Chương 7 - ẤM - LẠNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ẤM - LẠNH

"Lớp trưởng, giúp tôi sửa lại bài thi đi."

Pete nghi hoặc nhìn Y một cái, bất động thanh sắc kéo giãn khoảng cách với Vegas, làm hơi thở như có như không kia không tới mức phun lên làn da của cậu nữa. Cậu bình tĩnh hỏi:

"Tại sao?"

Trên mặt hắn vẫn treo nụ cười như trước, nhưng ánh mắt Y lại dừng ở chiếc cổ dần dần cách xa kia của cậu, Y nhìn chăm chú một lát rồi không chút để ý nói:

"Cậu là lớp trưởng nha, lớp trưởng trợ giúp các bạn trong lớp cùng học tập không phải điều bình thường hay sao."

Pete ném bài thi lại cho Y, rũ mắt, hạ giọng nói:

"Học tập phải dựa vào chính mình, người khác không giúp được mình đâu."

Cô Sam đang giảng bài trên bục giảng, Pete không muốn làm gì đó quá khác người. Cậu cảm thấy Vegas luôn như có như không trêu đùa cậu. Ép cậu giặt quần áo còn ép cậu sửa bài thi nữa. Hiển nhiên Vegas không đột nhiên thay đổi vẫn là một phú nhị đại tươi sống thoát tục.

Y chỉ đơn thuần cảm thấy cuộc sống xưng vương xưng bá trước kia quá mức nhạt nhẽo không thú vị, muốn tìm chút vui vẻ từ Sở Thao mà thôi. Nop cười hì hì nói:

"Mẹ... lớp trưởng quả nhiên là lớp trưởng, mở miệng là triết lý nhân sinh, Vegas, anh học tập một chút đi."

Vegas ý vị thâm trường "chậc" một tiếng.

"Thật không giúp tôi sửa bài đúng không?"

Pete không khách khí quay đầu lại. Quả nhiên Vegas an tĩnh lại không gây phiền toái cho cậu nữa. Bài chữa đề hôm nay của cô Sam cậu đã nắm giữ đầy đủ tri thức, nếu đã không có gì tất yếu để lãng phí thời gian thì cậu lấy bài tập toán ra kẹp trong bài thi ngữ văn, trộm làm bài tập toán.

Tuy rằng cậu cảm thấy mình tranh thủ tất cả thời gian để học tập là không sai, nhưng vì tôn sư trọng đạo, cho nên cậu rất khắc chế thỉnh thoảng vẫn nhìn lên nghe cô giáo giảng bài. Một cục giấy bay tới, bắn lên mặt bàn của cậu. Pete dừng bút lại, theo bản năng nhìn lên bục giảng.

Cậu ngồi ở hàng thứ 3, không tính ngồi trên nhưng cũng không quá ẩn nấp, đứng trên bục giảng nhìn từ trên cao xuống là có thể nhìn rõ ràng động tác bên dưới. Cô giáo chưa nói gì đại biểu cô không tính truy cứu.

Đột nhiên có một ngón tay ấn vào hõm vai chỗ bên phải xương sống của cậu. Lập tức cả người Pete căng thẳng, bàn tay đột nhiên nắm chặt thành quyền. Không có người nào biết phía bên phải từ tai trở xuống thắt lưng cậu rất mẫn cảm, một khi bị kích thích sẽ không thể khống chế được muốn tránh né. Sau vô số lần cắt tóc cậu mới tổng kết ra được. Mỗi lần tiếng tông đơ kêu rè rè gần tai phải là toàn bộ phía sau lưng cậu đều dựng đứng lên tê liệt. Vì phòng ngừa bị thương cậu phải hung hăng véo mạnh eo của mình mới có thể không chế cơ thể không nhảy dựng lên. Còn có lần thợ cắt tóc vô tình để tay lên vai phải hoặc để lên chỗ lưng của cậu thì mỗi giây mỗi phút đều như đang dày vò cậu vậy. Cho nên từ nhỏ tới giờ cậu rất sợ cắt tóc, nhưng lúc ấy cậu không hiểu cái gì gọi là mẫn cảm, bà Benz thường xuyên oán trách cậu không hiểu chuyện, không thành thật.

