Chap 20: Bé thỏ con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà nội Kim là người bước ra đầu tiên, tiếp đến là ông nội Kim và ba mẹ Kim. Jungkook biết mặt mọi người, lúc trước từng được ba mẹ dẫn đến dự tiệc ở đây mấy lần, với cả cái lần cả hai đánh nhau, phụ huynh hai bên được mời vào trường nên có thể nói đã gặp mặt mọi người từ lần đó.

Ông Kim ban đầu rất vui mừng, về sau nét mặt có chút thay đổi, đứa nhỏ này ông còn nhớ rất rõ, là cái đứa nhỏ hay cãi nhau với con ông, từng như nước với lửa giờ lại hẹn hò với nhau sao, chuyện khó tin nhất trên đời mà ông từng nghe đấy. Ông không có ý đánh giá cậu, sợ là sợ sau này lỡ hai đứa lấy nhau có khi nào đánh nhau ngay trên lễ đường không?

"Ôi trời ơi, cục cưng của bà, cháu rể bảo bối của nội, mau vào đây ngồi với nội nào."

Jungkook được bà nội dắt tay vào ghế ngồi, người giúp việc đem nước lên, phía sau là một hàng người, mỗi người mang theo một đĩa bánh, hơn hai mươi loại bánh được bày biện trên bàn, bánh quy có bánh kem có, muốn lựa chọn món nào cũng được. Giờ thì đã hiểu vì sao Kim Taehyung hay phô trương vậy rồi, là do gen di truyền cả đấy, mỗi việc đãi bánh cho khách cũng làm y hệt buffet bánh ngọt.

"Đây đều là nội với mẹ Taehyung làm đấy, cháu ăn thử đi nhé."

Không muốn phụ sự thất vọng của mọi người, cậu lấy cái bánh quy ở gần mình nhất, đưa vào miệng cắn thử một miếng. Cả nhà nhìn theo từng cử động của cậu không chớp mắt, quan trọng là quan sát biểu cảm lúc ăn, lỡ đâu bánh không ngon làm cậu bỏ cháu trai cưng của mọi người thì sao. Lý do có hơi vô lí thì phải.

Hai mắt tròn xoe sáng rực lên, miệng cong lên thành một đường, cắn thêm mấy cái liền, mùi vị bánh rất thơm, lại ngọt vừa phải, rất hợp ý cậu. Cũng đã lâu rồi chưa ăn bánh quy, lúc nhỏ bà ngoại thường làm rồi gửi sang, giờ bà đã có tuổi nên không còn làm nữa, mẹ cậu có làm thử nhưng không có mùi vị giống bà ngoại làm.

"Ngon lắm ạ, giống với mùi vị bà ngoại hay làm cho cháu ăn."

Cậu vừa cười vừa hết lời khen ngợi bánh quy do bà nội Kim làm, hai cái răng thỏ vì vậy mà lộ ra. Đúng ý bà nội luôn, bà thích ai có răng thỏ lắm, ngày nhỏ cứ mong con trai hay cháu trai mình có nhưng không ai có cả, bé thỏ con này xuất hiện làm bà hài lòng quá đi mất.

"Ui ui bé thỏ con của bà, cháu đã đáng yêu rồi mà lại còn có răng thỏ nữa, cho phép bà gọi cháu là bé thỏ con nhé."

"Vâng ạ, bà cứ việc gọi, cháu thích cái tên ấy lắm."

Hắn ngồi một bên cảm thấy có chút tủi thân, lúc chưa dẫn cậu về nhà, ai cũng một tiếng Taehyung hai tiếng Taehyung, giờ có bé thỏ con là quên luôn đứa cháu trai này. Khẽ mỉm cười khi thấy người kia được gia đình mình yêu quý. Nếu mọi người biết chuyện cả hai thông đồng lừa bọn họ không biết sẽ ra sao.

Sự chú ý của cả nhà đều tập trung vào cậu, bà nội ngồi một bên, bà Kim ngồi một bên, hai người phối hợp nhịp nhàng, một loạt câu hỏi làm cậu không biết trả lời câu nào trước. Ông nội với ông Kim không để lỡ cơ hội, bồi thêm mấy câu làm cậu cứng họng. Bất đắc dĩ lắm cậu mới phải quay sang nhờ sự giúp đỡ của hắn.

"Thôi được rồi mọi người, hỏi như vậy sao em ấy trả lời nổi, không phải bà và mẹ nói đưa em ấy về thưởng thức tay nghề của hai người hay sao, mau đi ăn thôi."

Tay nghề nấu ăn của hai người họ không ai có thể qua được. Biết cháu rể đến nhà, từ sớm hai người đã đi chợ lựa chọn thực phẩm tươi sạch nhất, mỗi một món ăn đều vô cùng kỳ công, từ khâu nấu đến khâu trang trí đều tự mình làm, sợ đưa cho người khác làm lại không vừa ý.

Ai tin được đây là bàn ăn cho vài người ăn không chứ, cả phòng kế hoạch của cậu không biết có ăn hết không. Ông nội đá chân bảo hắn bước qua kéo ghế, hắn ngoan ngoãn đi sang kéo ghế mời cậu ngồi, bản thân cũng ngồi xuống bên cạnh.

