Hạ: Rốt cuộc là gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nếu câu cuối nói rằng mỗi vòng có hai lượt, thì gợi ý này bị sai sao?"

"Ý em là gì?"

Kim Taehyung bên này vẫn còn đang gật gù đồng tình, vừa nghe xong thanh âm quen thuộc từ bóng dáng người nhỏ bên cạnh liền xoay phắt mặt qua nhìn.

Chữ "em" mượt mà được hắn thốt ra chốc lát khiến cậu rơi vào trạng thái bối rối, họ vẫn chưa công khai, Taehyung tự dưng sao lại xưng hô thế này ở đây?

"Chuyên viên Jeon có nghe rõ lời tôi nói không? Tôi hỏi ý em là gì?" Hắn kiên nhẫn lặp lại lời mình nói một lần nữa.

Jungkook ngay sau đó liền nhanh chóng hoàn hồn, cố gắng tỏ ra mình vẫn ổn và mặc kệ lời nói "kì lạ" kia, xem như bản thân không hề biết gì, vụng về hồi âm.

"Mọi người thử nghĩ xem. Nếu như theo như Seokjin hyung nói, và kết hợp với những gì ở đoạn cuối, thì mỗi khổ, hay là mỗi vòng như trong mật mã, ta sẽ được đi hai lượt. Em nghĩ lượt là để ám chỉ mỗi khổ ta sẽ được hai con số. Nhưng nếu cứ theo quy luật như thế, thì khổ 2 và khổ 4 bị sai quy luật mất rồi?"

"Cậu nói đúng lắm" Jung Hoseok bất ngờ đập tay lên đùi mình một cái thật mạnh, vui vẻ reo vang đồng tình, nhưng chợt nhận ra sự hồ hởi của mình là không đúng lúc, bèn húng hắng.

"Jungkook nói đúng lắm. Nếu đọc như quy luật hai vòng như bác sĩ Kim đã nói, ở khổ một và khổ ba khi đọc hết bốn dòng thơ cuối ta sẽ thu được một cặp số. Nhưng khổ hai và bốn lại có tới ba số, thế thì tính thế nào?"

Chỉ một câu thắc mắc đơn giản của Jung Hoseok đã như một lưỡi dao sắt bén chặt đứt dòng suy nghĩ được cho là hợp lý từ nãy đến giờ. Cả khán phòng dường như khựng lại. Những tưởng đã có thể phá vỡ được thứ nhắm chừng đang quá mông lung kia, bọn họ bất chợt lại tìm ra một lỗ hỏng xấu xí trong suy luận của bác sĩ Kim. Câu nói như viên đá ném vào mặt hồ phẳng lặng, một chút phấn khởi vừa được le lói nay lại một lần nữa bị dập tắt không thương tiếc.

"Các cậu có bao giờ nghĩ, người dân trông thấy bộ dạng này của chúng ta thì sẽ nghĩ ra sao không?" Taehyung lúc này mới bắt đầu gằn giọng, rút hai tay mình từ trong túi quần ra, bình tĩnh chống lên mặt bàn rồi đứng dậy hướng mắt nhìn thẳng về phía trước. Khí thế bức người của hắn làm cho ai ai cũng lo lắng, luống cuống điều chỉnh tác phong của mình sao cho chuẩn mực, nghiêm chỉnh.

"Oh Hwangu, nói! Điều đầu tiên tôi dạy cho cậu trong 5 điều tất yếu nhất của một cảnh sát là gì?"

"Dạ sếp! Ý chí!"

"Điều thứ hai?"

"Lòng tin!"

"Điều thứ ba?"

"Kiên cường!"

"Điều thứ tư?"

"Chính trực!"

"Điều thứ năm?"

"Dũng cảm!"

"Tốt"

"Lửa thử vàng, gian nan thử sức. Các cậu có phải đang cho tôi thấy bản thân mình là đến gạch nung cũng không bằng hay không? HẢ!" Kim Taehyung nóng giận, hắn trừng mắt, bộ dạng đằng đằng sát khí quát lớn vào không trung.

"No, sir!" Tất cả đồng thanh.

"Ngày đầu tiên vào làm cảnh sát, các cậu mang bộ dạng này đến để nhìn tôi sao? HẢ! CÓ PHẢI THẾ KHÔNG? NÓI!"