Để ngừa Vegas lại đánh bậy đánh bạ đụng tới nơi mẫn cảm của cậu, Pete bất đắc dĩ cầm cục giấy lên, vuốt phẳng ra. Cậu rũ mắt nhìn lướt qua, có chút kinh ngạc nhíu mày. Không nhìn thì không biết, chữ viết của Vegas cực kỳ đẹp, sạch sẽ lưu loát, sắc bén, cho dù là trên tờ giấy bỏ nhăn nhúm bèo nhèo thì chữ viết kia cũng phảng phất như một con cự thú đang nằm nhưng tích lụy đầy đủ lực uy hiếp.

Cậu cho rằng Vegas chỉ tìm người thiết kế chữ ký của mình nhưng hóa ra chữ viết của Y lại như vậy. Trên tờ giấy chỉ có một câu rất ngắn.

Đắc tội với tôi phải trả giá rất lớn đó nha ~~~~

Pete yên lặng nắm chặt tờ giấy, cười lạnh.

Trả giá ư.

Cùng lắm thì đánh một trận, ai sợ ai nào.

Cô Sam buông phấn viết xuống, đột nhiên quét mắt về hướng bọn họ:

"Vegas, Pete, hai em làm gì vậy, truyền cái gì vậy?"

Tức khắc sườn mặt Pete nóng lên. Cậu vừa mới làm lớp trưởng, trên người còn đang cõng theo một án kiện tụng ẩu đả bạn học chưa giải quyết được, giờ lại bị giáo viên điểm danh trong giờ học, thật sự không còn chút mặt mũi nào. Vegas không nhanh không chậm trả lời:

"Thưa cô, chúng em đang thảo luận vài vấn đề ạ."

Cô Sam tức giận nói:

"Vấn đề gì, nói lớn lên, tôi giảng bài không hiểu chỗ nào?"

Vegas cong môi, dựa vào ghế ám muội nói:

"Lớp trưởng vừa mới phân hóa, chúng em đang thảo luận một vài vấn đề của Alpha, nói ra không tốt lắm."

"Phì...."

"Đụ má! Đại ca thật trâu bò, nhanh như vậy đã thảo luận vấn đề 'học thuật' với lớp trưởng rồi!"

"Nói đi mà, em cũng muốn nghe ha ha ha !"

"Trời ạ, lớp trưởng mới chỉ là đứa nhỏ mới vừa phân hóa, Vegas quá hung tàn rồi!"

"Học sinh tốt cũng phải luân hãm rồi, quả nhiên không có ai mà lớp 3 chúng ta không bẻ cong được!"

"Nếu không phải lớp trưởng là Alpha, thì tao phải thốt ra câu Vegas đang chơi lưu manh đúng không!"

Bum ngồi cùng bàn với Nic chẹp chẹp miệng hỏi:

"Chuyện gì xảy ra vậy, Vegas đổi tình à, Omega đã không còn đủ vị sao?"

Nic hung hăng trừng mắt nhìn hắn, nói ra lời lẽ chính đáng:

"Mày cút đi, Vegas đây là đang giáo huấn cậu ta."

Bum: "Ặc...."

Hắn có nghĩ nát óc cũng không hiểu, này có gì mà giáo huấn.

Cô Sam sửng sốt, nhưng cơn giận đã nhanh chóng bùng lên đến cổ cũng đỏ ửng. Cô là một Omega, tất nhiên biết đám nam sinh trẻ tuổi vừa mới phân hóa có tính tình nóng nảy, ngày thường còn hay tò mò tham khảo cái kia.

Tuy rằng những khác biệt về giới tính cũng như hiện tượng sinh lý đã được giải dạy trong trường học, nhưng trường lại giấu đầu lòi đuôi tách Omega và Alpha ra để giảng dạy làm cho đám nhóc này càng tò mò hơn.