"Bé thỏ ăn nhiều vào nhé, bà cố ý nấu cho cháu đấy, bé thỏ trông gầy quá, phải mập mạp lên một chút mới tốt chứ."

Hắn ngồi bên cạnh bật cười, nhìn thấy bà nội trừng mắt nhìn mình thì im bặt, bà sợ cháu mình thô lỗ quá khiến bé thỏ con giận. Theo như hắn quan sát thì Jungkook có vẻ gầy thật, ngoại trừ phần mông ra chỗ nào cũng gầy hết, mông cậu chắc là to lắm, mấy hôm mặc quần bó sát hắn đã nhìn thấy rất rõ, to đến mức làm hắn nuốt nước bọt mấy lần.

Vừa đưa tay định gấp miếng thịt liền bị hớt tay trên, bà nội gắp cho Jungkook rồi còn đâu. Hắn không nói gì mà dời đũa sang đĩa cá, kết quả đĩa cá bay sang chỗ cậu ngay lập tức, là ông nội yêu quý mang nó đi đấy. Cả một buổi trời chẳng ăn được gì ngoài đĩa rau trước mặt.

Jungkook không phải vì ăn quá nhiều mà no đâu, là vì bị nhìn đến mức no luôn đấy, bốn cặp mắt nhìn chằm chằm hỏi có ai ăn nổi, hắn nhìn thấy khuôn mặt căng thẳng mà tội nghiệp. Hắng giọng một tiếng ý bảo cả nhà đừng nhìn nữa, bé thỏ con sắp hoá đá rồi kìa.

"Cháu với Taehyung quen nhau bao lâu rồi bé thỏ?"

"Sáng nay...aaa...ý con là gần một năm rồi ạ."

"Vậy bé thỏ thấy cháu bà thế nào, thích hợp làm chồng cháu không?"

"Cậu ta đáng ghét gần chết...ui...con vừa nói là anh ấy đáng yêu lắm, rất thương con, còn chuyện làm chồng thì phải đợi thêm một thời gian ạ."

Mồ hôi tuôn ra ướt cả hai bàn tay, may là mọi người không nghi ngờ gì, suýt chút lộ chuyện rồi.

"Bà tò mò cái này, bà hỏi rồi bé thỏ đừng giận nhé."

"Bà hỏi đi ạ."

"Hai đứa ai nằm trên ai nằm dưới vậy?"

Kim Taehyung sặc cả bát canh vừa húp, không ngừng ho sặc sụa, bà Kim lấy giấy đưa hắn lau miệng cho sạch, mới hỏi thế thôi mà đã sặc vậy rồi. Bé thỏ con của cả nhà đỏ cả mặt, ngượng ngùng đến ấp úng, trường hợp này chưa từng nghĩ tới, biết trả lời làm sao đây, gì thì gì chứ cậu nhất định phải nằm trên, cậu không chịu nằm dưới thân hắn đâu.

"Chuyện này...cháu...bọn cháu..."

"Bà nội à, sao lại hỏi vậy chứ, chuyện riêng tư của bọn cháu mà."

Không nhịn được, hắn lên tiếng cứu cậu thoát khỏi câu chuyện oái ăm đó.

"Bà xin lỗi bé thỏ nhé, bà vô ý quá, nằm đâu cũng được, có cháu rể là bà vui rồi."

Mới đó mà đã hết một ngày gặp mặt, đến giờ hắn đưa cậu về nhà, bà nội thật sự không nỡ chút nào, cả đoạn đường ra xe cứ nắm tay cậu không buông. Đứa cháu trai của bà có hay đưa ai về ra mắt bà đâu chứ, giờ gặp được cháu rể đáng yêu lại hợp ý, không giữ lại sợ là không kịp.

Cậu vẫy tay chào mọi người đến khi chiếc xe rẽ sang phải. Nét bàng hoàng hiện rõ trên mặt, mọi người rất dễ gần lại yêu quý cậu, chỉ là có hơi thái quá một chút. Mải mê suy nghĩ cậu không biết đã về đến nhà. Dây an toàn hôm nay bị sao không biết, bị kẹt hay sao mà gỡ không ra, hắn muốn giúp một tay nên đưa tay gỡ giúp, vô tình nắm lấy tay cậu.

Khoảng cách này thật sự rất gần, gần nhất từ trước đến nay, thậm chí cảm nhận được hơi thở của đối phương. Gò má trắng trắng xuất hiện rạng mây hồng, mắt long lanh chớp chớp liên tục.

"Thích tôi rồi chứ gì?"

"Thích cái đầu cậu ấy."

"Hay là đang nghĩ mấy lời bà nội nói lúc nãy, chuyện nằm trên nằm dưới ấy."

"Đồ điên, ai mà biến thái như cậu chứ."

Dây an toàn giờ mới gỡ được, Jungkook mở vội cửa xe bước xuống, chạy một mạch vào nhà không thèm nhìn lại. Kim Taehyung ngồi trong xe nhìn theo bóng dáng nhỏ, đến khi người kia vào nhà cẩn thận mới lái xe đi.




End chap 20

Đúng là bà nội luôn 😃





mith💜


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net