Chương 35: hai đứa trẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tawan và Vegas đều thuộc dòng dõi mafia. Đều lớn lên trong môi trường nặc mùi thuốc súng.

Nhưng giữa họ chẳng hề có sự tương đồng.

Sự giáo dục trực tiếp từ những ngày đầu đời là cách nhanh nhất để uốn nắn một đứa trẻ: Tawan được cha mẹ cưng nựng chiều chuộng mà lớn lên, hai người sẽ không bao giờ để Tawan phải hứng chịu sự đau khổ và đối diện với tàn nhẫn của thế giới. Bao bọc quá mức - do đó tạo ra một đứa trẻ coi trời bằng vung, mắt cao hơn đầu.

Còn Vegas, ông Gun thậm chí không coi hắn là con mình. Từ khi biết suy nghĩ Vegas đã bị ông ta tẩy não, áp đặt tham vọng của mình vào đứa con đầu lòng. Ông Gun muốn con trai có thể thay mình đứng đầu gia tộc, lại vừa sợ nó quá xuất sắc ảnh hưởng tới địa vị của bản thân. Sự mâu thuẫn trong hành động của ông đã nuôi dạy ra một Vegas ngông cuồng, thông minh, nham hiểm và cô độc.

Tawan dám liều, dám chơi, dám lên giường với bất cứ ai mình muốn. Vì biết dù cho làm gì, vẫn luôn có cha mẹ, gia tộc phía sau chống lưng.

Vegas dám liều, dám chơi, dám thực hiện mọi ý tưởng điên rồ. Vì hắn biết, ' được ăn cả ngã về không' chỉ cần lùi lại một bước, phía sau sẽ là vực thẳm vô hạn.

Hắn không yêu Tawan, nhưng hắn tìm thấy thứ mình muốn níu giữ từ trên người nó, là thứ năng lượng tích cực của một đứa trẻ được trưởng thành trong hạnh phúc, là cái thứ mà một góc nào đó trong lòng hắn luôn hướng tới.

Và nguồn năng lượng tích cực đó cũng là lý do Vegas bị Pete thu hút. Một đứa trẻ có tuổi thơ bất hạnh, mắc bệnh tâm lý, trưởng thành dưới sự dạy dỗ của một tên tội phạm và làm việc trong môi trường coi rẻ mạng sống như cậu làm cách nào có thể nhìn thế giới với ánh mắt dịu dàng như thế?

___________

Pete nắm lấy bàn tay to lớn đặt trên vô lăng, trong mắt đều là đau lòng: " Vegas đáng thương..."

Hắn hoang mang nhìn cậu:

" Em thấy tôi đáng thương?"

Pete không chút do dự gật đầu :

" Anh thật đáng thương nha. Vừa học tập vừa theo đuổi người kia lâu như thế, vậy mà Tawan lại phản bội anh..."

Alpha bật cười:

" Sao con người em lại ngây thơ như thế nhỉ, trọng điểm là tôi lừa người ta kìa"

  Pete không quan tâm đau lòng nhấc tay hắn đặt lên đầu mình ra sức dụi dụi dụi : " Nhưng anh đâu có làm gì có lỗi với Tawan đâu. Vegas yên tâm đi, sau này có em thương anh!" 

Hôm nay lại là một ngày được cục cưng trong nhà chữa lành.

Vegas rướn người qua hôn cậu, nhẹ nhàng đóng một cái dấu ấn lên cánh môi mở hé:

" Là em nói đấy."

Pete nghịch ngợm chớp chớp mắt:

" Để trả giá cho tình thương to lớn này, ngài Korawit có thể mua kem cho em không...?"

Hắn bật cười búng búng trán cậu:

  " Được, chúng ta đi mua kem cho chíp chíp."

Tawan đứng khuất sau bờ tường cách đó không xa nhìn chằm chằm hướng xe rời đi, ánh mắt không giấu nổi vẻ ghen ghét.

" Ba. Có chuyện này cần nhờ ba."

Ông Daniel nghi ngờ nhìn thằng con trai mới về nước được không lâu đã tí tởn hạnh phúc đi ra ngoài giờ lại ôm cái mặt thúi hoắc trở về.