Mỗi năm cơ hồ đều có học sinh xúc động làm ra "mạng người", lan truyền ồn ào huyên náo, ai ai cũng biết. Pete cắn răng cãi lại:

"Em không có!"

Cô vỗ "rầm" một cái xuống bàn:

"Được rồi, mấy cậu đem cái thứ phế liệu màu vàng đó để tới hết tiết rồi thảo luận! Hiện tại là thời gian đi học!"

Trong lòng Pete yên lặng phát ra tiếng mắng, mẹ kiếp. Thật vất vả chờ tới khi hết tiết học, cô Sam phát bài tập về nhà xong nhanh chóng bay ra khỏi lớp học.

Không phải thời gian học, cô thật sự không muốn ở thêm 1 giây nào trong cái lớp này. Nếu không phải vì tiền lương gấp 2 lần thì cô muốn lập tức vung khăn tay tạm biệt giang hồ. Pete nắm chặt tờ giấy thành một quả bóng to hơn ngón cái một chút, vung tay ném vào thùng rác của lớp. Cậu đã hiểu, Vegas nói trả giá ở đây chính là bôi đen cậu.

"Này, tức giận thật à?"

Đột nhiên Vegas đứng lên, bám vào gần người cậu, rồi nghiêng đầu đánh giá sắc mặt của cậu.

"Cậu giúp tôi sửa bài thi đi, tôi sẽ nói với bọn họ, chúng ta không thảo luận chuyện kia, lớp trưởng vẫn là một bảo bảo ngoan thực thuần khiết, được không?"

Thanh âm Y rất trầm, nhưng trong giọng nói lại mang theo chút sủng nịnh trước nay chưa từng có. Phảng phất như một con mãnh thú chưa từng đi lấy lòng người khác, vụng về, không tốt, còn dùng móng vuốt đi trêu chọc người mình thích.

Đối phương càng không để ý đến Y, Y càng ngang ngược muốn ôm chầm đối phương đùa giỡn. Nop bị coi là người qua đường hoàn toàn vô hình đứng bên cạnh chặt chẽ quan sát lại bị mấy chữ kia làm trấn kinh một từ cũng không phun ra được. Vegas dường như hoàn toàn không nhận thấy từ "bảo bảo ngoan" rốt cuộc bao hàm biết bao nhiêu là ái muội cùng ám chỉ mờ mịt...

Theo bản năng Pete che cổ của mình lại, mí mắt rũ xuống, nếp uốn cuối đuôi mắt đều thẳng ra. Cậu hơi nghiêng đầu, lông mi nồng đậm khẽ run lên, nhìn Y đạm thanh nói:

"Cậu đừng nháo nữa."

Cửa phòng học được mở rộng, một trận gió nhẹ lùa từ hành lang vào, xuyên qua cánh cửa rót vào trong phòng học, cũng phất vào mặt Pete. Lúc này cậu mới phát hiện mặt của mình thực nóng. Vegas tới gần làm cậu có chút hoảng hốt, còn vì sao lại hoảng hốt thì cậu không rõ ràng lắm. Vegas nhướng lông mày lên, khóe miệng hàm chứa một chút ý cười:

"Sao cậu lại đỏ mặt?"

Lông mi của Pete càng thêm run rẩy, ánh mắt lập tức tránh đi. Cậu không xác định được Vegas có phải lại trêu đùa mình hay không, tuy rằng cậu biết da mặt của mình đang rất nóng, nhưng hẳn là nó sẽ không dễ dàng biểu hiện ra bên ngoài bởi vì dù cậu có uống nước có cồn đi chăng nữa cũng không đỏ mặt.

"Ở đâu?" Pete hơi nín thở, bình tĩnh hỏi.

"Cái gì?"

Cậu dùng bút gõ gõ bài thi của mình:

"Tôi hỏi cậu phê chữa ở đâu, cả bài thi của cậu đều trống không, cậu bảo tôi sửa cái gì chứ?"

"Chậc, vậy chép đề thuộc lòng đi."

