Revenge

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vegas ôm vai Macau xoa lên, nói an ủi.

Vegas tiếp lời.

- Nếu chôn ba ở một nơi nào đó, ba sẽ cô đơn lắm. Mỗi lần em muốn thăm ba phải đi đến đó thắp nhang cho ba. Còn khi hoả táng, chúng ta sẽ mang ba về nhà thờ cúng, như vậy ba sẽ luôn ở bên và phù hộ cho chúng ta.

- Em hiểu chứ ?

Pete xoa lên đầu Macau.

Chỉ thấy em ấy gật đầu, đưa tay gạt nước mắt.

- Được rồi! Em đừng khóc! Chúng ta đi ăn sáng thôi.

Pete nắm tay Macau cùng em đứng lên.

Vegas nhường cho hai người đi trước, hắn ở sau ôm lấy eo cậu mà đi đến nhà ăn.

Đến nhà ăn. Pete hướng tay Macau đến chỗ bệ rửa mặt, cậu muốn em đi rửa mặt cho tỉnh táo.

Macau liền đi đến đó. Vegas thì kéo ghế cho Pete ngồi xuống. Hắn cũng ngồi xuống ngay sau đó, ở chính giữa bàn ăn.

Macau rửa mặt xong cũng đi đến chỗ ngồi.

Bác May liền cùng một người con trai đem thức ăn lên bàn.

Vegas nhìn cậu trai đó với vẻ mặt bình thường nhưng hắn ta hoài nghi vì hắn chả biết cậu ta là ai ?

Pete lúc này chỉ lo lắng nhìn Macau, cậu sợ em ấy lại khóc nữa.

Bàn ăn đã được lắp đầy bởi những món ăn ngon. Bác May lau vội tay mình lên tạp dề. Bác ấy kéo tay cậu trai kia đứng bên cạnh mình rồi chắp tay ở trước người nói với cả ba người họ.

- Dạ ngài Vegas...cậu Pete...cậu Macau...!

- Có chuyện gì sao bác ?

Pete ngước lên nhìn bác May hỏi.

- Dạ...! Chuyện là thằng nhóc này là cháu của tôi...ở dưới quê không có trường học dành cho cấp 2 cao cấp (THPT)...

- Bác muốn gửi thằng nhóc này vào trường học ở đây hả ?

Macau lên tiếng. Dù sao nhìn thì ai cũng biết em ấy lớn hơn cậu trai đó.

- Dạ...cậu...! Nhưng mà muốn có trường học tốt thì học phí sẽ rất cao...!

- Tôi biết rồi, bác để Nop đăng kí cho cậu ta học ở trường chung với Macau đi.

- Dạ...? Nhưng mà...!

- Không nhưng nhị gì hết. Chuyện đó cứ để Nop lo. Bác yên tâm!

Vegas cầm đũa lên, hắn khéo léo ra hiệu với ý "bác May đừng từ chối nữa, họ còn dùng bữa."

Bác May vui mừng cho đứa cháu nhỏ bé của mình. Bác ấy đẩy đầu thằng bé xuống, bác rối rít nói lời cảm ơn.

- Cảm ơn ngài...cảm ơn cậu Pete...cảm ơn cậu Macau...!

- Này! Cảm ơn đi chứ!

Lúc này cậu trai kia mới mở miệng.

- Em...em cảm ơn...!

Cậu ta nảy giờ cứ cúi mặt xuống, không có ý định ngước lên nhìn mọi người.

Pete nhìn bác May cười tươi. Bác ấy cũng nhanh chóng rời khỏi cùng cậu trai đó.

- Mời cả nhà ăn cơm!!!

Macau nhanh lẹ cầm đũa ăn cơm.

- Từ từ thôi Cau. Đồ ăn hôm nay toàn món em thích đấy!

- Dạ!!!

Vegas gắp đồ ăn vào chén cho Pete rồi hắn cũng ngồi ăn.

Bữa ăn trôi qua.

- Macau! Lên phòng chuẩn bị đi đến bệnh viện thôi.

