Chương 11: Mất kiểm soát🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pete nâng mi cố hé mở đôi mắt đã sưng húp, mờ mịt nhìn lên trần nhà. Hắn cố dùng chút hơi tàn cuối cùng để ngồi dậy, cơn đau từ hạ bộ truyền tới làm hắn tưởng như cơ thể sắp nứt toạc ra làm hai mảnh
Bên cạnh trống rỗng không còn chút hơi ấm nào vươn lại đủ cho thấy người đó đã rời khỏi phòng từ lâu.
Hắn đưa mắt đảo khắp xung quanh, khóe miệng dâng lên một ý cười chán ghét
Nhìn xuống đống quần áo vương vãi khắp mặt đất, có mấy chiếc bao cao su còn chứa tinh dịch nằm khắp nơi trên nền nhà trông nhóp nháp không chịu được, hắn lại nghĩ gì đó..

Lần đầu của hắn bị cướp đi một cách thô bạo mà kẻ đó còn không phải người hắn yêu. Nghĩ đến đây..hắn lại cười..Yêu sao? Hắn sẽ yêu ai được chứ? Ai sẽ yêu hắn? Ai sẽ yêu cái tâm hồn vốn đã méo mó vô định hình không còn chút vô tư? Thật buồn cười!
Mặc cho cơn đau có ập tới như thủy triều, hắn vẫn cố lết mình vào trong phòng tắm. Hắn muốn rửa trôi đi những thứ dơ bẩn, muốn xóa sạch hết những dấu vết hoan ái mà gã đàn ông kia đã để lại.
Sự kinh tởm và oán thù trong lòng ngày một tăng cao, hắn lại không thể tự chủ mà dùng con dao lam bén ngót rạch lên từng tấc da tấc thịt chính mình. Những vết hôn bầm tím được thay bằng những vết cắt sâu ngút, hắn rít một hơi tìm kiếm sự thỏa mãn trong cơn đau đớn thấu đến tận trời.

.

Gã bấy giờ đang ngồi trên chiếc ghế sofa dài ở phòng khách, yên tĩnh đọc sơ qua những tài liệu về việc còn sót lại tàn dư bên phía băng đảng Ý. Không một chút niềm vui cũng chẳng có nổi một chút hứng thú, gã quăng tài liệu sang một bên nhâm nhi ly rượu vang với hương vị đắng chát quen thuộc

Pete đi dọc theo dãy hành lang, cuối cùng chả hiểu sao lại vừa vặn lọt ngay đến phòng khách nơi gã đang ngồi. Hắn vừa định quay đầu đã bị giọng nói trầm khàn có phần uy lực kia lôi kéo ở lại

"Lại đây!"

Hắn im lặng không đáp, hít một hơi định bỏ đi nhưng giọng nói phía sau lưng lần này lại trở nên lạnh lẽo hơn còn mang tràn ra lệnh

"Qua đây! Nếu muốn yên ổn!"

Hắn bất lực đành phải quay đầu, ánh mắt vẫn lạnh lùng như vậy, không nói không rằng một bước ngồi xuống đối diện gã. Gã mỉm cười hài lòng, tiếp tục nhâm nhi chất cồn với hương vị yêu thích của mình

"Ba của cậu thật yêu thương con trai..cả đêm rồi cũng không thấy gọi điện.."

"Thì sao?"

"Ông ta không yêu thương cậu như cái cách ông ta thể hiện nhỉ? Cho nên cậu mới phản bội? Hay vốn dĩ..một con quỷ khát máu không có tính người.."

"Quỷ khát máu!"

"..."

"Tôi đi về đây!"

"Khoan đã!"

Gã tiến đến trước mặt hắn, dùng đôi tay thon gầy mân mê từng đường nét xinh đẹp trên khuôn mặt kia, như thể quyến luyến cũng như mê đắm rồi lại giống như chưa từng quen biết, lạnh lùng đến đáng sợ.

Tay gã miết tới eo thon, một cái rít lên ngay lập tức khiến gã tối mặt.
Gã muốn vén áo hắn lên, muốn xem thử cái rít đau đớn ấy là gì, nhưng hắn không cho phép. Hắn dùng lực tay cố gắng đẩy gã ra, tức giận quát lớn

"Đừng có chạm vào người tôi!"

Con ngươi gã lập tức phát ra ngàn tia sát khí chèn ép Pete, gã ép sát hắn xuống bàn hung hăng xé từng mảnh vải trên người
Hắn đau đớn hét lớn nhưng nhận lại chỉ là cái gằn giọng đầy cảnh cáo của kẻ máu lạnh
Thân thể bị phô bày trước ánh sáng để lộ từng vết cắt vô cùng xấu xí trên cơ thể tuyệt mĩ kia. Vết cũ vết mới chất chồng lên nhau, hắn đau đến cắn chặt quai hàm.

Gã nhìn hắn, rồi lại nhìn những vết cắt được rạch thẳng thóm trên những dấu vết mà gã để lại, trong lòng dâng lên một cỗ căm phẫn tột độ
Gã mạnh bạo kéo hắn vào phòng, hung hăng chà xát lên những vết thương còn đang rướm máu, lòng dâng lên một cảm giác khó tả thành lời

"Buông ra! Thằng khốn! Buông ra!"