Vegas không nghĩ nhiều như vậy, Y chỉ đơn thuần cảm thấy chữ của Pete rất đẹp cho nên muốn lưu trữ. Chép thuộc lòng hẳn rất nhiều chữ đúng không.

Vegas cầm bài thi của mình tới, tay trái chống lên mặt bàn, cánh tay phải lại vòng qua bên tai phải của cậu, đem bài thi của Y đặt trên mặt bàn, sau đó Y đưa thân mình về phía trước, nỗ lực duỗi cánh tay, dùng ngón tay chỉ vào bài thi trên mặt bàn:

"Chép bài này đi."

Tư thế này làm cho Pete cơ hồ bị Y ôm vào trong lòng ngực. Chỉ cần cậu thẳng lưng hay hơi dựa về phía sau là có thể đụng vào ngực của Vegas. Cánh tay phải của hắn hơi đè lên vai cậu, tay áo thỉnh thoảng như có như không cọ vào vành tai cậu. Nhiệt độ cơ thể cùng với mùi hương bạc hà của thuốc ức chế vờn quanh cánh mũi cậu.

Hô hấp của người kia, hơi thở của người kia đều phun vào gáy cậu. Thậm chí cậu còn có thể cảm giác được động tác lăn lộn của hầu kết người phía sau, chẳng sợ cậu không có mọc thêm con mắt nào phía sau đầu.

Pete khắc chế, khắc chế tới nỗi khóe mắt có chút ẩm ướt. Cậu cảm thấy thực ngứa, thực khó chịu, loại ngứa giống như mấy thiếu niên sau khi xem phim người lớn nhịn không được muốn tự an ủi vậy. Nhưng rõ ràng Vegas có phun thuốc ức chế, tin tức tố cũng không có quấy nhiễu cậu mà. Mà mặc dù có quấy nhiễu cậu đi chăng nữa thì theo cấu tạo sinh lý thì cậu cũng không thể có phản ứng với tin tức tố của Alpha được.

Pete muốn điên rồi. Cậu vừa mới phân hóa, đối với tri thức về sinh lý còn rất mơ hồ, lại ngượng ngùng chia sẻ với cha mẹ. Cậu lập tức đẩy tay Vegas ra, cả thân mình co rụt về phía trước, cong lưng ép vai xuống rất thấp:

"Cậu nhanh ngồi xuống đi, tôi sửa cho cậu."

Vegas thấy cậu dễ dàng đồng ý như vậy lại có chút mất hứng. Y hậm hực rút tay về, lúc rút về không biết sao ngón tay như có ma xui quỷ khiến chạm vào sờ soạng mặt cậu một cái. Mềm mềm mịn mịn, mượt mà như lụa, đến lỗ chân lông cũng không thấy. Còn Pete như bị điện giật đột nhiên đứng dậy. Vegas cười vô tội:

"Không cố ý."

Pete mím môi, trầm mặt một lát, rồi dùng mu bàn tay hung hăng cọ vào nơi hắn chạm vào, thấp giọng nói:

"Tôi đi vệ sinh."

Dứt lời cậu xoay người ra khỏi lớp. Vegas lại không tự giác xoa nhẹ hai ngón tay vào nhau phảng phất như xúc cảm vừa rồi vẫn còn trên ngón tay Y. Nop quan sát toàn bộ quá trình ở khoảng cách gần như vậy, nhịn không được nhíu mày nói:

"Vegas, anh cũng quá mức rồi, dù sao cậu ta cũng là một Alpha, anh đùa giỡn cậu ta như một Omega sẽ làm tổn thương tự tôn của cậu ấy đấy."

Vegas cười nhạt một tiếng, liễm mi không để ý nói:

"Tao khi nào không quá phận chứ."

Này cũng không sai. Nop quen biết với Vegas từ rất lâu rồi, vốn dĩ không chỉ hắn và Nic mà bên người Vegas còn không ít huynh đệ khác, nhưng sau đó mọi người lại học ở những trường khác nhau nên dần dần tách ra.

