Trung: Đầu mối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô ta tự sát"

Jeon Jungkook đoán là con người đứng bên cạnh cũng có suy nghĩ tương tự với mình. Không lẽ vì bị cảnh sát phát hiện...mà tự tử đó chứ?

"Lúc tôi cùng các đồng nghiệp đến đây, cánh cửa phòng này vẫn khóa, gõ cửa thế nào cũng không ai trả lời, được một lúc thì dùng trục phá cửa. Vừa vào thì từ phòng khách đến nhà bếp đều không có ai, Soja nghe có tiếng nước chảy phát ra từ nhà tắm, đến kiểm tra thì thấy nạn nhân ngồi bệt dưới sàn, mặt gục vào bồn nước đang chảy. Cổ tay đã bị cắt một đường khá sâu, hơi thở yếu ớt, ngay sau đó đã được đưa đến bệnh viện cấp cứu"

Song Eunji vừa nói vừa dẫn cả hai đến hiện trường nơi được cho là phát hiện ra Yoo Merae. Jungkook đảo mắt quanh một vòng rồi đưa ra một kết luận: nơi này còn bừa bộn hơn cả những thứ ngoài kia.

Cậu đã từng xem kha khá các bộ phim nói về cuộc đời của những cô gái "làng chơi" và xem sơ mô tả hoàn cảnh sống của họ, ừ thì có bừa bộn và vất vả nhưng cũng chẳng tệ đến mức này. Cái nhà tắm này bé xíu, bồn tắm cũng bé nốt, các chai lọ mỹ phẩm như sữa tắm, dầu gội, bàn chải đánh răng...vân vân mọi thứ đều rơi ngổn ngang khắp sàn nhà. Ở cống thoát nước vẫn còn đọng lại một mớ tóc rối chằng chịt đen thui. Cậu nhăn mặt một cái rồi hướng mắt nhìn lên cái gương bên cạnh mình, dù đã nứt nẻ kha khá nhưng Jungkook vẫn nhìn rất rõ những vệt nước khô hay thứ gì đó dạng lỏng tương tự dính trên đó, trông thật sự rất rất rất dơ bẩn.

Cậu lùi ra vài bước để không gian được rộng rãi và tầm nhìn được rộng hơn thì bất ngờ trượt chân ngã ra phía sau, cậu vô thức quơ tay khắp nơi theo bản năng để cố bấu víu vào một cái gì đó xem như điểm tựa. Kim Taehyung bên này bị cậu làm cho hốt hoảng, nhanh tay với đến chụp người Jeon Jungkook lại trước khi cậu ngã cả thân ra sàn nhà.

"Sàn ướt, cẩn thận"

"Cảm ơn anh"

Đưa tay vén nhẹ tóc mái qua một bên, cậu từ từ định thần lại rồi đứng dậy. Có lẽ sau cái đêm Choi Hanwoo biến nhà cậu thành một đống tro tàn thì Jungkook đã tập tành thêm kính ngữ "anh" vào sau mỗi lời mình nói với Kim Taehyung.

Hắn cẩn trọng lia mắt dò xét một lượt người trước mặt để xác định cậu không bị thương hay trầy xước gì thì bắt tay vào lục soát. Thủ tục cũ, trang bị cũ, một cái bịch nilon và bao tay phấn. Hắn khom người xuống thấp, cầm từng lọ dung dịch dưới sàn lên xem xét thật kĩ, mọi thứ xung quanh chỗ này dù lớn hay bé thì đều phải chú ý như nhau. Sau khi hắn điều người mang mẫu nước từ nhà tắm về xét nghiệm, sữa tắm và dầu gội tất thảy đều không bỏ qua. Cảm nhận như không còn gì để lưu lại nơi này Taehyung liền đứng dậy rời đi, để một mình cậu vẫn còn khom người rà xét xung quanh. Vốn Jungkook sẽ có ý định từ bỏ rồi rời khỏi chỗ này với con người khó ưa khó chịu kia thì cặp mắt của cậu lại bị thu hút bởi một thứ lấp lánh khác. Nó bị kẹt tại một góc nhỏ gần nắp cống thoát nước, lẫn lộn vào mớ tóc rối đen kịt kia. Cậu cố dùng tay để lấy nó ra nhưng vì sợ vật chứng bị tổn hại nên đành mượn nhíp của pháp chứng để gắp. Ban đầu cậu định sẽ xem xét một mình rồi tự đưa ra kết luận mới đi nói với người kia, nhưng xui xẻo thật. Jeon Jungkook làm gì biết về ba cái thứ ngọc ngà thế này. Chỉ nhìn được một lúc cậu liền chạy ra ngoài rồi đưa cho Kim Taehyung kiểm tra.

