Tập 6: cô nhi viện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


//vào buổi sáng đẹp trời hôm nay, Zkov đã đi phân phát giấy rơi khắp làng, một công việc khả nhàn rỗi trong những ngày đầu, ngoài ra còn dán giấy thông báo nữa. Sau khi làm xong đống việc đó, Zkov được một nữ dân làng mời dùng bữa trưa. //

Nữ dân làng ???: chào ngài ân nhân, nếu ko phiền thì ngài có thể qua nhà tôi dùng buổi trưa được không ?

// Zkov quay sang nhìn cô //

Zkov: buổi trưa sao ? chà, tôi đang định về nhà trưởng làng bây giờ nhưng thôi, nếu cô mời thì tôi xin nhận lời mời này.

Nữ dân làng ???: vậy xin mời ngài theo về nhà tôi ạ.

// zkov theo nữ dân làng, trên đường đi họ trò chuyện//

Nữ dân làng ???: thật sự thì....cảm ơn ngài rất nhiều đã cứu làng của chúng tôi.

Zkov: không có gì đâu, đó là phản ứng của tôi khi thấy có người cần giúp đỡ

// vẻ mặt của nữ dân làng trong rất buồn bã //

Kzov: cô sao thế ?

Nữ dân làng: à...ừm..thật ra là tôi sợ cô nhi viện Arkruna không chống chịu được trước đám orc được bao lâu nữa đâu

Kzov: cô nhi viện Arkruna ?

Nữ dân làng ???: vâng, đó là cô nhi viện nuôi trẻ duy nhất của làng, tên của cô nhi viện là tên của mẹ tôi, Bà từng là một vị thánh tướng luôn trung thành với đế quốc suốt những cuộc chiến khốc liệt, nhưng sau khi được tin vị vua anh minh thương dân duy nhất trong nước băng hà. Bà sốc rất nặng đến nổi phải nằm mấy đêm để dưỡng bệnh, sau đó thì bà bỏ chức tướng để về ở ẩn, lập cô nhi viện này để nuôi những đứa trẻ nghèo khó.

Zkov: ...... // im lặng /

Nữ dân làng: tôi bây giờ đang là chủ của cô nhi viện này.

// hai người đi một hồi tới trước cô nhi viện, cô nhi viện cũ kĩ, những đứa trẻ ở đây quần áo rách rưới //

Nữ dân làng: tới rồi, đây là nhà tôi, cô nhi viện Arkruna.

Zkov: đây là...cô nhi viện của cô ?

Nữ dân làng: // hơi bối rối // xin lỗi ngài .... trước khi đi tôi chưa chuẩn bị quét dọn bên ngoài cô nhi viện nữa, do mãi làm công việc thêm ngoài làng nên tôi quên.

Zkov: không sao, cô dẫn tôi đến đây rồi để tôi xem tình trạng của cô nhi viện.

// đám trẻ đang vui đùa ngoài sân, Zkov đi xung quanh kiểm tra tình trạng, nữ dân làng kia đang dọn buổi trưa lên bàn ngoài sân //

Zkov: hmm, phần nóc với cột bị mục nát nặng rồi,tường thì nứt, cứ đà này thì....à mà thôi, trước mắt giải quyết vấn đề về lực lượng bảo vệ cho làng trước. Sau đó sẽ thuê một vài người mạnh khỏe tuyển ra xây dựng lại cô nhi viện này lại, trước mắt như thế.

// Zkov quay lại chỗ bàn ăn, đám trẻ với cô gái ngồi cũng ngồi vào bàn ăn //

Đám trẻ: // đứng lên // Chúng cháu chào ngài ạ !

Zkov: // ngạc nhiên //

Zkov: ah..chào các cháu, các cháu ngoan thật đấy.

Nữ dân làng: hum ứm..// cười nhẹ //

Nữ dân làng: được rồi, được rồi, ăn đi các con.

Đám trẻ: Dạ!!

Zkov: đây là lần đầu tôi được gặp những đứa trẻ.

Nữ dân làng: ngài chưa được như thế này lần nào sao ?

Zkov: ở nước của tôi, tôi ra chiến trận thường xuyên nên việc gặp một đừa trẻ là hiếm đối với tôi // gặm bánh mì //.

Nữ dân làng: // nhớ lại quá khứ //

Zkov: à đúng rồi cô tên gì ?

Nữ dân làng: tôi tên là Alice Arkruna, năm nay tôi chuẩn bị bước sang 20 rồi. Tính đến nay mẹ tôi mất đã hơn 13 năm nay rồi ạ.

Zkov: vậy sao ? Thế còn bố cô ?

Alice: tôi ko có bố, tôi được sinh ra chỉ có mẹ ở bên tôi thôi. Một mình bà ấy gánh vác hết tất cả công việc mà nhà vua giao

Zkov:...// im lặng //

Zkov: xin lỗi cô, tôi có lẽ đã hỏi quá nhiều rồi

Alice: ko sao ạ, nếu ngài không ngần ngại thì tôi sẵn lòng trả lời.

Zkov: thôi bây giờ ăn đi, kẻo đồ ăn nguội ko ngon.

Alice: chúc ngài ngon miệng // nghiên nhẹ đầu về trước //

Zkov: cô cũng thế // mĩm cười lau nhẹ thìa //

// Hai người đã có một buổi trưa ngon miệng, alice nhìn Zkov rất say đắm //

Alice: " trong đầu nghĩ " ( ngài ấy đẹp trai thật, mình muốn ôm ngài ấy....khoan ko được)

Alice: // lắc đầu //

Zkov: cô sao thế alice ?

Alice: // mặt đỏ như quả cà chua chín mọng // huh ? Hah..ahh ko có gì đâu ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄

Zkov: trong cô có vẻ mệt, hay để tôi đỡ cô vào.

Alice: ah ko ko, ......tôi ổn mm...à thưa ngài, tôi có thể tự đi được.

Zkov: // thở dài // trong cô thế kia thì tôi không nỡ, thôi nào nghe lời tôi, tôi dẫn cô vào chỗ nghỉ ngơi.

Alice: cảm....ơn ngài...

Zkov: đi thôi // lại chỗ đỡ alice //

Zkov: các cháu này, các cháu ngoan thì vào ngủ trưa sớm nhé, ta sẽ cho bánh kẹo cho các cháu.

Đám trẻ: yayyyyt!

// zkov đỡ alice vào cái ghế sofa rách gần đó , cậu cũng ngồi nghĩ quẩn gì đó //

To be continue ======>






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net