Lúc trước đám người bọn họ ở bên nhau cực kỳ phản nghịch cực kỳ điên rồ, mấy đại ca của những trường học quanh đây đều bị bọn họ dạy dỗ tới dễ bảo. Những lúc bị chộp tới sở cảnh sát vì ẩu đả hay mang theo vũ khí, nếu là người bình thường thì đã bị bắt nhốt lại hay nhà trường đuổi học vô số lần rồi. Nhưng Vegas thì không sao cả, nghe nói mẹ anh là người của cục, mỗi lần đều có thể vớt anh ra được.

Hiện tại Vegas đã tiết chế rất nhiều ít nhất là đã rất lâu rồi y không có đi sở cảnh sát uống trà. Vì vậy đùa giỡn vài câu với Pete đích xác không phải đại sự gì, nhưng Nop cảm thấy rất khác. Bởi vì từ trước tới giờ Vegas khinh thường việc đùa giỡn người khác, chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay là có không ít hotgirl hay hotboy nhao vào lòng y. Giờ gặp Pete sao lại đổi tính.

Pete ra khỏi phòng học đi thẳng tới lớp bình thường. Cậu lạnh lùng vọt tới cửa lớp, muốn đi vào nhưng lại nghĩ giờ không còn là lớp của mình nữa nên mới cứng đờ gõ gõ cửa gọi.

"Nodt, ra đây chút."

"Mẹ nó rốt cuộc cũng biết tới tìm ba ba phải không?"

Nodt vứt quyển sách xuống bàn nhanh chóng chạy tới cửa tung một đấm vào ngực Pete. Không có cậu cho hắn chép bài,chỉ có trời biết trong khoảng thời gian này hắn vất vả như thế nào nha.

"Biến thành Alpha quả nhiên là không giống trước, cơ bắp hiện giờ đều rắn chắc như vậy, đánh cũng không được rồi."

Nodt bất mãn lẩm bẩm.

"Đó là bởi vì tôi thực sự nhiệt tình yêu thích vận động nha."

Pete cực kỳ tàn ác chọc thủng hắn. Nodt bĩu môi, thuần thục khoác lấy vai cậu, rất tự nhiên mà chuyển chủ đề nói sang chuyện khác.

"Nói đi, tìm ba ba ta có chuyện gì, tìm người tới chống lưng à?"

Pete do dự một chút rồi hỏi:

"Cậu đi với tôi đến buồng vệ sinh một chuyến."

Cậu cùng Nodt đi tới buồng vệ sinh chuyên dùng, có thể ức chế tin tức tố dành cho Omega, nhân lúc không ai chú ý thì khóa cửa lại. Pete hít một hơi rất sâu, kéo khóa áo khoác, rồi kéo cổ áo ra, lộ một mảnh lớn xương quai xanh và và cổ. Theo bản năng Nodt ôm lấy chính mình, dùng ánh mắt như nhìn người tâm thần mà nhìn cậu:


"Cậu muốn làm gì, tôi không 'làm' huynh đệ của mình đâu đấy nhé."

Hắn thích nữ sinh mềm mại đáng yêu. Pete không nhịn được trợn trắng mắt, nói với hắn:

"Thử thổi khí lên cổ tôi một cái, dùng sức thổi đi."

Nodt không nhúc nhích, duỗi tay sờ tràn của cậu:

"Cậu phát sốt à?"

"Đừng vô nghĩa nữa, nhanh đi."

Sắp vào tiết học rồi, Pete không còn thời gian chờ đợi nữa. Nodt khó hiểu đỡ vai cậu, thổi mạnh một hơi vào cổ cậu, lẩm bẩm lầm bầm nói:

"Tôi lại không phải Omega, cậu bảo tôi thổi có lợi ích gì."

Ánh mắt Pete trầm xuống.

"Omega thổi cũng vô dụng."

"Hả?"

"Cả ngày tôi ở bên anh trai, cũng không có gì, anh ấy cũng vô dụng."

