Chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap này dành tặng cho yeensnguyeenxkv Mochi-ver

Enjoy ~~

____

Dưới mệnh lệnh của hắn, Jungkook cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, sống lưng run rẩy. Người trước mặt này, là Hoàng thượng từng cưng chiều cậu, yêu thương cậu hay sao? Cho dù hắn có hiểu lầm, có tức giận, có bá đạo đến mức nào, cậu cũng không nghĩ đến chuyện Kim Taehyung sẽ ngang ngược như thế, dùng những lời lẽ hạ lưu đến thế lăng nhục cậu.

Cậu mặt mũi tái nhợt, chậm rãi ngồi thẳng người, nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mặt, ánh đèn lập loè loang lổ trên gương mặt hắn, gương mặt lạnh lùng cương nghị mơ hồ không rõ vui giận.

Jungkook đi đến trước mặt hắn, thân thể trắng nõn chỉ quấn một mảnh y phục mỏng manh.

"Ngươi... hai chúng ta nhất định phải như vậy sao?"

Hoàng đế không nhìn cậu. Bộ dạng muốn cùng cậu đùa bỡn vẫn chưa biến mất, ngón tay gõ nhè nhẹ lên thành ghế, hờ hững nói:

"Trước mặt Trẫm, xưng hô như vậy, không sợ bị chém đầu sao?"

Thần sắc Jungkook ngưng đọng. Trước sự xa cách của hắn, trên môi cậu chỉ hiện lên nụ cười cứng ngắc, vô lực nói:

"Hoàng đế, người nhất định muốn như vậy?"

Hắn cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn cậu, trong mắt vẫn không giấu được giận dữ, khoé môi lại nhàn nhạt nhếch lên, bàn tay từ trên ghế lướt qua cằm cậu, mơ hồ xoa nhẹ:

"Vậy ngươi cho rằng Trẫm muốn thế nào?"

Jungkook nắm chặt tay, cố gắng kiềm nén chính mình:

"Không phải từ đầu, Hoàng thượng nói sẽ đổi ta lấy Đại Quân sao?"

"Không phải ngươi vừa nói trở về sẽ hầu hạ Trẫm thoải mái? Thế nào, ngươi lật lọng?"

Jungkook cứng người. Thân thể vì tức giận mà hồng lên, ở trước mặt người kia giống như trái đào căng mọng, cậu nghiến răng nói:

"Người xác định muốn cùng ta tiếp tục như vậy?"

Nghe vậy, nụ cười trên môi hắn lại đậm hơn, có điều u tối lẫn tức giận trong mắt vẫn không hề giảm bớt.

"Tại sao Trẫm lại không muốn chứ?"

Thấy cậu một thân mềm mại chần chờ đứng trước mặt mình, hắn có chút không kiềm chế được, nói:

"Ngươi không muốn giúp Đại Quân kia sao? Hiện giờ hắn vẫn còn..."

Jungkook gạt bỏ y phục trên người, trống ngực đập dồn dập, hô hấp không ổn định phập phồng.

Hắn rốt cục vì cái gì muốn ép cậu đến bước này... Bọn họ vốn dĩ không như vậy, không cần phải như vậy...

Vành mắt cậu ửng hồng, chỉ mong người trước mặt không nói thêm nữa, cậu thực sự sẽ không chịu nổi...

Hai chân thon dài của cậu nhẹ nhàng tách ra, Jungkook chậm chạp ngồi lên người hắn, thân thể hai người tại nơi kia cọ xát, trong chốc lát liền bừng lên ngọn lửa nóng rực.

Ánh mắt Hoàng đế không kìm được rung động, có điều vẫn không hề lộ ra tia vui vẻ, chỉ vì một câu nói nhắc tới Đại Quân kia, cậu liền chủ động như vậy... Khiến hắn lại không kìm được mà nói lời hạ lưu...

"Nhanh một chút, ngươi trèo lên giường Đại Quân nhanh thế nào, lúc này liền giống như vậy mà tiếp tục đi."

Cơ thể cậu lại run lên một trận, nước mắt như sắp tràn ra, tựa như từng hạt chân trâu trong suốt chảy lên gò má. Cậu áp người lên lồng ngực hắn, để khuôn mặt xinh đẹp chôn trong cần cổ cùng xương quai xanh nam tính kia, tuyệt nhiên không muốn lộ ra bộ dạng mình sắp rơi nước mắt. Bàn tay muốn lau đi giọt lệ trong hốc mắt, vì thế mà như vô tình ôm lấy cổ hắn, kiều diễm nhu tình câu dẫn người trước mặt.

Thân thể mềm mại nóng rực của cậu dán sát vào người Hoàng thượng, còn có hương thơm quen thuộc quanh quẩn nơi đầu mũi. Kim Taehyung cảm giác chính mình toàn thân khô nóng, muốn hung hăng đè cậu xuống nuốt vào bụng.

