Chương 14. Nổ súng ở kho hàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió mát rượi thổi bay tán lá cây, xua đi cái nóng oi ả ban ngày. Chín giờ tối cũng là khoảng thời gian các khu phố sầm uất trở nên đông vui tấp nập nhất. Càng về cuối năm, lượng người đi chơi, mua sắm đổ dồn về đây ngày một đông. Lặng lẽ ngồi trên xe quan sát đường phố, đây là lần đầu tiên Pete ra ngoài thực hiện nhiệm vụ của Thứ gia, không khỏi làm cho cậu thấy có chút lạ lẫm xen lẫn cảm giác trống trải khi xung quanh không phải là những gương mặt quen thuộc như mọi lần.

...

"Không được!" Vegas bực bội.

"Vegas, anh không tin tưởng em sẽ làm tốt việc này?" Pete bắt đầu nổi nóng. Họ đã tranh luận suốt 2 giờ đồng hồ, chỉ về một việc mà Pete thấy rằng không đáng để mất thời gian như vậy: áp tải giao lô hàng tới tay người mua.

"Em biết rõ là anh không có ý đó. Pete! Tại sao anh không thể cùng đi với em ... đừng, Pete, em đặt cốc xuống bình tĩnh nghe anh nói đã, anh không hề nói rằng em không đủ năng lực, nhưng chẳng phải đi hai người sẽ tốt hơn một người sao?"

"Em phải nói với anh bao nhiêu lần nữa? Việc này hết sức bình thường, em đã làm cả ngàn lần rồi, chứ anh nghĩ công việc của em ở Chính gia là gì? Chỉ ngồi coi phim với cậu chủ Tankun?"

"Nhưng ...."

"Không nhưng gì hết. Quyết định vậy đi. Em đi kiểm tra lại lịch trình". Nói rồi Pete bỏ ra ngoài, mặc kệ Vegas vẫn đang tức giận đứng đó.

...

Pete thở dài. Cậu biết bản thân Vegas hiểu rằng anh ta đang trong tầm ngắm của rất nhiều những gia tộc cận dưới, nhưng Vegas vẫn muốn bất chấp nguy hiểm mà đi theo bảo vệ cho cậu, là bảo vệ Pete, không phải bảo vệ cho lô hàng.

Tuy nhiên, vào lúc này, khi kế hoạch đã sắp đến lúc thực hiện, cậu không cho phép bất kì chuyện gì ngáng đường cản trở. Vegas đi cùng, chỉ khiến cho cậu mất tập trung, không những vậy còn khiến cho lực lượng vệ sĩ bị phân tán mỏng.

Bất chợt, tiếng còi hú lên inh ỏi khắp con phố, hàng loạt xe cảnh sát vùn vụt lao qua thẳng hướng mà đoàn xe của Pete đang đi tới.

"Có chuyện gì?" Pete cau mày. Cậu không ngán gặp phải cảnh sát. Nhưng dù sao không gặp vẫn hơn, đỡ phải làm một vài điều kiện trao đổi với mấy lão già cấp cao.

"Tiệm trang sức phía trước xảy ra cướp. Nơi đó đối diện với khách sạn K. Chúng ta sẽ phải đi qua tiệm trang sức đó nếu muốn di chuyển vào tầng hầm của khách sạn." Một vệ sĩ đang ngồi ở ghế lái nhanh chóng báo cáo.

"Cậu Pete! Phía ngài Gus gọi điện tới, họ muốn đổi sang kho hàng bỏ hoang cách đây không xa, thuộc địa bàn của gia tộc Suwannarat. Địa điểm này trước đây cậu Vegas cũng từng vài lần giao dịch."

Phiền phức. Đối tác mua lô hàng lần này của Thứ gia thuộc đảng đang tham gia tranh cử và sẽ không hay cho ông ta một chút nào nếu dính tới cảnh sát vào lúc này. Và việc sát tới giờ hẹn lại thay đổi điểm giao dịch, Pete gặp không ít, 10 lần thì 9 lần đều không đem tới điều gì tốt lành.

"Benz, cậu cử 1 đội đi trước kiểm tra kho hàng. Còn lại di chuyển chậm một chút, chú ý quan sát xung quanh. Nói với ông Gus chúng ta đồng ý đổi địa điểm." Pete ra lệnh.

—------

"Vegas. Có tin tốt đây. Anh sẽ phải đi một chuyến tới đây đó." Ngồi xuống ghế, Luka chậm rãi đưa mắt quan sát người đang nằm trên giường, mặc dù đã được bác sĩ băng bó, nhưng với 8 vết đạn găm trên người, còn thở được tới giờ đã là cả một kỳ tích.

"Để lúc khác, tôi đang bận." Vegas cáu kỉnh đáp. Bị Pete bắt ở nhà chờ đợi trong khi em ấy đang phải làm công việc nguy hiểm bên ngoài khiến cho Vegas không làm được bất kì công việc gì. Suốt cả buổi tối anh đi đi lại lại trong căn phòng, dõi mắt nhìn theo định vị được gắn trên xe của Pete.

"Liên quan tới người phụ nữ mà anh muốn tôi tìm kiếm thông tin. Kẻ mà tôi tìm về sẽ không đợi được anh lâu đâu." Cả căn phòng ngập tràn mùi tanh của máu khiến Luka nhăn mũi ghét bỏ. Không thúc giục, trên tay vẫn đang giữ điện thoại chờ người bên kia suy nghĩ, cậu thừa biết Vegas sẽ quyết định như nào, chuyện liên quan tới mẹ của mình, anh ta nhất định sẽ không bỏ qua.

"Được." Vegas đồng ý. Anh nhanh chóng lấy áo khoác rồi đi ra ngoài. Dù sao thì căn hộ của Luka cũng không cách khách sạn K quá xa, nếu bên đó có chuyện gì thì anh vẫn có thể đến kịp.

Nop ngồi ở ghế lái, anh thấy rất khó hiểu, khi mà chỉ vài phút trước cậu Vegas vẫn còn nhìn chằm chằm vào màn hình hiển thị định vị xe của cậu Pete, vài phút sau liền vội vàng đi đến căn hộ của cậu Luka. Nhưng mệnh lệnh của cậu chủ là tuyệt đối, một vệ sĩ như cậu không được phép nghi ngờ hay đặt câu hỏi bất kì vấn đề gì.

Tít tít tít...

Tiếng chuông cảnh báo từ phần mềm GPS vang lên. Vegas giật mình mở điện thoại ra xem, rồi vội vàng gọi cho Pete.

"Tại sao em lại thay đổi hành trình? Em đang đi ngược với khách sạn K! Có chuyện gì xảy ra vậy Pete?"

"Bình tĩnh, Vegas! Có một vụ cướp ở tiệm vàng gần đấy, ông Gus yêu cầu thay đổi điểm giao dịch. Em đã cho người kiểm tra rồi. Chỗ đó khá an toàn. Em xử lý được. Anh ở yên trong nhà đi. Đừng có chạy tới đây."

".... Anh biết rồi." Sắc mặt của Vegas trầm xuống. Anh quan sát GPS, nhìn chăm chú vào hai chấm tròn nhấp nháy trên màn hình thể hiện xe của anh và Pete đang ngày càng cách xa nhau.

"Nop, quay xe lại, tôi cần đi tới chỗ Pete!" 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net