Nodt khó hiểu:

"Rốt cuộc cậu đang nói về cái gì vậy?"

Pete trầm mặc. Hiện tại cậu không biết mình có xúc động với tất cả các Alpha hay chỉ xúc động với một mình Vegas thôi. Nhưng ít nhất tâm trạng bây giờ cậu thật sự cảm thấy muốn chửi hai từ 'đậu má'.....

Sau khi trở lại phòng học, bộ dạng của Pete đã trở lại bình thường như không có việc gì, cậu viết lại đề chép thuộc lòng cho Vegas rồi trả bài thi lại cho y.

"Xong rồi."

Vegas nhận lại, cười vừa lòng, khoe khoang nói:

"Thật ngoan."

Ngón tay của Pete dừng một chút, cậu nhớ tới phản ứng của mình đối với hắn mà cảm thấy buồn bực vô cùng. Cậu không trả lời lại Vegas chỉ xoay người tiếp tục làm bài tập toán.

Ở phía sau, Nop đang nỗ lực tự thuyết phục chính mình, hành động của Vegas đây chỉ là vì y quá nhàn, muốn tìm người nào đó giải buồn, Pete vừa vặn đụng vào họng súng. Chứ tuyệt đối Vegas không thể thích một gã Alpha được. Hắn giả bộ lơ đãng nói:

"Vừa rồi Nic còn kêu la muốn mấy huynh đệ chúng ta tụ tập một chút, hắn hẹn không ít người, chúng ta cùng đi đi, nói không chừng có thể gặp được Omega mình thích đó."

Vegas đang cầm bài thi có chữ viết của Pete, càng nhìn càng thấy thuận mắt, càng nhìn càng thấy đáng yêu. Người có tính tình ngoan cố như vậy, còn bề ngoài lạnh băng kia nữa, làm sao chữ viết lại đáng yêu như vậy chứ? Y không mặn không nhạt nói:

"Không có tâm tình."

Nop nuốt nuốt nước miếng, đưa tay quơ quơ trước mặt Vegas.

"Đừng nha, nghe nói có hotgirl bên trường bên cũng đi đó, cô ấy không phải vẫn luôn thương nhớ anh hay sao, anh vừa trục trặc với Xim ở bên này thì cô ấy đã vội vã muốn tụ họp rồi."

Vegas nhíu mày:

"Mày có phiền hay không vậy, tao không có hứng thú với đàn bà."

Nop hậm hực rút tay về, không cam lòng nói:

"Nam cũng có đấy, chỉ cần anh đi, thì không phải có cả đám người cho anh hay sao."

Vegas vẫn không động tâm như cũ:

"Chúng mày đi đi, tao không đi."

Theo bản năng Nop nhìn Pete một cái, người kia đang chuyên tâm làm bài tập, thậm chí cảm thấy bọn họ ồn ào còn đeo tai nghe lên.

"Vegas, anh không phải còn nhớ mãi không quên Xim kia chứ?"

"Cút.!"

"Vậy thì có phải trong lòng anh có người khác hay không?"

"Quản chính mày đi."

Vegas dùng ánh mắt cảnh cáo quen thuộc liếc nhìn Nop một cái, lúc này mới cẩn thận gập bài thi lại, nhét vào trong cặp sách. Đây là lần đầu tiên y mang bài thi về nhà.

Trời rất nhanh về chiều, tiết học cuối cũng đã kết thúc, bên nhà ăn từng đợt từng đợt hương khí bốc lên nhè nhẹ, nhưng hơi nước còn chưa kịp lên cao thì đã bị cuồng phong mạnh mẽ xé toạc, rồi biến mất không thấy dấu tích. Hạt mưa tí tách tí tách va vào cửa kính, bọt nước hội tụ lại thành dòng rồi lăn xuống dọc theo cửa kính để lại một dấu vết uốn lượn.

"Trời mưa rồi?"

"Mẹ, tao không mang ô rồi!"

"Xe của mẹ tao đỗ bên ngoài rồi, nhưng làm sao đi ra ngoài đây?"

