Tuổi 16: Chuyện 2 (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

................................

Venice gọi rượu Whiskey, đúng là một tuần căng thẳng mà. Venice di chuyển liên tục giữa nhiều địa điểm nên người rất mệt, bữa tiệc ở đây cũng quá ồn ào rồi. Vegas ngồi bên cạnh, không nói gì cả, sau khi khách hàng rời đi, Venice đã nốc rượu liên tục. Vegas biết Venice đã cố gắng theo tiến độ công việc lắm rồi, lần này là một giao dịch đột xuất và có nhà Pulsakorn và nhà Yuvinsala cũng có tham gia nên mới phải kéo Venice đi cùng... sau khi bàn bạc xong, Venice có vẻ không vui.

Venice thì rất bực bội về công ty giải trí, mọi người làm việc cứ như đùa giỡn vậy, tất nhiên Venice đã mắng họ một trận. Venice luôn muốn dùng thái độ vui vẻ nhất để làm việc nhưng... làm không được. Henry cứ như muốn chọc Venice tức chết. Ông ta thừa biết Venice không thể quay lại nên cố tình chọc tức Venice đây mà.

"Cậu Venice!" Một cô gái đi lại, choàng tay ôm vai Venice: "Có hứng thú đi chơi bida với bọn tôi không?"

"Chắc phải từ chối thôi, sao mà tập trung chơi được, với cũng không nỡ thắng người đẹp!" Venice xoay ghế quay qua, làm cánh tay kia trượt khỏi vai mình.

Cô gái kia cười đến rạng rỡ, chưa kịp nói gì thì bị Vegas nhìn chằm chằm, cô ta hoảng sợ bỏ chạy. Venice lắc đầu, uống hết nửa ly còn lại mới quay qua nhìn Vegas nói: "Em trống lịch tuần sau nên em qua nhà Atid nhé?"

"Sao em cứ muốn ở bên đó vậy?"

"Không biết nữa, hoặc có thể... ở nhà cô đơn quá!" Venice chỉ thích ở bên nhà Atid thôi, cảm thấy ở đó làm việc tốt hơn ở nhà.

Vegas gật đầu, nói: "Xin Pete rồi đi!"

"Em nói anh Pete rồi, cũng kêu người về lấy đồ rồi. Xong việc rồi em xin phép về trước nhé!" Venice chào Vegas rồi đi thẳng ra cửa sau.

Cửa sau không có ai à? Sao kỳ vậy? Đã dặn là đón ở cửa sau mà? Venice đi được vài bước thì dừng lại. Có tiếng cãi nhau.

"Sao mày lại bảo vệ nó chống lại tao hả? Chayan?"

"Tao đã nói rồi, tao không biết và cũng không tin những gì mày nói. Trả thanh kiếm lại cho tao, tiền mày muốn tao đã đưa rồi!" Chayan đáp lại bằng giọng rất mệt mỏi.

Venice bất ngờ, lần trước có nghe đồn là Chayan đi Thụy Điển rồi mà? Sao giờ lại xuất hiện ở đây?

"Nó đánh anh tao gãy xương tay không hồi phục được nữa, mày đã thấy mà vẫn không tin sao?" Giọng bên kia tràn đầy bực tức.

Gãy xương tay? Thằng Saiton? Thằng này có gia thế à? Venice hơi bất ngờ, nghiệp chướng thật mà.

"Không làm gì thằng Venice mà nó tự phát điên ra tay với anh mày sao? Mày đã từng gây sự với nó, nói nó là con riêng, kết quả là phải làm răng lại đó thôi. Giờ mày còn muốn tìm nó gây sự sao? Tao không muốn mày gặp rắc rối đâu Gum." Chayan cảm thấy tin Venice hơn, sẽ không có chuyện Venice tùy tiện ra tay đánh người.

"Chayan, mày đổi tính rồi. Vậy thì đừng trách tao... tao sẽ đăng cái clip mày chơi thuốc lên." Gum đe dọa.