- Dạ.

Pete nói và Macau đáp.

Macau nhanh chóng về phòng mình.

Lúc sáng Pete đã sửa soạn cho hắn đầy đủ, giờ chỉ cần chờ Macau là đi được rồi.

Pete và hắn ngồi chờ ở phòng ăn luôn.

Vegas chậc lưỡi, có vẻ khó chịu.

Pete liền quay sang hỏi.

- Anh sao thế ? Khó chịu gì à ?

- Em qua đây!

Vegas vỗ vỗ lên đùi mình nhìn Pete.

Pete cười tươi rồi cũng chiều theo hắn mà qua đó.

Hắn kéo eo cậu xuống, chỉnh cho Pete ngồi lên đùi mình. Hắn trực diện với khuôn mặt xinh đẹp của Pete.

- Anh muốn hôn không ?

Pete nghiêng đầu hỏi.

Hắn liền đỡ lấy đầu cậu rồi tìm đến môi cậu mà mút lấy.

Càng hôn sâu hắn càng siết chặt eo của cậu. Hắn mò đến mông đào yêu thích của hắn. Nó căng tròn dưới lớp quần jean đen dày.

- Ha...Vegas...đủ rồi...!

Vegas vẫn tiếp tục hôn lên lưỡi Pete. Khoé miệng cậu tràn nước bọt của hắn và cậu.

Nhưng hai người họ hôn nhau lúc nào cũng nhắm mắt, phối hợp nhịp nhàng với đối phương.

Họ không biết rằng, phía sau cánh cửa ngăn cách giữa nhà ăn và nhà bếp có một cậu thanh niên ở tuổi dậy thì đang hứng thú nhìn trộm. Cậu ta có vẻ thèm muốn được như hai người trước mắt.

Cơ thể cậu ta bắt đầu ngứa ngáy khi Vegas mò tay vào bên trong quần của Pete.

Pete cảm nhận được bàn tay hư hỏng của Vegas. Cậu liền rụt đầu ra sau. Pete đánh lên ngực hắn một cái to.

- Kìm chế lại! Tý chúng ta có việc phải làm đó.

- Do you know how sexy do you are, Pete ?

- Yeh, I know my love !

Pete hôn nhẹ lên môi hắn.

Vegas cười với cậu.

Pete đang ở hướng nhìn thẳng về phía cửa đó. Cậu cảm thấy được mối nguy hiểm. Pete liền đảo mắt nhìn về phía đó.

Cậu trai kia hoảng hốt, lập tức chạy đi.

Pete chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng của một người nhỏ con chạy đi.

Cậu nghĩ cậu cần quan sát thêm về sự xuất hiện của một người lạ trong nhà.

- Em xong rồi!

Macau đeo balo rõ to bước xuống.

Pete đang đua đưng chân mình chơi đùa với Vegas.

Cậu nhìn Macau.

- Sao em mang balo vậy Cau?

- Em có chút đồ muốn hoả táng xuống cho ba.

- Được rồi, đi thôi!

Hắn nhấc mông Pete lên, Vegas muốn bế cậu ra xe.

Pete đánh lên ngực hắn.

- Để em xuống đi! Em tự đi được mà. Macau đang nhìn đó.

- Không có à. Hai anh cứ tự nhiên! Em mù ngang rồi.

Macau tự giác đi trước hai người đó. Em ấy quá quen với tính mê Pete của Vegas.

Vegas cười tự hào về Macau. Hắn đánh lên mông Pete.

- Đừng chống cự bé ngoan!

Pete đành thở dài bất lực.

Tại gara.

- Chào bác ạ!

Bác vệ sĩ đang cầm ly cafe ngắm cây cỏ thì nghe tiếng của Macau.

Bác ấy vui vẻ quay lại.

- Chào buổi sáng Macau!

- Bác lấy xe giúp cháu nha.

Macau vui cười nói với bác vệ sĩ.

Bác ấy nhanh chóng đi lấy xe ra.