"Tôi nhặt được nó ở gần cống thoát nước"

"Đưa cho tôi làm gì?"

"Xem đi, tôi không biết nó có giá trị thế nào"

Hắn lúc này mới dời sự chú ý từ cậu lên trên chiếc nhẫn. Cẩn thận cầm lên xem xét thật kĩ, viên ngọc được đính trên chiếc nhẫn này là ngọc lục bảo. Theo hắn thấy thì kích thước của nó khá nhỏ nhưng màu lại rất đậm, giá trị xem ra không tồi chút nào.

"Đem thứ này về pháp chứng đi"

Nói rồi hắn thuận tay vứt chiếc nhẫn sang chỗ cô Song, mình thì tiếp tục đút tay vào túi, đứng sững ở giữa gian nhà mắt tiếp tục nhìn qua nhìn lại. Jeon Jungkook nhăn mặt, người gì mà làm việc chẳng có thái độ hòa nhã gì hết, làm sao đám cấp dưới có thể theo anh ta từng ấy năm như thế nhỉ?

Cậu khó chịu rồi lách người đi lướt qua hắn, tiến thẳng đến tủ quần áo, cái tủ được xem là rộng nhất trong cái gian nhà bé xíu này. Cậu mở tủ đồ ra thì liền trợn tròn mắt ngạc nhiên, tất cả những thứ này đều rất đắt tiền, từ quần áo đến giỏ xách và giày dép cất chồng chất trong ngăn tủ, toàn là đồ hiệu cả thôi. Mắt vẫn dán vào những thứ xa xỉ trước mắt, Jungkook chỉ hơi ngoái đầu ra sau rồi nói to.

"Kim Taehyung, lại đây"

Cậu chỉ vừa dứt lời thì lập tức tất cả những người đang hiện diện tại đây đều dừng hoạt động của mình lại, hướng ánh nhìn về phía cậu với hàm ý rõ rệt: "Jungkook à, cậu vừa nói gì?" Cậu cảm nhận được sự tiếc nuối pha chút lo sợ từ ánh nhìn mà Song Eunji dành cho mình. Cả không gian như chìm vào im lặng, họ đưa mắt về phía Kim Taehyung, chờ đợi thứ đáng lẽ phải xảy ra ngay sau đó.

Hắn bên này chỉ đứng yên đó hệt như bao người xung quanh hướng mắt về phía cậu, nhưng rồi không nói gì mà thản nhiên bước đến, dùng một tay trong túi mở tung cánh cửa còn lại, sau đó ngồi xuống cầm từng món lên kiểm tra. Cả quá trình đều chẳng nói một lời nào.

Mọi người được một phen bạc hồn bạc vía, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm, trộm nghĩ xem, hôm nay là sếp Kim của họ nhân nhượng hay chuyên viên Jeon may mắn đây?

Hắn cùng cậu, hai cái đầu cọ cọ vào nhau lục tìm thứ gì đó trong tủ quần áo. Jungkook moi ra một cái hộp nhỏ xíu, mở ra bên trong thì phát hiện là một cái lắc tay, trông cũng rất tinh xảo. Cậu và hắn nhìn nhau một lúc rồi quyết định đem luôn về phòng pháp chứng kiểm tra.

