Chap 24: Hiểu lầm tai hại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước ánh mắt mong đợi của mọi người, cậu không thể không ở lại, còn cái tên kia cứ chờ đó, lên đến phòng nhất định cho hắn một trận. Giờ vẫn là nên mỉm cười qua mắt mọi người, kẻo làm lộ ra kế hoạch thì khổ.

Vì không kịp chuẩn bị nên Jungkook buộc phải mặc tạm quần áo hắn, hơi rộng so với dáng người của cậu, còn có mùi rất thơm, đây là bà Kim đưa nên cậu mới mặc thôi chứ nếu là hắn đưa thì bao giờ cậu mới mặc. Quần áo quá khổ cũng có nhiều cái bất tiện, đi vài bước là nó tuột xuống báo hại cậu phải canh chừng để kéo quần lên, từ phòng tắm ra đến giường ngủ thôi mà không biết vấp chân bao nhiêu lần.

Kim Taehyung mở cửa phòng bước vào, trên tay là ly sữa nóng với cái túi giấy, không biết đã mua cái gì nữa. Ánh mắt cậu dừng lại ngay bộ đồ ngủ hình con gấu của người kia, chủ tịch Kim cao cao tại thượng, một thân tây trang, khí chất ngời ngời vậy mà lúc ở nhà lại mặc đồ ngủ gấu con. Cầm thêm ly sữa trên tay càng y hệt một em bé.

Quăng túi giấy lên giường cho cậu còn bản thân vào trong đánh răng. Trong đó có bàn chải đánh răng, khăn lau mặt và một số thứ khác. Tò mò với cái túi màu hồng bên trong, cậu mở ra xem thử, mặt mày bỗng trở nên méo xệch khó coi, mặt tái đi vài phần. Cái túi đó chứa cả tá bao cao su, một chai gel bôi trơn, thuốc mỡ để bôi sau khi hành sự. Những thứ này không có gì đáng nói, đáng nói là những thứ còn lại. Còng tay, trứng rung và cả dương vật giả. Ôi mẹ ơi, cả cuộc đời cậu đây là lần đầu nhìn thấy mấy cái này đấy.

Hắn vừa bước ra đã thấy mặt mày cậu đỏ bừng bừng, lên tiếng hỏi chuyện nhưng người kia không trả lời, lúc hắn đến gần cậu mới giật mình nhận ra. Nghĩ rằng trong túi có thứ gì hay ho, hắn nhanh tay chụp lấy túi giấy lên xem, hai mắt như đứng tròng, chầm chậm bỏ lại túi về chỗ cũ, giả vờ lờ đi như không biết chuyện gì.

"Bà nội ơi bà nội, cháu của bà có phải loại người bạo lực vậy đâu, vả lại có hàng thật ở đây cần gì đến hàng giả."

Ở khoảng cách khá xa nên Jungkook không nghe những gì hắn nói, cậu chỉ biết đặt túi giấy lên bàn, hôm nay không cần dùng đến nó đâu. Kéo chăn trùm kín đầu chuẩn bị vào giấc ngủ. Tiếng sột soạt bên cạnh khiến cậu phân tâm, vén chăn nhìn ra bên ngoài, hoá ra là hắn đang chuẩn bị chỗ ngủ. Hai người họ đâu thể ngủ chung được, mà cậu làm sao chịu ngủ dưới đất, vậy nên hắn mới phải xuống đó nằm.

"Hai đứa đã ngủ chưa vậy?"

Tiếng gõ cửa làm cả hai giật mình, vội vàng đẩy hết đống chăn đệm xuống sàn, hắn phóng nhanh lên giường ôm lấy cậu, cởi thêm hai ba cúc áo để tăng phần đáng tin. Bà nội Kim sau khi nhận được lời đồng ý liền gõ cửa bước vào, nhìn thấy một màn tình tứ trước mặt liền tỏ vẻ hài lòng.

"Bà có chuyện gì không ạ, bọn cháu đang có chút chuyện gấp cần làm."

"Bà vào nhắc nhở bé thỏ con uống sữa, nhớ uống hết con nhé."

"Vâng ạ"

"Xong rồi đúng không bà, bà mau về phòng ngủ đi ạ."

Đứa cháu trai này có việc gấp một cái là không cho bà ở lại đây lâu, nhưng như vậy cũng tốt, hai đứa cứ thoải mái, sinh cho bà một đứa cháu càng tốt. Thấy bà nội ra khỏi phòng là hắn lập tức ngồi bật dậy, nhìn sang khuôn mặt đỏ ửng bên cạnh, phút chốc lại muốn trêu chọc một tý. Chống tay sang hai bên để cậu lọt thỏm giữa người mình, tư thế hiện tại của cả hai thật không thể nào trong sáng nổi.

"Cậu muốn làm gì?"

"Với tình cảnh hiện tại cậu nói xem tôi muốn gì?"

"Kim Taehyung, cậu đừng có mà làm bậy."

