# 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🧸 Echo
*

Nói là tỉnh dậy rồi đi nhưng khi Pete dậy cũng đã là đêm muộn, Vegas phải cưỡng chế em dậy ăn cơm rồi mới cho ngủ tiếp. Hình như bọn họ chơi hơi quá trớn rồi thì phải ....

" Hôm nay đi được rồi Vegas. Anh cứ kéo dài thế làm gì ? "

" ... " Anh sợ em tức giận sẽ cho anh qua phòng khách ở đấy bé yêu ...

" Một là anh đi cùng, hai là ở nhà nhận tin đi "

Ý của Pete chính là lời của em, một là một, còn hai thì cút !

" Tổ tông ơi, em có thể ăn sáng rồi mới đi không được hả ? "

Pete cầm cái bánh mỳ lên ngoạm một miếng, lấy ly sữa nốc hết một lượt, lau miệng sau đó quay sang nhìn hắn ...

Có khác gì mấy bạn nhỏ mẫu giáo đợi cha dẫn đi khu vui chơi không chứ ?

.

Rất lâu rồi bọn họ mới trở về đây, mặc dù không khác gì mấy trước đây. Người làm vẫn vô cùng nồng nhiệt chào đón bọn họ, cả dì May cũng chạy ra ngoài đón Pete và hắn vào trong. Dì May cũng từ ngày hôm xảy ra chuyện kia mà ở bên cạnh phu nhân Kate chăm sóc, lâu rồi không gặp lại Pete.

" Phu nhân Kate đâu dì ? "

Dì May sa sẩm mặt mày khi nghe xưng hô này từ miệng của em, Vegas cũng chỉ mỉm cười nhẹ với dì ấy. Đứa nhỏ này rất cứng đầu, dì biết mà đúng không ?

" Phu nhân ở phòng cũ, dạo gần đây thời tiết thất thường nên đã đỗ bệnh. Cũng may bác sĩ bảo chỉ cần đều đặn cho thuốc là sẽ ổn thôi "

Mà Pete chỉ nhếch mép cười, ông trời hóa ra lại còn vô tình hơn cả em. Dù có bệnh tật ra sao thì cũng chẳng bao giờ để bà ấy chết đi dễ dàng. Nhân quả luôn có báo ứng, tạo nghiệt sẽ liền nhận được nghiệt chướng.

Nhìn người phụ nữ năm nào kiêu ngạo châu báu đầy người bây giờ chỉ có thể dùng tay đỡ ngực ho từng hồi mạnh, váy vóc lụa là đều cũng chỉ còn bộ đồ giản đơn khoác hờ trên cơ thể gầy nhom. Lâu rồi, đã hơn 2 năm dài ròng rã ... bà mất tất cả từ gia đình và cả người tình, quyền lực hay thứ sắc đẹp đã từng là vốn kiêu ngạo đều bị chôn vùi bởi bệnh tật.

" Phu nhân Kate "

" Dì Kate ... "

Bà ấy giương đôi mắt ngạc nhiên lên nhìn cả hai người bọn họ, nhưng rõ ràng đó chỉ là sự vui mừng bình thường như sự cầu mong của bà đã được đáp ứng chứ chẳng hề có sự quyến luyến trong đáy mắt.

" Cuối cùng cũng đến rồi, cứ nghĩ - "

Pete cắt ngang " Có việc thì nói "

" Haizzz cần gì phải vội vàng như vậy "

Thế nhưng Pete đột ngột quay đầu cầm tay Vegas bước đi, em phiền nghe người này nói dài dòng.

" Khoan đã !! Kyle !! các con không muốn bắt Kyle sao ? "

Bây giờ em mới chịu quay đầu lại, thong thả ngồi xuống chiếc sofa nhỏ bên góc phòng đưa mắt nhìn bà ấy. Pete thể hiện em sẽ nghe và bà có thể nói tiếp.

" Ta giúp các con bắt hắn ta, đổi lại ta muốn tính mạng của ông ta "

Vegas bỗng chợt thấy tim mình đập thịch một cái, người này đến bây giờ vẫn còn muốn bảo vệ cho ông ta ?

Và rồi Pete chỉ cười, em đứng dậy đi đến mép giường ngồi xuống, dùng tay chỉnh lại vài sợi tóc rũ bên vai bà ấy. Phu nhân Kate không thể hiểu nổi hành động này, nhưng chỉ vài giây trong tiềm thức nhớ lại hoàn cảnh cũng gần giống như khi Pete ở bệnh viện năm xưa...