"Sao hả? Cậu chán ghét những dấu hôn này đến vậy sao? Dám sỉ nhục Vegas này kiểu đó sao? Huh?"

"Buông ra!"

Gã đè hắn xuống giường, hung hăng day cắn khắp nơi, ngay cả những vết thương chưa lành cũng bị liếm láp một cách thô bạo. Chưa từng có ai dám coi thường gã theo cách này, và con người giả tạo trước mặt gã lại càng không có tư cách

"Thứ rẻ tiền như cậu không có tư cách để coi thường Vegas! Đã hiểu chưa hả?"

"Mày mới rẻ tiền! Thằng khốn nạn! Thả tao ra!"

Gã tức đến ngạt thở, càng hung hăng xoa nắn cơ thể dưới thân, bên dưới gã vì kích thích và mất kiểm soát cũng đã trướng tới phát đau
Gã đưa hai ngón tay vào trong hắn, cơ thể vì bị dị vật xâm chiếm khiến hắn ngay lập tức cứng người tỏ ý bài xích

"Aaa...thả ra!"

Cạch

Tiếng còng tay lạnh lẽo vang lên giữa không gian trầm mặc, gã không nói không rằng trực tiếp kéo khóa quần, vội vã đưa con quái vật thô to vào bên trong hắn

Cơn đau tối qua chưa dứt lại phải chịu đựng cơn đau mới lớn hơn, hắn chỉ biết rên rỉ trong cơn đau đớn tận cùng. Mà hành động này vô tình đối với Vegas lại như một liều thuốc kích dục cực mạnh, ép gã điên cuồng ra vào hơn

Âm thanh bành bạch không ngừng vang lên trong căn phòng tối tăm chỉ len lỏi một giọt nắng nhỏ nhỏ. Khoái cảm như vũ bão ập tới, hắn chỉ có thể quay mặt cố che đi dục vọng đang hiện rõ trên gương mặt mình. Gã chậm rãi quan sát từng nhất cử nhất động của hắn, khoái cảm trong người ngày một dâng cao

"Hôn.."

Trong cơn khoái lạc, hắn vô tình nói ra mong muốn của bản thân, gã cũng thuận thế cúi xuống gần môi hắn cất giọng đều đều nhưng lại mang theo ngàn cây gai độc mà phun ra từng lời

"Vegas sẽ không hôn thứ điếm rẻ tiền như cậu! Không bao giờ!"

Đôi mắt hắn dần dần mất đi tiêu cự mà âm thanh đó còn vang vọng mãi bên tai, trong một khoảnh khắc nhỏ nhoi tim lại hẫng đi mất một nhịp. Đây có thể là cảm giác thất vọng, cũng có thể là tức giận..hắn không biết..chỉ cảm thấy cơ thể không còn chút sức lực và ngất đi từ lúc nào không hay

Nhìn thấy người dưới thân đang dần chìm vào cơn mê gã cũng nhanh chóng gia tăng tốc độ muốn thỏa mãn chính mình. Nằm xuống bên cạnh hắn, gã dùng ánh mắt không rõ ràng cảm xúc dán chặt vào gương mặt đã đượm nét xanh xao kia. Gã chưa từng mất khống chế với ai như thế trước đây, và hôm nay chính là lần đầu tiên..

Chỉ một tên rẻ tiền giả tạo như hắn lại có thể khiến gã mất khống chế đến vậy sao? Hay chỉ đơn thuần là do gã tức giận, tức giận vì lòng tự tôn bị chà đạp. Tức giận vì hắn là nguyên nhân khiến gã phải chịu đựng sự sỉ nhục lăng mạ từ cha và cả ánh mắt cười khinh của cha hắn?

Nếu đêm đó Vegas bắt được hắn, chắc hẳn cha gã đã công nhận và để gã được toàn quyền tham gia vào phi vụ này rồi! Pete đã phá hỏng tất cả! Pete đã hủy hoại mọi kế hoạch hoàn hảo mà gã giăng ra!

Lần đầu tiên gã để mất con mồi, chính là hắn! Và người đầu tiên khiến gã mất kiểm soát muốn bộc phát tâm tư cũng chính là hắn! Vegas nghĩ trong đầu, càng nghĩ càng không thông, gã cũng chẳng buồn nghĩ nữa. Vội mặc lại quần, gã bước ra ngoài mà không quay đầu trở lại lần nào
Cho dù cảm giác đó có là gì, hắn cũng sẽ không bao giờ có cửa ngán chân gã. Người như hắn sẽ không thành thật với bất kì ai, hắn là phiên bản thứ hai của lão già đó, gã có chết cũng không thể nào đặt lòng tin vào hắn

____________

Gần đây có quá nhiều vấn đề xảy ra và chúng ta cũng không hề vui vẻ gì...Nhưng An tin là mọi chuyện sẽ có cách giải quyết, mặt trời nhỏ của chúng ta sẽ trở lại vì anh biết rằng chúng ta luôn ở phía sau và chờ đợi anh..dù bao lâu..
Cho nên hãy dũng cảm đối mặt nhé! Đừng chỉ trích ai! Chúng ta chỉ nên ở bên cạnh và động viên anh bé thôi! 4h là được nhìn thấy anh ấy rồi! Vui vẻ lên nhé!🫶


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net