Vegas bế Pete ra ngoài. Cậu ấy cũng không phản kháng mà ôm chặt vào cổ hắn.

Xe đã được bác vệ sĩ chạy ra. Bác ấy đưa xe cho Macau.

Bác vệ sĩ thấy Vegas và Pete liền cúi người chào.

- Chào hai cháu.

- Chào bác ạ!!!

Pete tay ôm chặt cổ Vegas, nhưng cậu vẫn đưa một tay lên vái chào bác vệ sĩ.

Vegas thì gật đầu chào lại bác ấy.

- Lên xe thôi anh!

Macau hôm nay sẽ lái xe. Vegas bế Pete ngồi sau xe.

- Được rồi! Thả em xuống!

Vegas vẫn giữ chặt Pete trên đùi. Hắn vẫn muốn ôm cậu.

- Cho anh ôm em một chút thôi. Hôm qua có người còn ôm anh cứng ngắt luôn đấy!

Pete đỏ mặt, cậu biết hắn đang nói gì mà.

- Bé ngoan! Cho anh ôm em tý thôi.

Pete đành gật đầu, cậu cũng nằm hẳn lên người hắn. Vegas vỗ về lưng cậu.

Macau thì tập trung lái xe.

Cả nhà ba người nhanh chóng đến bệnh viện.

Vegas bế Pete, hắn đặt cậu xuống. Macau cũng nhanh xuống xe.

Pete vỗ lên tay của Vegas. Hắn biết em muốn làm gì.

Cậu ấy đến bên cạnh Macau. Pete nắm lên vai của em ấy, nhẹ xoa.

- Đi thôi em!

Macau gật đầu.

Bọn họ đi đến khu vực nhà xác.

Người trông nhà xác ngồi ở bên ngoài.

- Chào cậu! Chúng tôi đến theo lịch đã hẹn.

Vegas nói với người đó.

Cậu ta lấy giấy tờ hẹn ra kiểm tra.

- Ngài là ?

- Vegas Theerapanyakul.

Cậu ta kiểm tra thì có tên đó. Cậu ấy liền hướng tay mời cả nhà họ đến một nơi.

- Mời mọi người theo tôi.

Cậu ta dẫn bọn họ đến một căn phòng kính. Nhìn qua tấm kính sẽ là phòng hoả thiêu xác chết.

- Nếu mọi người muốn xem quá trình thiêu xác thì hãy vào căn phòng này. Còn không thì theo tôi đến văn phòng.

Vegas nhìn Macau.

- Em vào chứ ?

Pete siết chặt vai của Macau.

Macau hít một hơi thật sâu. Em ấy gật đầu rồi ngước lên nhìn Vegas.

- Em sẽ vào !

Pete xoa lên đầu em ấy. Cùng em ấy vào trong phòng.

Người kia liền đi đến phòng thiêu. Cậu ta giao phó công việc cho chuyên gia thiêu xác ở đó.

Xong xuôi cậu ta đến phòng kính chờ với ba người họ.

- Bắt đầu nha mọi người.

Người đó thông báo. Vegas, Pete và Macau đều hướng về trong phòng thiêu.

Vegas nhìn thấy thân xác của ba mình, hắn liền nắm chặt tay Pete hơn.

Cậu nắm xoa lên tay hắn.

Pete nhìn sang Macau.

Cậu lo lắng cho cả hai anh em. Macau đưa tay bịt miệng mình ngăn không cho tiếng khóc của bản thân quá lớn.

Em ấy ôm lấy bản thân gục người xuống khóc run cả người.

Vegas vỗ vỗ lên tay cậu, rồi đi đến chỗ Macau. Hắn ôm đầu của Macau, em ấy gục đầu vào vai hắn mà khóc nức nở.

Pete đứng nhìn vị lãnh đạo Phụ gia quá cố từ từ được đưa vào lò thiêu.

Vegas nhìn vào bên trong, hắn bây giờ không thể khóc được. Vegas chỉ có thể đứng trơ mắt nhìn ba mình bị ngọn lửa nóng rực thiêu cháy. Hắn siết chặt vai của Macau, giữ cho bản thân tỉnh táo.

