Chap 8: Chới với

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi hạ cánh xuống Hàn Quốc, nhóm 4 người Tankhun, Pete, Pol, Arm di chuyển đến khách sạn, checkin và lên phòng nghỉ ngơi. Họ chọn 2 gian phòng tổng thống trên tầng 30, Pete và Tankhun 1 phòng, Pol và Arm 1 phòng.

Vừa kịp hồi sức sau chuyến bay, buổi chiều, 4 người sẽ đến cung điện Gyeongbokgung tham quan và mặc hanbok chụp ảnh. Làm người mẫu bắn ảnh không ngừng nghỉ thì cũng đến lúc chiếc bụng đói lên cơn biểu tình, 4 người họ lại kéo nhau ra con phố Myeondong ăn vặt.

Khoảng 5 giờ chiều họ đã có mặt ở sông Hàn. Pete đã book dịch vụ trải nghiệm dạo thuyền trên sông. Seoul đã vào thu, bầu trời cao vút, phía xa xa là hoàng hôn đỏ rực một góc trời, làn gió se lạnh len lỏi vào từng hơi thở khiến người ta thấy khoan khoái vô cùng. Đứng trên thuyền lững lờ trôi, trước mắt Pete là hai bên bờ sông đối lập nhau, một bên là thành phố phồn hoa, một bên là những ngôi nhà mái ngói cổ kính. Tận hưởng giây phút tuyệt vời này, Pete lại nhớ đến Vegas, ước gì anh đang ở đây để cùng chiêm ngưỡng cảnh đẹp với cậu. Cậu nhanh tay nháy mấy chục tấm ảnh gửi qua cho anh, Vegas cũng rep lại nhiệt tình với một rổ icon đáng yêu.

(Vegas mà nhắn tin dùng icon đó mấy mẹ, nghe là thấy cảm lạnh rồi đúng không ạ????)

Màn đêm buông xuống trên con phố Iteawon náo nhiệt, cũng là lúc 4 người đang say sưa trong quán đồ nướng. Tiếng đồ nướng xèo xèo trên chảo gang, tiếng cụng ly leng keng, tiếng mọi người cười nói làm tâm trạng Tankhun vô cùng phấn khích. Bấy nhiêu chai soju đã đủ khơi dậy bản năng của "dân bay" Tankhun. Cậu chủ đứng lên ghế, lấy thìa làm mic, vừa hát vừa lắc lư theo "nhạc". Pete, Pol và Arm cũng uống nhưng kiềm chế không để bản thân say vì còn phải bảo vệ cậu chủ. Thấy cậu chủ "feel the beat" nhận được những ánh mắt kì thị của mọi người, Pete ái ngại kéo Tankhun về chỗ ngồi.

"Oi Pete! Tao đang vui đó mày đừng cản tao! Sarangeul haessda uriga manna..."

"Cậu chủ à, mọi người đang nhìn đó, cậu ngồi xuống đi, lát nữa em đưa cậu chủ đi hát karaoke nhé?"

"Hay đấy Pete, đúng là Pete yêu của taooo!" - Tankhun nhảy cẫng lên với đề nghị đi tăng 2 của Pete, tay chân loạn xạ vô tình đập vào người ngồi sau lưng. Hắn ta có vẻ cáu rồi nhưng Tankhun vẫn chưa dừng lại.

"Này, mày bị điên à?" - "Nạn nhân" của Tankhun tức tối quay lại túm cổ áo anh. Pete hốt hoảng gỡ tay người đàn ông đó ra, vội lên tiếng xin lỗi.

"Rất xin lỗi anh, anh ấy say rồi nên không chú ý, mong anh thông cảm."

"Hừm, thông cảm là thông cảm thế nào? Chú em nói thế là không được, phá đám bọn anh rồi xin lỗi một tiếng là xong à?" - Vừa nói hắn vừa vỗ mấy phát vào mặt Pete với giọng điệu vô cùng khó ưa. Cậu quay mặt đi né khỏi bàn tay bẩn thỉu của hắn. Pete nhìn hắn ta từ trên xuống dưới, con mắt cứ đảo qua đảo lại, áo quần chẳng được tươm tất, tay chân xăm trổ loang lổ, liếc qua là thấy đây không phải người tử tế.

"Chú em có vẻ nóng tính nhỉ? Người cũng nóng không kém!" - Tên kia cười cợt trêu đùa Pete, vừa nói vừa chạm vào vạt áo trước ngực cậu giả vờ sốc lại cổ áo của Pete nhưng thực chất là cố tình sờ vào người cậu. Pete chúa ghét cái loại bỉ ổi này, cậu gạt phắt tay hắn ta ra, rồi đẩy hắn ta một cái. Tên kia mất thăng bằng loạng choạng lùi về phía sau, suýt nữa thì ngã lên bếp nướng đang nóng đỏ.

Pol và Arm thấy tình hình đang trở nên căng thẳng thì chạy đến đỡ tên kia dậy, xin lỗi rối rít mấy câu rồi kéo Tankhun và Pete ra ngoài. Pete nhịn nãy giờ vì không muốn gây phiền phức chỗ người ta làm ăn, cũng không muốn để mình vướng phải rắc rối không đáng có. Aishhh mấy thằng điên làm ông đây mất cả hứng! Pete bực bội bước nhanh ra khỏi quán ăn.

