó vẫn đứng trên tường loay hoay không biết nhảy đi đâu vì rìa tường đều ngổn ngang bàn ghế sắp gãy mà nhà trường sẽ chở đi trong chiều nay.Chỉ có mỗi chỗ tên kia ngồi là có khoảng trống thôi.Vậy mà hắn cứ cúi đầu vào cái điện thoại à còn đeo tai nghe thế thì sao mà nghe nó gọi được.
Xa xa phía nhà kho một bác bảo vệ đang đi tới,chết nó rồi nó sẽ bị bắt mất.Thôi thì liều mạng vậy nó ôm cặp nhắm mắt nhảy xuống.Giờ thì mạng sống không quan trọng bằng dang dự,nó mà bị lên trước cờ thì lớp nó sẽ ra sao?Không thể để việc đó xảy ra đâu.Nó nhảy vèo xuống và nó cứ ngỡ rằng mình tiếp đất an toàn.Thế nhưng không đâu,nó đã ôm mẹ đất một cái thật tràn đầy yêu thương cơ và cái trán bướng bỉnh của nó đập nguyên xuống mũi giày của cậu bạn kia.
Cậu ta giật nảy mình,phải rồi không giật mình mới lạ đấy khi mà chẳng biết từ đâu một vật thể lạ hoắc rụng xuống giờ đang nằm bẹp dưới chân hắn.

-Em kia trèo tường phải không?

Ô hô đó chẳng phải tiếng bác bảo vệ sao,chết chắc rồi.huhu.
Trong cơn hoảng loạn nó vẫn nhớ ra là phải chạy,nó đứng bật dậy mà chẳng lẽ chạy một mình à,anh bạn này bị bắt thì cũng thê thảm nhé.Vừa không vào lớp lại nghe nhạc trong sân trường.

-Nào chạy thôi.

Nó lôi cậu bạn chạy như bay vậy mà cậu ta vẫn ngơ ngơ ngác ngác chẳng hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Nó thì thông thạo các ngõ nghách của trường này hết rồi,chỗ nào trốn được,chỗ nào không có camera nó biết hết.Nấp trong cửa nhà kho nó thò đầu ra thấy bác bảo vệ đang vò đầu dứt tai vì cuộc truy đuổi không thành công.

-Hehe xin lỗi bác nha,bác ăn sáng chưa?Chạy thế kia thì cẩn thận ngất đó.

Nó ngước lên và ôi một ánh hào quang đang sáng rực tại nhà kho ôi ôi ôi...đẹp trai quá,nó đơ luôn trong 5 giây. Bạn này nhé da trắng,mặt thon,môi hồng(what y như công chúa bạch tuyết ấy nhỉ?)mắt một mí này,mũi cao này nhưng bạn này là con trai nhé,hihi.

-Có chuyện gì vậy?

Ôi,giọng nói còn ấm áp nữa chứ.Ặc ặc...
Nó giật cái phone xuống và bắt đầu màn giải thích không thể dài dòng hơn.Cậu bạn mỉm cười với màn múa miệng có kèm theo minh họa bằng tay,chân của nó lúc này.Ô mai chuối!!! Nụ cười ấy không phải của người đâu mà chính xác là của một thiên thần đấy.

-Ừ tớ hiểu rồi,mà bạn ngã có đau không?

-Ờ...ờ tớ không sao?(tớ ngã vậy suốt rồi).
Mà bạn cũng đi muộn à?

-Ừ,cậu biết lớp 12a1 ở đâu không?Tại hôm qua lớp trưởng gọi điện hẹn tớ đến sớm ngồi chờ ở ghế đá thế mà chờ mãi.

-Aaaa...Cậu là bạn mới chuyển đến phải không?Tại tớ đi học muộn nên không dẫn cậu đi thăm quan được rồi.

-Cậu là lớp trưởng à?

-Hihi.Không gương mẫu phải không?

-Cũng không sao lắm.

-Mà cậu đẹp trai thật đấy,con gái lớp mình sẽ tranh nhau ngồi chỗ cậu cho coi.

-Vậy cậu có tranh không?

-Hả???Tớ á,ừ thì...À lớp mình đây này.

Nó chạy luôn lên trước để tránh câu hỏi khó trả lờ của học sinh mới.

-Thưa thầy em vào lớp ạ.

-Lớp trưởng em giỏi lắm,đây là làm gương cho các bạn phải không?Em sẽ phải chịu trách nhiệm.

-Là lớp trưởng dẫn em đi thăm quan trường ạ.

-Em là...

