Chương 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lòng Jungkook như chết lặng, chua xót tràn ra nhấn chìm trái tim cùng cơ thể. Hắn không tin cậu... cuối cùng cũng không tin cậu...

"...Vì sao?" Cậu thê lương hỏi.

Vì sao không tin cậu?

Vì sao lại đối xử với cậu như vậy?

Vì sao lại cho rằng cậu phản bội hắn?

Vì sao mới đảo mắt, hắn đã không còn là của cậu?

Vì sao hắn cùng Vương phi lại là thanh mai trúc mã?

Vì sao cậu và Vương phi lại có dung mạo giống nhau?

Vì sao Vương phi mới là người hắn yêu?

Vì sao cậu từ đầu đến cuối lại chỉ là thế nhân?

Vì sao?

Vì từ đầu cậu coi hắn giống như người yêu cũ ư?

Vì cậu vô tình xuyên không tới nơi này?

Vì cậu vô tình vào hoàng cung làm cung nữ?

Vì cậu vô tình gặp hắn?

Vì cậu vô tình...

... yêu hắn?

Đúng... đều là tại cậu... là tại cậu đã lỡ đem trái tim mình giao cho bậc đế vương vô tình này...

Đế vương...

Đế vương vốn dĩ không có tình yêu...

Đế vương vốn dĩ đã không phải của riêng cậu, cũng sẽ không bao giờ của riêng cậu...

Nước mắt cùng chua xót tràn ra, lăn dài trên má, chảy dài trên phiến ngực in đầy dấu hôn, chứa đầy dấu vết của một cuộc tình không nhìn ra kết cục hạnh phúc.

Trong lòng Jungkook đau thắt, người cậu đã lỡ giao ra trái tim một lần nữa, thế mà lại không thuộc về cậu...

Bên tai tựa như vang lên một khúc đàn quạnh hiu, thế gian bỗng chốc chìm đắm trong đau thương tột cùng...

Hắn không tin cậu, mãi mãi không tin tưởng cậu... Hắn không tin cậu trong sạch, cũng không tin cậu yêu hắn...

Trái tim Jungkook đau đến nghẹt thở, hô hấp cũng trở nên khó khăn, cực lực kiềm chế đau đớn đang dâng trào.

Tại sao cậu mãi mãi đều không có được người yêu của mình, tại sao dung mạo này, con người này... trải qua bao nhiêu biến động... vẫn không thể là của cậu...

Tại sao...

Nước mắt không ngừng tuôn ra, thấm đẫm gương mặt bi thương, chảy qua kẽ tay tí tách rơi lên cơ thể trần trụi chằng chịt dấu vết hoan ái.

Cậu vẫn yêu hắn như vậy, cũng vẫn hận hắn như vậy... Hận hắn không thể yêu thương cậu, hận hắn vì sao còn để hai người rơi vào tình cảnh thế này, hận hắn sao không thể tha cho cậu...

Cậu đã yêu như thế, chi bằng đêm nay, tự nguyện giao hết thân thể này cho hắn... một lần cuối cùng này... đều cho hắn...

"Taehyung... ưm..."

Bờ môi mềm mại kích động vươn tới, tìm đến khuôn mặt tuyệt mĩ của nam nhân mà hôn lên. Cánh tay trắng nõn cuốn lấy cổ hắn, kéo thân thể hai người một lần nữa khảm vào nhau.

"A..." Đôi chân kiều diễm quấn chặt, cậu bất ngờ đẩy hông, đem côn thịt của hắn vùi sâu trong thân thể mình.

Taehyung có chút sững sờ, khoái cảm tê dại bất ngờ ập đến, khiến côn thịt không kìm chế được bất ngờ cương cứng, bên trong hậu huyệt nóng ẩm trướng đau. Người kia uyển chuyển luật động, tựa như yêu nhân hút lấy sinh khí của hắn, chủ động cùng quyến rũ lên xuống nhịp nhàng.

