Chap 50:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

===========================QC============================= 

HN: Lại thêm một thử thách nữa cho tình yêu của cô và anh, nghĩ đến đó lòng cô bỗng nhiên thắt lại. Cuộc sống của cô chưa đủ biến cố hay sao mà bây giờ lại thêm một thứ phải bận tâm thế này. Người anh chọn là cô, cô tự tin vào điều đấy. Nhưng quả thật, cô sẽ thấy rất buồn nếu như vì cô, đứa em họ bé bỏng đánh mất đi một thứ thiêng liêng với nó. Hạnh phúc được định nghĩa là một tấm chăn hẹp, khi một người ấm áp thì ắt hẳn sẽ có một người khác bị hở lạnh. Cô không phải là người an lòng sống trong nỗi buồn của người khác, đặc biệt người đó là người thân của mình. Cô chỉ mong sao tình cảm QC dành cho anh chỉ là nhất thời và sẽ bị bào mòn bởi thời gian… 

*

**

*** 

Tua đến thời điểm sau khi QC nghe được lời tỏ tình từ Jack…

“Nếu em không biết anh, có lẽ em sẽ nhận lời Jack mất. Jack là ước mơ của rất nhiều đứa con gái, anh không biết đâu. Khi Jack tỏ tình, em không có cảm giác gì. Ước gì người đang làm những điều đó cho em là anh nhỉ. Nếu vậy em sẽ là cô gái hạnh phúc nhất. Nhưng anh sẽ không làm vậy đâu, phải không? Tình cảm anh dành cho chị em hết rồi…

Tại sao em không quen anh sớm hơn!? Tại sao em lại dành tình cảm cho cái người mà em không nên thế này. Con gái thật phức tạp, anh nhỉ?

Em không muốn Jack mất mặt, điều quan trọng hơn cả trong trái tim em không đủ chỗ chứa thêm một người khác. Tại sao cái thứ tình yêu nó lại phức tạp và rắc rối như vậy? Giờ đây, em vừa mong em sẽ không gặp anh để phải đau lòng như này, lại vừa mong mọi chuyện như hiện tại để biết rằng tình yêu không chỉ lãng mạn như hoa hồng mà còn có vị đắng của lá ngón.”

Tôi thất thểu bước về nhà khi đêm dạ hội kết thúc. Jack nhắn tin hỏi thăm. Tôi trả lời vẫn ổn. Jack là vậy, luôn biết cách quan tâm đến người khác. Hình như Jack vẫn không chịu để ý là tôi không dành tình cảm cho anh mà vẫn đang nuôi hy vọng. Đành thôi, hôm sau tôi sẽ nói rõ mọi chuyện cho Jack hiểu. Dù biết là sẽ tổn thương đấy, nhưng tôi thà chọn người mình yêu hơn là người yêu mình. Tình yêu là cái thứ lạ lùng nhất trên đời. Nó không theo một khuôn mẫu nào. Để chọn lựa giữa hai đối tượng, không phải cứ hơn người ta sẽ yêu, mà phần nhiều phụ thuộc vào cảm giác và duyên phận. Tôi tự hỏi rằng liệu mình có phận với anh không? 

*

**

*** 

QC: anh có giận không khi biết em đã nói dối anh về chuyện chị N

Tôi: có, nhưng giờ hết rồi. Anh xin lỗi về lá thư của chị em. Có ai đó đã cố tình lấy trước khi anh nhận. Anh đi hết các lớp hỏi mà không ai nhận cả. 

QC: buồn thật. Tình cảm của hai người sâu nặng mà cứ như có bức tường vô hình ngăn cản vậy. 

Tôi: anh có lỗi với chị em

QC: anh không phải xin lỗi em đâu. Hai người có duyên mà không có phận… 

Tôi: ừ, chắc vậy…

QC: biết anh vẫn còn tình cảm với chị em là em vui rồi

Tôi: cảm ơn em. Anh có phải kẻ đa tình không?

QC: em không biết, tùy quan điểm, tùy góc nhìn của từng người

Tôi: em sao rồi? Có gì hay ho không kể anh đi

QC: em hả? Có anh chàng mới tỏ tình với em. Hot boy nhé :cười tươi:

Tôi: hihi. Thế đã đồng ý chưa?

QC: chưa. Em đang thích người khác mà

Tôi: vậy à? Tôi không biết phải trả lời thế nào

QC: anh định đi du học nước nào?

Tôi: anh thích Mỹ, nhưng chắc là sẽ chọn Sing

QC: em cũng thích Sing. Hay em sang Sing học với anh?

Tôi: làm như muốn học là học ấy. Phải thi cử gắt gao ra lắm đó. Tôi hù 

QC: em không phải dạng làng nhàng đâu

Tôi: tự tin thế

QC: thật đấy. Em sẽ tìm trường rồi sang Sing. Em quyết định rồi.

Tôi: để làm gì?

QC: để được gần người em thích

Tôi: có đáng không?

QC: anh chưa thích ai đơn phương nên anh không hiểu cảm giác đó rồi.

Tôi: tại sao lại là anh?

QC: tại sao anh thích chị em?

Tôi: vì cảm giác

QC: em cũng vậy thôi, vì cảm giác

Tôi: nhưng em là em của HN

QC: thì em không có quyền thích hay sao?