"Mọi người thu thập đầy đủ chứng cứ, chụp lại hình hiện trường rồi gửi về máy cho tôi"

"Rõ"

"Còn cậu, đi với tôi"

Trụ sở D: Phòng pháp chứng 2:13pm

"Cái nhẫn mà cậu gửi cho tôi ban sáng đã nhận được rồi. Ngoài những vết trầy xước nhẹ ở viền nhẫn thì gần như viên ngọc đính trên đó không có tổn hại. Nếu cậu hỏi tôi nó là hàng giả hay hàng thật, thì nó là hàng thật. Nhưng có một thứ cậu và Jungkook nên xem qua"

Kim Namjoon sau khi giải thích cho họ sơ bộ về mẫu vật kiểm chứng liền tiến đến một cái bàn gần đó, đeo bao tay lên rồi cầm cái nhẫn đi về phía họ.

"Nhìn kĩ vào đây, hai người thấy được gì?"

"K and Y?"

"Phải, khi gửi về đây thì xung quanh viền nhẫn dính phải một ít thành phần Horneopyton Aglaopyton là hai hợp chất cấu tạo chính có trong rong rêu thông thường. Ngoài ra còn có cocamidoproplyl betaine , natri lauryl sunfat natri laureth sunfat tất cả những chất này đều có ở dầu gội hay sữa tắm. Có thể thấy, chiếc nhẫn này đã mắc kẹt gần vị trí ẩm ướt như cóng thoát nước được một thời gian khá dài, gây tích tụ rong rêu và dính phải thành phần có trong dầu gội. Sau khi rửa sạch, kiểm tra các vết tích còn sót lại thì tổ chúng tôi phát hiện bên trong mặt nhẫn có khắc một dòng chữ nhỏ K and Y. Hiện vẫn chưa rõ về ý nghĩa của hai chữ cái này"

"Là Kim Yongjun và Yoo Merae"

"Ý anh là nạn nhân của vụ án trước đó, Kim Yongjun?"

"Phải, rất có thể hai chữ cái này là kí tự đầu tiên trong tên của họ. Không phải chúng ta tìm được vết máu của Yoo Merae tại hiện trường nơi xảy ra vụ án đầu tiên hay sao? Không thể loại trừ trường hợp họ thật sự là một cặp tình nhân"

Jungkook bên này gật gật đầu, nghe hắn phân tích quả thực rất có lý, vết máu tìm thấy trên tấm kính ở nhà Kim Yongjun không chỉ có của mỗi anh ta, còn có cả Yoo Merae. Khả năng rất cao họ đã từng xảy ra xô sát. Hoặc một vài trường hợp khác nhưng cậu tạm thời chưa thể nghĩ ra. Kim Namjoon sau một hồi suy nghĩ đã tiếp tục lên tiếng.

"Viên ngọc được đính trên chiếc nhẫn đó, đích thực như lời cậu nói Taehyung. Là ngọc lục bảo. Nhưng dựa vào kích thước và màu sắc thì giá trị của viên được đính trên chiếc nhẫn này khá cao. Khoảng từ ba đến bốn triệu won (xấp xỉ 45 triệu vnđ)"

Jeon Jungkook vừa nghe thấy mệnh giá thì liền trợn to mắt, há hốc mồm kinh ngạc.

"Đắt đến vậy sao?"

"Phải đó, viên này tuy có kích thước nhỏ nhưng độ tinh khiết và tự nhiên của nó khá cao. Các đường rãnh đá nhỏ, rõ nét và đặc biệt là có màu lục thẳm tương đối hiếm"

"Còn nữa, chiếc lắc tay mà cậu gửi đến, được làm bằng vàng trắng nguyên chất, trị giá cũng phải hơn tám đến chín trăm ngàn (xấp xỉ 38 triệu vnđ)"

Một mớ thông tin liên tục được đưa vào đầu khiến cậu không khỏi ngạc nhiên, nhưng khoan đã, nếu những thứ này thuộc quyền sở hữu của Yoo Merae thì có phải rất lạ không?

"Nếu người sở hữu nó là Yoo Merae thì thật sự rất lạ đó, một tiếp viên phục vụ ở quán bar tầm trung ở Seoul thì mức lương cao lắm cũng chưa đến một trăm ngàn. Cô ta làm sao có khả năng sở hữu những thứ giá trị như thế này?"