Cậu ra sức chiều lòng hắn, đôi môi thơm ngọt cuốn lấy đầu lưỡi lạnh lẽo kia, cánh môi khao khát gặm cắn môi lưỡi đối phương. Hai người triền miên trao đổi mật dịch, tiếng nước trên dưới đồng thời vang lên, mê man ái muội cùng kích tình truyền vào tai người trong cuộc, khiến cậu càng thêm kích thích. Cánh mông phấn nộn cũng vì thế mà lắc lư điên cuồng hơn, côn thịt không ngừng ma sát vào điểm nhạy cảm trong lỗ nhỏ, làm cho Jungkook càng thêm kích tình mà rên rỉ:

"Ưm... ưm... a... ưm..."

Cao trào nhanh chóng ập tới, phía trước của cậu nhanh chóng xuất ra tinh dịch, bắn lên bụng hai người, thân thể vừa kích động lúc này thoáng chốc mềm nhũn, dính sát lên lồng ngực nam nhân.

Taehyung ánh mắt tối tăm chứa đầy dục vọng nhìn thân thể nhỏ bé kia xụi lơ trong lòng mình, thô bạo xốc cậu lên cao, khiến hai chân Jungkook bất thình lình thắt chặt trên eo hắn tìm điểm tựa, cánh tay không khỏi ôm chặt hơn, tựa như sủng vật ôm lấy chủ nhân của mình.

"Hoàng thượng..." Cậu giật mình hét lên.

Hắn vuốt ve cánh mông nộn thịt, cuối cùng "ba" một tiếng in lại dấu tay đỏ rực của mình lên trên, kích động nói:

"Dâm đãng này, ngươi rốt cục làm với bao nhiêu người mới có thể bày ra bộ dạng yêu nghiệt như vậy...

Jeon Jungkook, rốt cục ngươi từng nói yêu Trẫm, có lời nào là thật lòng?"

Jungkook cuộn trào đau xót, hắn nghi ngờ cậu không yêu hắn?

Cậu không yêu hắn mà có thể bỏ qua nhiều chuyện như vậy? Cậu không yêu hắn mà ngày đêm trầm tư đứng tại bờ sông, trong đầu óc cũng chỉ có hắn, vẽ tranh cũng nghĩ đến hắn, ăn cơm cũng nhớ đến hắn, đến lúc sinh li tử biệt rơi trên vách núi, người cậu nghĩ tới cũng là Hoàng thượng hắn...

Cậu không yêu hắn sao?

Jungkook đau đớn cắn lấy cánh môi nam nhân, cố gắng chặn lấy lời nói sắc lạnh kia...

Cậu không yêu hắn, vì cớ gì mà lại muốn đem thân thể mình trao cho một mình hắn?

Nam nhân đem cậu đẩy tới cột trụ lạnh lẽo của lều trại, trong lúc di chuyển không ngừng va vào đồ đạc. Đèn dầu cũng bị đẩy vỡ tan trên mặt đất, đâu đâu cũng là dấu vết hỗn loạn.

"A!"

Hắn điên cuồng đâm rút, tựa hồ như muốn chọc thủng cơ thể cậu, bàn tay to lớn thô ráp giữ chặt lấy phiến eo thon gầy, không ngừng nâng lên rồi thả xuống, khiến cả trọng lực cơ thể rơi lên chỗ hai người giao hợp.

Ma sát kịch liệt khiến khoái cảm không ngừng nhấn chìm cả hai, Jungkook không kìm nén cuối cùng phát ra tiếng rên thật lớn đầy kiều mị, cánh tay ôm lấy cổ hắn thật chặt, bàn tay nắm mái tóc nam nhân, ngắt quãng mà hô lên:

"Chậm... a... chậm một chút... ta không... không chịu được... a... a..."

"Yêu nhân ngươi... rốt cục làm bao nhiêu lần vẫn chặt như vậy... trời sinh dâm đãng..."

Hắn dùng hết sức thúc mạnh vào thân thể cậu, dường như đã đâm tới điểm tận cùng, dũng mãnh rút ra lại cắm vào không ngừng nghỉ, tiếng nước giao hợp dồn dập phát ra, vang vọng không ngừng trong đêm tối.

