Ông trời ơi, ông đừng trêu con thế mà...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi vốn là đứa con gái ham game, rất thích những thể loại game nhập vai, chiến thuật..v.v. Tôi có tải một trò chơi, rất phổ biến hiện tại bây giờ đang rất hot. Cũng chính nhờ vào cộng đồng mạng Facebook nên tôi mới biết tới game Liên quân mobile. Cũng chính nhờ vào game đó tôi mới gặp được cậu con trai ấy, người mà tôi thích cả một đời thanh xuân...!
★★★★★
Chuyện của tôi bắt đầu vào một nhóm người bạn, tôi quen họ qua game. Tôi quen được năm người, mỗi ngày chúng tôi đều dành thời gian chơi game cùng nhau. Vì chúng tôi mỗi người đều ở xa, không ai gần ai, tôi có một ý định là tạo nhóm chat trên mesenger, add Facebook của nhau. Trong năm người có 2 gái, 3 trai, thời gian làm quen nhau hiểu nhau cũng rõ nhiều. Nhưng tôi lại thích một người con trai trong nhóm, cậu ta tên Minh. Thật ra, đây cũng không phải là thích, mà là cảm giác gì đó rất khó tả, kiểu cậu ta lúc này đối với tôi rất quan trọng. Trong nhóm, tôi là người hay nói và bắt đầu cuộc trò chuyện. Tôi có thân với hai người, một nam và một nữ, thân nhất vẫn là Minh. Bạn nữ kia tên Trúc, còn hai người con trai kia 1 người tên Hoàng, 1 người tên Thông. Ngày nào tôi cũng nhắn tin với Minh nên dần dần chúng tôi càng thân với nhau hơn, mặc dù quen qua mạng nhưng tôi có cảm giác rất an toàn, tin tưởng khi ở bên. Tôi luôn dành thời gian rảnh rỗi để chơi game và nói chuyện cùng nhóm và cậu ấy. Chuyện buồn gì tôi cũng tâm sự và chia sẻ cho Minh biết. Nhưng có một ngày, tôi có nhắn tin trêu cậu ta rằng :"Ông thích bà Trúc hả, thích lắm hông?, sau này đám cưới mời tôi nha :))". Cậu ta cứ luôn nói không có, vì biết là trêu chọc mà, tôi cũng không nghĩ là cậu ta sẽ thích nên đem hai người ra trêu. Để rồi.... Một ngày đẹp trời, tôi nhận được một tin nhắn khỏi đoán cũng biết là cậu ta nhắn. Với dòng tin nhắn như sau :"Nè, tôi nghĩ là tôi thích Trúc thật". Các bạn biết tôi lúc đấy như thế nào không... nhận được từ người mà mình trân trọng bấy lâu nay, cứ ngỡ người ta cũng sẽ thích mình và ở bên cạnh mình. Nào ngờ rằng ông trời trêu người thật, cũng phải... con đáng bị như vậy mà ông trời nhỉ? Tôi cứ như chết lặng, nước mắt bắt đầu rơi nhưng tôi tự hỏi mình :"Tại sao phải khóc chứ, mình rõ ràng có yêu cậu ta đâu?". Nhưng có lẽ do tôi xem cậu ta quá quan trọng cho nên tôi đã không kìm lòng được. Cậu ta nói với tôi :"Đừng nói cho Trúc biết" Tôi mới có suy nghĩ rằng :"Chắc là bà Trúc cũng không biết nhỉ?" tôi mặc kệ, tôi vẫn nhắn tin và nói cho Trúc nghe. Cái kết mà cô bạn thân của tôi đáp trả rằng :"Thật ra, tôi biết lâu rồi".

TO BE CONTINUE
❤️Cảm ơn bạn đã đọc truyện, hãy Follow cho mình để đọc theo dõi chap mới sớm nhất. Mong các bạn ủng hộ truyện của mình, hãy để lại 1 Follow 1 ngôi sao để mình có thêm động lực viết tiếp nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net