Tuổi 05: Chuyện 1 (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: YunMeo22 (Bê đi đâu ghi tên tác giả là được nha, mà thôi tốt nhất là đừng bê đi đâu mà đến đây đọc đi ^_^)

............................................

Venice tỉnh giấc, sau một cơn bệnh nặng đầu óc vẫn còn mơ màng, Nop ngồi xuống sàn nhà, cạnh giường hỏi: "Cậu chủ nhỏ, cảm thấy sao rồi?"

"Nop, các anh đâu?" Venice dụi mắt, học cách gọi của Pete gọi Nop.

"Cậu Pete bị bệnh rồi, cậu Vegas đang trông chừng, cậu Macau đã đi trại hè." Nop báo lại.

Venice nhớ lại ngày hôm qua, anh Pete đưa mình đi bệnh viện, sau đó hình như anh Vegas bế mình về bên này. Venice vội trèo xuống giường, đi về phòng mình, quả nhiên thấy anh Vegas đang ôm anh Pete. Venice không do dự trèo lên giường, Nop đứng bên ngoài chần chừ một chút rồi đóng cửa phòng lại. Venice leo được lên giường, sờ nhẹ vào mặt Pete, nhìn thấy miếng dán hạ sốt, mắt bé chớp chớp rồi lại nhìn sang Vegas, đầu ngón tay chọc nhẹ vào má Vegas.

Vegas bị đánh thức, lập tức mở mắt cáu giận, Venice bị ánh mắt của Vegas làm cho giật mình. Vegas thấy Venice thì bình tĩnh lại, tay sờ nhẹ vào má Pete, Pete bớt sốt rồi chỉ còn hơi ấm. Vegas duỗi người, nằm ngửa ra, tay sờ trán Venice, Venice đã hết sốt rồi. Venice thấy Vegas không bực bội thì tiếp tục lay nhẹ người Pete.

"Ngoan, đi đánh răng rửa mặt đi. Để Pete ngủ thêm một chút." Vegas xoa đầu Venice, muốn để yên cho Pete ngủ.

Venice gật đầu, nói: "Dạ!" Giọng vẫn chưa ổn lắm, thằng bé trèo xuống giường, chạy đi.

Vegas gỡ miếng dán hạ sốt trên đầu Pete ra, không còn sốt cao nữa nhưng cũng chưa khỏe hẳn. Điện thoại bên cạnh lại rung lên là Porsche nhắn: 'Cẩn thận đấy!'

Vegas nhắn lại: 'Pete bệnh, hôm nay tôi nghỉ!'

'Có nghiêm trọng không? Hôm qua Pete nói Venice bệnh kia mà?'

'Cả hai đều không sao!' Vegas nhắn tin xong thì úp điện thoại xuống, đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, sau đó xuống lầu lấy cháo và thuốc cho Pete.

Venice đánh răng rửa mặt xong thì quay lại, trèo lên giường lay Pete, Pete bị đánh thức, bực bội mở mắt ra. Venice ôm ngang bụng Pete, Pete liền vỗ về Venice, từ từ ngồi dậy, sao trong người mệt mỏi vậy? Pete quan sát xung quanh, thấy miếng dán hạ sốt còn vứt ở bàn nhỏ bên cạnh giường thì sợ trán Venice, thằng bé hết sốt rồi. Cái miếng dán hạ sốt này hình như không phải dùng cho Venice...

Vegas đi vào, nhìn Venice nói: "Tự xuống lầu ăn sáng đi."

Venice buồn bã nhìn Pete, nói lại Vegas thì không dám, chỉ có thể nhìn Pete. Pete xoa đầu Venice rồi nhìn Vegas nói: "Anh nói với Nice nhẹ giọng thôi."

Vegas nghe vậy thì gật đầu, sờ trán Pete lần nữa mới nói: "Còn hơi nóng đấy, em mau ăn. Còn Nice thì xuống dưới ăn sáng đi, Yani nấu cà ri đấy."

Đôi mắt Venice lấp lánh: "Thật ạ?"

Pete cũng nói: "Đi ăn đi rồi trở lại đây chơi với anh nha."

