Chap 32 : Bảy năm sau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vậy thì tại sao vẫn phải chờ?

Là vì ai đôi lúc cứ thẫn thờ mong nhớ?

Là vì ai cứ xao xuyến bồi hồi?

Là vì ai khiến trái tim đã giá băng lần nữa?

Là vì ai khiến trái tim không thể rung động?


-"Dương à, cậu thật xuất sắc!"

-"Dương, cậu thật tuyệt vời! Nhờ có cậu, dự án lần này đã thành công ngoài sức tưởng tượng!"

-"Đúng là tuổi trẻ tài cao!"

Dương cười ha hả.

-"Mọi người đề cao quá rồi! Dự án này còn do may mắn của tôi nữa, tôi còn phải học tập nhiều!"

Nga xen vào.

-"Khiếp quá à! Sao phải khiêm tốn thế? Ai cũng biết thực lực của cậu! Vừa xinh lại giỏi thế này ai cũng thích!"

-"Thế Dương có người yêu chưa? 25 tuổi rồi còn gì? Nghe nói cậu chủ tập đoàn Trần Danh tỏ tình hoành tráng đến mức bao cả nhà hàng Pháp làm hoa với nến cho cậu! Số cậu đến là đỏ, đã đồng ý với người ta chưa?"

-"Cậu chủ Trần Danh là ai ý nhỉ? Á, Trần Danh Quân đúng không?"

-"Đúng rồi, soái ca thời nay đấy! Đẹp trai lại giỏi như thế, gái nó bu đầy! Mà lại chỉ trúng tiếng sét ái tình với Dương mới chết chứ! Dương ơi Dương ơi, sau sự kiện lần đó nhiều người muốn biết câu trả lời của cậu lắm đấy. Mình sắp được làm phù dâu  đám cưới của cậu chưa Dương?"

Bao nhiêu con mắt hướng về cô gái tội nghiệp, mỗi người nói một câu, ai cũng tán tụng. Ai cũng chúc mừng.

Dương cười.

-"Mình á? Mình từ chối."

-"Sao dại thế? Trai đẹp lại tốt như thế, cầu còn chẳng được! Nếu là mình thì mình đồng ý luôn rồi, cầm tay người ta, rồi nói người ta những câu đường mật...Thật ra em cũng yêu anh..."

-"Dương à, cậu cũng thật là.... Hay yêu thằng nào rồi?"

-"Chắc trúng tiếng sét tình ái với thằng nào đó nên từ chối chứ gì? Mình còn lạ. Thế ai mà lọt được vào mắt xanh của Dương thế?"

-"Dương của chúng mình xinh thế này, giỏi thế này, lo gì có ngày chúng mình không được ăn cỗ?"

Dương bối rối.

-"Mọi người cứ nói quá! Thật ra mình cảm thấy không xứng với anh Quân. Anh ấy tài giỏi vậy, có người sẽ xứng với anh ấy hơn."

-"Khiếp quá! Tôi nghe nổi cả da gà! Cậu không xứng thì ai xứng?"

Dương nói.

-"Trên tôi còn ối người. Thật đấy!"

-"Học đại học nhận bằng xuất sắc, ra trường một cái các công ty đổ dồn mời việc! Lúc nào dự án quan trọng sếp cũng tín nhiệm, cậu là cục cưng của công ty, niềm tự hào của chúng mình...Đấy, ai hơn được cậu? Giỏi thế thì ai bằng cậu nữa?"

Dương buột miệng, mặt thoáng đỏ, cười tươi như hoa.

-"Thế ư? Mình không nghĩ vậy. Hồi cấp hai, có một người luôn chê mình ngốc."

-"A!!!"

Tất cả mọi người đều đồng thanh kêu lên.

Nga đờ đẫn, cô run rẩy chỉ vào mặt Dương.

-"Nụ cười đó, thần thái đó, khi nhắc đến người đó....Dương!!! Khai thật đi!!! Người chê cậu ngốc có phải đó là người yêu cậu không???"

Chuyên gia tình yêu đã lên tiếng thì không thể nhầm.

-"Tôi khẳng định!!! Đó là yêu đấy!!! Yêu đấy các chị các em! Dương của chúng ta đã biết yêu!"

Mọi người gật đầu phụ họa. Dương định lên tiếng thanh minh, rất may giám đốc đến. Ông định ra tay quất cho mỗi cô một nhát.

-"Sắp tới giờ làm việc, đề nghị các cô ổn định."

-"Dạ."

-"À,  tới đây sẽ có giám đốc mới chuyển về công ty chúng ta!"

Các nàng đều sốc.

-"Dạ??? Sao thế sếp???"

Ông cười hiền.

-"Tôi già rồi! Sắp về hưu, phải cử người trẻ mới có năng lực lên thay còn gánh vác trách nhiệm chứ. Các cô yên tâm, cậu giám đốc mới về rất giỏi, không phụ lòng các cô đâu."

Nga nhanh nhảu.

-"Ơ thế ạ? Tên là gì thế ạ? Giám đốc bật mí cho chúng em đi."

-"Tôi cũng không biết, nghe nói cậu ta đi du học nước ngoài. Mới về."

Mới về mà đã leo lên chức giám đốc công ty này rồi à? Không biết con ông cháu cha hay dựa vào năng lực nhỉ?

