vitieubao5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
ngã lăn xuống đất.

Vi Tiểu Bảo đè lên toan ghì chặt lấy tiểu Quận chúa.

Tiểu Quận chúa vung chân phóng chiêu "Uyên ương liên hoàn thoái" đá ngược lên mặt gã.

Vi Tiểu Bảo lăn mình đi, lại giữ chặt được cánh tay trái tiểu Quận chúa .

Về công phu quyền cước, tiểu Quận chúa được minh sư truyền thụ, so với Vi Tiểu Bảo cô còn tinh thâm hơn nhiều.

Giả tỷ là cuộc đấu võ chân chính thì Vi Tiểu Bảo nhất quyết không thể địch nổi tiểu Quận chúa. 

Nhưng lúc này hai người chỉ giằng co nhau. 

Một người muốn trốn chạy, còn một người nhất định giữ lại không chịu buông tha.

Về công phu giằng co, đô vật, Vi Tiểu Bảo đã được luyện tập một thời gian khá lâu. 

Hơn một năm trời, hàng ngày gã tỷ thí cùng vua Khang Hy.

Mặt khác Hải lão công truyền nội công cho gã tuy là công phu giả tạo, nhưng môn cầm nã tỷ đấu xáp lá cà thì lão lại dạy gã môn võ công thượng thặng của phái Thiếu Lâm về cách đánh gần.

Bây giờ gã cùng tiểu Quận chúa quần thảo nhau mấy hiệp, tuy gã bị trúng hai quyền vào ngực, nhưng đã nắm được tay mặt tiểu Quận chúa liền xoay lại cười hỏi:

- Ngươi đã chịu đầu hàng chưa?

Tiểu Quận chúa đáp :

- Không đầu hàng.

Vi Tiểu Bảo đầu gối bên trái quỳ trên lưng cô hỏi:

- Có đầu hàng không?

Tiểu Quận chúa trước nay chưa từng bị ai vũ nhục đến thế. 

Tuy cô đã bị người điểm huyệt đặt vào bụng heo khiêng đi khiêng lại, nhưng cũng chưa đến nỗi nhục nhã như lần này bị đè xuống đất, không nhúc nhích được . 

Cô vẫn đáp :

- Không hàng !

Vi Tiểu Bảo bóp mạnh tay hơn lại đưa cánh tay cô bắt quặt về sau lưng rồi kéo mạnh một cái.

Tiểu Quận chúa thét to một tiếng, khóc oà lên.

Vi Tiểu Bảo tỷ võ với vua Khang Hy, bất luận hai người đau đớn thế nào cũng chẳng kêu la, dĩ nhiên không có chuyện khóc lóc. 

Khi bị đối phương kiềm chế không còn cách nào phản kháng thì hô một tiếng : "Ðầu hàng" và coi bộ bị thua một keo, rồi lại tỷ đấu hiệp khác .

Gã không ngờ tác phong của tiểu Quận chúa khác hẳn vua Khang Hy vừa thua một keo đã khóc rống lên.

Vi Tiểu Bảo cười nói:

- Ðừng giở trò trẻ nít nữa !

Ðoạn gã buông cô ra.

Tiểu Quận chúa nhẩy bật ra chiêu "Tinh hoả minh diệt" . 

Tay trái cô vung hờ một cái. 

Cô chờ cho Vi Tiểu Bảo cúi đầu xuống mới đập đánh "chát " một tiếng. 

Thoi quyền của cô dáng trúng vào sống mũi gã.

Tiếp theo tiểu Quận chúa lại ra chiêu "Yến song phi" . 

Tay trái chém xéo lên hớt vào phía dưới cằm gã bên trái. Tay mặt hớt qua mé tả.

Vi Tiểu Bảo ngã ngồi xuống.

Tiểu Quận chúa lại xoay mình rút then cửa .

Vi Tiểu Bảo xô cả người lên, ôm lấy đầu tiểu Quận chúa.

Tiểu Quận chúa thúc hai khuỷu tay về phía sau, sử chiêu " Sơn phong lãnh yên" . Bốp, bốp " hai tiếng. Trước ngực Vi Tiểu Bảo bị trúng đòn, tuy tý lực của tiểu Quận chúa hãy còn yếu ớt không đánh gãy được xương sườn gã, nhưng cũng làm cho đau thấu tâm can.

