Trả lời cmt của Voldemort_S

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoạn đầu của Thanh Hải có nhiều ý lắm em.
Em muốn kéo bài cho dài ra thì làm như dạng tổng phân hợp ở trên á.
Đây là bài phân tích chị làm nè, chị mới lục lại, có gì tham khảo nhé!
"Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc"
Mở đầu bài thơ, tác giả lấy chất liệu vốn rất quen thuộc trong cuộc sống, là "sông" là "hoa". Thế nhưng hình ảnh quen thuộc vào thơ Thanh Hải lại rất đặc biệt, khác với màu sắc rực rỡ của mùa xuân, màu vàng tươi của hoa mai, hình ảnh hoa đào nồng thắm nơi phương Bắc được các tác giả ưu ái đưa vào thơ.
"Mỗi năm hoa đào nở".
Mùa xuân dưới con mắt của Thanh Hải là gam màu dịu nhẹ đậm nét của xứ Huế, là màu "xanh" của dòng sông Hương êm ả hay phải chăng là màu "tím biếc" thơ mộng của hoa súng. Với nghệ thuật đảo ngữ, từ "mọc" mang trong đó là sự đâm chồi nảy lộc của cây cỏ vào mùa xuân. Câu thơ như được nhấn mạnh với cảm xúc bất ngờ trước bức tranh đầy sức sống. Không chỉ là màu sắc, khổ thơ còn có tiếng hót làm vang động cả bầu trời bao la với âm thanh quyến rũ mê hồn.

"Ơi con chim chiền chiện"
để rồi trước điều đó, Thanh Hải rung động mà thốt lên.
"Hót chi mà vang trời".
Từ "Ơi" gọi đáp, từ "chi mà" gợi cảm như một lời mắng yêu của nhà thơ xứ Huế. Tiếng chim trong trẻo, da diết từ bầu trời cao vút lại như kết đọng thành khối, thành *giọt* âm thanh rơi xuống lòng người, như *giọt* sương rơi trên tán lá, như *giọt* mưa xuân rơi vào đất mẹ.
"Từng giọt long lanh rơi"
Không kìm lòng được nữa, nhà thơ đã xúc động.
"Tôi đưa tay tôi hứng"
Với nghệ thuật chuyển đổi cảm giác từ thị giác, thính giác sang xúc giác, ta càng thấy sự trân quý của tác giả dành tặng cho thiên nhiên. Bài thơ viết vào tháng 11, trong khoảng thời gian cuối đời lại miêu tả một bức tranh xuân tinh tế đến thế thì phải dùng hai từ "bậc thầy" để nói về Thanh Hải. Đây là một chi tiết toả sáng khi nó phát ra từ cảm xúc đặc biệt và hoàn cảnh của một con người có nhiều trải nghiệm để hiểu rõ đời mình là khoảnh khắc ngắn ngủi. Vì vậy, phải biết sống hết mình, sống lạc quan, yêu đời và có ích là thông điệp chúng ta nhìn thấy từ khổ thơ này của Thanh Hải
:)) Chậc còn bài "Nói với con" thì chị quăng đâu mất tiêu rồi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net