Chap 37: Người quan trọng nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thế bây giờ thả em xuống được chưa?"

Jeon Jungkook bất lực lặp lại câu hỏi lần thứ mười lăm trong ngày, ngoài miệng thì nói muốn cậu đến giúp giải quyết công việc, nhưng thực tế là muốn ở gần để có cơ hội sờ mó thì có. Công việc chưa giải quyết được bao nhiêu, chỉ thấy eo thon sắp bị sờ đến mòn rồi.

Mở tập hồ sơ cần xử lí gấp đẩy đến trước mặt hắn, đặt bút bên cạnh với hy vọng người kia chịu ký vào đấy. Kim Taehyung gác cằm lên tay, nghiêng đầu nhìn cậu bằng ánh mắt dịu dàng, miệng cứ cười mỉm như thế một lúc lâu.

Ngày trước giả vờ chí choé với nhau làm gì không biết, trực tiếp nói ra không chừng hai người họ đã trở thành người yêu của nhau rồi cũng nên. Nghĩ đến đây hắn lại càng ôm cậu chặt hơn, người đang ngồi trên đùi có hơi khó chịu mà ngọ nguậy không yên, gỡ tay hắn ra khỏi người mình nhưng đâu lại vào đấy.

Hắn lấy lý do sợ cậu vẫn còn đau sau cái đêm ấy, nó đã trôi qua gần một tuần rồi, nói hết cũng không đúng, bên dưới vẫn hơi nhói mỗi khi ngồi xuống, có lẽ là vì lần đầu nên lâu lành. Mông xinh được đặt ngồi trên bắp đùi rắn chắc.

"Mau đọc qua hồ sơ đi, đừng mãi nhìn em."

"Không muốn mà, nhìn em thích hơn."

"ĐỌC MAU LÊN, sáng giờ anh chưa giải quyết được việc gì cả, em đấm cho một đấm bây giờ chứ ở đó mà nhìn."

Quên mất bé thỏ con này tính tình hung dữ vô cùng, cả ngày cứ đòi đấm đòi đá hắn, nói chuyện không được liền quay sang dùng bạo lực. Có hôm phải ngồi nghe cậu mắng một trận vì tội lơ là công việc. Thân làm chủ tịch, hắn luôn tiếp nhận lời góp ý của nhân viên, nói thẳng ra là không dám trả treo với người yêu đấy.

Nói nhẹ nhàng không nghe giờ người ta dùng biện pháp mạnh lại dỗi, hắn bĩu môi quay mặt sang hướng khác, tay vẫn không rời khỏi eo cậu. Một ngày hai mươi bốn tiếng, Kim Taehyung giận dỗi cậu hơn hai mươi tiếng, đa số là vì mấy chuyện không đâu. Vậy mà cứ đòi làm chồng lớn, tính tình như trẻ con thế này thì ai mới là chồng lớn đây.

Cậu biết rõ tính hắn nên chẳng thèm dỗ, cởi bớt hai cúc áo, kéo áo sang hai bên để lộ bờ ngực trắng trẻo. Con mồi lập tức lọt vào bẫy, hắn vồ lấy cậu như hổ đói, mút mát phần da thịt lộ ra đến khi đỏ ửng. Thoả mãn rồi mới chịu quay lại làm việc, cả quá trình làm việc nhất quyết không cho cậu xuống khỏi người mình.

Bên ngoài có tiếng gõ cửa, là nhân viên phòng tài chính, báo cáo tháng này có chút vấn đề nên họ đến đây báo lại với hắn. Jungkook hoảng hốt nhảy xuống khỏi người chủ tịch, gài cúc áo lại ngay ngắn, đeo vội bảng tên vào cổ, là do ai kia khi nãy một hai bắt cậu tháo ra để dễ dàng hôn cổ, báo hại trên cổ cậu đầy dấu hôn đỏ chói.

Cô nhân viên thấy cậu đứng nghiêm trang cạnh bàn hắn thì nở nụ cười thích thú, cô là một trong những người hâm mộ cặp đôi chủ tịch và thư ký này đấy, tận mắt nhìn thấy hai người ở cùng nhau trong phòng thật là phấn khích chết được. Đặt bản báo cáo lên bàn cho hắn xem lại, cô đưa mắt nhìn sang cậu thư ký đáng yêu bên cạnh, dấu hôn trên cổ vô tình lọt vào mắt.

Khẽ mỉm cười rồi nhận lấy bản báo cáo từ tay hắn, cô nhân viên trẻ bước ra khỏi phòng, đi được mấy bước thì hét lớn làm thư ký Woo ngồi gần đó giật mình bấm phím xoá hết bản báo cáo đang làm. Đau khổ nhìn thành quả cả buổi sáng biến mất trong chớp mắt, Woo Nam-il hít sâu một hơi, bình tĩnh đánh lại bản báo cáo mới.

Từ trang blog riêng giờ đây bọn họ đã có cả một nhóm chat, ai cũng có thể tham gia, đa số là mấy chuyện trên đời dưới đất, có người còn vào đấy than thở đòi công ty tăng lương. Cô nhân viên quay về phòng làm việc, lấy điện thoại ra gửi đi vài tin nhắn, thông tin cực kỳ quan trọng dành cho ai đang đẩy thuyền cặp đôi này.