Quá trình đốt xác cần bốn tiếng đồng hồ. Người ta chỉ cho người nhà đứng nhìn người đã mất một chút trước khi hoàn toàn đưa thi thể vào bên trong lò.

- Được rồi, mời mọi người theo tôi đến văn phòng.

Người trông chừng nhà xác lên tiếng.

Pete nắm tay Macau dẫn em ấy rời khỏi. Vegas bí mật gạt nước mắt của mình đi. Hắn thở ra một hơi dài rồi cũng nhanh chóng đi theo Pete.

Đến văn phòng, Macau cũng nín khóc. Pete đi lấy cho em ấy nước suối.

Macau cầm lấy uống rồi ngồi thẩn thờ ra đấy.

Người trông nhà xác hỏi Vegas.

- Ngài muốn nhận lại xương cốt hay nhận tro tàn...?

Vegas nhìn Macau. Hắn đáp.

- Hãy cho chúng tôi nhận lại tro cốt của ông ấy...!

Người kia gật đầu, toan rời khỏi.

- Anh! Em có thể nhờ anh đốt những thứ này chung với thân xác của ba không ?

Macau lấy ra những bức thư mà chính tay em ấy viết cho ngài Kan.

Balo phình to là do số lượng thư của em viết rất nhiều. Nhưng em chỉ lấy ra năm bức thư gần nhất để đưa đến cho Vegas.

Hắn cầm lên và nhìn về hướng người trông nhà xác.

- Có thể đốt cùng không ?

- Có thể.

Người kia nhận lấy thư rồi quay gót rời khỏi.

Trong phòng yên ắng. Macau cũng kiệt sức và tinh thần không được tốt. Em ấy gục đầu xuống bàn.

Vegas chỉ có thể xoa đầu em nhỏ rồi ngồi xuống bên cạnh em ấy.

Bọn họ trầm ngâm giữ yên lặng.

Macau hít một hơi dài, em ấy ngước lên nói.

- Vậy là chỉ còn có anh Vegas và anh dâu là người thân của em sao...?

Macau bắt đầu mếu máo. Hai tay em ấy bấu chặt vào lòng bàn tay.

Pete nắm lấy tay không tự chủ của Macau lại, tránh để em tự làm đau mình.

Cậu nhẹ nhàng nói:

- Không...! Nhà chúng ta còn một thành viên nữa!

Macau tròn mắt nhìn Pete.

- Anh dẫn em đến một nơi.

Pete muốn em ấy rời khỏi nơi này một chút, ra ngoài đi dạo cũng tốt cho em ấy.

Pete nhìn Vegas như hỏi ý hắn. Vegas gật đầu đồng ý. Nhưng hắn sẽ chờ ở đây đến khi nào hoàn tất quá trình hoả táng.

Pete nắm tay dẫn Macau đến phòng cô gái.

Tại phòng cô gái.

- Bác sĩ, dạo này tôi cảm thấy bụng dưới của mình nặng hơn. Ban đêm đi vệ sinh cũng nhiều. Nhưng mà lại thấy dễ thở hơn trước. Không biết tôi có bị sao không nữa?

Cô gái hỏi Emi.

Bác sĩ liền đáp:

- Không sao đâu, chỉ là cô sắp sinh em bé. Dấu hiệu này người ta gọi là sa bụng dưới.

- Tôi sắp sinh rồi sao!?

Cô gái xoa lên bụng to của mình. Trong giai đoạn cuối của thai kì, mẹ bầu thường rất nhạy cảm.

Emi liền an ủi.

- Đừng lo! Tôi sẽ giúp cô và bé con được an toàn.

Cốc...cốc...cốc...

Emi liếc nam y tá bên cạnh mình. Anh ta liền ra mở cửa.

- Chào cậu!

Pete cười chào với người mở cửa.

Nam y tá cúi người chào Pete. Anh ta hướng tay mời cậu vào trong.

