Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi mở mắt ra, nó thấy mình đang ở trong một căn phòng cũ nát, có vẻ như đã bỏ hoang từ lâu. Sao nó lại ở đây? Ko phải là nó đang đợi hắn ở sau sân trường sao? Sau đó hình như là bị ai đó đứng đằng sau nó chụp thuốc mê. Đầu nó đau quá đi, khẽ chống tay lên, nó khập khễnh đứng dậy. Cùng lúc này bên ngoài cửa có một đám con gái bước vào. Nó nhìn đám người mới bước vào mà trố mắt ra:

_Tụi mày là đám con gái hôm bữa gây sự với tao ko phải sao?

_Trí nhớ mày cũng tốt đấy, tụi tao còn tưởng mày quên luôn rồi - một con nhỏ trong đó đứng ra nói

_Tụi bay bắt tao tới đây làm gì?

Nó hỏi rồi nhận ra điều gì đó, nó hét lên:

_Tụi bay muốn giở trò gì?

_Hừ, tụi tao đã cảnh báo mày tránh xa anh Hoàng ra rồi nhưng mày lại ko nghe lời, ko biết xấu hổ hay sao mà còn đi bên cạnh anh Hoàng. Nhìn lại mày đi đồ con vịt xấu xí, cái này là do mày tự tìm lấy - con nhỏ đứng đầu đám đó nghiến răng nói

_Tao ko sợ tụi bay đâu, ngon thì xông lên, tao chấp cả đám tụi bay! -Nó cả gan nói

"Bốp bốp bốp" - tiếng vỗ tay bất ngờ vang lên. Một người con gái xinh đẹp bước vô. Nó nhìn bóng dáng thon gầy của cô ta thật quen thuộc. Cô ta khẽ nhếch môi, liếc nhìn qua nó, đôi môi xinh đẹp khẽ nói:

_Quả nhiên là Tố Nhi có khác, gan của mày rất lớn.

_Mày là ai? -nó nhìn người con gái trước mặt mà khó chịu

_Sao lại quên tao nhanh thế hả Nhi? Chẳng lẽ tao ko để lại ấn tượng gì cho mày? -Nhỏ bỡn cợt

Lúc này nó mới quan sát kĩ khuôn mặt nhỏ đó. Trông rất quen nhưng ko nhớ rõ đã gặp qua ở đâu, suy nghĩ một hồi thì nó chợt nhận ra:

_Mày là con nhỏ trong bar Blue, bạn gái trước của Hoàng, đúng ko?

_Đúng vậy, xem ra thì não mày chưa bị bào mòn - nhỏ đó khinh thường nói

_Mày muốn làm gì? Đừng tưởng mày bắt tao đến đây thì tao sẽ sợ mày - nó bực dọc

_Sợ hay mo rồi mày sẽ biết, nhưng tao muốn nói cho mày biết, mày nhìn còn thiếu đó - vừa nói, nhỏ đó vừa giơ lên một móc điện thoại hình con gấu đáng yêu - Nhận ra cái này ko?

Nó nhìn chiếc móc điện thoại quen thuộc trong tay nhỏ đó, nghĩ về một chuyện:

" Một lần, nó và My đi chơi chung với nhau. Hai đứa nó ghé vào một cửa hàng lưu niệm gần đấy để mua đồ. Nó và My mê tít mọi thứ trong đây. My dạo quanh tìm mua thứ mình cần và lọt vào trong mắt

́My là một chiếc móc điện thoại hình gấu bông rất dễ thương. My

́mua tặng nó một cái và cho mình một cái. Lúc nhận chiếc móc khoá đáng yêu này thì nó đã rất vui. My đã bảo rằng:

_Nhi biết ko? Lúc Nhi và Vy làm bạn với mình, mình rất vui. Từ bé đến giờ, mình có rất nhiều bạn bè nhưng ko ai là thật lòng với mình như hai bạn. Mình rất quý trọng tình bạn này, hìhì, đây là món quà tượng trưng cho tình bạn của chúng ta nhé, Nhi phải luôn luôn phải mang nó theo, ko được để làm mất đấy! "

Nó nghe xong đã rất cảm động mà ôm chầm lấy My. Nó vẫn luôn giữ chiếc móc khoá này, vậy thì chiếc móc khoá trong tay cô ta là của...