🐳

Thông tin quan trọng đây

🐸

Có chuyện gì vậy

🐰

Đang trong giờ làm việc mà
cô cũng có thông tin mới sao

🐨

Mau nói đi, hồi hộp chết được

🐳

Tôi bắt gặp thư ký Jeon
trong phòng chủ tịch

🐼

Có gì lạ đâu

🐥

Đúng đó, cậu ấy đến
giúp chủ tịch mấy hôm nay
vì chủ tịch đang bị thương mà

🐻

Tôi còn tưởng là chuyện gì

🐳

Vậy dấu hôn trên cổ
thư ký Jeon thì sao

🐷

CÁI GÌ

🐿

ĐÚNG LÀ CHUYỆN ĐỘNG TRỜI

🐱

TÔI MUỐN HÉT LÊN QUÁ,
LÀM SAO ĐÂY

🐹

ÔI MẸ ƠI TÔI NGẤT TRƯỚC ĐÂY

Hàng trăm tin nhắn hỏi về dấu hôn trên cổ cậu nhưng cô nhân viên kia không trả lời, ai bảo mấy người không tin tôi làm gì, cho mấy người tò mò chết luôn. Tắt máy trong tâm thế vui vẻ, cô nhân viên tiếp tục chỉnh sửa bản báo cáo, không biết ngày mai chủ tịch và thư ký Jeon còn tạo ra bất ngờ gì nữa đây.

Quay lại với phòng làm việc ngập tràn tình yêu của hai kẻ si tình. Jungkook khó khăn lắm mới tách được hắn ra khỏi người mình, mang công việc sang sofa giải quyết. Công việc thoáng cái đã xong, thời gian rảnh rỗi cậu lên mạng tìm một vài thứ chuẩn bị cho mẫu thiết kế sắp ra mắt, mọi sự chú ý tập trung vào màn hình máy tính.

Kim Taehyung tập trung cao độ giải quyết đống hồ sơ chất cao như núi trên bàn. Cái lưng lại đau nữa rồi, còn chưa được ba mươi đã mắc bệnh đau lưng, kiểu này về già thì biết làm sao. Nhưng tính chất của công việc văn phòng là vậy, ngồi trên ghế cả ngày kiểu gì chẳng mắc bệnh về cột sống.

Cậu nhìn vào đồng hồ, đến giờ ăn trưa rôi, lấy hai hộp cơm từ trong túi đặt lên bàn, đây là tâm ý của người ta đó, vất vả học trên mạng để làm cơm trưa nhân vật hoạt hình cho hắn. Hộp cơm của hắn có hình bé mèo màu hồng, cài nơ đỏ trên đầu, cậu còn trang trí thêm mấy bé thỏ cài hoa hồng trước ngực, bé mèo này là nhân vật hoạt hình nhưng tên gì thì cậu không nhớ. Còn hộp của cậu là cái con gì đó dài dài màu vàng, đeo mắt kính, mặc yếm, điều khiến cậu nhớ nhất khi xem hoạt hình này chính là ngôn ngữ ngoài hành tinh mà bọn nó nói. Tên của mấy nhân vật này cậu chẳng nhớ nổi, cũng đã qua một thời gian rồi.

Bước đến kéo tay người nghiện công việc sang ngồi cùng mình, hễ nghiêm túc làm việc là không quan tâm mọi thứ xung quanh, bỏ người ta ngồi một mình nãy giờ. Hắn véo má cậu một cái, xong mới cầm đũa thưởng thức hộp cơm trưa người yêu làm riêng cho mình. Hình thức đẹp, mùi vị lại rất ngon, không ngon bằng người làm ra hộp cơm cho lắm, nhưng nói chung là hợp khẩu vị hắn.

Park Yohan tự nhiên mở cửa bước vào, thấy hai người vui vẻ ăn cơm trong lòng vô cùng tức tối, nhất là khi cậu đút cơm cho hắn, hắn lại ngồi im há miệng tận hưởng sự chăm sóc ấy. Jungkook lấy đi hạt cơm trên khoé miệng hắn cho vào miệng ăn như không có gì. Kim Taehyung cũng không ngại việc dùng chung đũa, uống cùng chai nước với cậu, hắn là người đòi ăn uống cùng đó chứ, thậm chí còn uống cùng một chỗ cậu vừa uống, như này được tính là hôn gián tiếp đúng không.

"Lần sau vào phòng tôi nhớ gõ cửa."

"Tôi xin lỗi chủ tịch, tôi sẽ chú ý hơn, vì có việc gấp nên tôi quên mất."

Cậu ngồi bên cạnh không dám nhúc nhích, cứ như vừa ngoại tình rồi bị bắt quả tang. Bắt gặp cái nhìn không chút thiện cảm của Park Yohan, cậu khinh bỉ quay mặt sang hướng khác, nhìn thôi đã thấy không ưa.

"Không còn gì thì cậu ra khỏi phòng được rồi."

"Taehyung, tối nay tôi có thể mời cậu ăn tối cùng không?"

"Tối nay tôi có hẹn rồi."

"Tôi có thể biết đó là ai không?"

"Là người quan trọng của cuộc đời tôi, cậu không cần biết nhiều làm gì."

Cậu ngượng ngùng mỉm cười, cố quay mặt đi không cho Park Yohan thấy. