Chap 19. Tình địch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


..

--- Tại sân bay ---

Cuối cùng cũng về Hàn rồi, được hít thở không khí ở đây thực lòng vẫn là dễ chịu nhất. Jungkook chạy nhanh ra đón ánh nắng chiếu lên mái tóc óng mượt, nhắm mắt cảm nhận gió. Lần đầu tiên đi xa như vậy, không khỏi nhớ nhung. Taehyung nhìn vậy khẽ mỉm cười. Quả thực bắt Jungkook theo cả lịch trình dài, bận rộn lại đi xa như vậy có chút mủi lòng.

Vừa xuống sân bay đã có người đến đón Taehyung. Lên xe để trở về nhà, Jungkook ngay lập tức lấy điện thoại gọi điện cho ba mẹ. Từ ngày đi học đến giờ cậu mới về thăm ba mẹ được có vài hôm đợt kết thúc học kỳ, rồi giờ đi xa như vậy, cũng là cơ hội để được mở mang tầm mắt nhưng cảm giác lại xa ba mẹ hơn bình thường, khiến cho cậu bé lòng ngập tràn yêu thương kia nhớ gia đình vô cùng.

- Dạ, ba à! Con vừa xuống máy bay. Kookie nhớ ba mẹ quá! == Jungkook bắt đầu tuôn trào cảm xúc, kể lể không ít. Cậu cũng là đi làm chứ bộ. Việc đi nước ngoài cũng đã gọi điện nói chuyện xin phép trước khi đi rồi.

- Cho con nói chuyện với mẹ đi ạ.

- A lô, mẹ ạ! Kookie có mua quà cho mẹ. Là một chiếc khăn rất đẹp, à con cũng mua cho ba một đôi giày nữa. Nó không đắt đâu nhưng con chắc chắn nó hợp với ba mẹ. Con sẽ gửi về Busan cho ba mẹ.

- Con biết rồi ạ, con không có hoang phí đâu. Ba mẹ yên tâm, Kookie nhớ ba mẹ. Kookie yêu ba mẹ nhiều!!

Jungkook miệng không ngừng chu lên, nói chuyện rất rôm rả, Taehyung chỉ ngồi lặng một bên nghe được những lời phát ra từ đôi môi nhỏ xinh kia. Jungkook lúc nào cũng vậy, chỉ cần nói chuyện với ba mẹ là lại như biến thành chú cún nhỏ vậy. Rất nũng nịu, nhìn là muốn nựng cằm à. Anh dù là đi đâu, làm gì,... tất cả cũng chỉ có một mình, chưa từng có chuyện sẽ hỏi ý kiến hay gọi điện cho ba mẹ như Jungkook vừa làm. Vậy đấy!!!

..

..

Nghĩ đi nghĩ lại Taehyung vẫn không hiểu tại sao, anh luôn cảm thấy Jungkook cũng có tình cảm với mình nhưng cậu lại luôn tránh mặt anh. Hay tất cả chỉ là tại anh yêu cậu quá nên sinh ra mộng tưởng? Hay tại Jungkook quá tốt bụng nên ai cũng đối xử tốt như ai? Từ hôm về Hàn tới giờ, Taehyung lại có một khoảng thời gian để nghỉ ngơi, còn Jungkook thì bắt đầu học kỳ mới rồi. Lại có thêm thời gian đi học để tránh mặt anh. Anh luôn lấy cớ để được gặp Jungkook nhưng vấn đề chính ở đây là Jungkook lại không hề hợp tác. Lúc nào cậu cũng ở trong trạng thái đề phòng và né tránh. Kết quả dẫn người thương trong lòng đi chơi, tặng quà, làm đủ trò lãng mạn cộng với khuôn mặt đẹp trai này vẫn chưa đủ sao? Mọi việc cuối cùng vẫn cho ra kết quả vẫn là sự thờ ơ của Thỏ con.

Anh quyết định đi tìm lời khuyên. Nói với Hoseok hyung chỉ tổ lại thêm nghe anh ấy càm ràm. Lần trước nói là thích Kookie mà bị anh ấy bám sát, lâu lâu lại nhắc nhở không được thế này, không được thế khác, nói chung là vô ích. Nên giờ chỉ còn có duy nhất một người,...đó là cậu bạn thân Jimin.

..

..

