Chap 34: Thỏ con ngây thơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyến công tác ba ngày giờ vỡ kế hoạch thành hai tuần, một phần là vì vết thương trên người hắn chưa lành, một phần là vì muốn có thời gian ở bên nhau nhiều hơn, mất công đến Mĩ rồi thì cũng nên hẹn hò một lần ở đây cho xứng đáng.

Buổi hẹn hò đầu tiên trong đời của hai người họ phải thật hoàn hảo, vì là lần đầu của cả hai nên không ai tránh khỏi hồi hộp. Mười ngón tay đan chặt vào nhau, bé thỏ con chăm chú lái xe còn hắn ngồi bên cạnh đưa tay đón lấy chút gió. Chiếc xe lướt nhanh như cơn gió, mui xe từ từ mở ra, ánh nắng chói chang càng khiến bọn họ thích thú, như này mới đúng là phong cách Mĩ chứ.

Việc đầu tiên chính là xem trận bóng đá mà cả hai yêu thích. Xe dừng lại trước sân vận động, bước vào trong với tâm trạng phấn khích, hai mắt sáng rực khi nhìn thấy sự nhộn nhịp nơi đây, tiếng reo hò cổ vũ này cũng lớn quá rồi. Đến lúc vào chỗ ngồi mới biết đội mà hai người yêu thích là đối thủ của nhau trong trận này, chẳng lẽ lại ngồi ở khán đài đối thủ rồi cổ vũ cho đội mình. Thế là hai người tách nhau ra, người ngồi khán đài này, người ngồi khán đài kia. Có ai hẹn hò lại thế không.

Kim Taehyung chật vật với cái tay bị gãy, khó khăn lắm mới cầm được ly nước lên uống, lau đi mấy giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, không khí nơi này nóng thật đấy, hay vì sự nhiệt huyết khiến nơi này nóng hơn. Dùng ống nhòm mình vừa mua khi nãy nhìn sang khán đài đối diện, bắt gặp một bé thỏ đang há hốc mồm quan sát từng chuyển động của cầu thủ. Coi cái mặt đáng yêu chưa kìa.

Đội bóng mà hắn thích ghi bàn thắng đầu tiên, dù đang đau tay nhưng hắn vẫn đứng bật dậy hò hét, đã vậy còn nhảy lên mấy cái chúc mừng nữa chứ. Mới đó mà đã làm quen được với mấy cô em xinh tươi ngồi cạnh đó, gãy tay chứ khuôn mặt vẫn còn đẹp trai lắm nha. Bọn họ trò chuyện trông rất hợp ý nhau. Vừa nói chuyện hắn vừa liếc nhìn vào ống nhòm xem cậu có để ý không.

Jeon Jungkook liếc nhìn qua ống nhòm, miệng lầm bầm mắng hắn, có người yêu rồi còn dám tán tỉnh mấy cô gái khác, không vì hình tượng cậu đã bay qua khán đài bên kia tát hắn mấy bạt tai rồi, nghĩ ông đây hiền lành rồi làm tới đây mà. Sự ghen tuông che mờ lí trí, cậu không còn tâm trạng xem trận đấu nữa, chuyến này về sẽ giận hắn thật lâu cho xem.

Đang bực mình lại gặp thêm đội bóng yêu thích thua cuộc, Jungkook tức giận bỏ ra xe một nước không thèm chờ hắn, ngồi vào xe liền lái đi một đoạn dài làm hắn vừa bước ra đã lập tức chạy đuổi theo, cậu thương tình người kia đang bị thương nên mới dừng lại. Người nào đó mặt đỏ bừng bừng thở không ra hơi, tựa người vào xe nghỉ mệt sau một chuyến chạy bộ bất ngờ mà người yêu ban cho.

"Cục cưng giận gì anh sao?"

"Tôi thèm giận anh chắc, vào xe mau không tôi bỏ lại đây bây giờ."

Biển là nơi an ủi tâm hồn con người mỗi khi cảm thấy không vui. Jungkook tạm gác lại sự ghen tuông khi nãy, chạy ù ra biển, cởi luôn áo thun đang mặc trên người quăng xuống bãi cát trắng. Hắn trợn tròn mắt nhìn, lại ngó nghiêng xung quanh xem có ai nhìn trộm cục cưng nhà hắn không, quả không ngoài dự đoán, ánh mắt ai cũng dán chặt vào người cậu.

"NÈ JEON JUNGKOOK, EM MẶC ÁO VÀO NGAY, CÓ NGHE ANH NÓI KHÔNG, MẶC ÁO VÀO."

Hắn như dùng hết sức lực hét lớn cho người ở phía xa nghe thấy. Jungkook vẫn thản nhiên nô đùa với từng cơn sóng, không bận tâm đến mấy lời hắn nói, có gọi khản cổ cũng không nghe đâu, cho hắn ghen chết luôn.

Nhận thấy mình không nói được bé thỏ bướng bỉnh này, hắn đi đến nhặt cái áo cậu vứt trên bãi cát khi nãy, chạy đến định trùm lên người thì cậu chạy mất. Qua bao lâu đi nữa thì cái trò đuổi bắt này vẫn hiện hữu quanh hai người họ. Kim Taehyung bất lực đuổi theo cậu mấy vòng quanh bãi biển, đến khi người ta chịu mặc áo vào mới thôi.

Tưởng đâu đã loại hết mối nguy hiểm xung quanh, ai ngờ vệ tinh xung quanh cậu vẫn còn rất nhiều. Trong lúc ngài chủ tịch đang nằm thư giãn trên bãi biển thì thư ký kiêm người yêu của ngài đang bị mấy cô gái nóng bỏng vây quanh, có vẻ là trao đổi số điện thoại, không những mấy cô gái mà mấy chàng trai cũng không bỏ qua cơ hội. Ai bảo người yêu hắn đẹp trai thế làm gì.

Bé thỏ giờ mới nhớ ra người yêu mình đang nằm che ô bên trong, quay mặt sang nhìn thử một cái, hắn bĩu môi phồng má nhìn cậu, liếc nhìn những người có ý định làm quen người yêu mình làm họ sợ hãi lùi về sau. Bước tới cái nữa xem, dám bước tới thì hắn không ngại xử đẹp từng người đâu.

Từ giận dỗi chuyển sang bị giận dỗi. Cậu dùng đủ mọi cách bắt chuyện nhưng nhận lại sự im lặng. Ai bảo hắn làm cậu ghen trước làm gì, bởi vậy cậu mới cố tình làm hắn ghen lại, ai ngờ mọi chuyện thành ra như vậy. Năn nỉ cả buổi nhưng có vẻ hắn không mềm lòng thì phải. Rời khỏi bãi biển biết bao lâu vậy mà vẫn còn giận, cậu đang lái xe liền dừng lại bên đường tiếp tục công việc dỗ dành người yêu.

"Anh giận cái gì chứ, anh khi nãy cũng bắt chuyện với mấy cô gái kia mà."

"Nhưng anh không có cho số điện thoại, không có cởi áo cho người ta nhìn, vả lại mấy cô gái khi nãy không hiểu mấy thuật ngữ trong bóng đá nên mới hỏi anh."

"Thì em có cho họ số điện thoại, nhưng đó là số anh mà."

Nghe đến đây hắn có chút thoả mãn, nhếch mép cười một cái, dù vậy vẫn giữ nguyên tình trạng hướng mắt ra bên ngoài. Không dễ để bé thỏ này hạ mình đâu, thường ngày hung dữ với bướng bỉnh lắm, nhân cơ hội này làm nũng tí mới được.

"Jungkook không có thương anh, Jungkook mà thương anh thì Jungkook đã hôn anh rồi."

"Em hôn rồi anh phải hết giận nhé?"

"Tùy vào chỗ hôn và thời gian hôn nữa."

