Chương 6: Cuội nguồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi mở cửa phòng trọ mời Huy vào nhà. Cậu ta ngắm nghía mọi thứ một hồi rồi mới cẩn trọng bước vào.

Căn phòng mà tôi đang trọ được dọn dẹp sạch sẽ tuy có vài chỗ tường bị nứt ra do thời gian, song đồ đạc sắp xếp, bài trí một cách gọn gàng và ngăn nắp.

Nhìn vẻ mặt Huy tôi thấy cậu ta hiện lên đầy nghi hoặc. Không biết có phải đây là nơi tôi đang ở hay không?

- "Dẹp cái bản mặt ngờ nghệch đó đi, đây chính là phòng tôi."

- "..."

- "Bộ trông tôi giống kẻ sẽ sống một cách tùy tiện lắm hả?"

- "..."

Huy không dám hé nửa lời, những câu tôi nói đều moi sạch sẽ hết suy nghĩ trong lòng của cậu ta.

Nếu ở gần tôi thì tôi sẽ dễ dàng canh chừng "người mới".

- "Này, cái đó đừng đụng vào!"

Và cũng phải canh chừng cậu ta làm những việc tùy tiện với đồ đạc của tôi.

Khác với những gì tôi nghĩ, tôi và cậu ta sống với nhau khá hòa thuận. Trong khoảng thời gian này tôi vẫn luôn cố gắng tìm cách để biến dacuman trở lại thành người...

Đúng vậy tôi cần phải có trách nhiệm khi là người đã đẩy cậu ta vào cái hố đen chết tiệt này!

- "Cuốn sách đó hình như không phải cuốn sách bình thường anh hay đọc."

- "Ừ, nó là cuốn sách do các cụ xưa nhà tôi để lại."

- "Nhìn anh không có vẻ gì thích thú khi đọc nó."

- "Phải rồi. Trước kia tôi còn chả buồn động vào nó và vứt nó ở một xó."

Cuộc nói chuyện thừa thãi nhanh chóng đi đến hồi kết để tôi còn tiếp tục nghiên cứu quyển sách tồi tàn trong tay.

Đ... Đây rồi! Vaninka! Không ngờ nó có thật. Mình chỉ nghĩ đại một cách tìm thôi mà nó cũng ra?

"Ngay khi cuội nguồn của một Nindacuman tình nguyện hòa làm một với chính bản thân nó, chìa khóa đỏ sẽ xuất hiện và trợ giúp vật chủ có được sức mạnh vô song rồi trở thành một con người."

Như vậy có thể nói... con người là sinh vật mạnh mẽ nhất?

Những Dacuman thường chửi bới các Nindacuman là "con chó" của loài người quả không sai ha. Tôi cười tự giễu.

Bản thân tôi là một Nindacuman, nhưng tôi vẫn chưa thể hiểu rốt cuộc cái "cuội nguồn" được nhắc đến ở đây là cái gì?

Ngẫm nghĩ một hồi, tôi bắt đầu nhớ ra một thứ...

- "Máu của vua Dacuman."

Chính nó!

(Thực chất mỗi dacuman đều mang trong mình "cuội nguồn" rồi, nhưng Ninh lại không hiểu điều đó. "Cuội nguồn" được nhắc đến trong cuốn sách gia truyền nhà Ninh để lại chính là dòng máu của một dacuman thuần chủng.)

Bớt chợt, sự sợ hãi lan tỏa cả cơ thể tôi. Vốn dĩ tôi vẫn chưa chắc chắn điều bản thân cần làm bây giờ. Có điên mới dám làm điều đó với ông ta!

Việc một dacuman bình thường muốn gặp mặt đã khó rồi huống chi mình lại là "con chó" của loài người... Một nindacuman?

_______

- "Chúng ta... Không đến trường sao?"

Đình Vũ Huy, cậu ta có vẻ rất không muốn bỏ học.

Nhưng hiện tại thì không được rồi, cả lớp trước kia đều nghi ngờ cậu ta là dacuman, nếu giờ bị bại lộ thì chẳng khác nào một bản án tử chờ đợi cả tôi lẫn cậu ta.

- "Không! trước khi tôi đưa cậu trở lại thành con người, chúng ta sẽ dừng việc xuất hiện chính diện trước mặt mọi người."

Huy gật gật đầu âm thầm đi theo tôi ra bên ngoài.

Ánh sáng quá trói mắt, việc thích nghi với môi trường này là chuyện bình thường của con người. Tuy nhiên dacuman phải mất khá lâu, con người đúng là thâm độc mà để chủng loài khát máu phải kịp thích ứng để dẫn đến tuyệt diệt sớm... cảm giác như bản thân có chút ghét con người.

Lí do họ lấy ra là ban đêm khứu giác của chúng tôi bị giảm đi độ nhạy bén vào buổi tối chỉ là cái cớ đánh lạc hướng.

Thực chất họ muốn đẩy con người vào thế mạnh mẽ hơn vào buổi tối. Thử nghiệm Z là một trong những thử nghiệm được chính phủ cho phép có sự hợp tác của các nindacuman (điều này hiện đang được giấu kín).

Tôi biết được những điều này, là vì tôi là một trong nhiều nindacuman tham gia vào cuộc thử nghiệm Z.

Tôi cùng Huy đi đến một nơi bí ẩn sau thành phố, ẩn sâu trong rừng.

- "Tới nơi rồi, cậu đợi ở đây một lát."

- "Anh... đi đâu nữa vậy?"

Tôi yên lặng một hồi, đã đi tới đây rồi mà chưa cho cậu ta biết thì có hơi không đúng lắm.

- "Gặp một người có thể lấy được cuội nguồn."

Huy không hiểu gì nhưng chỉ còn cách gật đầu cho qua, coi như đã hiểu mà nghe theo lời tôi.

Một khi thử nghiệm Z hoàn thành... con người sẽ được an toàn.

Hết chương 6.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net