TẬP 1: Khoảng Trắng Vô tận ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

||12 giờ trưa, 23/7/1943 , tại điểm chiến lược Voronezh thuộc chiến dịch vòng cung Kursk, 3 sư đoàn xe tăng chỉ còn xót lại 1 chiếc T - 34 - 85 đang tiếp cận một ngôi làng||

Chỉ huy Olzok: //đang nhìn qua nắp quan sát //

Các đồng chí, chúng ta có khách không mời mà tới, mau chuẩn bị !

Zkov: // đang nhìn qua ô cửa buồng lái //
mẹ kiếp, LÀ 3 chiếc T-4 sao, thưa đồng chí chỉ huy ?

Chỉ huy Olzok: //hét lớn //
Mau đóng cái cửa buồng lái lại ! cậu muốn chết sớm à !?

// Zkov vội vàng đóng cửa buồng lái //
Zkov: vậy ? nếu tôi chết đi sẽ như thế nào?...tôi chỉ sợ mình chết nhanh thôi.

Chỉ huy Olzok: // Trách mắng Zkov //

KHÔNG ĐƯỢC SỢ ! CÁI CHẾT LÀ VINH QUANG, KHÔNG PHẢI LÀ THỨ ĐỂ CẬU SỢ HÃI ĐÂU NHÓC CON ! TẬP TRUNG CAO ĐỘ VÀO !

//Nạp đạn viên Karva nhìn Zkov rồi quăng cho một thanh chocolate//: Của đồng chí này

Zkov: //ngạc nhiên // ????

Nạp đạn viên Karva: ăn đi cho bớt sợ, nhìn đồng chí sợ như thế tôi thấy lo lắm đấy.

Zkov: được rồi, không sao đâu,cảm ơn đồng chí đã lo lắng nhé

Nạp đạn viên Karva: không có gì, chúng ta là đồng chí của nhau, việc gì mà không giúp được chứ

// Zkov không nói gì nữa, cậu gặm cây chocolate //

Quan sát viên Natasha: các đồng chí, có vẻ như tôi mới phát hiện ra bọn lính đi sau ba chiếc T-4 kia có mang panzerfaüst, cẩn thận đấy

Zkov: // lẩm bẩm với vẻ mặt hận thù đang hướng qua lỗ thông nhỏ của ô cửa buồng lái //

Hôm nay tao phải lấy lại sự vĩ đại của tổ quốc,hôm nay tao sẽ lấy lại vinh quang của đất mẹ từ tay bọn mày, lũ chuột cống phát xít.
[đang nói đến bọn Đức]

Zkov: hỡi đức cha trên thiên đường, bằng tên và sự thiên liêng của người, hãy xóa tan đi nổi sợ của con, hãy phù hộ cho con, Amen

Zkov vừa chúc phúc xong thì đạp gas điều khiển Chiếc T34 của chỉ huy Olzok tiến lên tới một ngôi làng để solo với ba chiếc T4 (panzer IV F) đang ẩn nấp đâu đó trong làng

Nạp đạn viên Karva: NHANH LÊN, MAU CHUYỂN ĐẠN NỔ MẠNH ĐI, ĐỒNG CHÍ NATASHA! CHÚNG TA SẼ BẮN ĐỨT XÍCH CHIẾC T - 4 ĐANG TRONG NHÀ GỖ THEO HƯỚNG 11 GIỜ

Quan sát viên Natasha: Rõ !

//Natasha lấy ra đạn Nổ mạnh từ ổ đạn pháo rồi đổi qua đạn nổ mạnh và đẩy vào ổ pháo 1 lần nữa //

Nhưng chưa kịp bắn thì Chiếc T - 4 từ đằng sau bắn trúng thùng đạn của chiếc T - 34 - 85, biến nó thành ngọn đuốc sống, thiêu rụi toàn bộ người ở bên trong.
______________________________________
Zkov:.........

???: dậy đi chàng trai trẻ

Zkov tỉnh dậy trong một khoảng trắng vô hạn, trước mặt cậu là một lão già trong bộ trang phục khá giống các cha sứ nhà thờ

Zkov: // tỉnh dậy nhưng khá ngơ ngác // tôi chết rồi sao ?

???: đúng thế, cậu đã chết trong chiếc xe tăng đó với thân thể ko còn nguyên vẹn

Zkov: thế ông là ai ?

???: ko cần biết ta là ai, ta sẽ cậu sống một lần nữa ở thế giới khác

Zkov: thế, giới khác ?

???: ahem...bây giờ ta sẽ ban cho cậu ba điều ước trước khi chuyển sinh, hãy ước điều mình muốn

Zkov://im lặng một hồi rồi mới nói //..............
Tôi chưa hiểu lắm, nhưng thôi nếu ông ban cho tôi ba điều ước vậy thì đến với điều đầu tiên: tôi muốn được một cuộc sống mới bình thường ở thế giới bên kia. Điều thứ 2: tôi muốn được sống trong một thế giới với đầy phép thuật và nhiều thứ thần bí. Điều cuối cùng thì tôi không biết....