Venice gật đầu, đang định nhảy từ trên giường xuống thì bị Vegas trừng mắt, chỉ có thể từ từ trèo xuống giường. Vegas để khay cháo xuống, đi rót cho Pete ly nước ấm. Pete vươn vai, đêm qua... Pete có chút mơ hồ hỏi Vegas: "Em bệnh à?"

"Phải!" Vegas đưa ly nước cho Pete, Pete cầm lấy, uống xong rồi tự bưng tô cháo ăn, hôm qua không có khẩu vị nên không ăn gì cả, giờ thấy đói quá.

"Từ từ thôi!" Vegas nhìn Pete ăn thì cười xoa đầu Pete. Pete liếc Vegas, hất tay Vegas ra quay đi, tiếp tục ăn cháo của mình.

Vegas không trêu Pete nữa, mở laptop lên, đăng nhập vào hệ thống quản lý của gia tộc, hôm qua không mấy quan tâm đến chuyện của gia tộc Kalask, giờ nghĩ lại thì thấy có chút tò mò. Pete ăn xong đem tô để ngoài cửa rồi đi đánh răng rửa mặt, thay một bộ đồ khác, đầu vẫn còn choáng váng lắm. Pete leo lên giường của Venice, ngồi sát Vegas, nghiêng đầu nhìn vào màn hình, hệ thống này toàn tiếng Anh, Pete gặp chút khó khăn trong vấn đề đọc hiểu nên cứ nhìn chăm chú vào màn hình. Vegas xoay máy tính qua phía Pete rồi đưa tay ôm Pete, tay còn lại lướt chuột. Pete cũng dựa vào người Vegas, chăm chú nhìn màn hình đọc thông tin.

"Kalask làm sao?" Pete chỉ vào màn hình, không đọc hiểu hết nhưng Pete cũng hiểu một chút vì thời gian chung sống đã học tiếng Anh cùng Vegas.

"Anh hai báo ngưng làm ăn với bên đó, họ lại gọi anh muốn làm ăn riêng." Vegas giải thích, tay lướt chuột cũng ngưng lại, vụ cuối cùng là vụ đàm phán ngày hôm qua, còn bị đỏ nữa, là ăn chia lợi ích không đều sao?

Pete nhìn dấu chéo đỏ, lại nhìn tên Kalask đã vào danh sách đen của gia tộc Theerapanyakul thì nhìn Vegas, xem ra đêm qua Vegas cũng từ chối Kalask rồi. Vegas gập laptop lại, để qua một bên, dựa vào đầu giường, kéo nhẹ Pete để Pete nằm lên ngực mình. Pete ngẩng đầu nhìn Vegas, hỏi: "Sao anh có vẻ lo lắng vậy?"

"Không biết, từ hôm qua đã cảm thấy bất an rồi!" Vegas cúi đầu hôn lên trán Pete, nụ hôn cứ vậy chuyển dần xuống mũi rồi môi muốn tìm chút cảm giác an ủi.

Venice ăn xong là chạy về phòng, vặn cửa phòng muốn vào. Pete nghe tiếng lập tức đẩy Vegas ra, ngồi thẳng dậy. Vegas nhìn ra cửa có chút bực bội, ăn gì nhanh vậy? Venice đẩy cửa đi vào, trèo lên giường, Pete đưa hai tay ra ôm Venice, thằng bé chui vào lòng Pete ngồi.

Vegas nhìn hai người họ có tinh thần hơn đêm qua mới thấy đỡ lo những vẫn cứ đưa tay sờ trán Venice rồi Pete, Venice thì ổn rồi còn Pete thì vẫn hơi ấm đầu. Vegas xuống giường đi lấy thuốc. Pete ngồi trên giường bắt đầu cù Venice, chọc Venice cười ầm lên.

"Cả hai mới ăn no, đừng giỡn quá, uống thuốc đi!" Vegas đưa thuốc cho cả hai.