"No, sir!"

"Đừng bày ra bộ mặt yếu kém não nề đó thêm bất kì một lần nào nữa! Để tôi nhìn thấy, lập tức sa thải! Rõ chưa!"

"Yes, sir!"

"Còn gì thắc mắc?"

"No, sir!"

Sau khi vực dậy tinh thần đồng đội, Taehyung lập tức quay lại trạng thái điềm tĩnh ban đầu, rà mắt nhìn sơ một lượt những gương mặt tinh anh bên dưới rồi nói lên ý kiến của mình.

"Cá nhân tôi không hề bác bỏ lập luận của bác sĩ Kim"

"Suy luận của hai người họ rất hợp lý, nhất định là còn điểm nào đó chúng ta chưa thể nhìn ra"

Jeon Jungkook từ nãy đến giờ nhìn anh người thương của mình rắn rỏi chỉ dạy cấp dưới mà nửa chữ cũng không dám mở lời. Bộ dạng của hắn khi ở bên cậu và khi ở đây thật sự rất khác, dáng vẻ ôn nhu, tần tảo đó giờ đây đã không còn nữa. Mà là một người chỉ huy cứng rắn và quy củ, Taehyung thật sự rất có tố chất của một người lãnh đạo - giỏi. Không chừng, đôi lúc cậu cũng chẳng nhận ra hai người này là một.

Jungkook sau đó cũng dẹp bỏ những suy nghĩ không đúng thời điểm kia đi, tiếp tục tập trung cao độ tìm ra mật mã.

Yut-nori, Yut-nori, Yut-nori.

"Nếu tung được một cây mặt ngửa thì được đi thêm một bước..." Jungkook thì thầm.

Cậu theo bản năng vừa nói vừa quay mặt sang nhìn người bên cạnh, người mà bản thân mình hết mực tin tưởng nhằm tìm kiếm một sự đồng tình. Cả hai lúc này như bắt được tần số của nhau, Taehyung nhìn cậu một lúc rồi nhẹ giọng tiếp lời.

"Nếu tung được hai cây mặt ngửa thì được đi thêm hai bước"

Jung Hoseok thuận đà tiếp tục lặp lại.

"Nếu tung được ba cây mặt ngửa thì đi được ba bước"

Những người còn lại ngay lập tức phản ứng theo, Kim Seokjin không chậm một giây nào, ngay sau khi Hoseok dứt lời cũng lên tiếng tiếp nối luật chơi.

"Còn nếu tung được bốn cây mặt ngửa thì đi được bốn bước"

Cả khán phòng bất chợt lặng thinh, cả chục con mắt đồng loạt hướng về phía nhau, bất chợt một đồng nghiệp của DCA ập è lên tiếng.

"Nếu vậy thì...khi không tung được bất kì một cây nằm ngửa nào chúng ta sẽ được đi năm bước, không phải sao?"

Kim Namjoon đứng lặng một bên ngẫm nghĩ, Yut-nori có luật chơi khá đơn giản, nhưng cộng thêm bài vè cổ kì quái này thì quả thực anh không thể nghĩ đến bất kì một thứ gì khác đang được ám chỉ.

"Cuối cùng, nếu đá hoặc bắt được ngựa của đối phương sẽ được tung gậy đến hai lần và tăng tổng số bước đi"

Jungkook nghe xong đột ngột ngước mặt lên, lia cặp mắt to tròn chạm đến mọi ngóc ngách bên trong phòng họp, nhẹ nhàng lướt qua từng cá thể một. Có vẻ cậu đã nhận ra điều gì đó từ những câu vè kia. Lật đật ngẩng đầu nhìn thẳng vào màn hình lớn rồi lấy giấy bút ra chiêm nghiệm lại từng dòng thơ một.

"Nếu như khi đá ngựa ta đi được hai lượt...phần thơ này là 'Ngựa quay về chuồng'...nếu quay về thì có nghĩa là bị đá rồi?"

"Tìm...tìm ra rồi!"

Cậu phấn khởi hét lớn, mạnh tay nhấn cái ngòi bút còn đang lở chỡ xuống bề mặt lạnh lẽo rồi niềm nở thông báo hoan tin mình vừa phát hiện ra.