"Ưm... đừng nói nữa... a... a... nhanh quá.... không..."

Dịch thể bên trong hậu huyệt không ngừng tiết ra, rơi trên nền đất ướt đẫm, Jungkook kiềm chế khép lại chân mình, càng lúc càng quấn chặt lấy người hắn, lỗ nhỏ cũng vì thế mà thít chặt hơn, co rút một trận, khiến cả hai cùng lên tới đỉnh dục vọng.

Jungkook đã xuất tinh hai lần, lúc này chỉ có thể bị hắn vác lên. Bàn tay ẩn hiện vết chai của hắn ôm lấy mông cậu, đỡ lấy nơi giao hợp của hai người mà cọ xát, cơ thể cậu lại không chịu đựng được mà run lên bần bật, cuối cùng bị hắn đẩy lên mặt bàn.

Ấm chén bị cậu xô vào, rơi trên mặt đất phát ra tiếng vỡ chói tai, cậu tựa hồ không còn sức lực, cơ thể rộng mở tuỳ ý để cho người trước mặt quan sát.

Hậu huyệt cùng hạ thân chứa đầy tinh dịch tràn ra rơi vãi trên nền, chảy dọc xuống đôi chân thon gầy gợi cảm. Taehyung ánh mắt u tối, đem hai chân cậu đẩy lên cao, thấp giọng nói:

"Cầm lấy, chỉ cần ngươi giữ không chặt, Trẫm liền đem đám người Tây Vực kia giết chết không còn một ai!"

Jungkook mơ hồ nắm lấy chân mình, sống lưng run rẩy, chỉ có thể tuỳ ý chiều theo lời hắn. Lỗ nhỏ vì tư thế này mà phơi bày giữa không khí, đến cả chuyển động khép mở đói khát cũng bị hắn thu vào mắt, hạ bộ cũng vì thế mà tiếp tục căng phồng dọa người.

Taehyung vuốt ve cửa huyệt. Ngón tay thon dài chạm lấy đùi non cùng nơi ấy của cậu ma sát, cuối cùng tìm được dây vải thít chặt lấy đầu côn thịt, đề phòng cậu xuất ra lần nữa.

"Ưm... khó chịu... Hoàng thượng... đừng... đừng buộc..."

Hắn cười lạnh, có chút thoả mãn tiếp tục xoa nhẹ hậu huyệt, nhàn nhạt nói:

"Từ đầu tới cuối đều là ngươi ăn no, lúc này Trẫm mới bắt đầu hưởng thụ. Ngươi ngoan ngoãn một chút..."

Cơ thể Jungkook run lên, cảm giác bất an ập tới. Lỗ nhỏ cũng vì thế mà co rút, không khí bên ngoài tựa hồ khiến cậu mỗi lúc một ngứa ngáy, khao khát có thứ gì đó lấp đầy, thân thể không ngừng vặn vẹo, eo mông liên tục đẩy lên cao.

"Nhìn xem... ngươi tột cùng là có bao nhiêu dâm đãng..."

Hắn xoay người, nhặt lấy đèn dầu nằm lăn lóc trên nền đất, dầu nóng còn sót lại rơi vãi trên nền, chảy ra ngoài khay, lúc này đã tràn tới cả đế cầm.

Hắn tà ác lướt nhẹ đèn dầu qua cửa huyệt. Kim loại lạnh lẽo cùng dầu đốt nóng rực chạm tới thân thể, khiến Jungkook giật mình hô lớn, suýt chút nữa không kìm được thả hai tay.

"Ô... Hoàng thượng... người làm gì..."

Hắn liếc nhìn cậu hoảng hốt mà căng cứng, hờ hững buông ra hai chữ:

"Phạt."

"Jeon Jungkook... để cho em mãi mãi nhớ rằng, toàn bộ thân thể này chỉ có thể là của ta, một khắc cũng không rời."