"Gum!" Chayan hét lên, vùng vẫy muốn thoát khỏi hai đứa đang kiềm kẹp mình, nói: "Tiền đã đưa mày mà mày lật lọng vậy sao? Mày cứ đăng đi, tao đã cai rồi nên đâu còn sợ nữa."

Venice nhìn ra xem. Gum đã cầm lên một thanh kiếm. Chayan ngưng vùng vẫy. Gum giơ cao thanh kiếm nói: "Thanh kiếm này quan trọng với mày lắm đúng không?"

"Đừng!" Chayan hét lên, ánh mắt tuyệt vọng đau đớn vô cùng.

"Đang tìm tao à?" Venice nói xong đi nhanh ra, đạp vào một thằng đang giữ Chayan, thằng còn lại quay đầu nhìn, chưa kịp phản ứng đã bị Venice đá ngã luôn. Venice kéo Chayan đứng dậy.

Gum hét lên: "Là mày!"

Venice nhướng mày lên nhìn Gum, là thằng bị đánh gãy răng, bạn cũ của Chayan đây mà. Gum lùi lại, để thanh kiếm xuống. Hai thằng bị đá ngã vội vàng chạy về sau lưng Gum.

Chayan kéo tay Venice: "Mày xen vào làm gì? Chuyện không liên quan đến mày, đi ngay!"

"Tao đánh thằng Saiton gãy tay thật đấy. Vì nó chơi xấu đâm xe vào bạn tao khiến anh ấy gãy tay nằm viện." Venice gạt tay Chayan ra, rõ ràng nó đánh nhau rất giỏi sao mặt mũi bị thương nhiều vậy?

Gum nhìn thấy Venice trong bộ vest thì cứ run lên. Sao nhìn nó khác quá vậy? Venice hướng về Gum khiêu khích: "Sao? Tao đây, làm gì làm đi? Tới đây! Tao đang rất là mệt, cần giải trí... lên một lượt đi!" Giờ chỉ cần tưởng tượng đám này là Henry và đánh một trận là bớt mệt liền.

Chayan ôm Venice, nhìn Gum: "Mày đánh không lại nó đâu. Sao mày không về hỏi anh mày cho rõ ràng là anh mày đã làm gì? Gum... mày có chắc là mày chịu được cảnh trồng răng giả lần nữa không? Mày biết nó họ gì mà vẫn liều gây sự với nó à? Tao có thể nhường mày nhưng nó thì không đâu."

Gum lại không nghe lời Chayan xông đến, Venice gỡ tay Chayan ra, né cú đấm của Gum rồi đấm vào bụng Gum một cái. Gum gục xuống ngay, gần như không đứng lên được. Đám người của Gum lao vào Venice, không quá mười lăm phút là xử lý xong. Venice quẹt nhẹ khóe môi, Gum cũng được lắm, đấm trúng được vài cú nhưng không đủ lực, chỉ đau ê thôi. Gum chắc định đánh Venice gãy răng trả thù đây mà.

Chayan quay lại nhìn Venice, bản thân đã đứng về phía Venice mà chiến đấu với phe của Gum... như vậy sau này ở đây không còn bạn nữa rồi. Gum thua nhưng vẫn không phục, rút kiếm của Chayan ra, lao đến. Venice né qua một bên, Gum vung kiếm điên cuồng, lưỡi kiếm lướt qua làm rách áo vest lẫn áo sơ mi trắng của Venice, máu đỏ thấm ướt áo sơ mi trắng ngay làm Chayan hoảng sợ.

Venice không biết đánh kiếm, nhất thời chưa biết tấn công và phòng thủ thế nào. Gum lại đâm kiếm đến Venice, Chayan đưa tay không ra nắm lưỡi kiếm, máu theo đó nhỏ xuống đất, Gum ngưng động tác lại, mũi kiếm đã đến trước mặt Venice. Mắt Gum nhìn Chayan như không tin được, Chayan dám lấy tay không nắm kiếm sao? Venice vội vàng đánh vào cổ tay Gum khiến Gum đau buông kiếm ra. Chayan cũng buông tay làm thanh kiếm rơi xuống đất. Venice nhanh tay bóp cổ Gum đè vào tường, Chayan thì ngồi xuống nhặt kiếm lên, cất kiếm vào vỏ.

"Đừng Venice!" Chayan sợ Venice sẽ bóp chết Gum mất.

Venice quay đầu nhìn Chayan, Chayan lắc đầu nói: "Cho nó con đường sống đi, tao xin đấy!" Dù sao cũng từng là bạn cũ, Chayan không muốn nhìn Gum chết trước mặt mình.

Venice buông tay, Gum ngã xuống đất, hít thở thật sâu, đến khi thở bình ổn lại mới vội vàng đứng dậy, quay đầu muốn chạy. Venice hét: "Đừng để tao gặp lại mày lần nào nữa."

Gum và đồng bọn bị đánh bầm dập, bỏ chạy cũng xiêu vẹo. Venice quay sang nhìn Chayan: "Sao mày thảm hại vậy?"

Chayan không nói gì, chỉ rút khăn tay ra muốn băng vết thương trên bắp tay của Venice. Venice hất tay Chayan ra rồi kéo cổ áo Chayan: "Nó bên nhà nào vậy? Sao mày phải nhường nó hả?"

"Để tao cầm máu cho mày đã!" Chayan kéo tay Venice.

Venice lần nữa hất ra, cáu gắt: "Mày lo cho cái tay mày đi!"

Chayan ngửi được mùi rượu, nhìn mặt Venice thấy đỏ đỏ thì im lặng, say rồi à? Venice im lặng nhìn Chayan đeo kiếm ra sau lưng, dùng tay không bị thương kéo balo đeo lên... chả lẽ vì cái clip chơi thuốc mà nó nhường thằng Gum sao?

"Cậu Venice?" Mon chạy đến, hốt hoảng hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?" Quán có hai cửa sau, họ đợi ở cửa bên kia, lâu quá không thấy mới qua bên này kiểm tra.

"Chó cắn!" Venice đáp một cách cáu gắt nên Mon không dám hỏi nữa.

Chayan nhìn Venice thêm lần nữa, cuối cùng im lặng quay đi. Venice lên tiếng: "Đi theo tao, giờ ló đầu ra nó lại chẳng đập chết mày."

Chayan bất ngờ, cuối cùng theo chân Venice lên xe. Trên xe, Mon đưa Venice cuộn băng, Venice tự quấn vết thương trên bắp tay lại, Chayan lấy khăn tay băng vết thương trên tay lại. Mon chở cả hai về nhà Atid, rồi do dự nhìn Venice.

"Đừng nói với anh tôi chuyện này!" Venice xuống xe, đi ra mở cốp xe, lấy vali. Chayan cũng xuống xe theo.

Venice kéo vali đi vào dãy nhà, dừng lại ở một căn hộ, ấn mật mã mở cửa. Chayan cũng không biết ma lực nào khiến Chayan đi theo Venice, đến lúc cửa nhà mở, Kiran xuất hiện trước mắt thì Chayan mới bừng tỉnh.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Kiran bất ngờ nhìn Chayan rồi nhìn Venice.

"Chó cắn tao. Mày cất vali giùm tao đi!" Venice đẩy vali qua Kiran, lách người đi vào nhà.

Chayan do dự ở cửa, Atid lúc này cũng đã đi ra, nói: "Một là vào nhà, hai là đi ra, không có đứng giữa cửa như vậy!"

Kiran kéo vali của Venice xách lên lầu, Venice đã cởi áo ra, cánh tay vẫn còn chảy máu. Lại đánh nhau với đứa nào rồi bị chém vậy? Venice mở tủ, lấy một bộ đồ, đi thẳng vào phòng tắm. Kiran không hỏi gì cả, hiếm khi Venice cộc lên thấy rõ như vậy.

Chayan bị Atid quát vẫn do dự, Atid đưa hai ngón tay lên ngoắc. Cuối cùng, Chayan chọn đi vào, đóng cửa lại, để balo xuống, nhìn qua một lượt rồi hỏi: "Thằng Faris đâu?"

Atid trả lời: "Tao cũng đang muốn biết nó ở đâu, gọi điện không được, nhắn tin không trả lời. Mạng xã hội off toàn bộ. Lần cuối cùng định vị được là ở Philippines. Nó mà về tao chửi cho một trận chứ đi không nói, về không chào như ma ấy."

"Mày đanh đá quá vậy?" Chayan lẩm bẩm, lúc định ngồi xuống sofa thì bị Kiran quát: "Đi tắm trước, không được làm bẩn ghế!"

"Tao đâu có đồ thay đâu!" Chayan không dám ngồi luôn, Kiran lúc trước đâu có như vậy, sao giờ nó cũng đanh đá luôn vậy?

Atid và Kiran nhìn nhau, Atid hỏi: "Nhìn mày vậy... mặc đồ mua chợ mày mặc không? Tao cho mượn!"

"Có đồ là được rồi!" Chayan cũng đâu có ý nghĩ đòi hỏi gì đâu. Không hiểu sao vừa bước qua cánh cửa kia là thấy nhẹ lòng vô cùng.

Atid dùng cả bàn tay ngoắc Chayan theo mình lên lầu. Atid mở tủ lấy cho Chayan bộ đồ rồi nói: "Mày cứ tắm trước đi. Kiran nó mà thấy cái gì không sạch là nó chửi à."

"Cảm ơn mày!" Chayan đi vào phòng tắm, xả nước.

Venice tắm xong thay đồ đi xuống lầu. Căn hộ này thuộc một dãy chung cư cho thuê, có hẳn hai tầng, tầng trệt có phòng khách, nhà bếp và một cái phòng lớn đã cho toàn bộ đồ đạc cũ của nhà Atid vào đó. Tầng một có hai phòng, Kiran đã cho đồ của Venice vào một phòng, phòng còn lại để đồ của Faris, tầng hai có một phòng khá rộng nên Atid và Kiran ở cùng nhau, phòng đó cũng để các thiết bị máy tính của Atid.

"Trời đất, cái gì chém mày vậy?" Atid nhíu mày, Venice mặc áo thun sát nách, lộ ra vết chém khá dài, vội bê thùng y tế ra.

"Kiếm của Chayan!" Venice đưa tay cho Atid xử lý vết thương.

Kiran đem đồ ăn bày lên bàn, hỏi: "Nó chém mày?"

Venice bị chấm thuốc đau đến nhăn mặt, nói: "Không, thằng bị tao đánh gãy răng chém tao!"

Kiran nghĩ một chút hỏi: "Gum? Gum Woroam?"

"Chắc vậy! Saiton là anh của Gum đấy! Nó đang truy lùng tao để báo thù! Gia tộc mạnh lắm sao?" Venice cảm thấy rất mệt mỏi.

Kiran quay lại với tô canh, hỏi: "Cái thằng mày mới đánh gãy tay đó hả? Nhà cũng không quá mạnh đâu."

"Mày nói cho Kiran nghe hết rồi hả?" Venice lại nhìn Atid, sao cái gì cũng khai ra hết vậy?

Atid cười khổ: "Sao mà tao không khai được? Nó làu bàu đến nỗi tao muốn nứt đầu luôn."

Venice nhìn Atid, Atid nhìn Venice, cuối cùng không ai nói gì nữa. Atid bôi thuốc xong thì băng vết thương lại, may mà không quá sâu. Atid và Venice học sơ cứu từ chị Kate và thấy nó rất hữu dụng.

Kiran dọn cơm xong, ngồi xuống bàn, nhìn Venice rồi nhìn Atid, nói: "Tao mà biết hai đứa bây còn đánh nhau, đua xe thì tao... sẽ nắm đầu hai đứa bây đập vào nhau. Rõ chưa?"