Vi Tiểu Bảo biết rằng nếu để tiểu Quận chúa trốn ra ngoài tất bị bọn thị vệ trong cung bắt được truy cứu ra thì gã đến phải tội mất đầu. 

Gã cố nhịn đau, hết sức giữ chặt lấy đầu tiểu Quận chúa. 

Tiểu Quận chúa cục cựa xoay mình lại thấy mặt gã máu chảy đầm đìa thì giật mình kinh hãi hỏi:

- Ngươi. .. Ngươi làm sao lại chảy máu?

Nguyên Vi Tiểu Bảo vừa rồi bị một thoi quyền đánh trúng sống mũi nên máu mũi tuôn ra. 

Nên biết mũi là nơi rất dễ chảy máu. Nhưng dù máu ra nhiều cũng chỉ bị thương nhẹ.

Vi Tiểu Bảo nói:

- Ngươi không đi được .

Tiểu Quận chúa nói:

- Mau buông ta ra !

Vi Tiểu Bảo ôm chặt hơn đáp:

- Ta không buông.

Tiểu Quận chúa thấy gã ra máu nhiều quá đâm lo hỏi:

- Ngươi... có đau lắm không?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Ta đau muốn chết rồi đây. Chẳng lẽ lần này ta còn chưa bị ngươi đánh chết?

Gã sợ bị điểm huyệt hai tay ôm quàng lấy tiểu Quận chúa như đóng đai.

Tiểu Quận chúa nói:

- Ngươi cũng không chết đâu. Sống mũi bị giáng một quyền làm sao mà chết được?

Vi Tiểu Bảo nói:

- Máu ta cứ chảy hoài, chảy đến lúc khô kiệt rồi ngươi coi xem có chết không? 

Ta biến thành cái xác cứng đơ, cứ ôm ngươi chằng chằng nhất định không buông.

Tiểu Quận chúa nói:

- Ðể ta lấy bông nút lỗ mũi cho là máu không chảy nữa.

Vi Tiểu Bảo nói:

- Ta thích để máu chảy, chảy càng nhiều càng chóng hết để ta sớm biến thành cái xác cứng đơ.

Tiểu Quận chúa nói:

- Ngươi đừng biến thành xác chết . Ta năn nỉ ngươi đừng chết .

Vi Tiểu Bảo nói:

Ngươi có hứa là không bỏ đi thì ta mới không chết .

Tiểu Quận chúa nghĩ bụng:

- Ta cứu sống gã rồi hãy chạy đi.

Cô đáp :

- Ðược rồi. Ta không đi nữa là xong .

Vi Tiểu Bảo nói:

- Ngươi mà ra cửa là ta lấy đao tự đâm mình cho chết.

Gã nói rồi buông tay. Tiểu Quận chúa thở dài nói:

- Ngươi nằm lên giường mau để ta cầm máu cho . 

Ngày trước ta bị té cũng chảy nhiều máu mũi mà cũng không chết.

Cô đưa tay nâng đỡ Vi Tiểu Bảo. 

Gã giả vờ chân bước loạng choạng để sức nặng toàn thân tựa vào cánh tay tiểu Quận chúa.

Tiểu Quận chúa đỡ Vi Tiểu Bảo lên giường nằm yên rồi, lấy khăn tay xấp nước phủ lên đầu gã, lại dùng khăn mặt lau sạch những vết máu. 

Cô nói:

- Ngươi nằm nghỉ một lát là máu không ra nữa. Vừa rồi ta đánh ngươi đau, trong lòng rất hối hận. 

Bây giờ ta muốn đi thật. Ngươi đừng bắt ta nữa.

Nếu bắt là ta lại đánh.

Vi Tiểu Bảo bỗng la hoảng:

- Trời ơi ! Phía sau tai ta cũng chảy nhiều máu lắm.

Tiểu Quận chúa kinh hãi hỏi:

- Thật không?

Cô cúi xuống nhìn. 

Vi Tiểu Bảo liền giang hai tay ôm chặt lấy lưng cô. 

Gã sử chiêu "Ðằng la thức " . 

Hai tay gã nắm vào những đốt xương ở sau lưng.

Tiểu Quận chúa toàn thân nhũn ra, cựa cạy mấy cái chẳng thấy công hiệu gì

Giữa lúc ấy bỗng nghe cửa sổ có tiếng gõ lách cách.

Vi Tiểu Bảo khẽ nói:

- Ðừng lên tiếng. Có ma quỷ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net