Bác sĩ Emi cũng xoa đầu cô gái rồi mới bước ra chào hỏi Pete.

- Chào cậu! Cậu đến thăm cô Pim sao ?

- Bác sĩ!!!

Cô gái hơi lớn tiếng gọi Emi.

Bác sĩ hơi giật mình mà nhìn lại cô gái.

"Hoá ra cô ấy tên Pim."

Pete cười tươi dẫn Macau vào trong.

Cậu ấy chỉnh cho Macau ngồi xuống sofa.

Emi không phiền họ nữa liền cùng nam y tá bước ra ngoài và đóng cửa lại.

Pete đi đến ngồi lên giường Pim.

- Chính thức chào hỏi vậy! Chào cô Pim!

Pim không dám đối diện với cậu. Nhưng thấy cậu đưa tay ra muốn bắt tay, cô ấy liền bặm môi rồi đưa tay bắt lấy.

- Chào...cậu...!

Macau lúc này ngồi nhìn Pim. Em ấy chỉ mới tình cờ gặp cô ta một lần ở nhà, nhưng cũng nghĩ cô ta giống như những tình nhân trước của ba nên cũng không để tâm đến.

Pim đưa mắt nhìn về Macau.

Pete gọi Macau đi đến. Em ấy đứng dậy.

- Đây là Pim! Mẹ kế của em.

Pete nói.

Macau nghiêng đầu nhìn cô ấy. Em ấy không ấn tượng gì về cô gái nhiều. Cũng chả biết tên vì ba luôn thay đổi tình nhân nhiều đến nỗi em cũng không thèm quan tâm đến.

Pim nhìn em ấy chờ đợi phản ứng.

- Chào cô!

Macau giống như Vegas, cả đời chỉ có một người mẹ, em ấy không bao giờ gọi bừa ai là mẹ mình cả.

Pim gật đầu chào.

- Bụng cô to thế ?

Macau dù sao cũng là một đứa trẻ. Em ấy chọt chọt vào bụng cô gái.

Pete cười vì hành động ngây thơ đó. Cậu ấy nắm tay em ấy đặt hẳn lên bụng cô gái.

Bé con trong bụng cảm nhận được hơi ấm liền đá vào bụng của Pim như lời chào gửi đến Macau.

- Ao! Bụng cô ấy chuyển động kìa!

Macau hí hửng nhìn Pim.

Cô ấy lúc này mới cười tươi.

- Là do bé con muốn chào cậu đấy Macau!

- Pim đã mang thai con của ngài Kan, là em trai của em đấy Macau!

Pete giải thích.

Macau tròn mắt ngạc nhiên.

- Vậy là em ấy cũng là người thân của em rồi ?

- Phải! Là đứa con của dòng tộc Theerapanyakul.

- Cô sẽ ở lại chăm em ấy chứ ?

Macau nhìn vào mắt cô gái. Em ấy vẻ ngoài ngây thơ trong sáng là thế nhưng lại rất hiểu chuyện.

Pim chững lại một chút. Cô không dám nhìn thẳng vào mắt em ấy.

Pete thấy được sự bối rối đó của cô gái. Cậu ấy liền trả lời.

- Cô ấy phải đi đến một nơi khác rồi Macau! Bé con sẽ được anh và Vegas nhận là con nuôi.

- Cô Pim đi đâu vậy ạ ?

Cô gái lúc này thật sự bối rối, cô ấy không biết nên nói sao cho Macau hiểu.

Thật ra Macau em ấy hiểu chứ, chỉ là em muốn nghe cô gái đó nói rõ về lí do bỏ rơi đứa con.

- Cô...

- Cô đi tìm lại thanh xuân của mình phải không ạ ?

Macau chớp mắt hỏi Pim.

- Ừ...đúng vậy...!

Cô gái toát mồ hôi.

- Con biết mà! Tại vì ba con nên tuổi xuân của cô bị lãng phí đúng không ?

- Hả...! Cũng không phải...!

Pete cười hắt ra, đúng là tính cách trêu người của hai anh em nhà này luôn làm cậu thấy thích thú.