Nó nhanh trí

-Là học sinh mới mà hôm qua thầy dặn em đón bạn ấy ở cổng trường đó.
Nó nháy mắt cho cậu học sinh mới,cậu mỉm cười,trời đất đúng là thiên thần cười đẹp như thần tiên.(Ặc ặc mình đang nói gì thế này).

-Thế à,hai em vào lớp đi.Hoàng Thương may cho em lần này đấy nhé.
Thầy nghiêm nghị nhìn nó.Thầy thế thôi nhưng thực sự rất rất vui tính,thầy quí nó nhất luôn.

-Học sinh mới em vào giới thiệu đi.Các bạn nữ nhớ lau rõ kính và đề phòng rớt nước miếng nhé.

Ha ha ha,thầy này công nhận vui tính dã man.

-Chào...chào các bạn tớ là học sinh mới.Tên...tên là Phạm Ngọc Ánh.

Hahaha,cả lớp được mẻ cười vỡ bụng.

-Bạn này đẹp trai mà có tên đẹp gái quá chúng mày ơi.

-Haha...Thôi kệ miễn đẹp là được rồi.

-Ngọc Ánh ngồi chỗ tớ nhé!

Cái Vân Anh nhanh nhảu,con này mê zai nặng luôn.

-Ngồi chỗ tớ đi.

-Vào đây ngồi này.

Bạn mới được lũ con gái chào đón nồng nhiệt quá nhưng cậu cắm đầu chạy vụt xuống cuối lớp ngồi.Nó thấy hơi lạ,sao lại nhút nhát vậy,khác hẳn lúc nãy.

-Vừa tới cửa đã gặp trai đẹp rồi nha bệ hạ.Hải Vân bên cạnh chọc nó.

-Đâu có,cũng tại ta phải đến Nhà Trắng nhặt lại sợi dây chuyền ấy,thôi ra chơi ra kể cho.

Nhưng ra chơi nó đã quên kể cho Vân nó dẫn Vân xuống ngay bàn cuối chào hỏi học sinh mới.

-Này,chú em lớp mình thế nào hả?Giới thiệu với chú đây là lớp phó học tập Hải Vân nhé.

-Hihi,chào bạn,bạn đẹp trai thật đấy.

Cậu này cũng chỉ cười nhẹ,kiếp con trai gì mà nhát như thỏ đế.

-À,giờ tớ ta phải đi photo đề ngươi ở đây nói chuyện với cậu ấy nhé,nó nói với Vân rồi hấp tấp đi ngay.

-Thật ngây ngô phải không?
Ngọc Ánh lên tiếng.

-Ai...ai cơ?Hải Vân ngạc nhiên?

-À không có gì đâu.

Chính Hải Vân bây giờ cũng cảm thấy cậu bạn này hơi khác thường.Bỗng từ ngoài cửa có tiếng quát lớn:

-Thằng học sinh mới đâu rồi?Ra đây bọn tao chào hỏi xem nào.

-Mày không ra tao cho lớp mày nát thành cám đấy haha.

Vân thấy tay Ngọc Ánh bắt đầu run lẩy bẩy,cô trấn tĩnh cậu:

-Không sao,cậu cứ ở đây,thằng đó là đầu gấu của trường mình đấy,mạnh mồm lắm nhưng không dám gây án trong trường nữa đâu.

Bọn chúng xông vào lớp,kéo tất xuống góc lớp,Ngọc Ánh sợ đứng nép sau lưng Hải Vân làm bọn kia thi nhau ôm bụng cười.

-Hahaha...Thằng này chắc không phải đàn ông đâu chúng mày ơi.Tên cầm đầu vừa nói vừa lôi cậu lên vỗ nhẹ vào má cậu.

-Mày thế này thì bọn tao muốn bắt nạt cũng không nỡ đâu hahaha...

-Này,mấy người có thôi ngay đi không?
Nó xuất hiện.

-A,lớp trưởng à?Đâu có gì to tát đâu,chỉ là chào hỏi thôi với lại chủ yếu Long sang đây để gặp lớp trưởng mà.

-Gặp rồi đó,giờ về đi.

-Anh về nhé,nhớ em anh lại qua,em giận là xinh nhất đấy.
Thằng đầu gấu thì thầm vào tai nó,nó lập tức hất ra nhìn hắn với con mắt tràn đầy tức giận,hắn ra về với tiếng cười sảng khoái.
Bọn chúng đã bỏ về còn cậu bạn thì vẫn run rẩy.

-Này,chú em,có tớ ở đây rồi không ai bắt nạt được chú đâu mà sợ.Tớ sẽ bảo vệ cậu.

-Cậu hứa đấy nhé.

-Đương nhiên rồi,haha

Nó vỗ vai cậu rồi cả hai cùng cười rất thân mật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net