Pete cầm thuốc cảm của mình, chỉ có một viên, còn của Venice là theo toa bác sĩ, có đến ba viên nhỏ, Vegas rót nước rồi đưa cho cả hai. Pete không thích uống thuốc nhưng vì làm gương cho Venice, uống thuốc trước, sau đó quay sang dỗ Venice uống thuốc. Vegas nhìn họ uống thuốc xong mới kéo laptop mở ra xem lần nữa, mọi thứ có vẻ vẫn ổn.

"Cậu Vegas!" Nop gõ cửa bên ngoài: "Có thư gửi đến!"

"Vào đi!" Vegas gõ máy tính liên tục, nhìn cũng không nhìn Nop, Nop đã mang thư lên đây nghĩa là đã kiểm tra thư không có vấn đề gì rồi. Thư gì nhỉ? Thời này còn người gửi thư sao?

Nop đưa thư cho Pete rồi ra ngoài. Pete cười cười trêu Venice rồi xé mở thư, thời này ai còn gửi thư tay vậy? Thư vừa mở ra, một xấp hình rơi xuống, Pete hoảng hốt hét lên: "Ôi trời ơi!" Sau đó ném hình qua một bên, nhanh tay ôm lấy Venice.

Vegas giật mình, đặt laptop xuống lao qua nhìn, mấy tấm hình đều là hình xác chết bị chia ra nhiều phần. Dù Pete đã nhanh ôm chặt Venice nhưng thằng bé đã thấy được hai tấm, là đầu và một bàn tay, cũng bị dọa sợ mà ôm chặt Pete. Vegas hất hết hình xuống đất, vội kéo Pete đang ôm Venice đẩy về phòng ngủ chính rồi quay lại nhặt hình lên. Đầu là đầu của... Sukmis Kalask?

Pete quay lại phòng sau khi giao Venice cho Yani, ngồi xuống cạnh Vegas hỏi: "Vegas có chuyện gì vậy?"

"Anh không biết!" Vegas căng thẳng, giải thích: "Đây là đầu của Sukmis Kalask, người đã gọi cho anh tối qua!"

Pete rút điện thoại ra gọi cho Porsche: "Ê Porsche, thằng... tên hắn là gì, Vegas?"

"Sukmis Kalask!" Vegas trả lời xong thì cầm luôn điện thoại Pete nói: "Porsche, có người gửi ảnh từng bộ phận thân thể của Sukmis Kalask cho tôi!"

"Cái đầu nó đang được bày trước mặt tôi và Kinn đây!" Porsche trả lời.

Kinn đưa tay về phía Porsche, Porsche đưa điện thoại của mình cho Kinn, Kinn nói: "Vegas, về chính gia ngay!"

"Dạ anh hai!" Vegas cúp máy.

"Sao vậy anh?" Pete lo lắng nhìn Vegas chăm chú.

"Chúng ta phải về chính gia!" Vegas gom hình cho vào bao thư lúc nãy, bì thư còn ghi là 'nội dung quan trọng, gửi cho Vegas', kẻ nào chứ?

Pete không hỏi nữa, ra ngoài dặn Nop đi đón Macau, Nop nhận lệnh chạy đi ngay. Pete cảm thấy chóng mặt, toàn thân dựa vào tường, điều hòa hơi thở, cố gắng che giấu sự bất ổn của bản thân. Đến khi tỉnh táo lại, Pete về phòng chuẩn bị quần áo cho Vegas rồi bế Venice đi thay đồ, gom ít vật dụng của Venice cho vào balo mang theo. Vegas cho hình, laptop và điện thoại vào balo, về phòng thay đồ, Kinn mà gọi về thì có nghĩa là bên kia tuyên chiến sao? Vegas nghĩ ngợi một lúc, kéo tủ an toàn lấy ra hai cây súng, nạp đạn vào. Pete bế Venice quay lại phòng nhìn Vegas, Vegas cất súng ra sau lưng, đeo balo của mình lên rồi ôm lấy Venice. Vegas hất cằm chỉ vào cây súng còn lại, Pete liền cầm lên, kiểm tra súng rồi cất sau lưng, cả ba vội vàng lên xe về chính gia.