"Mọi...mọi người nhìn nhé. Chúng ta có luật như cũ. Hai câu đầu là để đánh dấu cho sự khởi đầu của mỗi khổ thơ, hai câu sau lần lượt là thời gian mà tất cả mọi người tụ họp để chơi Yut-nori. Chú ý đến những câu chẵn ở đây nhé, bây giờ tôi lấy ví dụ khổ đầu cho mọi người xem"

Jungkook vừa nói vừa cầm tờ giấy khi nãy mình viết ra gì đó rồi chạy lên phía đầu đứng sát bên chỗ Taehyung ngồi. Cậu làm thế để toàn thể tất cả mọi người ở đây đều thấy được mình thật rõ ràng.

"Tạm thời bỏ qua bốn câu đầu của khổ một vì ta đã biết ý nghĩa và mục đích của chúng. Tiếp đến là bốn câu sau, mọi người hãy tập trung chú ý vào các câu chẵn, lần lượt ta có 'Hai tay mặt trắng''Ba tay mặt trắng'. Trong trò Tay trắng tay đen, khi hai tay được xem là mặt trắng thì chúng sẽ trông như thế nào? Phải, là cả hai tay đều ngửa lên. Khớp với luật chơi của Yut-nori, tung được hai cây mặt ngửa ta đi được hai bước. Thế nên, câu tiếp theo sau là nhằm ám chỉ cho bước đi của hai tay mặt trắng bên trên, đũa tròn một đôi ý chỉ hai bước vì một đôi đũa sẽ bao gồm hai chiếc"

"Tiếp tục nhé, câu tiếp theo mà bài đồng dao đề cập đến là 'Ba tay mặt trắng' 'Nên hòn núi cao', áp dụng điều luật tương tự, ta có 'Ba tay mặt trắng' là tung được ba cây nằm ngửa, câu tiếp theo 'Nên hòn núi cao' mọi người dừng tại đây một chút, có ai thấy câu này rất quen không? Nó là một câu thuộc về ca dao tục ngữ, nghĩa hoàn chỉnh sẽ là "Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao". Ở đây hắn cố tình chỉ lấy nên hòn núi cao là để ngầm ám chỉ ta phải lấy vế đầu 'ba cây chụm lại' của nó để giải mã cho bước đi lần này. Và theo như suy luận ban đầu của pháp chứng Kim và bác sĩ Kim, toàn bộ khổ một ta thu được cặp số 2 3. Hai tượng trưng cho đôi đũa hai chiếc và ba tượng trưng cho ba cây tạo nên ngọn núi"

"Đến đây tôi nghĩ mọi người phần nào cũng đã hiểu những khổ sau ta có thể áp dụng quy tắc tương tự. Bây giờ tập trung nhé, ta cùng đến với phần rối rắm nhất ở đây"

"Như ban đầu tôi đã nói, nếu theo khổ cuối ta có 'Một vòng hai lượt' thì những khổ 2 và 4 sẽ tính là sai luật. Nhưng thực chất là không phải, mọi người chú ý, tiếp tục lượt bỏ bốn câu thơ đầu trước nhé. Bây giờ ta còn lại tổng cộng là sáu câu, trước mắt là đã nhiều hơn những khổ khác là hai câu. Ở đây theo như quy luật cũ, xét đến hai câu tiếp theo ta có 'Ba tay mặt đen''Một mình trơ trọi', tương ứng với ba cây tung được đều nằm sấp và chỉ duy nhất một cây nằm ngửa, lúc này ta quay lại với luật chơi ban đầu, một cây nằm ngửa được đi một bước và đồng thời phù hợp với vế sau 'Trơ trọi một mình'. Từ đó ta kết luận, hai câu thơ này cho ta con số 1. Đến đây cảm phiền mọi người tập trung cao độ, lắng nghe thật kĩ nhé. 'Bốn tay mặt trắng' ở đây ý chỉ lần đầu tiên là tung được cả bốn cây nằm ngửa, theo luật ta đi được bốn bước. Tiếp theo sau đó là 'Ngựa quay về chuồng', khi ngựa quay về chuồng thì mọi người sẽ liên tưởng ngay đến gì?"

"Bị đá?"

