Tập 3: Danh Dự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

|| 7 giờ đêm ngày xx tháng xx năm xxxx, làng xxxxxx, địa điểm bên trong ổ cống ngầm ||

// Hana khá lúng túng, sợ hãi bóng tối, cô bé bám lấy quân phục của Zkov //

Zkov: // xoa đầu // không sao hết anh đây.

Hana: // tay run bần bật, cố giao tiếp ngôn ngữ tay // " em....em...sợ bóng tối lắm.."

// đèn pin tồi tàn của Zkov mang theo chỉ còn lại vài ba cục pin nhỏ, may mắn thay cậu với hana vừa tới một chỗ thoáng để nghỉ ngơi sau khi đi một đoạn cống dài hàng hơn phân nữa cây số //

Zkov: có chỗ nghỉ ngơi cuối đường. Chúng ta sẽ ở đó nghỉ xả hơi.

// Hana chạy ra chỗ đó //

Zkov: !?

Zkov: Hana ! Đợi anh !

// Zkov chạy theo nhưng vừa chạy tới cửa cống thì cậu bị ai đó đánh gục //

Zkov: h...Ự // ngấc tại chỗ //

// một cô gái người mèo đã dùng gậy gỗ đập vào phần cổ Zkov làm cho cậu ấy ngất đi //

???: hah ! Hôm nay lại thêm một tên con người nữa, mang chiến tích về khoe mọi người nào.

// Hana chạy ra ngăn //

Hana: //nhìn cô người mèo lắc đầu //

???: cô bé con người? Ngươi nói không được ?

Hana: // gật đầu //

???: tránh ra đi ta phải đem hắn về cho gia đình thấy, hôm nay ta muốn được bố mẹ ta khen.

Hana: // chồng chéo hai cánh tay ra hiệu phản đối quyết liệt //

???: ngoan ngoãn nghe lời ta chút, ta không muốn hại ngươi đâu con người bé nhỏ à.

// Hana nhất quyết lắc đầu không đồng ý, cô bé ôm chặt Zkov //

???: // thở dài //

???: phiền đây, vậy.... ta phải dùng biện pháp mạnh thôi // cầm con dao nhỏ //

???: ngươi phải chết...

// vừa kịp lúc, một tay Zkov giơ khẩu PPSh lên nổ một loạt đạn, xược ngang qua mặt cô nàng mèo đó //

Zkov: // ngồi, đứng dậy từ từ rồi dùng chiếc nhẫn dịch thuật để nói giao tiếp ngôn ngữ tộc thú nhân // ai cho phép cô làm thế cô gái ?

Hana: !?

???: sao có thể !?, ta nhớ ta đánh ngươi mạnh lắm mà ?

//Zkov ngồi tỉnh dậy, lắc cái cổ của mình, một bên tay đang giữ nhẹ cán cò của khẩu PPSh //

Zkov: cô đánh đau đấy, nhưng nó chẳng si nhê với tôi đâu.

???: hừ, thất bại rồi, gặp ngươi sau vậy !

// cô gái người mèo chưa kịp chuẩn bị chạy trốn thì giật mình với tiếng súng nổ liên thanh từ khẩu PPSh của Zkov //

Zkov: nếu cô bước thêm một bước đi nữa thì tôi sẽ phế nát hai cái chân của cô, cô người mèo à.

???: // hai chân run bần bật, bắt đầu toát mồ hôi, tỏ vẻ sợ hãi // n...ng..ngươi muốn gì ?

Zkov: tôi không muốn gì từ cô, nhưng cô phải xin lỗi thật lòng với Hana, tôi không muốn cái trò giết người của cô dọa chết con bé đâu :).

???: nhưng ta còn chưa đụn--

// Zkov nổ thêm một loạt phát đạn //

Zkov: đừng để tôi nói lại một lần nữa.

???: hí !!

// cô người mèo đó sợ hãi, bỏ hết vũ khí xuống //

Zkov: Nhanh lên :)

???: b...biết...rồi đố ngốc !

// cô lại chỗ hana, cúi xuống xin lỗi //

???: chị xin lỗi em, thật ra chị không có ý hại em như thế đâu..