Chayan đi xuống lầu với khăn tắm trên vai, nói: "Sức mạnh của tình bạn đáng sợ quá nhỉ. Tao nhớ hồi xưa mày hiền lắm mà Kiran."

Atid liền nói: "Vốn dĩ nó dữ như chó ba đầu canh cửa địa ngục mà... chả ai xích nổi cổ nó luôn!"

Kiran chỉ tay vào đầu Atid: "Mày nói cái gì đó hả?"

Venice cười, nghe nói đến xích cổ thì vô thức đưa tay lên sờ lên cổ mình. Venice hoảng hốt đứng lên ngay sau đó, sợi dây chuyền đâu rồi? Venice quay đầu đi về hướng về cửa.

"Sao vậy?" Atid khó hiểu nhìn Venice.

Venice trả lời: "Sợi dây chuyền có tên tao rơi rồi." vừa nói vừa tìm chìa khóa xe, phải quay lại đó thôi.

"Nè, lúc nãy tao nhặt trên xe đấy." Chayan đưa đến trước mặt Venice, có chút bất ngờ, tóc Venice... nhìn hơi ngố.

Venice cầm lấy, nói: "Cảm ơn!" sau đó kiểm tra kỹ, sợi dây này là quà anh Pete tặng, trên đó có khắc chữ NICE, trên thế giới chỉ có một mà thôi.

"Tao cảm ơn mới đúng, khi nãy mày có thể bỏ đi luôn!" Chayan nhìn Venice chăm chú, hồi nãy nhìn như côn đồ vậy, giờ thấy khác hẳn, nhìn rất dễ thương luôn.

"Hư rồi..." Venice nhíu mày, giọng đầy lo lắng.

"Tao sửa cho!" Chayan mở balo cạnh cửa, lấy hộp đồ nghề ra, tay còn đau nên Chayan rên lên một tiếng.

"Qua đây, tao bôi thuốc cho cả hai. Nice, mặt mày chưa bôi thuốc nha." Atid lên tiếng, hai thằng đều bị thương.

Kiran ngồi chờ xử lý vết thương xong rồi cùng ăn luôn. Venice tự soi gương bôi thuốc còn Chayan được Atid băng bó cho. Băng bó xong Chayan mới mở hộp đồ nghề ra sửa lại khóa sợi dây chuyền.

Rất nhanh sau đó, Chayan đưa lại cho Venice và nói: "Hàng thủ công của Ý cơ đấy!"

"Thì tao thuộc về Ý mà!" Venice mỉm cười, sửa được là tốt rồi phải mau đeo lên, tuy nhiên lúc đeo vào lại đeo mãi không được.

Chayan nhìn phát bực, kéo sợi dây chuyền trên tay Venice để đeo giúp Venice rồi nói: "Mày để cái móc cài ra đằng trước, đeo xong rồi kéo nó ra đằng sau, mắc cái gì đưa khóa cài ra sau cổ rồi không thấy đường mà cài khóa vậy?"

Kiran buồn cười Venice thật sự, cái thằng này đấm đá chém lộn thì nhanh, còn mấy cái vụng vặt thì làm mãi không xong. Atid bê thùng thuốc đi cất. Venice sửa lại dây chuyền cho chữ NICE ra trước rồi mới cầm muỗng lên.

"Nice, mày gặp Faris ở quê phải không? Nó thế nào vậy? Anh Pete nói với tao là nó bị bắn, bị người yêu cũ bắn!" Atid chờ từ chiều để hỏi chuyện này.

"Nó có người yêu cũ hả?" Kiran bất ngờ.

Venice cũng đâu biết gì, nói: "Chờ nó về rồi hỏi nó đó. Tao cạy miệng nó không được. Vết thương thì chắc là ổn."

