vinh sinh 501- 550

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hề hấn gì, nhưng lại không thể ngăn cản được Đấu Mỗ Thần Hoàng! Lúc này đang vạn phần nguy cấp! Đột nhiên! Một tay chưởng thổ hoàng sắc chống tại mi tâm Phương Hàn, nhẹ nhàng biến ảo liền hất tung tay chưởng của Đấu Mỗ Thần Hoàng ra! “Đấu Mỗ Thần Hoàng, cứ như vậy ám toán truyền nhân của ta, vậy ta còn được xưng là Ma Tôn sao?” Bên người Phương Hàn xuất hiện một thân ảnh đạo bào thổ hoàng sắc, là một lão đạo sĩ. “Xích Uyên Ma Tôn! Là ngươi!” Đấu Mỗ Thần Hoàng vừa thu tay lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn lão đạo sĩ này: “Ngươi tới là muốn nhúng tay vào chuyện riêng của ta?” “Sao vậy? Không được nhúng tay sao? Ngươi cho rằng bản thân tu thành Thần Đế là có thể so cùng với tiên nhân?” Ánh mắt của Xích Uyên Ma Tôn khẽ đạo, một chiêu được tung ra, lập tức một tinh cầu từ phía tinh không thật xa bay tới, viên tinh cầu này toát ra quang hoa ngũ sắc, cư nhiên là tuyệt phẩm đạo khí Ngũ Hành chi địa luyện chế thành. “Đấu Mỗ Huyền Minh của ngươi đối đầu với Ngũ Hành tinh cầu của ta, không biết sẽ thế nào? Đảm bảo sẽ khiến ba vạn sáu ngàn năm khổ công của ngươi bị hủy hoại trpong chốc lát.” “Xích Uyên Ma Tôn, cảnh giới của ngươi cao hơn ta. Ngươi bảo vệ tên tiểu tử này, như vậy hôm nay ta sẽ không xuất thủ nữa, nhưng mà ngươi liệu có thể bảo vệ tiểu tử này cả đời không?” Thân thể Đấu Mỗ Thần Hoàng đột nhiên biến hóa. Phương Hàn lập tức nhìn tinh cầu Huyền Minh Thần Thiết dưới chân mình không ngừng thu nhỏ lại, sụp đỏ, sau đó hóa thành một viên đạn bay vào trong thân thể Đấu Mỗ Thần Hoàng. Áp lực toàn thân bỗng dưng giảm hẳn. “Xích Uyên tiền bối, lần này ngài lại cứu ta. Lần này nếu không phải là ngài, chỉ sợ ta đã bị Đấu Mỗ Thần Hoàng giết chết rồi. Xem ra lực lượng của ta vẫn còn rất nhỏ yếu.” Phương Hàn lắc lắc đầu nhìn Xích Uyên Ma Tôn. “Nếu không phải ta có để lại một bức thư trên người ngươi, như vậy cũng không thôi toán được vị trí của ngươi.” Xích Uyên Ma Tôn nhìn Phương Hàn, tiện tay tung ra một trảo, một cỗ pháp lực bao phủ lấy thân thể Phương Hàn. Phương Hàn cũng cảm giác được bên trong thân thể của mình tựa hồ như có một cỗ khí tức bị luyện hóa. “Ta đã luyện hóa hết khí tức của Sở Nam Công Tử, từ này về sau Đấu Mỗ Thần Hoàng cũng sẽ không phát giác ra sự hiện hữu của ngươi nữa. Muốn tìm ra ngươi cũng phải rất khó khăn.” Xích Uyên Ma Tôn nói: “Hiện tại ngươi cũng không nên cảm ơn ta, sau này có nhiều lúc ta sẽ cần ngươi. Lần này ngươi thấy thế lực của Vô Cực đại thế giới thế nào?” “Thực lực của Vô Cực đại thế giới còn cường đại gấp trăm lần so với Huyền Hoàng đại thế giới.” Phương Hàn lắc lắc đầu nói tiếp: “Còn môn phái trong Huyền Hoàng đại thế giới chúng ta, cao thủ Thần Thông Bí Cảnh cũng coi như là người nổi bật rồi, Kim Đan càng là thiên cổ tiểu cự đầu, mà Kim Đan cảnh ở Vô Cực Tinh Cung chẳng qua chỉ là con kiến hôi mà thôi.” “Thực lực của Vô Cực đại thế giới chẳng qua chỉ được bài danh trong hàng trăm tại ba nghìn đại thế giới mà thôi, một số thế giới trong ba nghìn đại thế giới còn hùng mạnh hơn nhiều. Huyền Hoàng đại thế giới lấy Hồng Mông đạo nhân làm thời điểm, bài danh rất gần trong ba nghìn đại thế giới, lúc đó cao thủ viễn cổ tầng tầng lớp lớp, đủ có thể so cùng Tiên giới! Thế nhưng hiện tại đã không còn được như xưa rồi. Nhưng mà Huyền Hoàng đại thế giới vẫn như cũ có rất nhiều bảo tàng.” Xích Uyên Ma Tôn nói: “Lần này Thần tộc tiến công Huyền Hoàng đại thế giới, chỉ sợ còn có một số cao thủ trong các đại thế giới khác tới quấy rối. Huyền Hoàng đại thế giới sẽ gặp phải một trường hạo kiếp sinh tử tồn vong. Khi hạo kiếp qua đi, chỉ sợ các thế lực sẽ bị tẩy rửa, hi vọng ngươi có thể sống sót qua trường hạo kiếp này. Nếu như ngươi vượt qua trường hạo kiếp này, đó mới chân chính là người có đại vận khí, cũng rõ một điều là ta không có nhìn lầm người!”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net