Hana:......
Hana: // nấp đằng sau Zkov //

Zkov: con bé còn sợ, nhưng thôi tôi tha cô đấy, mau dẫn chúng tôi tới gặp gia đình của cô đi, tôi muốn giúp đỡ cô và gia đình cô.

???: à ừm ....cảm ơn ý tốt của anh, gia đình tôi chưa bao giờ tiếp khách con người, nếu anh muốn gặp giúp họ thì được, có điều họ rất giận dữ nếu con người nào đó làm bẩn danh dự hoặc phá hoại họ.

Zkov: gia đình cô đang phải sống bụi đúng không ?

???: đúng thế, nhưng trải qua nhiều thế kỉ, trong gia tộc kitsune, nhất là gia đình tôi, họ có giàu sự danh dự và giàu lòng tự trọng, bất kì ở hoàn cảnh nào, họ vẫn cứng rắn với những điều đó đầu tiên.

Zkov: quả là một truyền thống bất hủ, Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi mới thấy một gia đình như thế đó.

???: cảm ơn anh....,nhưng hôm nay tôi đành phải phá luật rồi.

Zkov: " phá luật " ????

???: đúng thế, việc tôi dắt anh gặp gia đình được gọi phá luật rồi đấy.

Zkov: ( ಠ _ ಠ ) ờ ừm...vậy nhờ cô rồi. Tôi sẽ ko hỏi gì về vấn đề của gia đình cô, nhờ vào cô hết đấy. Việc của tôi chỉ đến giúp gia đình thôi.

???: cảm ơn anh...

???: ....//im lặng một hồi//

???: bây giờ xin anh hãy theo tôi.

Zkov: à đúng rồi, cho tôi hỏi chút.

???: hả ?

Zkov: cô tên gì ?

???: tôi tên Hakuji Mayusha, anh có thể gọi tôi là "sha-san"

Zkov: ừm, tôi biết rồi.

Mayusha: đi thôi, giờ đã gần muộn rồi, chắc giờ này còn mỗi ba tôi còn thức thôi.

// zkov quay sang nhìn Hana //

Zkov: hana, em mệt không ?

Hana: // gật đầu //

Zkov: đến đây để anh cõng em lên lưng.

// Hana nghe lời Zkov, để cậu ấy cõng mình. Cả ba người tiếp tục nương theo đường đi //

Mayusha: à mà này, cái thứ gỗ phép thuật của anh làm tôi sợ đến xanh mặt đấy. Nó là thứ phép thuật gì thế mà nhanh như thế ? Và kể cả bộ trang phục kỳ quái kia nữa ?

Zkov: ý cô nói là cái này hả sha-san ? // nhấc nhẹ khẩu súng //

// Mayusha gật đầu //

Zkov: đây được gọi là " súng "

Mayusha: " súng " ??

Zkov: đúng thế, nó giống với cung tên, nhưng lại bắn nhanh hơn và không sử dụng cung tên mà sử dụng một thứ đặc biệt được gọi là " đạn đồng "

Mayusha: oh, tôi hiểu rồi... Bảo sao tôi không kịp né nó.

Zkov: lúc đó may mắn cho cô đấy, thật ra tôi chỉ nhắm vào bức tường bên trái thôi những cũng vừa không may là bắn xược ngang vào mặt cô.

Mayusha: // xoa vết thương nhỏ trên mặt //

Zkov: dù sao thì....xin lỗi cô nhé

Mayusha: không sao đâu. Đây là tình cờ thôi. Do tôi hiểu lầm mọi con người là kẻ xấu

Zkov: lý do vì sao thế ? Vì sao cô lại coi con người là kẻ xấu.

Mayusha: có lẽ chuyện này khá dài dòng nên tôi sẽ kể cho anh chi tiết sau, bây giờ đến nhà gặp bố mẹ tôi trước đã.

Zkov: ....

// Hana giật nhẹ áo tôi, dường như em ấy muốn nói với tôi điều gì đó //

Zkov: hửm ? em có chuyện gì sao Hana ?

Hana: // ngôn ngữ tay // " em đói " .

Zkov: đói hửm ?