Ông giám đốc chắp tay, nhìn vào vô định.

-"Cậu ta đúng là rất giỏi. Lại còn trẻ, rất có tiềm năng."

Các nàng đưa mắt nhìn nhau. Nga chép miệng.

-"Trời, có ai đi chăng nữa thì sao bằng sếp được!"

Dương cũng không để tâm cuộc nói chuyện về giám đốc mới kia, chỉ thấy tiếc khi sắp không được làm việc với sếp nữa.


Và mấy ngày sau....

-"Trời ơi!!! Tôi nhìn thấy sếp mới rồi!!!"

-"Tôi cũng thấy!!! Người đâu mà đẹp trai quá, còn lạnh lùng....Ôi, tim tôi tan vỡ khi nhìn thấy chàng...."

-"Soái ca của lòng em, chàng ơi!!! Chàng từ đâu mà con tim em thổn thức thế này?"

Bạn giám đốc mới đến đúng chuẩn soái ca ngôn tình, mặc áo đen sẫm, cao hơn 1m8. Trông rất chững chạc, đường hoàng. Chỉ mỗi gương mặt cảm giác u ám như đại diện cho bóng tối. Nếu nói là ác ma bóng đêm thì đúng hơn!

Nhưng người ta là trai đẹp, trai đẹp hoàn hảo từng góc cạnh. Mỗi bước đi của cậu đều được người ta phân tích, người ta ngắm nhìn, người ta ngây ngất! Người đâu mà quyến rũ đến vậy, chỉ mới có vài phút, tin về sếp mới lan truyền. Ai ai cũng không ngừng cảm thán!

Hôm nay nắng dịu nhẹ, rất đẹp. Thời tiết đúng kiểu mưa thuận gió hòa. Cảm giác mọi việc đều rất thuận lợi.

Mà ở nơi làm việc nổi tiếng cả nước chuyên ngành điện tử kia, sáng sớm đã hỗn loạn vô cùng.

Bạn giám đốc ác ma kia đúng là có sức hút kì lạ, tuy tỏ vẻ thần bí và lạnh lùng nhưng không hề biết mình đã chiếm mất tất cả trái tim của các cô nàng! Cứ thế để người ta bàn tán, người ta khát khao chiêm ngưỡng, người ta ca ngợi cậu bằng những lời có cánh.

Nhưng người ta gọi giám đốc mới đến là ác ma, quả không sai.

Từ lúc giám đốc mới đến, chỉ có vài người vô ý nhìn thấy bóng lưng của chàng mà đã nhìn trúng đó là trai đẹp ngời ngời. Điều lạ hơn nữa là cậu cũng chưa bao giờ lộ mặt, để thần thái mê hoặc của mình xuất hiện giữa công chúng.

Mà cũng từ ngày đó, hàng loạt quy định công ty bị thay đổi. Nhân viên bị chèn ép thừa sống thiếu chết, mỗi ngày tăng lên 5 ca, nhưng bù lại lương cũng tăng cao chót vót. Tuy vậy, thà được sống như trước kia còn hơn là bị bóc lột sức lao động như sống tại chế độ tư bản chủ nghĩa độc quyền. 

Bạn có thể hình dung tưởng tượng ra rằng bạn giám đốc ác ma kia ngồi trên cái ghế cao ngất thống trị dân đen nô lệ!

Chính xác là như vậy. Con dân kêu rầm trời.

Giám đốc mới đến quả thật đáng sợ vô cùng! Sai một lỗi nhỏ, nhẹ là mắng chửi, nặng là đuổi việc không thương tiếc. Cứ nghĩ bạn giám đốc mới từ phương Tây về, chắc hẳn phải văn minh lịch sự? Nhầm rồi. Nhân viên khiếp vía, cứ im lặng mà làm. Lúc nộp bản thảo thông qua thư ký còn run cầm cập, thiết nghĩ không biết mình còn sống không nhỉ?

Nhưng đúng là từ lúc ác ma về, không thể phủ nhận, doanh thu của công ty tăng như gió, con số choáng váng chưa từng có.

Quả là tuổi trẻ tài cao! Tài giỏi là vậy, nhưng sự uy hiếp đáng sợ cũng khủng khiếp không kém!!!

Cục cưng của công ty, bạn Vũ Thùy Dương,  nghe những truyền thuyết về ác ma kia cũng cảm thấy rợn gáy. Bạn giám đốc huyền thoại kia làm việc kiểu như muốn trút giận lên đầu người khác vậy. 

Lại đến một hôm, bạn Dương lóng nga lóng ngóng kiểu gì, sơ suất đánh máy sai một lỗi nhỏ. Giám đốc phát hiện ra, sai thư ký gọi bạn Dương lên tầng cao nhất, phòng 1.

Hơ hơ....

Trường hợp đầu tiên được gặp giám đốc, những trường hợp khác đều là thông qua thư ký truyền đạt lời của giám đốc mà....

Mọi người thầm cảm thấy sợ hãi thay Dương.

Nga kêu lớn.

-"Dương của chúng mình! Cậu phải can đảm lên!"

Cả đám gật đầu. Nghe lời động viên mà Dương cảm thấy hãi hùng đi theo chàng thư ký gặp mặt bạn giám đốc ác ma kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net