Jimin từ lần tỏ tình thất bại đó. Nói là sẽ làm bạn với Jungkook nhưng thực chất Jimin vẫn giữ tấm lòng yêu thương nhóc con kia. Đương nhiên nếu chí không thành thì anh vẫn sẽ ở bên giúp đỡ, tiếp tục yêu quý nhóc con kia, quyết không sinh lòng xấu xa. Chỉ là người như Park Jimin trước giờ yêu nhiều nhưng kiểu tình cảm chân thật này, trước giờ chưa hề có. Với người tinh khiết như Jungkook thì là lần đầu thấy, trong lòng luôn muốn được ở bên bảo vệ Thỏ con đáng yêu này.

Đau đầu, lại biết việc Jungkook vừa theo đoàn của Taehyung đi tour nước ngoài những mấy tuần liền như vậy. Cơ hội để có thêm thời gian tiếp cận rồi chinh phục nhóc con kia còn không có. Jungkook luôn ở cạnh Taehyung như vậy chắc hẳn cậu bạn này cũng hiểu Jungkook nhiều, biết cậu thích gì, hay làm gì và biết đâu lại biết "người ấy" của Kookie là ai. Thế rồi đi đến quyết định sẽ gọi Taehyung ra để nói chuyện cũng như tâm sự chuyện đau đầu kia.

Cả hai chẳng ai bảo ai, đều muốn gặp người kia để nói chuyện. Hai người đâu thể nghĩ, mục đích của cuộc hẹn này của cả hai lại là giống nhau, đều là về cái người mang tên Jeon Jungkook kia.

..

..

- Taehyung à, tối nay rảnh đi ăn với tớ được không? Tớ có chuyện muốn nói với cậu. == Jimin gọi trước.

- Được, tối hẹn cậu ở nhà hàng chúng ta hay đến nhé. Vừa hay tớ cũng có chuyện muốn nói với cậu. == Taehyung như mở cờ trong bụng, đang định tìm đến Jimin thì cậu bạn lại gọi trước.

..

..

- Ở bên này nè,... == Jimin vẫy tay kèm theo là nụ cười đến tít cả mắt, đôi mắt đường chỉ kia, mỗi khi cười lại hiện ra.

Taehyung giơ tay ra hiệu lại, tiến đến bàn ngồi xuống và gọi món. Đồng thời Jimin cũng ra hiệu cho mấy vệ sĩ của mình đứng ra xa chút, không làm phiền hai người nói chuyện. Không khí của nhà hàng này cũng rất tốt, rất yên tĩnh để anh có thể nói chuyện thoải mái với cậu bạn thân, chuyện làm anh đau đầu bấy lâu. Đang ăn bỗng cả 2 cùng dừng lại đồng thanh:

- Taehyung à! - Jimin à!

- Thôi cậu nói trước đi! == Cả hai lại cùng nói. Rồi tự dưng cả hai lại im lặng một lúc rồi đồng thanh cất tiếng.

- Tớ thích Kookie!!!

Câu nói của cả hai, tại sao lại giống nhau, lại cùng vang lên một thời điểm? Câu nói khiến cho đối phương đều rất đỗi kinh ngạc rồi cùng cười lớn.

- Tớ không nghĩ chúng ta lại giống nhau đến vậy. == Jimin cười lớn.

Taehyung cũng không khỏi ngỡ ngàng, định bụng tìm cậu bạn thân để "tâm sự tuổi hồng" ai dè lại nhận được gáo nước lạnh từ miệng cậu bạn.

- Tớ định nói cho cậu biết để hỏi lời khuyên vậy mà cậu lại nói vậy nên... == Taehyung chậm rãi nói. 4 mắt của hai người giờ đang nhìn thẳng vào nhau, hết sức nghiêm túc.

- Hỏi ý kiến?? Vậy tức là Kookie cũng không đáp lại tình cảm của cậu??? == Jimin nóng lòng muốn biết câu trả lời.

- Phải, không phải là KHÔNG chỉ là CHƯA thôi. == Taehyung nhấn mạnh.

- Haha,... Nhóc con này lạ thật! Tớ cũng tỏ tình với em ấy và nhận được câu trả lời nói nó chỉ coi tớ là hyung thôi. Và nó có người yêu rồi. == Jimin buồn bã kể lể, nhưng cũng mừng thầm khi biết Taehyung cũng như mình chứ biết Taehyung với Jungkook yêu nhau, chắc cậu buồn mà chết mất.