" Nói đi"

" Điều tra giúp con một người"

Ông nhướn mày, vị nào làm thằng con trai thích ra vẻ ưu nhã nhà mình bày ra biểu tình vặn vẹo căm ghét được thế?

Tawan nghiến răng nghiến lợi phun ra một cái tên. Ông Daniel vừa nghe thấy liền bất ngờ liếc về phía kia, người đàn ông đang nhàn nhã ườn trên sofa lập tức bật người dậy đi tới trước mặt Tawan, nụ cười xã giao giả tạo trên mặt lão sâu hơn mấy phần:

" Cậu Tawan, thằng nhóc không biết điều đó là con trai tôi, cậu muốn biết cái gì cứ hỏi tôi đi."

Không ngờ ba của thằng nhóc đó lại là người của mình.

" Làm sao tôi có thể tin ông được? Ông là ba nó cơ mà."

Lão trả lời: " Tôi so với bất cứ ai trên đời này đều muốn giết nó hơn, cái thứ vô ơn bội nghĩa đó."

Tawan nhìn qua ba mình, thấy ông gật đầu mới chần chừ hỏi lão:
"Có cách nào trử khử nó nhanh nhất không? Không cần giết, làm nó trở nên ghê tởm là được."

" Sao lại không giết nó?"

Tawan nhìn ông như nhìn một lão già thiểu năng:

" Nếu giết thật, chẳng phải Vegas sẽ hận chết tôi sao?"

" Vegas? Không ngờ nó lại leo lên được người của Thứ gia."

" Tôi không quan tâm, nghĩ biện pháp nhanh đi!"

Khoé môi của lão giương cao, biểu cảm trên mặt vặn vẹo xấu xí:

" Cậu an tâm, cách đối phó với nó, không một trăm thì cũng tám mươi. Cậu cứ làm theo các bước tôi bảo là được."

_______

" Ey yo~ sao hôm nay ngài đây lại có thời gian đại giá quang lâm ghé xem tụi này vậy nha~"

Tankul nhìn cái đầu tròn tròn ngó vào ngoài cửa, vừa tức vừa buồn cười.

Pete lạch bạch chạy qua bóp vai cho cậu chủ, rất chuyện nghiệp bán thảm:

  " Tôi là nhớ cậu chủ mà~"

Tankul đâu có dễ bị cậu lừa: 

" Thằng Vegas không có nhà?"

Pete dừng động tác trên tay, cả người mềm oặt như cọng bún đổ vật ra giường:

" Đúng đó. Vậy nên cậu chủ có thể chứa chấp tôi một ngày không..."

  Cậu chủ của Pete bất lực bày tỏ:

  " Đúng là yêu đương rồi báo tao mà!!!"

Pete biết cậu chủ nhà nhóc đã đồng ý rồi, hạnh phúc quen đường quen nẻo nhấc chăn lên chui vào, ra nhập hội 'người già và phim tình cảm 8h tối' quen thuộc. Pol nhìn chằm chằm TV , mắt cũng không chớp một cái thuận tay đưa bát bỏng ngô trong lòng mình cho Pete.

Tankul nhìn ba thằng vệ sĩ cục cưng nhà mình, nghi ngờ sâu sắc tiêu chuẩn chọn vệ sĩ của gia tộc...


" Cô nghĩ cô xứng với tôi sao?"
" Sao anh có thể nói như vậy, tình yêu của chúng ta mận đào cóc ổi mà, con giáp thứ ba kia chỉ dùng tình yêu plastic để che mắt anh thôi!"
' BÉP'
" Cô im đi, cô không có quyền nói cô ấy như thế!"
" Anh đánh em? Anh dám đánh em! Em.."

' ring ring ring ring'

Chuông điện thoại nhạt nhẽo cắt ngang cảm xúc xem phim của một đám bọn họ. Pete nhìn dãy số lạ trên màn hình, mờ mịt chạy ra ngoài ban công nghe máy.

" Alo, xin hỏi là ai thế ạ?"

" Là tôi."

Đầu bên kia nhanh chóng trả lời, giọng nói quen thuộc làm cả người cứng lại. Pete hoang mang trả lời:

" Vâng, tình yêu plastic..., à không, cậu Tawan? Làm sao cậu lại có số của tôi?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net