Bàn tay trắng nõn trượt theo thân thể mà chạm xuống dưới. Tay Jungkook rất đẹp, vốn thường dùng để vẽ tranh, lúc này lại chậm rãi mở rộng phía dưới của chính mình, ngón tay tinh tế xỏ xuyên qua hậu huyệt, cố gắng khuếch trương, khiến chủ nhân không kìm được phát ra tiếng rên nho nhỏ vụn vặt như mèo con bên tai hắn. Lúc cậu mở rộng, bàn tay như có như không lướt qua tính khí của hắn, cuối cùng cầm lấy vật to lớn từ từ nhét vào hậu huyệt nhỏ bé nóng ấm của mình.

Cả hai dường như thở nhẹ một hơi thỏa mãn, sống lưng cậu hơi cong lên, hiển nhiên là bị khoái cảm làm cho kích thích. Mới đi vào có chút đau đớn, Jungkook vì thế mà tĩnh lặng một hồi, thân thể cũng vì thế mà mềm nhũn như lụa dính sát vào người hắn không chút khe hở, lát sau mới chậm rãi chuyển động. Cặp mông mềm mại lắc lư qua lại, eo thon lên xuống nhịp nhàng, tựa hồ thực sự muốn giúp hắn thư giãn.

"Ưm... ưm..." Jungkook cắn chặt lấy mu bàn tay, dựa sát vào vai hắn, cố gắng kìm nén tiếng ngâm nhỏ nhẹ. Bàn tay mềm mại ẩm ướt bấu lấy cổ hắn tìm điểm tựa. Hai chân tựa như dây leo cuốn lấy hông nam nhân, đem hạ thể hai người dính chặt lấy nhau.

Tiểu huyệt chật hẹp ấm nóng không ngừng nuốt lấy côn thịt, tựa như chiếc miệng nhỏ khéo léo liếm mút, khiến cho Taehyung toàn thân căng cứng, khoái cảm tê dại chạy đến da đầu. Trong cổ họng hắn phát ra tiếng gầm nhẹ, cực lực kiềm chế không ôm lấy hông người trước mặt mà đâm đến tận cùng.

"Nhanh lên một chút, ngươi hầu hạ Đại Quân cũng chậm như vậy?"

Hắn không khách khí mà đánh lên mông cậu một tiếng thật vang, rõ ràng cảm thấy người trong lòng mình như run rẩy kịch liệt, dương vật thanh thoát dễ nhìn kẹp ở giữa phiến bụng của hai người cũng vì thế mà dựng thẳng.

Nước mắt chưa kịp khô lại trào ra, cậu muốn trực tiếp hỏi hắn, vì sao lại làm như vậy? Vì sao phải dùng lời lẽ như vậy chà đạp cậu? Hắn thực sự nghĩ giữa cậu và Đại Quân nảy sinh chuyện giống như bọn họ? Hắn thực sự nghĩ cậu giống như kĩ nữ, có thể tuỳ ý lên giường cùng người khác sao?

"Sao không trả lời Trẫm?" Hắn hơi gầm lên, đem cơ thể Jungkook đẩy ra, để chính mình có thể nhìn rõ gương mặt tinh xảo kia. Đột nhiên hắn bắt gặp hốc mắt đỏ bừng chứa đầy nước mắt của cậu, hàng mi ướt nhẹp che khuất con ngươi long lanh đen láy, đôi môi vì kiềm chế rên rỉ mà bị cậu cắn tới sưng đỏ... bộ dạng uỷ khuất khiến hắn suýt không kiềm chế được mà hôn lên.

Chốc lát, hắn có chút mềm lòng...

"Giữa ngươi và hắn... đã xảy ra những chuyện gì?"

Gương mặt hai người sát gần nhau, hơi thở ấm nóng của Hoàng thượng phả lên mặt cậu, nhẹ nhàng trêu đùa lỗ tai nhạy cảm, cơ thể Jungkook có chút tê dại.

"Ta nói... người sẽ tin sao?"

Khoé môi cậu mờ mờ ảo ảo nhếch lên nụ cười ảo não.

Trong mắt Hoàng thượng loé lên tia nhu tình mong manh, hắn ôn nhu luồn tay vào mái tóc mềm mại của cậu mà xoa nhẹ. Có trời mới biết lúc này hắn muốn ôm cậu nhiều thế nào, muốn ôn nhu vuốt ve cậu, muốn hôn lên đôi môi mềm mại kia, muốn cùng cậu triền miên mãi mãi, còn muốn khảm cậu lên người, một tấc cũng không rời...

Thế nhưng, trước mắt lại hiện lên hình ảnh cậu cùng Đại Quân kia, hai năm qua thân thiết, tình nồng mật ý, cậu vì hắn mà sẵn sàng trao đổi, còn lén lút đi gặp y, cậu vì y mới tình nguyện lên giường...

Khoé môi hắn chạm đến gò má cậu lại quay trở lại, ở bên tai cậu lạnh lùng phun ra một chữ:

"Không tin."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net