Tankul và Arm đã đợi sẵn họ ở ngoài sảnh, Pete nhận ra chính gia đã huy động lực lượng phòng thủ rồi, nghĩa là sẽ có một cuộc chiến. Pete và Vegas đi vào chào Tankul trước, Venice thì lao đến ôm lấy Tankul. Tankul bế thằng bé lên, gật đầu với Vegas và Pete nói: "Hai đứa bây mau lên phòng họp đi, Venice giao cho tao!"

"Dạ!" Vegas kéo tay Pete đi lên trên, Pete đưa balo của Venice cho Arm, rồi lên phòng họp cùng Vegas.

Trong phòng họp còn mùi máu, Pete nghe lại thấy chóng mặt, có lẽ do vẫn chưa khỏi bệnh hoàn toàn. Vegas quàng tay đỡ Pete, để Pete ngồi xuống, lấy hình để lên bàn rồi mở laptop, kéo dây mạng cắm vào laptop để kết nối với hệ thống mạng riêng của gia tộc chính. Kinn dùng remote bấm máy chiếu, trên màn hình là đoạn clip cưa xác Sukmis Kalask.

Pete nhắm mắt lại, hơi tránh đi, mấy năm nay được Vegas bảo vệ, Pete ít khi phải chiến đấu càng ít khi nhìn cảnh máu me thế này. Vegas nhìn Pete như vậy liền nhíu mày nhìn Kinn, ý là tắt đi. Kinn bấm tắt clip đi. Vegas chỉ tay vào hình giữa bàn, Porsche kéo hình lại xem, chỉ mới xem hai tấm đã ném đi, ôi trời... là hình từng mảnh thân thể.

Kinn hỏi Vegas: "Có nhớ trong gia tộc Kalask còn ai đủ khả năng lãnh đạo không?"

"Rất lâu rồi không có qua lại, nhất thời em cũng không nhớ gia tộc họ có ai. Lúc đó họ làm ăn trực tiếp với ba em. Đêm qua, Sukmis Kalask có gọi cho em nhưng em từ chối hắn." Vegas đáp lời, cũng chiếu dữ liệu còn trong máy tính lên, là gia phả của nhà Kalask.

"Chết hết rồi à?" Porsche nhìn Kinn vô cùng khó hiểu, Sukmis là người thừa kế cuối cùng của Kalask, ông ta chết thì gia tộc Kalask bị xóa sổ chắc rồi, là ai ra tay mà ác vậy chứ? Chẳng những giết còn chặt ra thành mấy phần để làm gì? Nếu là kẻ thù Kalask thì liên quan gì mà gửi mấy cái này cho chính gia và thứ gia?

"Còn, một đứa con được nuôi bên ngoài, là em trai hoặc em gái của Sukmis, em không có thông tin về người đó. Em có nghe nói Sukmis năm đó đã giết ba mình là ông RuangSak và vẫn tiếp tục tìm kiếm đứa con rơi đó." Vegas ngưng gõ máy tính, im một chút mới nói tiếp: "Ba em giúp Sukmis giết ông RuangSak."

Kinn nhướng mày lên nhìn Vegas, Vegas thì không nhìn Kinn nữa, thở dài, những món nợ ông Kan gây ra còn nhiều lắm. Pete nắm tay Vegas, Vegas nhìn quay sang nhìn Pete, gương mặt đang căng thẳng bỗng dịu xuống.

"Gửi thông tin cho Arm để Arm cho người điều tra gấp." Kinn cũng không biết nói thế nào, trong lòng Kinn hiểu Vegas không liên quan đến những chuyện này. Chú mất nhiều năm rồi, ông ấy đã làm khá nhiều chuyện xấu, có nhiều kẻ thù, giờ bọn chúng đến báo thù và báo lên cả gia tộc Theerapanyakul cũng không có gì lạ.

"Hôm qua Kinn bị bắn lén, bọn chúng thua nhanh rồi đều tự sát bằng thuốc độc, chuyện xảy ra sau khi kết thúc làm ăn với gia tộc Kalask nên bọn tôi có nghi ngờ Sukmis nhưng giờ Sukmis chết rồi." Porsche nói chuyện đêm qua với Vegas cũng đẩy đến một lá thư tuyên chiến.

