VHKB-Q13-C6-10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
một thứ kim loại gọi là allugist, mặc dù không biết thứ kim loại này có tác dụng gì nhưng thu thập lại cũng không tệ phải không...

Trịnh Xá ngắt lời hắn nói:

- Ngươi nói với ta những chuyện này thì có ích gì? Không phải là cho rằng ta có thể đoạt được những thứ này chứ?

- Không phải đoạt được mà là lấy được!

Garnier nói vẻ khẳng định:

- Trong ba đội thực lực của ta và ngươi là mạnh nhất, có thể nói là, cho dù bỏ rơi tất cả những người có kinh nghiệm khác, hai người chúng ta cũng đủ tung hoành cả thế giới Lord of the Rings này. Ta không biết giới hạn thực lực ngươi đến đâu nhưng nhìn ngươi một mình khiêu chiến hai Ringwraith đẳng cấp cao, còn có thể giết chúng cướp khô lâu chiến mã, ta hiểu rằng thực lực của ngươi nhất định không yếu như ngươi thể hiện, còn ta cũng là... Kỹ năng Thời đại Băng hà tự sáng tạo cần ba khối năng lượng thạch thuộc tính băng để giải phóng, có thể nói ta dám cùng tiểu đội Thiên Thần đánh một trận, trước mắt ta còn sáu khối năng lượng thạch, ta tính sử dụng một lần Thời đại Băng hà bản hoàn chỉnh trong đường hầm, thứ nhất là giết chết Balrog, thứ hai là chúng ta không cần vội vã rời đường hầm, thu hết mithril cùng kim loại allugist trong đó, ngươi một nửa ta một nửa, đây mới là tính toán của ta, ngươi cảm thấy thế nào?

Việc này đã khiến Trịnh Xá động tâm, nhẫn mithril có thể giúp sức chiến đấu của hắn đề cao lên gấp mấy lần, thời gian duy trì chiến đấu liên tục tăng lên khiến hắn không cần băn khoăn thời gian sử dụng Bạo tạc nhiều ít bao nhiêu, nếu hắn có mấy chục chiến nhẫn dự trữ trong tay thì không phải một bô phim kinh dị từ đầu tới cuối hoàn toàn trong trạng thái Bạo tạc sao? Như thế còn có bao nhiêu quái vật hoặc người nào có thể thương tổn đến hắn đây? Mà mithril đúng là một trong những thứ đắt đó nhất, muốn hoán đổi từ Chủ Thần cũng phải tốn rất nhiều, nếu thật sự có thể bỗng không lấy được rất nhiều mithril, hắn cũng không ngại cố gắng một lần.

- ...Vậy thì phân chia năm năm, còn về điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình giết Balrog, cùng cả viên năng lượng thạch thuộc tính hỏa đó nữa... Ai giết được là của ngươi đó, ngươi không ý kiến gì chứ?

Trịnh Xá trầm mặc một lúc lâu rồi mới nói.

Garnier lập tức mừng rỡ nói:

- Được, thành giao! Vậy để chúng ta đạo náo đường hầm Moria một trận đi!

Theo đó hai người vỗ tay lập thệ, mặc dù lời thề cũng chẳng có gì đáng tin nhưng trong tình huống hai bên đều có ý đồ, vẫn quyết định đại náo một trận dưới đường hầm Moria, với thực lực của họ thật sự cũng không phải e ngại quá nhiều chuyện.

Lúc này, bầy quạ đen đông đúc đã biến mất khỏi chân trời, Gandalf sắc mặt xanh mét nhận định Saruman đã giám sát vị trí bọn họ, vì thế không thể không thay đổi tuyến đường, vượt qua núi Caradhras, ngọn núi tuyết dốc đứng này cao ít nhất cũng tới mấy nghìn mét.

So ra thì, thành viên tiểu đội luân hồi đều không quá khẩn trương, đạo cụ công nghệ cao mặc dù không có hiệu quả với nhân vật trong phim nhưng với bọn họ vẫn có tác dụng rất lớn, nếu quả trên núi gặp nguy hiểm quá lớn, bọn họ chỉ cần sử dụng công cụ giao thông của đội mình là có thể an toàn trở về, mang tâm lý như vậy, vì thế trong đội chỉ có vài nhân vật trong phim là có ý kiến phản đối, bất quá dưới sự kiên quyết của Gandalf, đoàn đội vẫn tiến lên vách núi, dần dần đã đi tới khu vực băng tuyết.

Tuyết trắng dầy đến đầu gối che phủ gắp sườn núi, một bước chân đặt xuống lập tức ngập cả giày lẫn ống quần, cho dù mọi người đã học theo Aragorn buộc chặt ống quần lại nhưng vẫn vị nước tuyết không ngừng tràn vào trong, nói thật là trang bị của họ hoàn toàn không phù hợp để vượt núi tuyết, cũng may là tố chất thân thể những người ở đây đều vượt xa người bình thường, trong hoàn cảnh lạnh giá như vậy vẫn có thể kiên trì được.

- Thật là đáng hâm mộ... Khô lâu chiến mã trong dạng địa hình đóng băng hiểm trở như thế này đúng là phương tiện đi lại hạng nhất.

Garnier do đã đạt thành hiệp nghị toàn lực tác chiến với Trịnh Xá nên hắn cũng tùy ý trêu chọc Trịnh Xá mấy câu.

Trịnh Xá cũng chính là người tiêu diêu tự tại nhất tròn cả nhóm, hắn ngồi trên khô lâu chiến mã căn bản không bị ngập vào trong tuyết, ngược lại dù địa hình có trắc trở đến thế nào cũng không thể ngăn cản được hắn, cả đội chỉ có một mình hắn là đủ thoải mái để đi tuần tra bốn phía.

Garnier vừa nói ra, mọi người quả nhiên đều nhìn về phía Trịnh Xá vẻ hâm mộ, đến cả Trịnh Xá cũng cảm thấy có chút xấu hổ, hắn chỉ có thể kéo cương nhảy lên, không ngừng đi lại trên vách đá.

- ....mọi người mau lại đây! Xem ta phát hiện ra cái gì này!

Trịnh Xá đang tuần tra đột nhiên kinh ngạc hô lớn, nhất thời tất cả đều khẩn trương nhìn về phía hắn, có điều sắc mặt người nào cũng có chút quỷ dị.

- ...Cho dù bọn ta cũng muốn qua nhưng ngươi không cảm thấy yêu cầu này quá khó khăn à?

Chiêm Lam vừa tức vừa buồn cười nói.

Trịnh Xá đang đứng trên vách đá của một ngọn núi gần đó, mọi người nếu muốn sang đó, không vượt qua được mấy ngọn núi khác thì xông xong, cho nên mặc dù nhìn qua có vẻ rất gần nhưng mọi người thật sự không thể tới được.

Trịnh Xá cũng bình tĩnh lại, hắn bấy giờ mới cao giọng nói:

- Ở đây... Ta phát hiện xác người, mười hai thi thể tất cả đều đã đóng thành khối băng, may là tuyết ở đây cũng không lớn nên không chôn vùi xác họ...

Gandalf lớn tiếng đáp:

- Có thể là đoàn người hái thuốc, trên đỉnh núi tuyết có một loại linh dược là tuyết liên hoa, một số pháp sư sẵn lòng trả giá cao để mua được loại thuốc này, do khu vực quanh đây thường có sói tuyết xuất hiện nên thông thường đều là một nhóm người tập hợp lại đi hái thuốc, những người đó có thể là khi đang hái thuốc thì gặp bão tuyết, tất cả đều chết rét tại đó.

Trịnh Xá lại sắc mặt ngưng trọng, hắn điều khiển khô lâu chiến mã lăng không nhảy lên, từ trên cao nhảy thẳng xuống cạnh mọi người, rồi hạ giọng nói với những thành viên của các tiểu đội luân hồi:

- Bọn họ... bọn họ mặc y phục giống như chúng ta, hơn nữa xem miệng viết thương đều là bị lợi khí giết chết!

Thành viên ba tiểu đội luân hồi nhất thời còn chưa định thần lại được, mấy giây sau tất cả đều chấn kinh, trong phục của bọn họ, ý của câu này chính là đại biểu cho thân phận của những người đó, bỏi vì những người từ thế giới hiện thực tới hoặc những người có kinh nghiệm trong các tiểu đội luân hồi, trang phục của họ đều có khác biệt rất lớn với người của thế giới này, chỉ từ quần áo đã đủ để xác nhận đối phương là ai.

- Đông Mỹ Châu đội? Hay là Thiên Thần đội?

Garnier nhíu mày hỏi.

Nyos lắc đầu đáp:

- Không thể là Thiên Thần đội, dù gì trong đội đó cũng đều là đội trưởng, số lượng của nó cùng lắm cũng chỉ hơn mười người mà thôi. Ở đây dã chết mười hai người, cho dù có người của tiểu đội Thiên Thần chết tại đây thì phần lớn trong số đó chắc chắn phải là Đông Mỹ Châu đội, mà trong thế giới lớn như thế này, để hai đội xuất hiện ngẫu nhiên đụng độ nhau sau vài ngày, xác suất gần như bằng không, vì thế ta suy đoán mười hai người này đều là thành viên Đông Mỹ Châu đội.

- Tại sao?

Đa số mọi người đều ngạc nhiên hỏi.

- Tại sao?

Nyos cười lạnh, lấy trong túi ra một miếng chocolate, nói:

- Có rất nhiều nguyên nhân, ví dụ như không thích thấy tân nhân hoặc không muốn để những đội khác chiếm tiện nghi, cũng có thể là trong nội độ đoàn đội đấu tranh quyền lợi, hoặc bản thân đội trưởng là một tên biến thái. Tóm lại, những nguyên nhân có thể nghĩ tới thật sự quá nhiều, bất quá, ta nghiêng về khả năng nội bộ Đông Mỹ Châu đội đấu đá lẫn nhau, dẫn đến trong đoàn đội tự tàn sát...

Sở Hiên cũng gật đầu nói:

- Ừm, cũng chỉ có bọn chúng tự tàn sát lẫn nhau mới là chuyện có lợi nhất cho chúng ta. Trịnh Xá, ngươi quay lại xem xét cẩn thận một chút, thuận tiện mang bốn năm thi thể về đây, ta cần các thi thể có vết thương trí mạng khác nhau....

Trịnh Xá gật đầu, tính linh hoạt của khô lâu chiến mã một lần nữa đượng thể hiện rõ rệt, chưa tới mấy phút hắn đã mang bốn cái xác từ phía bên kia quay về, nhìn thấy Trịnh Xá đem xác về, mấy người Gandalf không ngờ cũng dừng lại, mấy người trong số đó còn quây quanh chỗ Trịnh Xá cùng xem xét thi thể.

- Vết cắt, đây là bị một thanh đao sắc bén hình tròn, hoặc một loại vũ khí hình thù kỳ lạ giết chết, lưỡi sắc của món vũ khí này không ngờ lại có hình tròn, còn người này là trường thương, bị trường thương trực tiếp xuyên qua bụng mà chết. Đúng thế, bốn cái xác này đều bị hai loại vũ khí đó giết chết.

Aragorn kiểm tra thi thể, nói vẻ chắc chắn.

So với người đã trải qua hệ thống huấn luyện vũ khí như Aragorn, những người có kinh nghiệm trong tiểu đội luân hồi về phương diện vũ khí thật sự có nhiều điểm không bằng được, mà không chỉ hắn, đến cuối cùng kỵ sĩ Boromir cũng nói y như vậy, việc đó đã khẳng định cái chết của bốn người này.

- ....Mấy cái xác kia cũng có dấu vết thương thế như vậy, chỉ có một người là hơi khác, cả cái đầu cô ta biến mất, hơn nữa hoàn toàn không tìm thấy đâu.

Trịnh Xá thở ra một hơi nói.

Mọi người trong tiểu đội luân hồi đều vẻ mặt biến đổi không ngừng, đặc biệt là Nyos sắc mặt càng xanh mét, hắn cắn chocolate nói:

- Thật đáng tiếc, mọi người tốt nhất là nên cầu mong ba đội chúng ta không phải chiến đấu với Đông Mỹ Châu đội, nếu không phần lớn nhân số của chúng ta đều có khả năng phải chết... Đông Mỹ Châu đội không phải nội bộ tranh đấu quyền lực, mà là những người có kinh nghiệm trong đội giết chết tất cả tân nhân, hơn nữa số lượng tân nhân của họ so với bất cứ đội nào trong số chúng ta đều nhiều hơn, ta thậm chí từng hoài nghi mười hai người kia đều là người có kinh nghiệm nhưng rõ ràng không phải vậy. Nói cách khác, Chủ Thần nhận định rằng Đông Mỹ Châu đội dù chỉ có ba người có kinh nghiệm nhưng so với bất kỳ đội nào trong số ba đội chúng ta cũng đều mạnh hơn, ba người trong đội này chỉ có thể hình dung là sâu không thể lường được.

Mang theo mối lo về sự tồn tại của Đông Mỹ Châu đội, mọi người vẫn tiếp tục lên đường, leo lên sơn đạo cheo leo, tuyết đọng càng lúc càng nhiều, trên đường đi mọi người cũng gặp vài con sói tuyết, nhưng không biết là do số người quá đông hay là đám sói hiểu rằng thực lực của bọn họ không dễ trêu vào mà đám soi tuyết to lớn như những con trâu không ngờ lại không dám đụng vào đội ngũ này, từ phía xa đã tránh né trên dãy núi đầy tuyết trắng.

Dần dần sơn đạo trở nên dốc đứng, xung quanh nổi lên một trận bão tuyết, người nào cũng cẩn thận dựa vào vách núi mà tiến tới, ngoài Trịnh Xá không hề bị ảnh hưởng chút nào ra, những người còn lại đối mặt với uy lực của tự nhiên đều không thể thảnh thơi, tốc độ cả đội cũng càng lúc càng chậm.

“Cũng không biết chúng ta có thể vượt qua được ngọn núi này không, kỳ thật ta có thể mỗi lần mang hai người xuyên qua ngọn núi này tới bên kia, nếu như chúng ta không đi qua đường hầm mà sửa thành vượt qua dãy núi, chẳng biết có dẫn tới thay đổi kịch bản mà kiếm được một mớ điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình hay không đây?”

Trịnh Xá nhìn trận bão tuyết kéo dài như vô tận, rồi lại nhìn xuống đoàn người đang chậm chạm tiến tới trên sơn đạo, lúc này tuyết đã dày tới hông, nếu cao thêm chút nữa người lùn cũng người hobbit rất có thể sẽ gặp nguy hiểm.

Đúng lúc này, từ giữa không trung bắt đầu truyền tới một âm thanh uy nghiêm trang trọng, đó là giọng ngâm xướng chú ngữ của một ông lão, đoạn chú ngữ nào tối nghĩa khó hiểu nhưng nghe rất có giai điệu.

- Đó là Saruman!

Gandalf lập tức hét lên, cùng với tiếng hét, thanh âm trang nghiêm lập tức trở nên rõ ràng, vang vọng khắp cả dãy núi, phảng phất như giọng nói của thiên thần hay một người khổng lồ.

Cùng với giọng nói vang lên, gió tuyết rõ ràng là càng lúc càng kịch liệt, thậm chí cả khô lâu chiễn mã vẫn luôn an tĩnh dưới chân chân Trịnh Xá cũng khịt mũi một cái, giống như cực kỳ kiêng kỵ với thanh âm này, Gandalf cũng lập tức cao giọng tụng niệm một đoạn chú ngữ, hơn mười giây sauu, không ngờ lại là chú ngữ của Gandalf niệm xong trước một bước.

Người lùn Gimli lên tiếng trước tiên:

- Là ngài thắng phải không? Tên pháp sư kia không phải đôi thủ của ngài mà?

- Không.... Hắn là pháp sư trưởng, cũng là thần cấp thấp... Hắn là một pháp sư mạnh mẽ hơn ta nhiều, hy vọng vòng bảo vệ của ta có thể ngăn cản uy lực ma pháp của hắn, chỉ có thể cầu mong là như vậy...

Gandalf khẽ nói, đồng thời vung pháp trượng trong tay lên, miệng quát lớn:

- Trịnh Xá, mau tới bên cạnh ta!

Trịnh Xá còn chưa kịp phản ứng, đột nhiên từ trên không trung một đạo lôi điện đánh thẳng xuống, bổ trúng chỗ cách hắn mấy chục mét, chỗ đó lập tức nổ tan tành, tiếp đó là đạo thứ hai, thứ ba... Vô số lôi điện giống như lông bay đánh xuống, dọa hắn sợ đến nỗi lập tức phóng ngựa chạy tới cạnh chỗ Gandalf, mà khi lôi điện hướng về phía mọi người, xung quanh họ không ngờ lại xuất hiện một tầng phòng hộ bán trong suốt, vụ nổ kịch liệt lập tức khiến tầng phòng họ lung lay dữ dội, nhưng rút cuộc cũng ngăn cản được lôi điện trực tiếp oanh kích.

Mọi người đưa mắt nhìn lại, phạm vi công kích của đám lôi điện đã đạt tới cả đỉnh núi lẫn sườn núi, lôi điện to cả mét từ trên không trung ầm ầm hạ xuống, sau đó giống như có một loạt bom nổ tung, mọi người chỉ cảm thấy đôi mắt như muốn mù, xung quanh dày đặc toàn lôi điện, họ giống như đang chìm trong một cơn mưa lôi điện. Tình cảnh kinh khủng như vậy, nếu không phải Gandalf liều mạng dựng vòng bảo vệ ngăn cả lôi điện oanh kích bọn họ, nếu không phải đám lôi điện này công kích trên một phạm vi rộng chứ không chỉ tập trung ào bọn họ thì có thể tất cả đều đã phải chết ở đây, cho dù được Gandalf bảo hộ cũng vậy!

Chờ đến sau khi đạo lôi điện cuối cùng nổ tung trên núi tuyết, cảnh tượng như địa ngục này mới coi như kết thúc, mọi người bất giờ mới dám mở mắt ra, sơn đạo chỗ họ đứng đã hoàn toàn bị tuyết tích, nham thạch chôn vùi. Vòng bảo vệ của Gandalf ngăn cả tuyết đá, mà xung quanh những chỗ không được che chắn đều đã bị phá hủy đến không nhận ra được hình dáng cũ, đặc biệt là đoạn đường lên núi đã bị lôi điện phá tan thành mảnh vụn, ngoài đường thông xuống vách núi ra, mọi người đã không còn lối nào để lên núi nữa.

Uy lực của trận lôi điện này không ngờ lại kinh khủng tới mức ấy, trong phạm vi mấy nghìn mét đều bị lôi điện tẩy rửa, uy lực khủng bố đến thế nào.

VHKB - Q13 - Chương 10

Đường hầm Moria

Uy lực của ma pháp khiến tất cả mọi người trừ Gandalf ra đều hinh hãi, không chỉ thành viên tiểu đội luân hồi mà nhân vật trong phim cũng sững sờ, xem ra không chỉ có đám Trịnh Xá ít thấy chuyện lạ mà người trong thế giới này cũng rất ít khi chứng kiến sức mạnh kinh thiên động địa như vậy, đó đã không còn là sức mạnh một sinh vật có thể sở hữu nữa mà là uy năng của trời đất.

Hơn nửa ngày sau Boromir mới gào lên:

- Chúng ta phải rời khỏi đây, nếu Saruman lại dùng một đợt lôi điện quy mô lớn công kích chúng ta một lần nữa thì tất cả chắc chắn phải chết... Đi dọc theo dãy núi, tới cửa khẩu Rohan, rồi thông qua dãy núi phía tây là tới thành phố của ta, ở đó chúng ta sẽ được an toàn.

Aragorn lại phản đối nói:

- Không được, cửa khẩu Rohan cách Isengard quá gần, khoảng cách xa như thế này lão ta vẫn có thể dùng ma pháp tấn công chúng ta, nếu chúng ta đi tới tận cửa không phải lão sẽ càng sử dụng nhiều ma pháp sao? Thậm chí còn có thể phái quân đội Orc tơi truy đuổi chúng ta, chúng ta tuyệt đối không thể đi qua Rohan.

Đến lúc này người lùn Gimli mới lên tiếng:

- Nếu đi trên mặt đất không được thì chúng ta xuống dưới đi, ta đã nói mấy lần rồi, chúng ta qua đường hầm Moria! Chỗ đó là lãnh địa của anh họ ta Balin, chúng ta sẽ vượt qua dãy núi Caradhras rất an toàn, ta thề!

Gandalf thở hổn hển, nhìn mọi người chạm rãi nói:

- Ma pháp này cần phải chuẩn bị rất lâu, hơn nữa còn cần tiêu hao rất nhiều năng lượng thạch, trong thời gian ngắn hắn không thể sử dụng một lần nữa, nhưng nếu chúng ta tiếp tục chờ ở đây cũng không xong, lần sẽ không ngăn lôi điện được lâu đâu... Để Frodo quyết định đi, ba đường chúng ta nên đi hướng nào!

Bốn người hobbit đều được người khác cõng lên lưng nhưng họ vẫn bị lạnh đến mức toàn thân run rẩy liên tục, tố chất thân thể họ là yếu nhược nhất, đã không chịu đựng được không khí lạnh lẽo này, bộ dạng Frodo nhìn cũng đã rất không xong, hắn cố gắng nhìn mọi người xung quanh vài lần rồi mới khó nhọc nói:

- Chúng ta đi... đường hầm Moria.