Tôi: không phải, ý anh là … anh không biết giải thích thế nào cả

QC: em hiểu mà, không sao đâu…

*

**

*** 

Mấy ngày sau đó, tôi và QC nói chuyện khá nhiều. Nói chuyện với cô bé tôi thấy QC không hời hợt như ban đầu tôi nghĩ. Theo tôi đó là một cô gái đầy cá tính nhưng lại sống rất tình cảm. Nếu Hoài Anh là một bông hoa cúc dại ngây thơ, với tình yêu thuần khiết, thì QC là đóa hoàng lan kiêu kì với tình yêu mãnh liệt, còn HN lại là đóa hồng đỏ thẫm sâu sắc cùng với tình yêu cao thượng. Mỗi người một vẻ. Và cả ba đã, đang và sẽ bước qua cuộc đời tôi, để lại dấu chân không thể xóa nhòa… 

Tình cảm tôi dành cho QC dần dần được nhen nhóm lên một chút. Một chút đủ để tôi cởi mở hơn với em. Tôi không biết mình đang làm gì. Tôi như người say bước đi trong vô thức, phó thác cuộc đời của mình cho số phận Những điều tôi đang làm đi ngược lại hoàn toàn với tính cách rõ ràng trong tình cảm của mình. Tôi bị cuốn vào một trò chơi do chính tôi tạo ra. Tôi đang đứng ở trên một ranh giới ngăn cách giữa đúng và sai. Nhưng có một điều tôi chắc chắn, QC đã vui lắm… 

QC: hôm nay em vui cực

Tôi: sao vui?

QC: tự nhiên thấy yêu đời lắm lalala

Tôi: hâm

QC: hâm thật mà 

Tôi: haha. Đôi khi tôi thấy QC cũng trẻ con lắm.

QC: em tìm được trường rồi. Hết năm nay em sẽ chuẩn bị hồ sơ đi Sing

Tôi: em đã suy nghĩ kĩ chưa đó

QC: kĩ lắm rồiiiiiiii

Tôi: em đi Sing đi. Anh tìm nước khác

QC: muốn trốn em hả?

Tôi: ừ. Anh sợ em lắm

QC: mắc mớ gì mà sợ?

Tôi: nỗi sợ mơ hồ, không tên

QC: đến giờ rồi đấy

Tôi: :cười: . 

QC: anh sắp có quà đó!

Tôi: cái gì? 

QC: bí mật từ một cô gái xinh đẹp 

Tôi: gì đấy? 

QC: ảnh cô ấy đây

Tôi: em đây à?

QC: vâng

Tôi khá bất ngờ vì những gì tôi tưởng tượng về QC đều trật lất. QC nhìn rất cuốn hút với đôi mắt hơi lạnh lùng cộng thêm chiếc mũi cao, nhìn duyên không để đâu cho hết. Công bằng mà nói, nếu QC là người trong hình, thì số cây si quanh nhà em điểm danh lại đàng hoàng thì cũng được một mảnh vườn nho nhỏ chứ chẳng chơi. Đúng là chị em nhà này tham lam lấy hết phần xinh đẹp của người khác.

Tôi: cũng được. Nhưng xinh đẹp thì chưa

QC: mình anh bảo em vậy thôi…

Tôi: anh ghét nịnh lắm

QC: đây không phải nịnh mà là sự thật

Tôi: nhìn hình ai biết được. Giờ phô tô sốp nhan nhản ra

QC: anh sắp có quà

Tôi: hả?

QC: đích thân em sẽ mang đến cho anh

Tôi: em nói đùa hay nói giỡn vậy. Tôi bắt đầu run.

QC: em nói thật. Nghỉ hè em sẽ về VN

Tôi: gửi được rồi. Em đến làm gì cho mất công. 

QC: em muốn tạo bất ngờ cho anh

Tôi: bất ngờ quá! Nãy giờ nói hết rồi còn gì

QC: ờ hén. Em quên :cười tươi:

Tôi: thua em

QC: anh chịu đi, nha, nha, nha

Tôi: em đi xa quá

QC: về là em quên hết mệt mỏi rồi

Tôi: hay vậy

QC: sức mạnh tinh thần mà

Tôi: bướng quá

QC: vậy là anh chịu rồi, đúng không?

Tôi: anh có muốn thì cũng đâu ngăn được

QC: yeahhhhhhhh. Để em nói ba mẹ hè này em về VN chơi

Tôi: hí hửng nhở

QC: sao không hihi

*

**

*** 

Dù biết là sẽ mất một khoảng thời gian anh mới có thể chấp nhận tôi, nhưng sự thật là hôm nay nói chuyện với anh tôi cảm thấy quá hạnh phúc. Tôi đã có hẹn với Jack vào ngày mai, tôi sẽ cho Jack biết quyết định của mình. Cả hôm đó, tôi cười nói, khác hẳn với ít nói hàng ngày. Hình như mẹ biết là tôi đang vui chuyện gì vì tôi hay tâm sự với mẹ. Chỉ có một điều tôi giấu mẹ đó là anh và chị N đã từng giành tình cảm cho nhau.

Sáng hôm sau, tôi gặp và nói thẳng cho Jack hiểu. Nhìn vẻ mặt hớn hở của Jack khi đến, tim tôi hơi thắt lại, chỉ tiếc là người tôi thương là người khác.

- Jack à. Em xin lỗi. Em không thể nhận lời của anh. Em đã có người khác ở VN rồi.

- Cho anh một cơ hội được không?

- Em xin lỗi …

Nhìn sự thay đổi nét mặt từ hy vọng sang thất vọng của Jack lòng tôi hơi day dứt. Hy vọng Jack sẽ hiểu cho tôi, tình yêu là thứ không thể ép buộc. Bây giờ tôi chỉ nghĩ về M. Trong đầu tôi bỗng lóe lên một ý nghĩ táo bạo…

===========================QC====================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net