Chayan do dự một chút rồi nói: "Thật ra gia tộc Pangnuenlam vừa diệt gia tộc Bulgura của Philippines đấy, vì đó là đối tác cũ của nhà tao nên tao có thông tin. Vừa nãy tao muốn gặp Faris để hỏi nó chuyện gì mà ra tay nặng vậy. Nó không liên lạc với tụi bây luôn?"

Kiran hỏi lại: "Có khi nào người yêu cũ của nó và gia tộc Bulgura có liên quan gì không?"

Venice nghĩ đến Rimy, rõ ràng Faris không cho Venice bắn Rimy kia mà? Sao lại... Faris không bao giờ chơi sau lưng ai. Có chuyện gì kia chứ?

Ba cặp mắt nhìn Venice chăm chú, Venice lắc đầu: "Tao dùng quyền bảo vệ bí mật riêng tư, trừ phi nó nói, không thì tao không nói gì đâu."

"OK!" Kiran và Atid đồng thanh.

Chayan chớp mắt nhìn họ, thật là... có chút lạ. Bọn họ chơi với nhau theo kiểu này sao?

"Tao nhắn nó địa chỉ nhà mới rồi, chả thấy nó đọc!" Atid có chút dỗi.

"Hồi trước chỉ mong nó đừng nhắn tin nữa, giờ nó im thật sự, không quen chút nào!" Kiran cũng than thở theo.

Venice rút điện thoại ra, bấm vào nhóm chat, đã hơn một tháng từ lần cuối gặp rồi và nó cũng chẳng đọc tin nhắn cũng một tháng rồi. Thằng khốn nạn này... có chết cũng nói để biết mà đi viếng chứ.

"Nhìn gì? Ăn đi. Bọn tao hơi ồn ào mày không quen à?" Atid chỉ vào dĩa cơm.

"Không, thấy... cũng vui!" Chayan cười cười, lúc trước còn chơi với tụi Gum không được thế này.

Bọn họ bắt đầu ăn, khẩu vị khác nhau nên có rất nhiều món ăn trên bàn. Chayan ăn phải cay thì nhăn mặt, Kiran rót cho Chayan ly nước ngay rồi đẩy dĩa rau của mình qua cho Chayan. Atid và Venice ăn cay được, Kiran thì không. Chayan gật đầu nhẹ, giờ hiểu sao có ba đứa mà nhiều món vậy rồi.

Atid lại hỏi: "Vậy nói đi, cái quái gì khiến hai đứa bây bị thương? Thằng Gum gì đó mà đánh nổi hai đứa bây á? Tao nghe Venice khen mày đánh cận chiến giỏi lắm mà? Sao mày te tua dữ vậy?"

"Mày khen tao hả?" Chayan quay sang nhìn Venice theo kiểu rất ngỡ ngàng.

"Ừ, vì rất hiếm người đánh tao bị thương khắp người được đó!" Venice cũng nói sự thật.

Chayan bỏ muỗng xuống, nói: "Gum nó muốn tìm Venice vì Venice đã đánh gãy tay anh Saiton... nhưng mà tao không hiểu sao nó lại nhắm vào tao, bắt tao khai ra thông tin về Venice."

"Ờ... Sao mà nó lại nhắm vào mày? Tụi bây có thân thiết gì đâu?" Atid khó hiểu nhìn Venice.

"Cũng lạ thiệt ha! Có khi nào vì hai gia tộc vẫn làm ăn với nhau nên nó nghĩ mày biết về tao không?" Venice nói thì nói vậy nhưng cứ cảm thấy kỳ lạ sao đó.

"Có thể lắm... anh tao vừa chấm dứt hoàn toàn các hợp đồng với nhà nó!" Chayan thấy Venice nói cũng có lý lắm.

Kiran lại hỏi: "Nó uy hiếp mày cái gì vậy?"

"Tao..." Chayan do dự.

"Mày làm cái quái gì mà cứ do dự vậy? Nói lẹ đi!" Atid bực bội vì Chayan cứ do dự.

