#66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giá kể cuộc đời cho chị một lần được trở lại thuở mười tám, nhất định chị sẽ không phải do dự đến thế. Cứ tự nhủ từ ngày hôm nay trở đi sẽ sống vì mình nhiều thật nhiều, vậy mà cớ sao nghe con gọi ruột gan lại rối bời?

"Lúc nãy Hến Sò mè nheo mình à? Nhà không có chuyện gì đâu, mình đi chơi vui vẻ."

Tin nhắn của chồng đến thực sự rất đúng lúc, chị Hà như trút được gánh nặng trong lòng, nhẹ nhõm tiếp tục dùng bữa tối với thầy Thanh. Gió thổi đìu hiu, trên chiếc thuyền êm ả lặng lẽ trôi giữa những đoá hoa đăng rực rỡ sắc màu, thầy chủ động ghé qua đeo dây chuyền cho chị. Khoảnh khắc ấy, thật sự rất lãng mạn.

Hai thầy trò mải trò chuyện nên tới mười một giờ rưỡi mới về tới Royal, thầy khoác áo cho chị rồi dặn dò đi cẩn thận. Chị Hà chợt phì cười, chỉ là từ đây lên nhà thôi mà, thầy cũng cẩn thận quá rồi.

Tuy nhiên chị vẫn vâng dạ, trước khi mở cửa thì nhắn một tin cho thầy an tâm.

Cửa mở rồi, tâm trạng chị chưa từng hỗn độn đến thế.

Bóng bay trôi bồng bềnh khắp nhà, bánh sinh nhật ba tầng "Chúc mừng sinh nhật mẹ Hà" đặt ngay ngắn trên bàn uống nước, ở góc ghế sô pha nào đó Hến Sò đang ngủ khì khì vạ vật trên người ba.

Mẹ Hà nhẹ nhàng đi dạo loanh quanh, căn phòng trang trí đẹp quá, mẹ ứa nước mắt vì cảm động, mẹ hối hận mãi khôn nguôi, ước gì thời gian quay trở lại, mẹ lập tức sẽ lao ngay về với gia đình nhỏ của mẹ.

Chị tiến tới gần ghế sô pha, dịu dàng quỳ xuống ngắm nghía ba cục bông hai nhỏ một lớn. Cục bông nhỏ má hồng hây hây rất đáng yêu, cục bông lớn tuy ngủ mà vẫn chau mày, chẳng biết dạo này công việc có áp lực gì không nữa?

Mẹ Hà thơm mỗi em một cái rồi ngửi ngửi da dẻ các nàng, thơm ghê gớm cơ. Chị Hến giật mình tỉnh giấc, thấy mẹ Hà thì hét toán loạn, vội vã quay người lay ba với em gái.

-"Sò ơi Sò ơi, mẹ Hà nè...mẹ Hà về rồi...ba Hậu...ba Hậu ơi mau dậy thôi...dậy chúc mừng sinh nhật mẹ Hà thôi..."

Ba Hậu với em Sò mắt nhắm mắt mở bật dậy. Hến tíu tít chạy đi lấy bật lửa cho ba thắp nến, các em đợi mẹ Hà ước xong thì lần lượt lôi quà ra tặng. Riêng anh Hậu thấy vợ đang mang chiếc vòng lấp lánh sắc tím, sang trọng nổi bật gấp mấy lần cái sợi mảnh của anh thì cười nhạt rồi ngay lập tức giấu quà trong túi quần.

-"Ba Hậu...quà của ba Hậu đâu rồi?"

-"Rơi mất đâu rồi ý Sò à."

-"Thế thôi ba Hậu hôn mẹ Hà đi, hôn bù thay quà á. Mau lên mau lên ba Hậu, không có quà là không được đâu ý..."    

Hến nhanh nhẹn đề nghị hại ba mẹ đỏ phừng phừng. Mà lũ nhóc nhà chị dạo này chẳng hiểu bị làm sao nữa, không biết từ lúc nào các bé trở nên cực kỳ nhạy cảm, mè nheo hờn dỗi đủ trò bắt ba mẹ phải thực hiện bằng được mới thôi.

Ba Hến rốt cuộc chịu thua hai cục bông nhỏ, lườm lườm các nàng rồi một tay kéo mẹ Sò vào lòng, một tay đỡ gáy, chậm rãi áp môi mình vào môi vợ, nhẹ nhàng hôn miết.

Bàn tay chồng xoa đều đều phía eo khiến người vợ bất giác mềm nhũn, chị vô thức dựa anh sát hơn, nụ hôn ấy, càng lúc càng say đắm, càng lúc càng cuồng nhiệt mê loạn. Cánh môi anh dịu dàng mớn trớn đôi gò má, rong ruổi ngậm lấy vành tai chị, hơi thở ấm áp của anh khiến dây thần kinh xúc cảm của chị run rẩy, toàn thân nóng ran tê dại.

Tim chị đập thảng thốt, tim anh cũng rối ren đến lạ, con họ đứa ngồi ngắm ba mẹ mắt tròn xoe long lanh, đứa buồn ngủ rũ rượi ngã rầm một cái xuống ghế sô pha. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net