Jungkook ngay lập tức nhận thấy gương mặt của hai tên họ Kim bên cạnh có chút biến sắc, vội ngẫm lại lời mình nói vừa rồi có gì là không đúng? Cậu cảm thấy rất hợp lý mà?

Ngay sau đó, Kim Taehyung từ túi móc ra cái điện thoại đen xì nhỏ xíu của hắn (do tay ảnh bự nhe), nhập một dãy số rồi nhanh chóng áp sát vào tai.

"Oh Hwangu, lập tức kiểm tra tình hình tài chính của Yoo Merae vào khoảng thời gian này, có kết quả thì gửi vào máy cho tôi"

"Dạ sếp!"

Tất nhiên Jeon Jungkook hoàn toàn nghe và hiểu được ý chỉ trong những lời nói của người bên cạnh. Nếu tình hình kinh tế tài chính của Yoo Merae bình thường hay "tầm thường" thì chỉ có một thứ có thể lý giải được lý do tại sao cô ta lại sở hữu những thứ đắc tiền thế này. Nói thế nào nhỉ? Bao nuôi? Cậu sẽ suy xét thêm về những vấn đề này, hiện tại phải đến xem tình hình Yoo Merae thế nào.

Taehyung sau khi có được những thông tin mình muốn thì cũng chẳng hề lên tiếng nói điều gì, chào hỏi Kim Namjoon một câu cụt lủn rồi đi thẳng một đường ra thang máy. Hắn không lên tiếng không có nghĩa là không có suy nghĩ của riêng mình. Nếu Yoo Merae và Kim Yongjun theo suy đoán, thật sự là một cặp tình nhân thì với tình hình tài chính của hắn cũng không đủ để đầu tư cho cô ta một số lượng lớn tiền bạc như vậy. Kim Yongjun là nhân viên ngân hàng, hắn chỉ làm ở chức vai vế bình thường, lương chỉ ở mức năm đến sáu trăm ngàn won (xấp xỉ 10 đến 13tr won). Có thể nói là đủ để chi trả tiền sinh hoạt hàng tháng và có chút dư dả. Đương nhiên ở căn hộ chung cư cao cấp của hệ thống tòa IMO thì thật sự chẳng phải hạng xoàng, nhưng để nói là tặng bạn gái một cái nhẫn có giá gấp 5,6 lần mức lương của mình thì có hơi quá sức. Không phải, là rất quá sức.

Đúng như Kim Taehyung nghĩ, đường dây buôn bán ma túy đứng sau Kim Yongjun, có mối quan hệ mật thiết đến vấn đề này. Người có ngón tay mắc phải ngón bóp cò đêm đó hắn vẫn chưa tìm được. Những thông tin hiện tại đang có thật sự quá ít và không rõ ràng, nhưng hắn nghĩ hắn biết bản thân mình nên bắt đầu khai thác từ đâu.

Yoo Merae.

____________________________

Lưu ý: Hình tượng Yoongi mình xây dựng trong fic này là tội phạm, nhưng không có bất kì ý định bôi xấu hay nhục mạ hình tượng idol ở đời thực nhé. Đương nhiên những điều một tội phạm phải làm mình sẽ đưa vào đây, nhưng những hành vi đáng lên án, đang siêu nổi những ngày qua như hành hạ, r@pe thì fic mình sẽ hoàn toàn không có đâu nhé. Mọi người yên tâm. Mình không muốn 7 người trong nhóm đều mờ nhạt, dù fic chính là taekook nên mng có thể thấy. Hình tượng hai bé mình xây dựng chi tiết và sâu sắc hơn. Còn những thành viên còn lại thì mình chỉ tô điểm thêm cho nổi bật không bị nhạt nhòa thui. Mình muốn khi nhắc đến fic mình mng sẽ nhớ đủ các nhân vật như pháp chứng, pháp y...vân vân. Một điều nữa fic mình sẽ đi theo từng couple một là: Taekook - Hopemin - Namjin mng nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#taekook