Vừa dứt lời cửa phòng lần nữa bật mở, bà nội hốt hoảng che mắt lại, ấp a ấp úng nói câu ngủ ngon rồi lẳng lặng quay về phòng. Lần này bị nhìn thấy hết rồi, kiểu gì cũng bị hiểu lầm cho mà xem. Trong khi cậu đang rầu rĩ thì người kia lại cười trông vô cùng khoái chí. Vung chân đá mạnh một cái làm hắn lăn xuống sàn, cho chừa cái tật ghẹo gan, ngã đau như vậy mới nhớ được.

Để chắc chắn, hắn bước ra khoá cửa phòng lại, như này sẽ không có ai tự tiện vào được nữa. Lúc quay vào liền bắt gặp một cục tròn ủm quấn chăn kín cả người, chỉ chừa mỗi đôi mắt long lanh, đôi con ngươi đen láy chớp chớp nhìn hắn. Làm như tôi muốn ăn thịt cậu không bằng.

Cuộc gọi vào đêm khuya kéo cậu ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn, là bà Jeon gọi đến. Cậu hớn hở bắt máy, thay đổi tông giọng nói chuyện với mẹ mình, không quên ra hiệu bảo hắn giữ im lặng. Kim Taehyung nằm bên dưới nghe rõ cuộc trò chuyện của mẹ con họ, vô thức mỉm cười vì tông giọng ngọt ngào pha chút nũng nịu của người kia. Không ổn rồi, cảm giác muốn hắt hơi quá, phải kiềm lại, đừng hắt hơi ngay lúc này chứ.

"HẮT XÌ...tôi xin lỗi."

Bà Jeon nghe rõ mồn một tiếng hắt hơi của ai đó, là giọng nói của một người đàn ông, linh cảm mách bảo bà có việc không hay, giọng nói gấp gáp phát ra từ đầu dây bên kia làm cậu ấp úng.

"Con đang ở với ai vậy hả, mẹ nghe thấy tiếng đàn ông, giờ này con ở với đàn ông làm gì, Jeon Jungkook con trả lời mẹ mau."

Đáp lại lời bà là cái nhấn nút tắt máy từ cậu, không phải cậu không muốn giải thích mà là vì có nói bà cũng chẳng tin, đành để dịp khác nói rõ vậy. Liếc nhìn người đang bày ra vẻ mặt vô tội, cầm lấy gối bông mềm đánh mấy cái vào mặt hắn, sao cuộc đời cậu lại va phải tên này vậy chứ.

...


Mới đó mà mặt trời đã lên cao, từng tia nắng len lỏi qua rèm cửa, chiếu chút ánh sáng mỏng manh vào phòng. Thân ảnh tròn tròn gần như sắp rớt khỏi giường, nói chính xác hơn là cậu đang nằm ở mép giường. Kim Taehyung mơ màng mở mắt, thấy cậu sắp rơi xuống liền nhanh tay đẩy gối nằm đến gần, cục tròn tròn lập tức rớt xuống ngay cái gối vừa được kê.

Cục bông lăn qua lăn lại, lăn làm sao mà nằm lên cánh tay người ta, đầu dụi dụi vào ngực hắn, miệng chép chép mấy cái, đến khi hắn cảm nhận được sự ươn ướt trên cánh tay, thỏ con đanh đá ngủ chảy cả nước dãi lên tay hắn. Sợ bản thân làm cậu thức giấc, Taehyung vẫn nằm yên đấy, xoa xoa đầu cậu rồi tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

Đến khi thức giấc đã là mười một giờ trưa. Mọi người dưới nhà âm thầm chờ đợi chứ không dám đánh thức, chắc là đêm qua kịch liệt lắm nên mới ngủ trễ. Ánh mắt ai nấy sáng rực khi thấy Jungkook bước xuống với dáng đi kỳ lạ, tay không ngừng xoa xoa thắt lưng, mặt nhăn nhó trông rất đau đớn. Nhưng nó không phải như họ nghĩ, lúc nãy vì quá vội cậu va người vào cánh cửa, đau đến mức tưởng như gãy cả lưng.

Chờ khi hai người lái xe đến công ty, bốn người bên trong la hét ầm trời, vui mừng còn hơn trúng số. Cháu trai với con trai của ai mà giỏi quá, làm bé thỏ con đi lại khó khăn như vậy chắc hôm qua dữ dội lắm đây, giỏi quá cháu của ông bà, đỉnh lắm con trai của ba mẹ.

"Hôm qua mẹ bảo con mua mấy thứ cần thiết con mua đúng chứ?"

"Đúng mà mẹ, hôm qua con đến cửa hàng hỏi mấy thứ đó, họ còn giới thiệu thêm cái gì mà đồ chơi nữa, con không hiểu nó là gì nên lấy hết về, chắc bọn nó sử dụng rồi."

"Tốt lắm con trai của mẹ, kiểu này chúng ta sẽ sớm có cháu bồng thôi, hai đứa mau hối thúc Taehyung cưới bé thỏ con về đi."






End chap 24

Em thỏ không thoát khỏi gia đình Kim đâu, kiểu gì cũng phải về làm rể nhà Kim thôi ☺






mith💜


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net