Người giữ chiến nhẫn đã quyết định hướng đi, những người còn lại cũng không có ý kiến gì, vốn Trịnh Xá lúc trước còn muốn dùng khô lâu chiến mã đưa từng người qua, nhưng sau khi chứng kiến uy lực của cả đợt lôi điện, hắn không dám đảm bảo lần tới khi Saruman lại phát động lôi điện công kích, nếu không có vòng bảo vệ của Gandalf, cơ hội sống sót của hắn có quá được năm phần hay không.

Cho dù thế nào đi nữa, nếu đã quyết định, mọi người cẫn nhanh chóng rời khỏi núi tuyết, sau khi ra khỏi khu vực tuyết phủ tất cả mới thở phào một hơi, trong hoàn cảnh như vậy áp lực thật quá lớn, không chỉ như thế, còn có Saruman ở bên cạnh tùy lúc sử dụng ma pháp đánh lén, bất kỳ ai cũng không thể thả lỏng tinh thần trong hoàn cảnh đó.

Từ núi Caradharas tới đường hầm Moria còn một đoạn đường không ngắn, ít nhất cũng phải đi mất mấy ngày, mà trong mấy ngày này tâm lý người nào cũng căng thẳng hết mức, một là phòng bị quạ đem do thám của Saruman, hai là dự phòng ma pháp tùy lúc có thể giáng xuống, mặc dù Gandalf đã bảo đảm một lần nữa sẽ không có ma pháp đánh xuống nhưng mọi ngưỡi vẫn không thể thả lỏng được, tâm tình như vậy kéo dài tới lúc mọi người tới ngoài đường hầm Moria mới thôi. Đây là chỗ sâu nhất trong sơn cốc, bên cạnh vách núi là một hồ sâu, bất kỳ ai hiểu rõ kịch bản đều biết, dưới đáy hồ là một con bạch tuộc cực kỳ to lớn, cũng chính con bạch tuộc này bức mọi người tiến vào trong đường hầm, sau đó cũng không còn đường quay lại vì nó đã phá sập cửa vào.

Garnier tới gần Trịnh Xá nói:

- Vậy đây là trận chiến đầu tiên chúng ta hợp tác, quái vật trong hồ này chắc chắn là cũng có năng lượng hạch, hai ta theo quy củ hành sự, ai giết được quái vật này năng lượng hạch sẽ giao cho người đó, còn về điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình thì không ai được quản chuyện đối phương, những cái khác không cần nói nữa, ngươi thấy thế nào?

Trịnh Xá gật đầu đáp:

- Vậy cứ như chúng ta đã thương lượng lúc trước đi, chỉ cần quái vật trong nước xuất hiện chúng ta sẽ đồng thời triển khai công kích, nhưng cũng cần chú ý bảo vệ thành viên đội mình, là như vậy đúng không?

Garnier nói vẻ khẳng định:

- Ừm, chinh là vì khi ta chiến đấu rất dễ lan tới thành viên đoàn đội, mà ngươi là cận chiến giả càng dễ dàng bảo vệ bọn họ, vì thế ta mới cùng ngươi hợp tác, nếu không với uy lực Thời đại Băng hà của ta thật sự không cần hợp tác với người khác...

Trịnh Xá cười cười không thèm để ý, dù sao thì ai tự sáng tạo kỹ năng cũng sẽ cho rằng kỹ năng của mình là kỹ năng mạnh nhất, mà Bạo tạc cùng Hủy diệt của hắn sẽ rất yếu sao? Vì thế hắn cũng chẳng muố giải thích, chỉ tò mò hỏi:

- Ta rất tò mò, mặc dù Thời đại Băng Hà của ngươi uy lực vô cùng nhưng chiến đấu bình thường ngươi cũng sẽ không phá nát năng lượng thạch, vậy ngươi còn thực lực chiến đấu không?

Garnier lập tức mỉm cười đáp:

- Ngươi đang xem thường ta sao? Tốt xấu gì ta cũng cường hóa năng lực trái cây ác quỷ tới đẳng cấp cao, hơn nữa đây còn là loại quả cây tự nhiên trân quý nhất, nghe nói đến khi ta mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm có thể thao túng lực lượng băng tuyết trong cả tự nhiên, đừng nói là biển rộng, cho dù muốn đóng băng một khối đại lục cũng rất có thể, bởi vì lúc đó ta có khả năng thao túng năng lượng vô hạn... Nói nhiều như vậy làm gì, tóm lại lát nữa chúng ta đều tận lực chiến đấu đi.

Trịnh Xá cười nhún vai, cũng không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net