PN4: Giận dỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thoáng cái đã hai năm trôi qua. Jungkook giờ đã là sinh viên năm cuối khoa mỹ thuật, cuối tháng này em chính thức tốt nghiệp và chuẩn bị bắt đầu cuộc sống của một người trưởng thành, không còn những tháng ngày vô lo vô nghĩ nữa, từ giờ phút này em phải cố gắng hơn nữa để tự lo cho cuộc sống của mình.

Jungkook đã tìm được nơi làm việc sau khi tốt nghiệp. Tiền bối trong trường có mở một phòng tranh nên muốn mời em về làm việc, lương tuy không cao nhưng môi trường làm việc rất thoải mái, giờ giấc không ép buộc. Vậy là em gật đầu đồng ý ngay, em không quan tâm đến vấn đề tiền bạc, quan trọng là cảm thấy làm việc thoải mái và phù hợp là được.

Nhân lúc chưa đi làm chính thức, em đã vẽ vài bức tranh trưng bày ở phòng tranh, kết quả có vài vị khách vào xem tranh rồi mua hết số tranh của em với giá khá cao, bước đầu làm việc cũng rất thuận lợi đó chứ. Làm ra tiền từ chính sức lực của bản thân đúng là tuyệt vời.

Ngày mai đã là ngày tốt nghiệp của em nhỏ, tối đó em nằm bên cạnh liên tục nhắc nhở vì sợ hắn quên mất, chú Kim vừa làm việc vừa gật đầu, tay vuốt nhẹ tóc em rồi áp đầu em nằm lên ngực mình. Jungkook muốn ngày quan trọng của bản thân sẽ có đầy đủ tất cả mọi người. Bốn năm vất vả cuối cùng cũng được trả công xứng đáng rồi.

Hôm sau công ty có cuộc họp gấp nên buộc hắn phải đến ngay. Cuộc họp diễn ra suốt mấy tiếng liền, không khí vô cùng căng thẳng, những người ngồi trong phòng còn chẳng dám thở mạnh. Kim Taehyung vì vậy mà quên bén đi buổi lễ tốt nghiệp của em nhỏ.

Jungkook chụp ảnh với gia đình và bạn bè xong lâu rồi mà hắn vẫn chưa đến. Nhìn vào đồng hồ thì thấy trễ mười lăm phút, có lẽ do kẹt xe nên hắn đến trễ, em đinh ninh là vậy rồi quay vào ngồi chờ thêm. Kết quả chờ thêm bốn mươi lăm phút cũng chẳng thấy bóng dáng kia đâu.

Bên này hắn bước ra khỏi phòng họp với vẻ mặt mệt mỏi. Chợt nhớ ra chuyện gì đó, giơ đồng hồ lên xem, trời ạ, buổi lễ tốt nghiệp của Jungkook diễn ra hơn một tiếng trước rồi. Không chờ đợi thêm, hắn chạy như bay ra xe lái nhanh đến trường đại học. Đỗ xe vào bãi, hắn chạy bạt mạng vào trong, nhìn thấy em đứng một góc trông ngóng làm hắn cảm thấy vô cùng có lỗi.

"Jungkook, tôi xin lỗi, do công ty có cuộc họp nên tôi quên mất."

"Không sao đâu, chú đến rồi vậy mau chụp ảnh rồi về thôi."

"Tôi xin lỗi, xin lỗi em."

"Có gì mà phải xin lỗi chứ."

Em đi đến khoác tay hắn chụp một bức ảnh, vẫn may là kịp lúc chụp ảnh kỉ niệm nếu không ngày quan trọng nhất của em không còn ý nghĩa gì nữa rồi, chỉ là ngày quan trọng như vậy Kim Taehyung lại có thể quên sao?

Từ hôm trở về nhà sau buổi lễ tốt nghiệp, Jungkook không thèm nói với hắn câu nào. Cả ngày cứ im lặng như vậy, lúc thấy hắn đi làm về liền bỏ về phòng, lúc ngủ cũng không ôm hắn như mọi ngày. Vậy mà nói là không giận đấy.

Kim Taehyung biết mình có lỗi nên không trách em, chuyện này đúng thật là lỗi của hắn, bản thân đã hối lỗi mấy hôm nay nhưng có vẻ em không chú ý đến thì phải. Hắn mua thật nhiều món em thích vậy mà em chẳng động đến một miếng, cố gắng bắt chuyện rồi nhận lại sự im lặng của đối phương, hơn một tuần nay hắn còn chưa hôn được bạn nhỏ của mình cái nào.

Chú Kim nào đâu biết bạn nhỏ của chú đang chuẩn bị một kế hoạch trả thù vô cùng tàn nhẫn.

Sáng nay lúc vừa từ phòng họp trở ra Kim Taehyung nhận được cuộc gọi video từ em, nghĩ rằng em đã tha lỗi cho mình hắn vội vàng bắt máy, bên kia màn hình là thân hình vô cùng quyến rũ, Jungkook chỉ quay từ cổ trở xuống chứ không quay mặt mình. Em lấy trộm áo sơ mi của hắn mặc vào, ác hơn là em cố tình không mặc quần, cả phần thân dưới vỏn vẹn được cái quần lót che đi phần nên che.