???: thôi được rồi, ta chấp nhận với những điều ước cậu đã ước, riêng về điều cuối cùng, ta sẽ ban cho cậu sức mạnh về tri thức và tái tạo vật chất.

Zkov: tôi còn điều muốn hỏi với ông, liệu ông có thể lắng nghe tôi hỏi chứ ?

???: Thời gian của cậu đã hết, sống tốt ở thế giới bên kia nhé.

Zkov: Này, tôi chư---

Zkov bị dịch chuyển thẳng ngay xuống một ngôi làng.

Zkov: // tỉnh dậy // Hự !!!

Zkov: // thở // hộc....hộc.

Zkov nhìn xung quanh và đang khá hoảng nhưng cậu một hồi bình tĩnh lại

Zkov: nơi này...một ngôi làng ?

Tay Zkov chạm vào thứ gì đó dưới đống gơm kế bên, cậu lôi lên đó là một khẩu súng tiểu liên hộp đạn tròn

Zkov: Ơ, là khẩu PPSh - 41 của mình mà ? sao nó lại ở đây cơ chứ ?

Zkov:.....//im lặng một hồi//

Zkov: thôi kệ vậy, mình đi ra ngoài quan sát xem sao hoặc là đi hỏi người dân quanh đây vậy

Ra ngoài, ngôi làng mà cậu đang quan sát giờ đây không khác một ổ nô lệ quy mô lớn, cậu tìm chỗ để theo dõi và phát hiện ra lũ quái vật người lợn đang bắt người dân vào những cái lòng sắt to, thậm chí cậu còn thấy chúng đang hành hạ, dùng roi đánh đập dã man một bé gái dậy thì tầm 15 tuổi treo trên một cái giá gỗ cao.

Zkov:.......

Zkov bước ra trước mặt lũ orc, trong người cậu lúc này tỏa ra một luồng khí hủy diệt

Zkov: Ê ! NHÌN TAO NÀY LŨ LỢN THỐI //HÉT LÊN//

Đám người lợn quay lại nhìn Zkov, một trong số chúng nhìn Zkov vừa khinh bỉ vừa thèm khát.

???: chà chà.. xem kìa, một con chó đang sủa :v

???: tên con người kia nhìn cũng được đấy, với bộ trang phục kỳ lạ kia, tụi bây thấy thế nào nếu đem tên đó đi bán ?

???: Trúng mánh nữa thì chúng ta sẽ giàu sang

???: được rồi các bây, lên bắt nó nào.

Đám người lợn tiếp cận Zkov, nhưng Zkov dường như......

Chà.....bọn bây định bắt tao sao ?...

???: câm mồm đi, nếu mày muốn sống thì ngoan ngoãn mà trở thành con chó nô lệ của bọn tao.

// cầm thương chĩa vào Zkov//

Zkov dí sung vào đầu tên orc

Zkov: Bố dí đuồi bầu mà quan tâm :v

Zkov nổ súng, tên người lợn kia gục xuống chết tức khắc.

???: CÁI ÉO GÌ VẬY ? SAO CÁI TÊN CON NGƯỜI BÉ NHỎ NÀY LẠI LÀM ĐƯỢC NHƯ THẾ !!!???

Zkov xã hết đạn trong khẩu PPSh - 41 làm chết rất nhiều tên người lợn đang bao vây cậu

???: ặc....ọc // tên người lợn mập nhất bị trúng đạn ở mạch cổ //

???: CHẠY MAU !!! MA QUỶ !!! HẮN LÀ MA QUỶ !!!

Một số tên đồng bọn người lợn cong chân lên chạy thoát, một số tên vì chạy quá nhanh mà té đập đầu chết tại chỗ

Zkov chạy lại chỗ cô bé, trong có vẻ là thân thể cô bé khá tồi tệ, Zkov đỡ ẻm xuống rồi bế ẻm đến một cái nhà gỗ gần đó rồi để cô bé nằm xuống

Zkov: // lấy ra cuộn băng vết thương lớn còn lại // em đừng sợ nhé nhóc, anh sẽ băng vết thương cho em.

Cô bé: // lùi lại vì có chút sợ sệt zkov //

Zkov: // xoa đầu cô bé //
Đừng sợ, có anh đây thì ko ai dám hại em đâu.

Cô bé bình tĩnh lại, yên tâm hơn với câu nói đó của Zkov, Zkov băng vết thương của cô bé lại.

Zkov: được rồi, em hẳn nằm ngủ đây đi, anh đi mở lòng giam để giải thoát cho mọi người trong làng.

Cô bé hiểu ý, nhưng kéo áo cậu lại vì không muốn xa cậu

Zkov: em sợ sao ??

Cô bé: // gật đầu //

Zkov: được rồi, theo anh // nắm tay cô bé //

// Cô bé dù có chút sợ và lo nhưng vẫn cười vui vẻ đi theo sau Zkov //

Tobe continue ======>


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net