Cậu vì ngữ khí thân mật bá đạo của hắn mà cơ thể run lên bần bật, nức nở thành tiếng.

Đế đèn lạnh lẽo chầm chậm trượt vào trong, hình dạng lạ lẫm khó khăn tiến vào.

"A... đau quá... đừng... Taehyung... sẽ đau..."

Hắn lại trượt đế kim loại vào sâu hơn, dầu nóng sóng sánh chảy vào hậu huyệt, bỏng rát.

"Em hiểu cảm giác của ta ban nãy chứ? So với lúc này, còn thống khổ hơn. Jungkook, đế vương tuyệt đối sẽ không chia sẻ đồ vật của mình, em hãy nhớ kĩ."

Jungkook hét lên thất thanh, dầu nóng chảy vào bên trong đau rát, còn có chân đèn chạm khắc kì dị, so với côn thịt của hắn không lớn bằng, nhưng tuyệt đối không thoải mái.

"Đau... đau... Taehyung... đừng... mau dừng lại... đau quá..."

Âm thanh ngắt quãng bởi tiếng khóc nức nở, bên trong không còn khoái cảm sung sướng mà hoàn toàn là đau đớn lấp đầy, Jungkook chật vật cong người, ngón chân vì khó chịu mà cuộn chặt lại.

"Thế nào... thích không?" Càng lúc hắn càng đẩy sâu chân đèn vào bên trong. Một hồi lâu, chân đèn chảy ra dầu nóng hoà cùng tơ máu, đỏ rực chói mắt. Jungkook cũng vì thế mà khóc nấc thành tiếng:

"Đau quá... hức... không chịu được... Taehyung... Taehyung... mau dừng..."

"Jungkook, em gọi trên ta như vậy... thật dễ nghe. Nếu như lúc nãy em cũng gọi như vậy... xem chừng ta sẽ thả người sớm một chút... Thật tiếc. Nhìn xem, lỗ nhỏ của em nuốt được cả chân đèn... quả thực dâm đãng..."

Máu tươi chảy ra mỗi lúc một nhiều. Cơ thể Jungkook đau đớn đến thống khổ, không ngừng muốn cuộn mình lại, cơn đau bỏng rát cùng dị vật liên tiếp cọ xát, làm cậu không kìm chế được muốn ngất đi.

Hắn bế cậu ngồi lên giường, hai chân gác lên cơ thể hắn, lỗ nhỏ vẫn giương lên cao cắn lấy dị vật kia. Nước mắt Jungkook không ngừng tuôn ra, khuôn miệng không ngừng phát ra âm thanh khổ sở.

"Thế nào? Mau mở mắt ra một chút để Trẫm nhìn."

Jungkook ngước lên đôi mắt chứa đầy nước, khoé môi chảy ra khẩu dịch trong suốt gợi tình. Bàn tay níu lấy người hắn như muốn cầu xin, bộ dạng uỷ khuất càng khiến người ta muốn chà đạp, khiến hạ thân của hắn vừa mới kiềm chế nén xuống dục vọng lúc này lại căng trướng khó chịu.

"Taehyung... tha em... không muốn..."

Jungkook không ngừng cầu xin, con ngươi trong suốt nhìn chằm chằm hắn, thật gợi tình muốn giết người.

"Như vậy..." Hắn hít sâu một hơi. "Jungkookie không thích chân đèn sao?"

Jungkook gật đầu lia lịa, phía dưới đã sớm đau đến mất cảm giác, một lòng muốn hắn rút ra.

"Không thích... ưm... muốn..." Tầm mắt Jungkook mờ mịt, giọng nói nhiễm hơi thở tình dục mà có chút mê man, bàn tay mềm mại chạm tới cự vật to lớn của nam nhân trước mặt, ái muội nói: "... muốn thứ này..."

Đầu lưỡi hồng hồng xinh xắn hơi đưa ra, chậm rãi chạm lấy côn thịt căng phồng sậm màu của hắn, cánh môi hơi mơ màng hôn lên, ngây ngô liếm ướt phần đầu vừa mới xỏ xuyên trong cơ thể cậu.

