7. Lạnh lẽo (OST Tam sinh tam thế, thập lý đào hoa)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Song: Lạnh lẽo

Singers: Trương Bích Thần & Dương Tông Vỹ


1.

Đêm lạnh, phồn hoa rơi xuống đất thành sương

Người trông về phương xa, ánh hoàng hôn kiệt quệ

Không tưởng niệm, tự thấy chẳng thể quên

Mơn mởn hoa đào lạnh, chuyện kiếp trước người làm sao buông xuống?

Trái tim mịt mờ này còn giả vờ không đau đớn, không gượng ép

Đều là sự giả dối

Chorus: 
Bóng đêm lạnh vì nỗi tưởng niệm của người thành sông

Hoá thành bùn xuân che chở ta

Năm tháng nhàn nhạt, phất mãn tay áo vợ chồng

Từng chút mùi hương hoa cỏ hoà vào nước 

Thiên ý lạnh lẽo, người một thân sắc hoa 

Rơi vào phàm trần, mưu kế thụ thương

Sinh kiếp dễ dàng, tình kiếp gian nan

Tâm đã hao mòn, còn mấy phần hận của kiếp trước?

2.
Cũng từng tóc mai như sương, cũng từng có ánh sáng người trở về

Năm tháng dài đằng đẵng, sao có thể lãng phí thời gian?

Gạt đi lưu lạc, không còn thay đổi để trưởng thành

Rực rỡ hoa đào lạnh, kiếp này càng thêm sôi sục

Một đoá cũng đủ cho hai bóng lưng kết thành vợ chồng

Ơ nơi biển nước

3. 
Ba đời ba kiếp lạnh lẽo, chợt bừng tỉnh như mộng

Năm tháng qua đi, hong khô nước mắt 

Nếu như trong hồi ức lần nữa không thể quen biết nhau

Hãy để cho tình cảm rơi xuống cửu trần

Mười dặm lạnh lẽo, bao giờ xuân thịnh

Lại thấy dưới tàng cây một ngọn gió

Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình

Đừng để cho ân oán, yêu hận làm lạnh lẽo sự thuần khiết của hoa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net