_Mày đã làm gì My rồi hả? - nó điên cuồng hét lớn

_Chẳng làm gì cả, mà mày hình nhưng còn chưa biết tên tao, đúng ko? Tao xin tự giới thiệu tao là Dương Trà My - vừa nói, nhỏ vừa xem phản ứng của nó

_Mày nói mày tên là Trà My sao? Ko thể nào -nó như ko tin vào mắt mình

_Ngạc nhiên lắm sao, ko ngờ tao luôn ở bên mày à - My đắc ý nói

_Mày nói dối! My hiền lành lại dễ thương, làm sao có thể là mày được, huống chi khuôn mặt mày cũng đâu giống My lắm - nó vẫn ko thể nào tin được

_Haha, mày ko biết sao, tất cả là vào tài make up hoá trang, việc đó đối với tao mà nói thì ko khó tí nào -My cười liếc nhìn nó

_Mày thật khốn nạn! Sao mày có thể làm ra chuyện như vậy, tao đã nhìn lầm mày rồi, đồ vô sỉ, mày sẽ ko có kết quả tốt đâu -nó điên cuồng chửi rủa

My nghe nó chửi mà tức giận, mặt đen lại một mảng.

_Mày hay lắm, sắp chết đến nơi rồi mà còn mạnh miệng, tụi bay xông ra đánh nó cho tao! Ko được để nó trốn thoát -My quay sang lũ fan girl và bọn đàn em của mình mà ra lệnh

Thế là cả đám bổ nhào vào nó mà đánh. Nhưng nó là ai, nó là Tố Nhi. Nó ko sợ đâu. Lúc đầu, nó cũng chống cự được vài đứa nhưng mà càng về sau thì càng nhiều hơn, nó sắp chịu ko nổi nữa rồi. Nó phải đợi hắn đến, hắn nhất định sẽ đến cứu nó. Nó gục xuống, bọn kia thấy vậy càng ra sức đánh nó nhiều hơn. Nó cảm thấy mình sắp ko được nữa rồi thì bỗng một tiếng nói quen thuộc truyền vào tai nó:

_Tố Nhi, cô ko được gục xuống, tôi sẽ cứu cô! -hắn hét lên khi chứng kiến cảnh trước mắt, tim hắn khẽ đau

Nó ngước nhìn lên thì thấy hắn cùng mọi người đã đến. Bọn hắn lao đến đám người đang vây quanh nó. Vy cũng ko ngần ngại mà ra tay với cái lũ fan girl chết tiệt, bọn nó dám đụng vào bạn thân của mình thì tuyệt đối ko nhân nhượng. Bọn hắn và Vy cũng nhanh chóng giải quyết xong cái đám đó mà chạy đến bên nó. Lúc hắn đỡ nó tựa vào mình, nó chỉ khẽ nhấp miệng nói:

_Cuối cùng thì anh cũng đã đến rồi. Giờ tôi cảm thấy rất mệt, rất buồn ngủ...

_Nhi, Nhi cô tỉnh lại cho tôi! Tôi nhất định sẽ bảo vệ cho cô - Hắn gào lên

****

Cơn mưa chiều cứ như thế mà rơi xuống, ở đâu đó có một người con gái dáng vẻ bị thương rất nặng nhưng lại được một người con trai cẩn thận ôm vào lòng chạy băng qua những con đường dưới mưa để đưa cô gái đến bệnh viện. Chiếc áo của chàng trai lúc này đây đã thấm đầy những vết máu từ cô gái. Ngoài trời lạnh giá nhưng hai con người ấy lại làm cho ta cảm thấy ấm áp.

***

Hạt tình yêu đã gieo, sẽ có ngày nó nảy mầm, sẽ đơm hoa và kết trái. Nhưng đời người ko ai biết trước được số phận sẽ ra sao, phải ko? Cây tình yêu cũng vậy. Nó có thể sẽ phát triển xanh tốt, hạnh phúc theo tháng năm, nhưng nó cũng có thể sẽ chết dần, chết mòn bởi sự lừa dối...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net