Pete gõ nhẹ lên đầu Macau.

- Đừng trêu Pim nữa! Em ở đây chơi với cô ấy nhé!

- Dạ!

Macau tạm quên nỗi buồn, ở đây có bé con làm em ấy cũng đỡ phần nào.

Pete đứng dậy nhìn Pim với ý "trông Macau giúp tôi."

Pim gật đầu với cậu.

Pete đi đến chỗ Vegas.

Hắn trong khoảng thời gian ở một mình trong căn phòng lạnh lẽo, hắn không kìm chế được mà bật khóc.

Vegas hắn khóc như một đứa trẻ. Hắn đau đớn đánh vào lồng ngực mình.

- Ha...ba...con xin lỗi...là con đến trễ...!

Vegas liên tục đánh lên mặt hắn như lúc còn giam giữ Pete.

Pete đi đến gần cửa, nghe tiếng động bên trong, cậu tức tối mở cửa đi vào.

Cậu thấy hắn liên tục tát vào mặt mình, cậu hoảng loạn chạy đến giữ lấy tay Vegas.

- Dừng lại! Vegas...!

- Ha...ha...!

Vegas vuốt mặt mình, tức khắc khuôn mặt hắn đã thay đổi. Hắn ngước lên nhìn cậu.

Vegas ôm chầm lấy Pete. Hắn gục vào hõm cổ cậu mà hít lấy hương thơm từ cơ thể của cậu.

Pete xoa lên tấm lưng rộng lớn của hắn.

- Đừng khóc...! Em sẽ đau lòng...!

Vegas gật đầu với cậu.

Hắn kéo cậu ngồi ngang lên đùi hắn. Vegas gục đầu vào ngực cậu mà nhắm mắt.

Pete xoa đầu hắn. Cậu ngồi chờ cùng với hắn.

Tại phòng của Pim.

- Cô Pim, em ấy có quấy cô không ?

Macau nãy giờ hiếu kì nên cứ xoa lên bụng của Pim.

- Không có! Bé ngoan lắm. Bé con sẽ vui mừng khi có người đến thăm đấy.

- Ao, em ấy đạp nè cô ơi!

Đứa nhỏ nghe được hết mà. Macau thích thú ngồi nói chuyện với Pim và bé nhỏ.

Thời gian trôi qua cũng nhanh thôi. Người trông nhà xác đến văn phòng.

Pete thì ngồi liên tục xoa dịu an ủi cho Vegas, hắn thì ngủ trên người cậu.

Thấy người kia đến, cậu liền nhẹ nhàng đánh thức Vegas.

- Chồng...đến giờ rồi! Dậy thôi!

Vegas nặng nề mở mắt. Hắn đỡ Pete đứng dậy rồi theo người kia ra ngoài.

- Đây là tro cốt của ngài Kan Theerapanyakul. Xin phép đưa lại cho ngài Vegas Theerapanyakul.

Vegas chắp tay vái chào, Pete cũng thế.

Hắn cầm lấy hủ tro bằng cả hai tay. Vegas lúc này đã bình tĩnh hơn.

Vegas cúi chào người trông chừng nhà xác như lời cảm ơn từ tận đáy lòng của hắn. Pete cũng theo Vegas mà cúi người.

Người kia nghiêm túc cúi rạp người đáp lễ.

Vegas cất hủ tro vào một chiếc hộp lớn để mang về nhà.

Người kia rời khỏi.

- Macau đâu em ?

- Ở phòng của Pim.

Vegas nghiêng đầu khó hiểu.

- Cô ấy là Pim, mẹ kế của anh.

- Cô ta tên Pim sao ?

Pete đi đến phòng cô gái, hắn liền đi theo cậu.

- Phải! Em cũng vừa mới biết tên cô ấy.
Macau đang chơi với bé con.

Hai người đi đến cửa phòng đã nghe tiếng cười nói rôm rả của người bên trong.

Cốc...cốc...cốc...

Macau ra mở cửa.