"Hm... yêu nhân này... em rốt cuộc đã học được những gì?"

Bàn tay thô ráp của hắn miết lấy cằm cậu, đẩy sâu hạ bộ vào khoang miệng ấm áp, hắn thỏa mãn mà thở dài một tiếng.

"Ô... ưm..." Hơi thở nồng đậm xộc vào khoang miệng, cậu có chút ngạt thở, khó khăn tiếp nhận côn thịt khổng lồ của hắn, đầu lưỡi dính ướt bao lấy phân thân, lướt qua từng đường gân nam tính, cuối cùng lấy hết can đảm nuốt sâu cả côn thịt xuống cuống họng. Đôi môi mềm nhịp nhàng phun ra nuốt vào, dùng hàm răng hơi cọ lên, một màn tình sắc hầu hạ người trước mặt.

"Thật thoải mái..."

Cậu nhìn người trước mặt sảng khoái, côn thịt trong miệng căng trướng cực đại, dường như sắp cao trào, trong lòng liền loé lên tia đắc ý, nhanh chóng rút ra, cuối cùng còn nhếch nhếch khoé môi mà liếm mép.

"Jungkook... em..." Hắn nhíu mày, bảy ra vẻ không hài lòng nhìn cậu. Thấy cậu thình lình từ phía dưới thân mình ngẩng đầu lên, ánh mắt mê hoặc nhìn hắn:

"Hoàng thượng, phía dưới rất đau... cầu người... mau rút ra..."

Hoàng thượng có chút sửng sốt, yên lặng ngắm nhìn người bên dưới mị hoặc cầu xin, tựa hồ giống như tiểu hồ ly tinh ranh câu hồn hắn.

Hoàng thượng không kìm được bế xốc cậu lên đem tới giường, tham lam nuốt lấy cánh môi ngột lịm. Đầu lưỡi non mềm của cậu quấn quýt lấy hắn, dường như so với hắn còn muốn nhiều hơn.

"Em còn dám ra điều kiện với ta?"

Người phía dưới khanh khách cười, cuối cùng thơm mạnh một cái lên môi hắn, ánh mắt động tình nhìn sâu vào con ngươi đen tối của người trước mặt, thỏa mãn cười:

"Hoàng thượng, mau tới làm em."

...

Hai người điên cuồng quấn lấy nhau, thân thể cường tráng mạnh mẽ không ngừng đâm rút trên người nam tử nhỏ bé. Nụ hôn như mưa rào trút lên người cậu, khắp từ vành tai tới cần cổ mịn màng, chảy qua xương quai xanh tới đầu ngực, phiến eo, bụng dưới... hắn đều không bỏ sót, tựa như lang sói gặm nhấm con mồi mình khao khát đã lâu. Người dưới thân vì khoái hoạt mà cong người lên, tình nguyện dâng cơ thể mình đến miệng dã thú...

Hai người làm đến tờ mờ sáng mới dừng lại. Kích tình qua đi, bốn phía trở lại yên tĩnh, không còn tiếng hoan ái kịch liệt, không còn tiếng thở dốc tràn ngập xuân sắc... chỉ còn lại tiếng thở đều đều của người say ngủ.

Nam tử nằm trong lồng ngực vững chãi của Hoàng đế, thân thể đau đến tê dại, máu cùng tinh dịch trộn lẫn vào nhau, không ngừng chảy ra từ thân dưới. Ánh sáng lập lòe chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn bi thương vẫn còn tỉnh giấc, khóe môi lộ ra nụ cười nhạt nhòa chua xót. Cậu khẽ khàng dùng bàn tay bé nhỏ của mình vuốt vài sợi tóc lòa xòa của người đối diện. Trong đêm tối, dường như có tiếng chạm môi rất khẽ.

Lát sau, trong tĩnh lặng truyền ra tiếng nghẹn ngào vỡ vụn bị kìm nén, bên gối nhanh chóng nhuốm một vệt ướt đẫm.


___ End chap 50 ___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net