Tankhun được Pol và Arm kéo đi nhưng vẫn ngoái lại lớn tiếng chửi bới, Pol đưa tay bịt mồm cậu chủ lại mà vẫn không ngăn được tiếng ú ớ của Tankhun. Đi được một đoạn, Tankhun vùng ra chạy ngược lại chỗ cũ định ăn thua với mấy người kia. Pol và Arm đành phải vác Tankhun lên dùng hết sức bình sinh di chuyển thật nhanh là bãi đỗ xe, tránh để cậu chủ manh động.

___________

Quán karaoke.

Những con beat xập xình max volume khiến họ tạm quên đi mấy chuyện không vui vừa rồi. Chào mừng các "dân bay" đến với Liveshow Tankhun và những người bạn!

Tankhun phấn khích cởi áo lông 7 màu ra, quay quay mấy vòng rồi không ngừng hú hét. Pete thì cũng chẳng vừa, cậu đứng hẳn lên ghế nhún nhảy, đôi lúc lại quỳ một chân xuống ghế làm động tác như đang gảy guitar điện, "quằn quại" chẳng khác gì dân rock hệ chuyên. Pol và Arm mỗi người một mic tha hồ gào thét, không má nào chịu thua má nào!
___________

WC của quán Karaoke.

Pete đang rửa tay, cậu ngước nhìn lên tấm gương trước mặt thì thấy có mấy người đang đứng sau lưng mình. Những tưởng đã thoát khỏi phiền phức, nào ngờ đám người đó chạy theo tới tận đây, trên tay còn cầm theo mấy chai thuỷ tinh rỗng.

"Này thằng ranh, tưởng chạy là xong à?  ...Choang!... (Tiếng thủy tinh vỡ) Nếu không biết điều thì cái mặt mày sẽ không còn nguyên vẹn đâu!" - Một trong số đám người đó đập vỡ chai thủy tinh trong tay rồi lên giọng cảnh cáo.

Bồn rửa tay đối diện với cửa ra vào nên việc chạy thoát lúc này không khả quan. Bọn chúng đang tiến lại gần, cậu cũng vô thức lùi về phía sau. Aishhhh đường cùng rồi! Pete đã bị dồn đến góc giao giữa bồn rửa tay và bức tường ngăn cách với các buồng wc. Nếu cậu không hành động thì người thiệt chắc chắn là cậu.

Pete đảo mắt khắp căn phòng tìm xem có thứ gì làm vũ khí. Bọn chúng có mấy cái chai vỡ kia, đâm vào người cũng đau phải biết, huống hồ bọn chúng có tới 4 người, đánh tay không thì "lành ít dữ nhiều".

Một màu trắng ánh kim lấp ló phía dưới gầm bồn rửa tay. Chưa đầy 1 nốt nhạc, Pete ngồi thụp xuống lôi ra một cán cây lau nhà, vừa hay tránh được một tên đang lao đến. Pete thúc mạnh cây gậy vào hạ bộ hắn, khiến hắn ngã ra sàn gào lên đau đớn.

Giây tiếp theo, chiếc gậy trong tay Pete quét một vòng giữa không trung, 3 tên còn lại mỗi tên ăn một gậy giữa mặt. Bọn chúng cay cú lao vào Pete, tay cầm chai thủy tinh chĩa thẳng vào mặt Pete.

Pete ngửa đầu ra sau tránh mảnh thủy tinh đâm vào mình. Chỉ vài mm nữa là hắn rạch được một đường trên mặt Pete rồi. Một phen hú hồn! Cậu xoay người đá thẳng vào bắp tay hắn ta khiến chai thủy tinh kia văng ra vỡ nát. Pete chống cây gậy làm điểm tựa, nhảy lên bồn rửa tay đồng thời gạt nấc khoá trên cán lau nhà, cây gậy lập tức phân thành 2 thanh. Hai tay hai "kiếm" với độ dài lí tưởng, Pete tự tin hơn hẳn.

Là một người học võ lâu năm, Pete biết rõ đâu là điểm chết. Một gậy vào gáy, thêm 1 mục tiêu bị triệt hạ.

"Bụp! Bụp! Bụp!"

Liên tiếp những tiếng đánh đấm vang lên, một mình Pete đang đối đầu với 2 tên còn lại. Gậy sắt trong tay cậu không ngừng giáng xuống đầu, cổ, ngực của 2 tên kia, thậm chí có tên còn bị phang mấy gậy giữa mồm làm gãy mất mấy cái răng, máu mồm chảy ra be bét. Cây gậy trong tay Pete cũng cong vênh biến dạng.

"Ahhhhh" - Pete kêu lên khi bị 1 tên nắm vào cổ chân kéo xuống, Pete ngã đập đầu vào tường, vòi nước đập vào giữa sống lưng làm cậu đau điếng. Tên kia lao đến bóp cổ Pete. Lực tay của hắn lớn hơn cậu tưởng, tay hắn siết chặt khiến Pete không thở nổi, móng tay ghim vào da cổ làm xước da cậu. Vì đau và thiếu oxi nên Pete hơi choáng, gậy trong tay đã rơi mất từ lúc nào. Pete cố với tay đến chiếc bình hoa nhỏ bằng sứ trên bồn rửa tay trước khi cậu có dấu hiệu lịm đi vì hô hấp khó khăn. Pete ngồi lọt thỏm trong chậu rửa tay nên chân cậu không thể co lên để gây sát thương cho đối thủ. Lưng cậu vẫn tì chặt trên vòi nước, chắc nơi đó đã tím bầm rồi. Pete cố vùng vẫy khỏi sự kìm kẹp của tên kia, cái cảm giác chới với này khó chịu chết mất!!!

_____________ End chap 8 ❤️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net