// Hana gật đầu //

Zkov: sha - san, chúng ta gần đến nơi chưa ?

Mayusha: tới nơi rồi luôn nè, chờ tôi một chút

// Zkov nhìn trước, thấy có bức tường gỗ dựng khá sơ sài, nhưng cánh cửa có vẻ rất lạ //

Zkov: cánh cửa đó là sao thế sha - san ? Với bức tường kia nữa ?

Mayusha: bao quát bức tường gỗ sơ sài này có yểm phép bảo vệ rất cao, riêng cánh cửa tôi sắp mở này sẽ rất khó để giải đố đối với người thường.

Zkov: woa ? vậy cô biết giải sao ?

Mayusha: không cần giải đâu, tôi là người đặc biệt nên có thể mở khóa được cánh cửa một cách dễ dàng.

// nói rồi mayusha lướt tay qua một cái, cánh cửa mở toang //

Mayusha: vào thôi, anh vào rồi thì kiếm chỗ ngồi tạm ha, tôi sẽ vào nói bố mẹ tôi trước

Zkov: cảm ơn, vậy tôi chờ cô vậy.

// Mayusha tiến vào cánh cửa phía trước, Zkov kiếm chỗ ngồi gần cánh cửa đó rồi dẫn Hana vào ngồi cùng //

Zkov: ráng chút đi nhé, Hana.

Hana: // ngôn ngữ tay // "vâng ạ"

||15 phút trôi qua||

//Hana đang ngủ kế bên của Zkov, Zkov xoa đầu con bé, nhớ về quá khứ của bố mẹ mình//

Zkov: // suy nghĩ // < mình cũng từng được thế này lúc lánh nạn ở Stalingrad, sự ấm áp, được sự che chở và cả tình yêu thương...>

Zkov: // suy nghĩ // < khi giải quyết xong chuyện chắc mình dẫn dắt con bé theo quá, con bé cũng mất đi ba mẹ giống mình mà. Mình sẽ nuôi nó, quyết định vậy thôi >

Mayusha: chúng ta vào thôi // nhìn hai người //

Zkov: // xoa đầu hana //

Mayusha: con bé ngủ rồi sao ?

Zkov: ừ, mới ngủ đi rồi, để tôi cõng nó vào theo.

Mayusha: được rồi, được rồi để tôi cõng con bé đi, anh đi cả ngày rồi.

Zkov: nhưng bố cô cho phép chứ ?

Mayusha: không nói gì nhưng ông ấy có vẻ đã gật đầu đồng ý rồi.

Zkov: vậy đi thôi (^^)

// mayusha cõng hana sau lưng, Zkov đi theo sau, trong cái cơ thể đang mệt mỏi kia //

================================

|| trôi qua 10 phút ||

Kzov: nhà cô đây sao sha-san?

Mayusha: vâng, nhà tôi chỉ có như thế này thôi // tới căn phòng //

Mayusha: anh với con bé này ở phòng ngủ này tạm nhé, bây giờ đã muộn rồi.

Zkov: còn đồ ăn thì sao, sha - san ?

Mayusha: ở góc tường có mấy hủ bánh, anh có thể cho con bé ăn tạm cũng được, hiện giờ nhà tôi hơi thiếu lương thực, ngày mai tôi sẽ đi săn lợn rừng.

Zkov: cảm ơn cô, vậy cô có thể rời phòng được rồi.

Mayusha: chúc anh buổi tối mơ đẹp.

Zkov: cô cũng vậy, sha - san

Mayusha: à đúng rồi, anh tên gì ?

Zkov: Zkov, cô có thể gọi tôi kov cũng được.

Mayusha: ok... hẹn anh ngày mai nhé, kov - dono.

// Zkov gật đầu, mayusha đóng cửa hộ cậu ấy rồi rời đi, Zkov đắp chăn cho Hana, hôn lên trán con bé //

Zkov: Hana...// im lặng //

Zkov: ...

Zkov: ngủ ngon nhé Hana..

//Zkov để lại miếng giấy gần giường để nhắc cho Hana ăn, sau đó cậu xuống dưới đất ngủ, Đêm muộn thế cứ trôi đi dần //

To be continue ==========>




















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net