- CÁI GÌ??? JUNGKOOK CÓ NGƯỜI YÊU RỒI,.... == Taehyung chợt hét lớn. May là không ăn gì, chứ không chắc mọi thứ bay cả vào mặt Jimin rồi.

- Cậu không cần phải hét lên như vậy đâu. Tớ tưởng em ấy ở với cậu nên cậu biết. Định hôm nay hẹn cậu đi ăn rồi hỏi cậu có biết "người ấy" của Kookie là ai không. Ai dè cậu còn biết ít hơn cả tớ. == Jimin cằn nhằn.

- A, a, xin lỗi. Nhưng sao cậu biết vậy?

- Hôm tớ tỏ tình rồi bị từ chối ý, em ấy nói với tớ như vậy mà. Nhưng nghĩ kĩ lại rồi, tớ thấy đó chắc chỉ là cách để Jungkook trốn tránh tớ thôi. Tớ không bỏ cuộc đâu. == Jimin nói, câu cuối còn gằn giọng lên như cảnh báo với thằng bạn ngồi đối diện ấy.

Ngẫm lại thấy cũng đúng. Trước giờ ở cùng Jungkook một thời gian đâu thấy em ấy có ai trên mức bạn bè đâu. Đầu nhóc đó lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ba mẹ, dù là học hành, hay làm thêm, tất cả chỉ vì nghĩ cho ba mẹ. Chưa từng xuất hiện cái tên "người yêu" kia. Nhưng tốt hơn hết vẫn nên đề phòng.

- Cậu không bỏ cuộc??? Tớ cũng vậy. Tớ với cậu xưa nay vốn có nhiều điểm chung. Và đã thích cái gì thì nhất quyết phải làm cho đến cùng. == Taehyung cười khểnh, mặt đầy thách thức. Chưa kể Taehyung vui hơn, vì Jungkook chưa hề dứt khoát nói là sẽ không yêu anh. Chỉ là rất mập mờ thôi, không đồng ý hẳn, cũng không từ chối hẳn.

- Chúng ta ngoài là bạn thân thì từ giờ trở đi sẽ là... tình địch, Park Jimin. == Taehyung nói thêm, rồi đưa bàn tay ra.

- Được thôi, chấp nhận lời thách thức. Thỏ con, nhất định tớ sẽ có được. Lần này Park Jimin tớ rất quyết tâm, cũng rất thật lòng. == Jimin đưa tay ra nắm lấy bàn tay kia của Taehyung.

- Được, tớ sẽ chờ xem rốt cuộc thì Kookie bé nhỏ sẽ thuộc về ai. Tớ cũng rất tự tin. == Taehyung đáp.

Hai người không ai bảo ai đều siết lại rất chặt, thể hiện quyết tâm mãnh liệt đang dâng trào lên nơi đáy mắt.

- Nhưng có điều, chúng ta nên chiến đấu công bằng mới ra dáng quân tử. Và nếu Kookie chọn ai thì người còn lại cũng nên chúc phúc cho cả hai. Chúng ta dù gì, còn hơn cả hai chữ bạn thân, là tri kỉ mới phải. == Jimin lên tiếng dặn dò, thật sự cậu cũng không muốn mất đi tình bạn này.

- Tớ cũng đang định nói với cậu như vậy. Chúng ta là tình địch, nhưng là hai tên tình địch ngang sức, ngang tài và lý trí. Dù gì xảy ra, vẫn là bạn tốt của nhau. == Taehyung khẳng định. Nét mặt lại trở về vẻ lạnh lùng.

Hai người nhìn nhau rồi cười. Tại sao ông trời lại trớ trêu như vậy, để cho cả hai lại yêu chung một người. Ánh mắt hai người nhìn nhau như khiêu chiến vậy. Từ giờ trận chiến giành tình yêu của Jeon Jungkook chính thức khai hỏa....

- Ắt xì,..... Ai nhắc mình sao? == Jungkook đang ngồi ở bạn học đưa tay lên dụi dụi mũi.

~~~ * ~~~ * ~~~ * ~~~ * ~~~ * ~~~

Các bạn đọc vui. Tớ bị mất ngủ nên đăng chap mới cho đỡ chán. ><

Có gì cmt cho t đỡ tủi nha!!!

1:06am ~ 161231

By: Aviv

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net