"Bọn chúng nhắm vào anh hai?" Vegas cũng bất ngờ, đây là lý do tại sao Porsche nhắn tin đêm qua sao? Vegas cầm thư lên đọc, trong thử chỉ có vài chữ: 'cuộc chơi bắt đầu'

Kinn lắc đầu với Vegas, không hề có chút manh mối nào, cứ cho là Sukmis làm thì giờ Sukmis cũng chết rồi, thư tuyên chiến này của ai cũng không rõ nữa, điều tra từ đêm qua đến giờ vẫn chưa có kết quả. Vegas bỏ thư xuống, cuộc chơi bắt đầu? Cuộc chơi nào chứ? Sẽ chơi với ai đây?

Porsche đi qua nhìn Pete hỏi: "Ổn không? Sao mặt đỏ vậy?"

"Tao sốt cả đêm qua!" Pete trả lời.

Vegas sờ trán Pete, có vẻ nóng lại rồi. Đúng lúc này, Tankul bế Venice vào, giọng hơi hoảng: "Pete, Nice hình như bị sốt."

Pete đứng lên liền bị chóng mặt, tay chống lên bàn. Vegas đỡ lấy Pete để Pete ngồi xuống rồi quay sang bế Venice, sờ trán Venice, lúc sáng cả hai còn tốt lắm mà, sao mới có một tiếng đều sốt lại rồi. Pete lắc đầu, ép cho tỉnh táo lại, đưa tay sờ trán Venice, phát hiện Venice chảy nước mũi lại rồi.

Porsche lấy khăn giấy đưa cho Pete. Pete vội lau đi, sau đó nhìn Vegas: "Em thì không sao nhưng Venice thì..."

"Gọi bác sĩ đến khám cho cả hai đi." Kinn chưa bao giờ thấy Vegas lo lắng như vậy cũng chưa bao giờ thấy Pete tái xanh như vậy.

Pete đưa thông tin bác sĩ cho Porsche nhờ gọi giúp. Vegas thì vội bế Venice đưa về phòng nghỉ. Pete muốn đi cùng Vegas nhưng vừa đi được vài bước thì bị choáng. Vegas cảm nhận được nên quay người nhìn lại, tay đỡ không kịp Pete. Porsche đã nhanh hơn đỡ được Pete, dìu Pete đưa về phòng nghỉ.

Vegas đặt Venice xuống giường, Porsche cũng để Pete nằm cạnh Venice. Venice rất nhanh ngủ thiếp đi, còn Pete thì vô cùng căng thẳng, sao lại bệnh lúc này chứ? Thấy Pete muốn ngồi dậy, Vegas đè tay lên ngực Pete, giữ Pete nằm yên rồi tháo giày của Pete và Venice ra. Cả hai cần được nghỉ ngơi, đừng lo lắng gì nữa. Pete cũng không còn đủ tỉnh táo để ngồi dậy nữa, từ từ cũng chìm vào giấc ngủ.

Lát sau, bác sĩ đến khám, Vegas ngồi một bên chờ đợi. Bác sĩ khám xong nhìn Vegas nói: "Cả hai chỉ bị cảm, uống thuốc nghỉ ngơi là được."

"Hôm qua là anh khám cho cả hai à?" Vegas nhìn bác sĩ chằm chằm.

Bác sĩ tháo khẩu trang nhìn Vegas: "Không, tôi chỉ khám cho bé thôi!"

"Bác sĩ tên là gì?" Vegas thận trọng nhìn bác sĩ, không hiểu sao có cảm giác lạ với vị bác sĩ này. Bác sĩ này đến từ bệnh viện do anh cả Tankul đầu tư vào, lý lịch đã tra là sạch nên Pete mới dám để bác sĩ khám cho Venice và Kinn mới cho anh ta vào nhà... hẳn là không có vấn đề gì đâu nhưng sao Vegas vẫn cảm thấy lạ quá.

Bác sĩ chìa tay ra trước mặt Vegas, nói: "Tôi tên Mad, cậu Vegas đúng chứ? Tôi có nghe cậu Pete nhắc với bé Nice vào ngày hôm qua!"

