chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu sau khi được "bán" đi cho tên bí hiểm kia. Vệ sĩ của hắn ta đã đưa cậu đến 1 biệt thự tên là Black. Đúng như cái tên của nó, vừa bước vào Doãn Kỳ đã cảm thấy hơi nổi da gà vì toàn bộ kiến trúc ngôi biệt thự đều theo màu sắc chủ đạo toàn là đen. Cộng thêm những đầu lợn rừng, sư tử treo trên tường, ngay cả tấm trải sàn của làm bằng bộ da của con báo, còn có 1 cây đao lớn găm ở giữa bàn để làm kiểng. OMG cậu đang ở nơi quái quỉ gì thế này? tên chủ nhân của căn nhà này rất thích chém giết động vật thì phải. Làm cận vệ cho 1 người nguy hiểm thế này thì chỉ có nước đau tim mà chết.

Nếu không phải vì không biết đi đâu khi trốn ra ngoài nên cậu mới đành ở lại làm cận vệ .Doãn Kỳ được đưa đến 1 căn phòng khá rộng được thiết kế tinh tế và tất nhiên màu chủ đạo cũng là đen. Cũng không nhỏ hơn phòng cậu là bao. Đang ngắm nhìn xung quanh căn phòng thì 1 người đàn ông khoảng 28,29t mặc vest gõ cửa bước vào phòng, anh ta đứng trước mặt cậu, tự giới thiệu
_"Tôi là Hạo Thạc, là tay sai thân tín của chủ nhân. Bắt đầu từ hôm nay cậu là cận vệ của chủ nhân, và đây sẽ là phòng cậu. Tôi có thể gọi cậu là gì đây?".
Doãn Kỳ giật mình 1 chút , bây giờ cậu không thể nói tên mình ra, để tránh gặp chuyện phiền phức
_"Suga".
Nhưng mà sao người đàn ông này như cục nước đá vậy, mặt chẳng có tí cảm xúc nào cả.
_"Được rồi, ,Suga cậu nghe cho kĩ những điều tôi sắp nói. Đây là những điều cậu phải biết khi trở thành người của chủ nhân..." Hạo Thạc dừng 1 chút , liếc mắt nhìn như muốn xem cậu có vảnh tai lên nghe không . Rồi tiếp tục nói.
_ "thứ nhất luôn nhìn, luôn nghe , luôn biết nhưng không được quan tâm...".

_"Gì chứ? Sao phải luôn nhìn, luôn nghe , luôn biết mà không cho quan tâm. Luật gì kì vậy?".
Doãn Kỳ bất bình. Anh ta trừng mắt nhìn cậu
_" Không được ngắt lời tôi. Đây là điều số 2 : không được ngắt lời khi chủ nhân đang nói".
Cậu lại cảm thấy có chỗ không đúng. _"Chỉ kêu không ngắt lời chủ nhân chứ đâu bảo không được ngắt lời anh."
Hạo Thạc lại hung hăng nhìn cậu
_ "Câm miệng!!!". Doãn Kỳ đành ngậm miệng nghe anh ta giảng lược.
_"Thứ 3 xử lý việc gì cũng phải hoàn hảo, gọn gàng sạch sẽ và nhanh chóng. Thứ 4 không được chạm vào người chủ nhân khi chủ nhân chưa cho phép, chủ nhân ghét nhất là bị người khác chạm vào đặc biệt là phụ nữ ".

Điều thứ 3 không phải nói đến giết người đấy chứ, tên chủ nhân này rốt cuộc là mafia hay xã hội đen đây. Còn nữa cái gì mà không cho chạm vào người. Đúng là biến thái quá xá thê
̉ (ta :từ từ anh sẽ biết thôi ^^)
_ "Tôi có điều muốn hỏi..." Doãn Kỳ chưa kịp nói đã bị anh ta cắt ngang. _"Cậu không có quyền hỏi. Chỉ có nhiệm vụ thực hiện và đây cũng chính là điều thứ 5. Chủ nhân đã mua cậu thì cậu phải phục vụ tốt cho chủ nhân, làm tốt những gì được phân phó. Cậu đã nghe rõ chưa?".
Cậu đành ngoan ngoãn gật đầu. Khi Hạo Thạc mở cửa chuẩn bị bước ra khỏi phòng thì Doãn Kỳ lại mở miệng hỏi như sực nhớ ra điều gì đó
_" Nhưng tôi cũng phải biết chủ nhân của tôi là ai chứ?". Anh ta quay mặt lại nhìn vào cậu, Doãn Kỳ cảm thấy như có tia băng bắn ra từ đôi mắt đó.
_"Người cậu sẽ phục vụ là Kim tiên sinh, tên là Nam Tuấn. Là tổng tài của tập đoàn Ins cũng là ông trùm đứng đầu giới hắc đạo và bạch đạo."
nói xong Hạo Thạc ra ngoài đóng sầm cửa lại. Bên trong phòng mặt của Doãn Kỳ đanh lại, cậu nghe thấy cái tên Nam Tuấn như sét đánh ngang tai. Không thể nào tại sao lại là anh ta. Kim Nam Tuấn chính là tên đứng trên lầu mua cậu ở buổi đấu giá. OMG chuyện gì vậy ? Cậu đã trốn sang đây mà vẫn gặp phải anh ta là sao? Đầu cậu bây giờ là 1 đống mạng nhện , rối tung rối mù.
Phải trốn, phải trốn thôi. Ở lại đây thêm nữa chắc chắn là sẽ có chuyện xảy ra. Doãn Kỳ bước đến mở cửa phòng ra thì có 2 tên vệ sĩ đứng 2 bên cửa. Cậu vừa định bước ra ngoài thì đã bị 1 tên đưa tay ngăn lại
_"Thưa , cậu không thể đi". Doãn Kỳ vặn vẹo
_"Ta là cận vệ của chủ nhân, là cấp trên của các người . Ta có quyền được ra ngoài. Yêu cầu các người tránh ra.".

Tên vệ sĩ kia nghiêm mặt, tay vẫn đưa lên chặn cậu lại
_"Thưa , Kim tiên sinh đã giao phó không để cậu rời khỏi phòng cho tới sáng mai khi chủ nhân đến". Doãn Kỳ thấy không thể dùng lời nói được nữa đành phải dùng vũ lực thôi. Cậu tung cước đá tên vệ sĩ, tên vệ sĩ kia thấy vậy cũng bay đến giữ cậu. 2 tên ra sức bắt cậu lại. Doãn Kỳ rất nhanh né tránh. Tung 2 đòn chí mạng vào cổ 2 tên . Mấy tên vệ sĩ đó liền ngất lịm.

End chap 6^^

Bonus ^^ dễ thương chít người hà :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net