"Phải rồi, giỏi lắm Dongchae" Jungkook nghe xong lập tức hướng mắt nhìn về phía người vừa lên tiếng, khẽ gật đầu một cái thể hiện sự đồng tình của mình.

"Theo như luật chơi của Yut-nori thông thường, khi ta đá hoặc bắt được ngựa đối phương, ta được quyền tung gậy và đi thêm một lần nữa. Hai câu tiếp theo 'Bốn tay mặt đen' 'Sao tròn năm cánh', hàm ý được nói ở đây tương đối rõ ràng. Người chơi lần này đã tung được bốn cây nằm sấp tức 'mặt đen' đang được nói đến nên họ được tiếp tục đi thêm năm bước. Chú ý, vì lẽ ra chúng ta chỉ đi được một lần mà thôi, nhưng vì may mắn đá được ngựa đối phương nên lại tiếp tục được đi thêm năm bước nữa khi tung trúng bốn cây nằm sấp. Chung quy hai lần tung ta vẫn chỉ tính là một lượt đi thế nên, khổ thơ này hoàn toàn không sai, mà chúng chỉ hơi khác biệt"

"Giờ đây, thay vì ta tách mỗi đoạn hai câu để thu từng chữ số thì bốn câu cuối cùng này ta buộc phải cộng chúng lại vì cùng chung một lượt. Và ta thu được bốn cộng năm là chín, tức, khổ thơ thứ hai ta có được cặp số lần lượt là 19"

"Đến đây...mọi người hiểu ý tôi không?"

Không gian nơi này dường như đóng băng, nhìn vào từng vẻ mặt cứng đờ còn đang mơ màng ở đây, cậu trộm nghĩ, có lẽ những tinh anh của sở cảnh sát sẽ hiểu điều cậu đang nói là gì mà, đúng không?

Kim Taehyung trầm ngâm ngồi chễm chệ một góc, tỉ mỉ quan sát em người thương từ đầu đến cuối. Mỗi khi cậu nói đến điều gì đấy mấu chốt từ trong lá thư, hắn lại bất giác nhếch môi lên cười nhẹ một cái. Cảm giác ấy nó cứ lâng lâng vui sướng đến lạ thường, hẳn là hắn tự hào về bé con của mình quá rồi.

"Nếu được, em tiếp tục phần còn lại đi"

"Hả?...a dạ...dạ sếp"

"Chúng ta...tiếp tục. Những khổ còn lại ta vẫn áp dụng quy luật tôi đã nói như trên, khổ ba ta có 'Nên duyên vợ chồng' tức là một vợ một chồng, tương ứng với số 2. 'Mẹ tròn con vuông', cá nhân tôi lại nghĩ điều hắn đề cập đến là bốn cạnh bằng nhau có trong hình vuông tức là tượng trưng cho số 4. 'Một bộ tam sên' ý chỉ số 3 rồi tiếp tục cộng 'Bốn tay mặt trắng' và năm bước của 'Năm châu bốn bể', ta một lần nữa thu được một con số 9. Tóm lại, qua năm khổ thơ của bài đồng dao trên, chúng đã lần lượt cho ta được những cặp số như sau: 23 - 19 - 2439"

"Woaaaa Jungkook à, cậu giỏi thật đó!" Song Eunji sau khi cậu đã trình bày xong, đột nhiên đứng lên dơ ngón cái chỉ về phía cậu, cất lời cảm thán khiến cậu ngượng ngùng

"Không...không có gì, cô quá khen"

Khi tất cả những người ở đây đều nhẹ nhõm thở phào một hơi, tưởng như đã trút được phần nào gánh nặng mà những câu vè nhảm nhí kia mang đến cho họ. Jung Hoseok lại tuyệt nhiên cảm thấy không đúng, khó hiểu lớn tiếng hỏi to.

"Thế nhưng...những con số này mang nghĩa là gì?"

Chết tiệt! Một lần nữa, chỉ với một câu nghi vấn bé tẹo từ vị sếp đáng kính của họ, mọi người lại ngay lập tức quay lại trạng thái chán chẩm, chỉ là họ chẳng dám bày ra bộ dạng đó lần nữa mà thôi.

Dongchae âm thầm nghiến răng, nhăn nhó liếc mắt nhìn về sếp của mình.

"Sếp à...sao anh lại lên tiếng nữa vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#taekook