Chương 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này dành tặng cho PhmVn33 GNAH_0613 nha ❤️

____

Jungkook hứng chịu cú đánh của Lã Tướng quân, cả người run rẩy vì đau đớn. Lông mày Jungkook nhăn lại, duy có ánh mắt là vẫn kiên cường nhìn người trước mặt, tiếp tục kiên nhẫn nói:

"Lã Tướng quân, ta tin ngươi không phải là người hàm hồ như vậy. Bổn Vương thề với trời chưa từng làm chuyện trái với lương tâm, cũng chưa từng phản bội Đại quân."

Lã Tướng quân hừ lạnh, liếc nhìn gương mặt đã trắng bệch vì đau đớn của cậu, không có lấy một tia thương cảm, chỉ lạnh lùng nói:

"Thề ư? Lời thề của tên phản bội như ngươi đáng tin sao? Jeon Jungkook, bổn tướng quân không phải người ngu ngốc. Ngươi trước đây từng là người Đại Hà, còn là ở bên cạnh Hoàng đế, có phải hay không?"

Jungkook trống ngực đập thình thịch, im lặng không đáp.

"Sao nào? Không còn gì để nói? Ha, quả nhiên cẩu tặc ngươi là tay trong của Đại Hà. Người đâu, vào lục soát cho ta, lục tung cả tẩm điện này lên cũng phải tìm ra chứng cớ!"

Jungkook trước thái độ của Tướng quân càng lúc càng hụt hẫng, gương mặt cậu thoáng lên sự ảm đạm, trước sau chỉ kiên định nói: "Lã Tướng quân, bổn Vương không phủ nhận từng ở trong Hoàng cung Đại Hà, nhưng khi ấy đã là hai năm trước. Từ khi bước chân vào Tây Vực này, bổn Vương đối với Đại Quân, chưa từng có một lần phản bội..."

Jungkook chưa kịp dứt lời, bên trong liền có tiếng binh lính truyền ra:

"Tướng quân, trong mật thất có một con chim bồ câu."

Hắn vừa dứt lời, cả Jungkook cùng Lã Tướng quân nhất thời nhăn mày. Cậu hít sâu một hơi, thầm nghĩ phen này không xong rồi. Tai họa là nhắm xuống đầu cậu.

"Chim bồ câu?" Tướng quân biểu tình phức tạp, cầm lấy lồng chim quan sát một hồi. Lát sau mới rét lạnh nhìn về phía Jungkook, bàn tay to lớn thô ráp xiết chặt lấy cổ cậu.

"Cẩu tặc ngươi... ngươi dám... gửi mật báo cho Đại Hà?"

"Tướng quân, nếu ta nói con chim này là chúng ta vô tình bắn trúng mà đem về được, ngươi tin sao?"

Ánh mắt Lã tướng quân càng lúc càng rét lạnh, dường như chỉ hận không thể một đao chém chết cậu, "Cẩu tặc ngươi còn ngụy biện! Chứng cứ rõ ràng như vậy. Người mở mắt nhìn cho kĩ, giống chim bồ câu đuôi tía này, không phải muốn nuôi là nuôi được, còn không phải là giống chim chỉ Đại Hà các ngươi huấn luyện?"

Jungkook nhìn thoáng phía đuôi chim bồ câu trên tay Lã Tướng quân, quả nhiên ở phía đuôi có những sợi lông màu tía, chỉ là rất khó nhận ra.

Lần này thế nào cũng không tránh khỏi tai họa, Jungkook khoé môi ẩn hiện nụ cười đắng ngắt, bước chân chợt trở nên nhẹ nhàng, đi theo cấm vệ quân rời khỏi tẩm điện.

______

Ở một nơi khác, nữ nhân xinh đẹp tỉ mỉ lau từng ngón tay, nghe nô tỳ bẩm báo xong, trên môi nhếch lên nụ cười thỏa mãn.

"Cản đường ta, tất nhiên sẽ không có kết cục tốt đẹp. Người đâu! Vào giúp ta sửa soạn một chút, chúng ta nhanh chóng đi kết thúc vở kịch của hắn tại đây thôi!"

_____

Trong đại điện bao trùm không khí ảm đạm lạnh lẽo, đám người nhìn về chiếc ghế Đại Quân bỏ trống, trong mắt toát ra sự lo âu lẫn căm hận.

"Lã Tướng quân, chúng ta làm sao bây giờ? Đại Quân ở trong tay bọn chúng, không biết sống chết ra sao. Với cách hành xử của Đại Hà, nếu chúng ta cứ tiếp tục đợi... Đại Quân có thể sẽ..."

"Phải đấy, Tướng quân, chúng ta phải làm gì đây? Không thể tiếp tục chờ đợi như vậy..."