" Việc muốn hợp tác nghe hay đấy "

" Vậy ... "

" Nhưng điều kiện thì nghe tệ quá "

Pete cười, nhìn người mẹ sắp đến hồi chương cuối cuộc đời.

" Mạng sống của phu nhân còn nằm trong tay tôi thì bà có quyền gì nắm mạng sống của ông ta ? Trước sau gì tôi cũng sẽ đem đầu ông ta đến gặp phu nhân thôi, vội vàng gì chứ ? "

" Pete ... "

" Bản tính của tôi thế nào phu nhân chắc phải hiểu rõ nhất "

Từ đó đến ngày Pete đem 'quà' đến gặp bà ấy mới chính thức thấy lại nhau. Vegas biết ý đồ của em, bà ấy khiến em chứng kiến người mình yêu suýt chết cho nên Pete cũng muốn bà nếm trải nỗi đau đó nhưng là gấp 2 lần !!

Vegas yêu chết sự tàn nhẫn này vì hắn cũng sẽ như vậy, bọn họ giống nhau ...

" Chuẩn bị ra quân thôi Vegas "

" Như ý của em "

.

Lần này chính gia cũng cùng tham gia, đương nhiên làm sao mà không có mặt được. Kyle một lần chạm đến hai bên, bên nào cũng trốn không được.

" Pete hồi phục sớm nhỉ ? "

" Đó là sở trường của Pete mà "

Vegas cùng Kinn mỉm cười nhìn hai người kia đang trên võ đài đấu với nhau, không ai chịu thua ai. Tất cả đòn đấu đều hiểm vô cùng nhưng mà hắn biết bé con của mình nhỉnh hơn.

Đó xem kia, ngầu hết sức !!!

" Mày thua rồi " Pete tuyên bố, em đè cả người Porsche xuống sàn.

So với Porsche một vô địch giải đấu võ thuật thì Pete lại được huấn luyện để sinh tồn, giữa hai người kĩ năng đều đã có sự khác nhau ngay từ đầu.

" Tay đấm chắc thật đó "

" Đương nhiên "

Mà bình thường đấu đôi Pete&Porsche , Vegas&Kinn. Hôm nay lại có chút khác biệt rồi.

Macau lần này tham gia chung với Liam nhưng cậu ta phải lên đường làm nhiệm vụ cùng với Nop nên đành trở thành trọng tài một cách bất đắc dĩ. Thằng bé đề nghị một trận đấu cặp giữa hai bên, và đương nhiên là VegasPete & KinnPorsche.

Bởi vì nếu như Pete là người chiến phong độ trong các cuộc đấu cặp thì với hai người kia, Kinn mới là kẻ có nhiều trận thắng hơn.

Chia vậy là hợp lý nhất ....

Đầu tiên như bình thường cả hai vẫn giáp đấu với nhau theo cặp, dần sau đó lại đổi chéo thành Pete đầu với Kinn còn Vegas đấu với Porsche.

Không phải nói, vấn đề xảy ra rồi đấy...

Pete chế trụ Kinn xuống sàn mà Porsche thấy vậy cũng khoá tay Vegas ngược ra đằng sau.

" Porsche !!! "

" Mày ra tay mạnh quá rồi Pete !!! "

Phận hai người đàn ông chơi súng từ nhỏ đang bất lực nhìn nhau, dù có thật sự tập luyện đánh giáp chiến đi chăng nữa làm sao mà bằng với hai cái con người chuyên dùng tay chân ở trên.

" Mày thả ra !! "

" Thả ra trước đi rồi tao thả !! "

Au !!! Cả hai bọn họ đều tăng thêm sức kìm !!!

Cuối cùng phải là Macau chạy vào ngăn ra mới hoà hoãn được hai bên, thành công đưa ai về nhà nấy. Pete nhíu mi khoa chịu nhìn vết đỏ trên tay hắn liền quay sang liếc Porsche, đồng thời Porsche cũng như vậy. Từ đó về sau mỗi khi hai người đó đứng chung sàn đấu đều như chiến tranh nổ ra.

Vegas cùng Kinn nhất quyết ai về nhà nấy tự tập !!!

~~~~~~~~~~~~~~~~

👩🏻‍💻: Tới đây thì cũng sắp đến hồi cuối rồi nè. Sắp phải nói lời tạm biệt với em ấy rồi ... ♥️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net