Chayan nhìn qua Venice, Venice gật đầu, nói lẹ đi chứ Atid nó chửi còn đau đầu hơn Kiran làu bàu đó. Chayan nói: "Thanh kiếm đó có ý nghĩa đặc biệt với tao. Trước khi đi Thụy Điển cai nghiện, tao... đã gửi cho Gum giữ giùm... rồi nó đem thanh kiếm ra uy hiếp tao. Nó còn có clip tao chơi thuốc nữa."

"Má! Nhà mày bán thuốc thì mày phải biết không được chơi thuốc chứ!" Kiran chửi ngay.

Atid lại nói: "Mày cai hẳn chưa? Chưa thì để Kiran nhấn đầu mày vào bồn cầu cho tỉnh ra nha!"

Kiran quay sang nhìn Atid, cuối cùng đánh lên đầu Atid một cái. Atid bị đánh thì ngây ra. Venice che miệng cười, cuối cùng cả bốn đứa cười đến úp mặt xuống bàn.

Chayan nói: "Tao không nghiện nặng đâu. Hai đứa bây có cần phải như vậy không?"

"Kỳ lạ, nó biết Venice họ gì mà vẫn dám gây sự sao? Nhà Woroam đâu có gan to vậy chứ? Lúc trước là do có gia tộc của thằng Chayan cùng phe với nó nên nó mới gan vậy..." Kiran thấy khó hiểu nhưng nói một nửa thì im, lỡ miệng nhắc chuyện con riêng của Venice rồi.

"Ờ... tao cũng không hiểu luôn... lúc trước nó là đứa hay nói chuyện con riêng..." Chayan đang nói thì bị Atid đá chân một cái, vội vàng im miệng, thật Chayan cũng không biết Gum lấy đâu ra gan đó. Lúc trước đã trêu chọc và bị đánh đã đành, giờ lại tiếp tục tìm đến gây sự, dù cho Saiton có bị đánh gãy tay thì làm sao nhà Woroam dám gây sự với nhà Theerapanyakul chứ?

Venice thấy tụi nó không dám nói nữa, đành đổi chủ đề: "Vậy là mày trốn từ Thụy Điển về đúng không?"

Chayan gật đầu: "Tao ở nhờ một đêm thôi, mai tao đi! Sao mày biết tao trốn về?"

"Nhìn là biết mà!" Venice mỉm cười, dễ đoán mà, không đem quần áo mới phải mượn quần áo của Atid, balo thì cũng rất nhẹ, giống như vơ vội đồ đi đột xuất không có sự chuẩn bị, người lúc nãy cũng có mùi máy bay nữa.

"Thôi ăn đi cho tao dọn dẹp rồi muốn nói gì thì nói!" Kiran đảm nhiệm việc rửa chén do Atid đã nấu rồi.

Bọn họ không hỏi gì nữa mà tập trung ăn. Ăn xong, Kiran đi dọn dẹp, Atid đi lau nhà, Venice nhắn tin về nói Ray điều tra về nhà Woroam cho mình. Không hiểu sao thấy có chút bất an.

"Sao vậy?" Chayan nhìn cái ly Venice đang cầm, nhíu mày hỏi: "Tối rồi, uống cà phê sao ngủ được?"

"Tao nghĩ lại chuyện đã qua thôi. Gia tộc tao giữ chuyện tao là con riêng kỹ lắm mà vẫn bị đào ra." Venice thở dài, đau đầu quá.

"Chuyện thân thế của mày... nói thiệt là khó giấu lắm." Atid quay lại với một trái dưa lớn, một chiếc dĩa và một cái thau.

Venice nghĩ Atid nói cũng đúng, do chênh lệch tuổi tác giữa Venice và các anh rất lớn, nhìn cái biết ngay. Venice rút dao bấm ra, bắt đầu gọt dưa, cho vỏ dưa vào thau. Chayan nhìn Venice chăm chú, biết gọt cả trái cây sao?

Venice cắt nửa trái dưa, quay qua nhìn Atid: "Ăn thử xem thế nào, sợ chua lát nữa có đứa nhảy dựng lên cho

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net