Vegas bắt tay bác sĩ xong lại nói: "Vì sức khỏe của họ, tôi có thể yêu cầu bác sĩ ở lại đây không?"

"Được chứ!" Mad lập tức nhận lời, nhìn về Venice: "Tôi ở phòng bên cạnh được không? Tôi sợ bé có gì lại không lo kịp."

Vegas gật đầu, Pol mời bác sĩ Mad qua phòng bên cạnh. Vegas mở máy tính lên, đeo tai nghe vào, gọi cho Nop: "Đón Macau về chưa?"

"Dạ đang trên đường về!" Nop báo lại.

Macau bấm loa ngoài rồi hỏi: "Anh, có chuyện gì vậy anh?" Macau tham gia trại hè cuối năm đại học trước khi làm lễ tốt nghiệp nên không biết trong nhà xảy ra chuyện gì, giọng đầy lo lắng.

"Về nhà ở yên trong nhà, chờ chuyện ổn rồi, anh về sau. Nop, bảo vệ chặt Macau đấy!" Vegas dặn dò.

"Dạ!" Macau và Nop trả lời cùng lúc.

Vegas ngắt điện thoại rồi đi qua giường cầm tay Pete, Pete sốt nên mặt tái nhợt rất nhanh. Vegas kéo tay Pete áp lên má mình, bình thường Pete luôn hoạt bát, cùng Venice đùa giỡn cả ngày, có khi họ tranh cãi một chút sẽ tìm đến Vegas bắt hắn phân xử ai thắng ai thua. Vegas nhắm mắt lại, cảm giác gia đình nhỏ của mình bị đe dọa làm Vegas bất an vô cùng, nhiều năm nay Vegas vẫn luôn cố gắng bảo vệ họ, giờ Vegas lại có cảm giác bản thân bảo vệ không nổi nữa rồi.

"Anh!" Venice khẽ gọi.

"Ừ, anh đây!" Vegas nhìn qua Venice.

"Em không sao, ngủ một giấc dậy sẽ không sao!"

Vegas đưa tay qua vỗ nhẹ lên bụng Venice: "Ngoan, ngủ đi!" Venice vẫn luôn biết cách an ủi Vegas như vậy. Lúc bắt đầu nói rành, Venice cả ngày đều chạy quanh Vegas hỏi tại sao thế này tại sao thế kia, nhiều lúc chỉ muốn Venice im lặng một chút, giờ thằng bé không nói gì, Vegas lại cảm thấy sợ.

Venice chìm dần vào giấc ngủ. Pete cũng đã ngủ sâu rồi. Vegas ngồi thêm lúc nữa thì Porsche gọi ra ngoài, bên kia đã liên hệ muốn gặp mặt. Pol đi vào thay thế canh chừng, Pol khoanh tay nhìn Pete rồi nhìn Venice, cậu chủ nhỏ dễ bị bệnh vặt thì không có gì lạ, cậu chủ nhỏ mới năm tuổi thôi mà. Còn Pete thì... bình thường Pete ít bệnh lắm do Pete đã quen sương gió ở biển đảo, mấy ngày nay thời tiết không hề bất thường, sao Pete lại cảm vậy? Còn có vẻ cảm nặng lắm.

Vegas quay lại phòng, ghé tai Pete khẽ nói: "Anh có việc, làm xong sẽ mau về!"

Pol cũng lên tiếng: "Cậu Vegas yên tâm, chúng tôi sẽ chăm sóc họ!"

"Ừ, cảm ơn!" Vegas rời khỏi phòng. Bọn họ đã xác định được người gửi thư khiêu chiến và người đã giết Sukmis Kalask là một, giờ hắn muốn hẹn gặp họ, họ phải đến đó xem hắn là ai.

Pol canh một lúc thì Tankul đi vào, ngồi lên giường, Pete và Venice bị bệnh cùng lúc, chẳng có ai chơi cùng Tankul cả, thật là buồn chán. Cửa phòng lần nữa mở ra, bác sĩ Mad đi vào, Tankul nhìn thấy bác sĩ thì đứng lên nhường chỗ cho bác sĩ khám. Bác sĩ Mad kiểm tra xong thì nhìn Tankul đầy ý do dự trong mắt.