"..."

Phía dưới ồn ào lời qua tiếng lại, chỉ thấy lông mày Lã Tướng quân càng lúc càng nheo chặt lại, gương mặt đen sì như đáy nồi, trong tâm chỉ hận không thể lao tới đại lao xé xác tên cẩu tặc kia.

Trắc Vương phi ngồi gần đó, nhìn biến hoá trên gương mặt Lã Tướng quân, trong lòng treo một cỗ thỏa mãn. Chỉ chờ cho hắn càng lúc càng căm tức xú nam nhân kia, cuối cùng một lời hạ lệnh xử tử, đích thân bổn Vương phi sẽ tới đại lao đưa tiễn hắn.

"Lã Tướng quân, tất cả chuyện này đều là do cẩu tặc Đại Hà kia, hắn có chết cũng không rửa hết tội! Trước tiên chúng ta kết liễu hắn để rửa hận cho Đại Quân cùng các binh sĩ."

Đáy mắt nàng hiện lên vẻ oán giận, nắm chặt lấy khăn tay, trên gương mặt còn thoáng đỏ như mới khóc, nhìn qua dường như là thật sự lo lắng cho an nguy của Tây Vực.

Quả thực thường ngày nữ tử không có quyền tham gia chuyện chính sự, nhưng Trắc Vương phi có công phát hiện gian thần, còn ngày đêm thảo luận tìm đối sách đối phó với Đại Hà, với Tướng quân mà nói, nàng cũng là có công với Tây Vực, mắt nhắm mắt mở đồng ý cho nàng cùng các thần tử bàn bạc chuyện triều chính.

Phía dưới sau khi nghe hết lời Vương phi nói, không ít người trên mặt đã hiện lên sát khí, Tây Vực cùng Đại Hà những năm gần đây vốn không đội trời chung, sau khi nghe tin nam nhân do chính Đại Quân mình đưa về kia là người Đại Hà, thù hận trong lòng đã khó mới có thể kiềm chế. Qua một phen chứng kiến hắn phản bội Tây Vực truyền tin tức ra ngoài, sớm kìm không được mà muốn bóp chết hắn ngay tại chỗ. Chỉ có điều Lã Tướng quân vẫn chưa có lệnh, phía dưới liền không dám ho he, lúc này nghe thấy lời Vương phi, mới ồn ào thảo luận.

Mà ngay tại lúc này, vị quân sư hành tung bí ẩn thần không biết quỷ không hay kia, lại xuất hiện trong đại điện. Hắn chăm chú quan sát biểu cảm của từng người, trên miệng treo nụ cười giễu cợt. Trong lòng thầm nghĩ, vị Vương phi này đúng là không biết lượng sức mình, nàng ta không nhớ bản thân mình cũng là người Đại Hà sao? Không có Đại Quân ở đây, mấy người còn xem nàng như một Vương phi Tây Vực bình thường?

Hắn lại liếc nhìn qua ánh mắt của nàng ta, âm thầm kéo mặt nạ sát xuống một chút.

Lã Tướng quân khó khăn lắm mới có thể không một đao xử tử ngay tức khắc, lúc này lửa giận lại bùng lên, nghĩ đến Đại Quân đang nằm trong tay địch, càng lúc càng mất kiểm soát, cuối cùng mới ra lệnh:

"Sáng sớm ngày mai, đem cẩu tặc kia..." Lôi ra chém đầu thị chúng!

"Bẩm Tướng quân, phía Đại Hà có thư tới!"

Lời chưa kịp nói ra lại bị người bên ngoài chặn lại.

Tia sáng trong mắt Vương phi vừa sáng lên lại vụt tắt, trên mặt bày ra vẻ thiếu kiên nhẫn.

Tên lính kia vừa dứt lời, loạt người ngồi xung quanh liền lao xao, ai ai cũng tò mò nội dung viết trong lá thư kia là gì.

Lạc Tướng quân bất ngờ đứng bật dậy, trong lòng nóng như lửa đốt, chỉ sợ phía Đại Quân đã xảy ra chuyện!

"Thư từ Hoàng đế Đại Hà? Mau, mau vào đọc cho toàn thể tướng sĩ cùng nghe!"

"Tuân lệnh Tướng quân."

Lính vừa đọc hết thư, sắc mặt mọi người liền biến hoá khôn lường, hết ngạc nhiên tới thảng thốt, duy chỉ có Trắc Vương phi là mặt mày tái xanh, khăn tay bị vò không ra hình dạng, móng dài găm sâu trong lòng bàn tay.

Hoàng đế Đại Hà vừa tuyên, muốn đem Đại Quân Park Jimin đổi lấy Vương gia Jeon Jungkook.

End chap 44

_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net