Cơ thể hắn bắt đầu nóng lên khi nhìn thấy cảnh xuân trước mắt, ngọn lửa bên trong như muốn đốt cháy cả cơ thể, chỉ nhìn thôi cũng khiến hắn mất khống chế đến vậy rồi. Cố bình tĩnh nhìn vào màn hình điện thoại xem em sẽ làm gì tiếp theo.

Jungkook cởi bỏ ba cúc áo đầu, đến đó em dừng lại không cởi thêm nữa, dù vậy hắn vẫn thấy rõ đầu ngực hồng hào qua lớp áo mỏng. Hắn nắm chặt điện thoại cố giữ bình tĩnh hết mức, cái điện thoại đáng thương suýt chút vỡ tan tành, nhưng giờ hắn không thể để nó hư được, nếu không người hư là hắn.

Em nhỏ bắt đầu ngồi lên giường, hai chân mở rộng sang hai bên, nhẹ nhàng cởi bỏ quần lót quăng lên giường, bộ phận nhạy cảm hiện lên rõ ràng trên màn hình của hắn. Người khác nhìn thấy có lẽ nghĩ hắn xem phim bậy bạ cũng nên.

"Em bày trò gì vậy hả Jeon Jungkook?"

Không có bất kỳ câu trả lời nào cho câu hỏi này. Em nhếch miệng cười một cách thoả mãn, tiếc là hắn không thấy được biểu cảm này. Ngón tay trắng hồng lần mò xuống bên dưới, chà xát một lúc lâu bên ngoài miệng huyệt, đến khi cảm thấy ổn em liền cho một ngón tay vào, chỉ là nó có hơi khô nên lúc vào gây ra cảm giác đau rát. Hắn nghe thấy tiếng rên rỉ khó chịu liền cau mày.

"Đồ ngốc này sao không dùng gel mà đã đi vào, em sẽ bị thương đó."

Càng nghe như vậy em càng đẩy ngón tay vào sâu hơn, lúc cả chiều dài đi hết vào trong vội thở hắt một hơi, giữ im một lúc để miệng nhỏ làm quen với ngón tay xinh đẹp. Một lát sau mới bắt đầu di chuyển ngón tay ra vào, ban đầu em di chuyển rất chậm vì sợ nó làm em đau, lát sau cảm thấy không có gì nguy hiểm mới đẩy nhanh tốc độ. Âm thanh nhóp nhép lọt đến tai hắn, thề với trời đất, đây chính là thứ âm thanh êm tai nhất trên đời.

"Ưm...hức...chú ơi...chú ơi...ư..."

"Tôi đây."

Miệng huyệt đỏ hồng dần tiết ra thứ chất lỏng trong suốt, mỗi lúc lại một nhiều hơn, nhờ vậy mà quá trình ra vào thuận tiện hơn rất nhiều. Ga giường bị em làm ướt một mảng lớn, bạn nhỏ của hắn ra nhiều nước thật nha, đúng là hư hỏng quá rồi. Mặc kệ người kia khổ sở ra sao, Jungkook cho thêm một ngón vào trong, lát sau lại cho thêm một ngón nữa, miệng nhỏ được nong rộng không tránh khỏi cảm giác trướng. Ba ngón tay vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng của em, so với cái của hắn thì ba ngón tay vẫn thua xa, em chịu được cái đó của hắn chả lẽ lại không chịu được ba ngón tay.

Chán chê tư thế này em nhỏ vội quay lưng lại với màn hình điện thoại, quỳ hai chân lên giường, một tay chống xuống nệm làm điểm tựa, tay kia vòng ra sau tiếp tục đâm rút. Tư thế này càng khiến điểm nhạy cảm phô ra rõ ràng hơn. Bờ mông trắng trẻo rung lắc dữ dội vì bị lực tay của em tác động.

Kim Taehyung bên này không nhịn được vôi kéo khoá quần, lôi cự vật sớm đã cương cứng ra ngoài, nhìn vào màn hình, hắn cầm lấy dương vật tuốt lộng lên xuống. Dù chỉ là qua màn hình thì Jungkook vẫn có thể khiến hắn cương lên được.

"Ha...chú...Taehyung...ư...Taehyung ơi..."

"Jungkookie...Jungkookie....agh."

Ba ngón tay kịch liệt đâm rút, dâm dịch trào ra ngoài chảy dọc đùi em, số còn lại bị đánh văng tung toé, em nhỏ đạt đến cao trào bắn ra rồi ngã ập xuống giường. Hắn cũng cùng lúc bắn ra màn hình điện thoại, cứ như vừa rồi bản thân thật sự bắn vào bên trong em. Lau sạch điện thoại bằng khăn giấy, chú Kim vội đứng bật dậy lái xe về nhà ngay.

"Em được lắm Jeon Jungkook, đợi tôi về nhà sẽ ăn em sạch sẽ."