"Buổi trưa xem điện thoại còn thấy bảo không có mưa, cho nên ô che mưa tao vứt ở ký túc xá rồi."

"Trường học rác rưởi, không có gì cứ thích chặn tín hiệu làm cái gì chứ, ngay cả dự báo thời tiết cũng không xem được!"

Nop thở dài:

"Thôi xong, không thể tụ tập được rồi."

Trời mưa hắn không thể nói dối mẹ phải ở trường tự học được rồi.

"Vegas, em thật hâm mộ anh, không có người nào quản, đặc biệt tự tại."

"Vậy tiếp tục hâm mộ đi."

Vegas cười nhạt một tiếng, một tay chống lên huyệt thái dương, một tay cầm di động lướt lướt không có mục tiêu. Chuông tan học vang lên, trạm chặn tín của trường đã ngắt, bọn họ có thể lên mạng bình thường. Vegas vẫn luôn xác nhận ở WeChat, ở tin nhắn, rồi email, đích xác là không ai gửi bất luận tin tức gì cho y cả. Không ai quan tâm y có mang ô hay không, có bị mắc mưa hay không. Nhắc nhở duy nhất chính là từ ngân hàng. Chiều nay, y nhận được 50 vạn tiền chuyển vào tài khoản, mỗi tháng đến ngày mùng 7, mẹ y sẽ gửi tiền phí nuôi nấng cho y.

----

Cộc cộc cộc!

"Xin hỏi, có Pete ở đây không?"

Ở cửa, có một Omega nhỏ xinh đang đứng, tựa hồ như lần đầu tiên tới lớp của Alpha cho nên rất nhút nhát, sợ sệt, một đôi mắt to tròn như nai con, thanh âm cũng ôn ôn nhu nhu. Từng trận huýt sao vang lên.

"Ác!!! Omega đó! Omega tươi sống đó!!"

"Cút đi, người ta tới tìm lớp trưởng có quan hệ gì tới mày."

"Lớp trưởng nhìn đứng đắn vậy mà ám độ trần thương nhé."

Vegas đập chiếc điện thoại lên mặt bàn, híp mắt, dùng sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm Omega đang đứng ở cửa.

Giỏi thật nha, có Omega tới tận lớp tìm nha.

Y không khách khí đạp đạp ghế dựa của Pete. Đột nhiên thân mình của cậu hơi chấn động một cái, lúc này mới không kiên nhẫn bỏ tai nghe xuống, bực bội nói:

"Làm gì?"

Vegas âm dương quái khí nói:

"Có người tìm."

Pete nhíu nhíu mày, đưa mắt nhìn ra phía cửa. Một Omega nhỏ xinh đang run rẩy tựa hồ như trước nay không bị nhiều Alpha như vậy tập trung chú ý. Hắn vừa thẹn thùng vừa sợ hãi, vành tai trắng nõn dần dần đỏ lên, rầm rì nói:

"Tôi.... tôi tìm Pete."

Pete đứng dậy nói:

"Là tôi, xin lỗi, vừa rồi tôi đeo tai nghe không nghe được, xin hỏi bạn có chuyện gì không?"

Vegas ở phía sau cậu, ý vị thâm trường nói:

"Thì ra không quen biết."

Này y cảm thấy an tâm rồi.

Omega kia liếm liếm môi, ngoan ngoãn nói:

"Tôi là Arm, là bí thư chi đoàn lớp O 7, Tankul lớp tôi bị sốt, bạn ấy nói bạn là em trai của bạn ấy, bảo tôi tới tìm bạn."

Pete vội la lên:

"Phát sốt sao?"

Từ sáng sớm Tankul đã không quá thoải mái, vất vả kiên trì một ngày vẫn nóng lên. Nhưng vì phòng y tế của trường đã tan tầm, bên ngoài lại mưa rất to. Thanh âm ồn ào trong lớp lại trào lên không ngừng.

"Tankul bị sao?"

"Là người trong mộng của Alpha toàn trường đúng không?"

"Lớp trưởng vậy mà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net