"Nói mau đi, em tôi làm sao?" Tankul nóng lòng.

"Thật lạ khi cả hai đều bị bệnh thế này, mùa này cũng không phải mùa cúm, nhiệt độ của họ đều lên, có lẽ phải đưa đến bệnh viện cấp cứu." Bác sĩ Mad lo ngại nhìn Tankul.

Tankul căng thẳng ngay lập tức, nghĩ nhanh rồi nói: "Mau, đi bệnh viện!"

Pete trên giường, thình lình giơ chân đạp một cái mạnh vào bác sĩ, bác sĩ bị tấn công bất ngờ nên ngã về phía Tankul, Pol nhanh tay kéo Tankul ra, đạp bác sĩ va vào tường, hắn bất tỉnh ngay. Pete ngồi dậy, xuống giường, Tankul và Pol vội đỡ lấy Pete.

"Hắn có vấn đề, lúc nãy hắn đã nói dối Vegas. Khám cho Nice xong, hắn đã khám và cho em thuốc." Pete chóng mặt đến mức ngã ngồi lên giường, mãi cơ thể mới có sức, mãi mới nói chuyện được, tố cáo hắn có vấn đề.

Pol bắt lấy bác sĩ Mad, lôi ra ngoài. Pete cầm điện thoại, bấm gọi cho Vegas. Kinn, Porsche và Vegas đã sắp đến điểm hẹn rồi, họ đều đang căng thẳng ngồi trên xe. Vegas rút điện thoại ra, thấy số Pete gọi liền ấn nghe: "Vợ? Em sao rồi?"

"Vegas, có vấn đề, anh mau quay lại đi!" Pete chỉ muốn Vegas về nhà ngay, cảm giác bất an trong lòng làm Pete sợ hãi lắm.

Xe đột ngột phanh gấp, điện thoại của Vegas văng về phía trước, va vào kính xe ô tô rồi rơi xuống, va đập hai chỗ nữa nứt màn hình, cuộc gọi cũng bị ngắt đột ngột. Pete bỏ điện thoại xuống, bên kia đã ngắt rồi, sự bất an trong lòng làm Pete tỉnh táo lại, Pete đứng lên muốn lao ra ngoài.

"Pete, mày bình tĩnh đi, Kinn và Porsche đi cùng Vegas mà?" Tankul ngăn cản Pete.

"Không, em nhất định phải đi tìm Vegas!" Pete đẩy Tankul ra, cố ép bản thân tỉnh táo để đi ra ngoài, tay ấn điện thoại gọi về cho Ning, nói: "Điều vệ sĩ đến chính gia đón tôi, đội tinh anh!"

Tankul thấy Pete như vậy thì ra sức kéo Pete lại: "Pete, nghe tao, đừng có đi, mày như vậy đi chỉ vướng tay tụi nó."

"Cậu chủ, anh cả, em xin đấy, để em đi, nếu anh ấy bị gì... em không sống nổi đâu!" Pete gạt tay Tankul ra, cầm súng đi xuống dưới lầu, trực giác nói cho Pete biết rằng bọn chúng đang nhắm vào Vegas.

Pete chạy xuống dưới, vệ sĩ của chính gia nhanh chóng đi lại đỡ, Tankul phía sau vẫn đuổi theo gọi tên Pete. Vệ sĩ của thứ gia rất nhanh xuất hiện, họ mở cửa xe, Pete lên xe rời đi ngay, mặc kệ Tankul đang gọi phía sau. Pete mở điện thoại xem định vị Vegas đang ở đâu, điểm cuối cùng là ở gần một khu rừng. Pete đưa cho Ning xem, xe liền chạy nhanh đến đó. Pete tính toán trong đầu, hôm qua uống thuốc xong thì rất mệt mỏi, ngủ thiếp đi rất nhanh, thời gian kéo dài khoảng ba tiếng. Sáng nay Vegas đưa thuốc cho Pete uống, đến giờ, tác dụng thuốc sắp tan rồi, cố một chút nữa thôi sẽ tỉnh táo lại.

"Cậu Pete!" Ning lo lắng khẽ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net