Cậu thừa biết hắn đang ám chỉ cái gì, bằng chứng là đôi môi đang chu ra chờ cậu tiến tới, còn nhắm mắt lại trước nữa cơ, trông hưởng thụ thật đấy ngài chủ tịch. Môi xinh đỏ mọng cũng chu ra, tiến đến áp lên môi hắn, giữ nguyên trong một phút. Hắn làm sao chịu nổi khi chỉ chạm môi như vậy, Jungkook khá tệ khoản hôn, nói chính xác là môi chạm môi chứ có giống hôn chỗ nào đâu.

"Cái này không phải hôn."

"Vậy thế nào mới là hôn?"

"Em sang đây ngồi với anh đi, anh chỉ em."

"Ngồi thế nào được, cái ghế đó ngồi hai người làm sao."

"Ngồi lên đùi anh này, hai tay ôm cổ anh, còn lại để anh chỉ em."

Thỏ con thì cuối cùng vẫn là thỏ con, sư ngây thơ không lẫn vào đâu được, vẫn là bị sói xám lừa mà không hề hay biết. Nhưng cũng phải khen con sói xám này quá ranh ma đi. Vẻ mặt khoái chí khi cậu di chuyển người ngồi lên đùi mình, ngoan ngoãn ôm chặt cổ như lời dạy, mắt tròn xoe chớp chớp chờ đợi hắn dạy tiếp.

"Cục cưng cho anh thấy lưỡi em nào."

Cậu thè cái lưỡi đỏ hỏn ra trước mặt hắn, chưa kịp hỏi tiếp theo thế nào lưỡi đã bị hắn ngậm lấy, hắn cũng nhanh chóng đưa lưỡi thăm dò khoang miệng cậu, càn quét từng ngóc ngách bên trong. Liên tục quấn lấy lưỡi đối phương. Jungkook hoàn toàn ở thế bị động, cứ đưa lưỡi cho hắn mút, đến khi cảm thấy không thở được mới đẩy đầu hắn ra, gấp gáp hít lấy chút không khí ít ỏi.

"Không hôn nữa, anh xấu tính, anh ức hiếp Jungkook."

Kéo cậu vào nụ hôn sâu lần nữa, môi lưỡi quấn lấy nhau không rời, mút mát cánh môi dưới người ta sưng lên mới chịu nhả ra, sợi chỉ bạc kéo dài giữa hai đôi môi làm bé thỏ con ngại ngùng úp mặt vào vai hắn.

"Đấy đấy, anh lại ức hiếp Jungkook, lưỡi em đau quá đi, môi cũng sưng lên hết rồi."

Ôi thôi, bé thỏ đáng yêu quá mức cho phép rồi, hắn sẽ nhũn tim vì sự đáng yêu này mất. Jungkook không làm nũng thì thôi, chứ đã làm rồi đố ai chịu được. Mái đầu tròn dụi dụi vào cổ hắn, đến khi được đỡ dậy mặt cậu vẫn còn đỏ. Kim Taehyung vùi đầu vào cổ người thương, mút lấy phần da thịt trắng trẻo, vì có hơi mất kiềm chế nên vô tình để lại vài nụ hoa đỏ sẫm.

"Ư...anh làm gì em vậy...aaa."

"Chúng ta về nhà nhanh đi được không, anh không chịu nổi rồi."

"Nhưng không chịu nổi cái gì, anh nói với em đi."

"Về đến nhà em sẽ biết, vì chỉ có em mới giải quyết được chuyện này thôi."

Lái xe về nhà theo lời hắn nói, cậu tỏ ra lo lắng vì tưởng mình đè trúng vết thương, có lẽ do đau nên hắn mới muốn về nhà. Thỏ con ơi là thỏ con, sắp thành bữa tối của sói xám rồi mà còn không biết. Thỏ trắng lo lắng vậy đấy, còn sói xám gian xảo đang hò hét trong bụng vì sắp được ăn thịt thỏ.






End chap 34

Ôi tội nghiệp bé thỏ ngây thơ 😄






mith💜


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net