Em ấy cười tươi nhìn hai người. Vegas và Pete cũng dịu dàng nhìn em ấy.

Vegas và cậu bước vào trong. Hắn đặt hộp gỗ xuống bàn.

Pim nhìn chiếc hộp, cảm giác quen thuộc bao trùm lấy cô gái.

Vegas nhìn cô gái liên tục giữ nguyên hướng nhìn về chiếc hộp, hắn nhếch mép cười.

- Sao thế? Ngay cả chồng cô mà cô còn không nhận ra sao ?

Pim trợn mắt nhìn chằm chằm vào Vegas.

- Đừng tỏ thái độ như thế! Chỉ cần cô sinh đứa trẻ ra an toàn thì ông ấy sẽ không quay về bóp cổ cô đâu!

Pim run rẩy. Cô gái bắt đầu hoảng sợ.

Pete đánh lên lưng hắn. Răn đe.

- Vegas! Dừng lại đi! Anh kì cục quá!

Pete ngồi xuống giường cô gái, an ủi cô.

- Anh ấy độc miệng vậy thôi chứ không có ý đả kích cô đâu!

- Anh là cố tình đả kích cô ta!

Pete từ từ đưa mắt nhìn hắn rồi mới đưa hẳn đầu qua.

- Anh nói lại em nghe ?

Macau thấy ngột ngạt quá, em ấy liền đẩy nhẹ vào vai Vegas.

Hắn ta đành ngồi xuống ghế, nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ.

Macau cũng chạy đến chỗ Pim.

Em ấy xoa lên bụng Pim an ủi.

- Sẽ không sao đâu bé yêu!

Pim bình tĩnh được một chút. Cô gái với tay muốn tìm nước uống.

Bụng quá to, cơ thể khó di chuyển nên việc lấy nước với cô rất khó khăn.

Pete thấy cô gái tìm nước liền đứng dậy rót cho cô ấy một ly.

Pim nhận ly trước trên tay Pete.

- Cảm ơn cậu Pete.

- Cô Pim! Cho Macau hôn lên bụng cô nhé ?

Pete tròn mắt nhìn Macau. Em ấy thật sự rất vui khi biết được bản thân có một em nhỏ.

Pim vui vẻ gật đầu.

Macau cẩn thận hôn lên bụng cô gái.

Em bé trong bụng đạp một cái rõ đau.

- A...! Em ấy đá vào mỏ Macau!

- Hahaha...!

Pete và Pim không nhịn được mà cười phá lên.

Vegas lạnh lùng vậy thôi chứ vẫn hướng mắt về họ. Hắn cũng bất giác cười.

Cốc...cốc...cốc...

- Cô ơi! Đến giờ dùng bữa trưa rồi ạ!

Nam y tá nói vọng vào bên trong.

Vegas ra mở cửa.

Anh ta cúi người chào hắn, ấn tượng về hắn của anh y tá khá ám ảnh. Vì hắn đã cảnh cáo anh lúc trước.

Pete và Macau cũng rời khỏi giường của Pim.

- Không làm phiền cô dùng bữa. Chúng tôi về nha.

Pete cười.

Pim vái chào bọn họ. Macau không nhịn được mà hôn lên bụng cô ấy.

- Hihi... tạm biệt bé cưng!

Macau chắp tay nói với Pim:

- Macau xin lỗi vì không hỏi ý cô trước.

Pim cười hiền, lắc đầu.

- Không sao! Hãy quay lại chơi với em bé nha.

Vegas cầm hộp lên rời khỏi. Pete thì nắm tay Macau rời đi.

Pim dịu dàng xoa lên bụng mình rồi dùng bữa ăn.

- Em có đói bụng không ?

Pete hỏi Macau.

Em ấy lắc đầu.

- Chúng ta ăn sáng vào giờ trưa luôn mà! Sao em đói được ?

Pete bặm môi. Cậu và Vegas là lí do khiến cả nhà dùng bữa trễ.

- Mấy giờ em học ?

Vegas hỏi.

-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net