Bạn nhỏ ở nhà biết chắc thế nào hắn cũng về nhà tìm mình, em không lo lắng mà tỏ ra hào hứng, ai bảo làm em giận làm gì, nếu chỉ mắng mấy câu thì quá dễ dàng, sau lần này đố chú Kim dám làm em giận nữa. Mãi suy nghĩ em không để ý đến tiếng chân bên ngoài cửa, may là lúc cánh cửa mở ra bản thân kịp nấp vào một góc, đợi hắn đi đến gần giường em chạy đến đẩy ngã rồi khoá tay hắn lại bằng còng tay. Lúc sau nhìn lại chú Kim đã bị em trói luôn vào cái ghế gần đó.

"Bạn nhỏ, cởi trói với tháo còng tay cho tôi đi."

"Không."

"Nhưng tay tôi đau đấy."

"Chú đừng có dùng chiêu này với em."

Biết bản thân không thể thoả thuận hắn đành ngồi im trên ghế. Em từ từ ngồi lên giường, mở hết cúc áo còn lại để lộ phần ngực trắng nõn, bàn tay hư hỏng mân mê đầu ngực đến khi nó cứng lên. Đầu ngực đáng thương bị em làm đến đỏ ửng, cảm giác tự chơi này thật mới lạ, trước giờ em chưa từng thử bao giờ.

Thành công khiêu khích con thú dữ trong hắn, nhìn phân thân dựng đứng như túp lều, em nở nụ cười thoả mãn, nó càng lúc càng cứng, cảm giác như có thể xé rách cái quần hắn đang mặc vì cương luôn ấy chứ.

Ngón tay trắng hồng lần nữa chui tọt vào trong. Miệng huyệt mút chặt lấy chúng không chút kẽ hở, vô tình móng tay cào nhẹ lên vách tràng làm em rên lên một tiếng, ngón tay được bao bọc bởi sự ấm nóng thật dễ chịu hơn tưởng tượng. Dâm dịch cùng dịch ruột non tiết ra ướt đẫm tay em.

Kim Taehyung ngồi đối diện nhìn em tự xử mà muốn phát điên. Chỉ được nhìn chứ không được ăn là một loại cảm giác bức bối nhất trên đời. Lát sau Jungkook đi đến ngồi lên người hắn, em nhắm ngay vật cương cứng mà ngồi xuống, để vật thô to nằm giữa khe mông mình, em di chuyển mông để vật đàn ông cạ vào miệng huyệt, dù cách một lớp quần hắn vẫn cảm nhận được sự ấm nóng của cái miệng háu ăn kia.

Vòng tay ôm lấy cổ hắn, ngửa cổ ra sau rên rỉ không ngừng, bên dưới vẫn cạ liên tục nhằm khiêu khích đối phương. Mồ hôi trên trán khiến tóc em bết lại dính vào nhau, vài giọt chảy dọc xuống bờ ngực mịn màng, thanh âm trong trẻo không nhịn được mà thoát ra khỏi miệng.

"Hơ...ưm...em ra...em ra chú ơi."

Dứt lời em đẩy nhanh tốc độ hết mức rồi bắn ra, mùi tinh dịch tanh nồng xộc thẳng lên mũi, áo vest đen của hắn dính thứ đặc sệt trắng đục, dù là vậy hắn vẫn không tỏ ra bực mình. Nhìn xuống áo vest của bản thân rồi ngước nhìn khuôn mặt tràn ngập dục vọng kia.

"Tháo còng tay cho tôi nhé bạn nhỏ, tôi biết chuyện đó là lỗi của tôi, xin lỗi vì đã để em chờ đợi, sau này tôi không như vậy nữa đâu."

"Chú hứa rồi đó."

"Tôi hứa mà, em tháo còng cho tôi đi. Chúng ta ngủ một giấc được chứ, mấy hôm nay tôi bận việc nên mệt quá đi mất, giờ tôi chỉ muốn ôm em ngủ thôi."

"Vâng ạ."

*Cạch*

"Em chết chắc rồi Jeon Jungkook."

Tiếng còng tay được mở ra, em còn cẩn thận tháo dây trói. Kim Taehyung chỉ chờ có vậy, hắn như hổ đói đẩy ngã em xuống giường rồi nằm đè lên, không mất quá nhiều thời gian để đẩy hết chiều dài dương vật vào trong huyệt động. Một phát duy nhất cắm ngay vào điểm nhạy cảm làm em run bần bật. Căn phòng sau đó chỉ còn nghe thấy tiếng rên rỉ của em, xen lẫn trong đó còn có cả tiếng la hét, đến lúc khàn cả giọng hắn vẫn chưa chịu buông tha. Thỏ bông trắng muốt bị sói xám nham hiểm chơi đến ngất đi.

Hả cơn giận thì vui thật đấy, nhưng hả giận mà phải chịu thêm cơn đau này có hơi không đúng rồi, như này lời cho hắn mà khổ cho em thêm chứ có được gì đâu. Kiểu gì thì Kim Taehyung vẫn là người được lợi.








End PN4

Khổ thân Kookoo 🤭


thv✔

♡     💬     ↗

10.837.916 lượt thích

thv: Còn dám giận nữa không em bé???



jungkook.97✔

♡     💬     ↗

9.938.266 lượt thích
jungkook.97: Đồ xấu xa








mith💜


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net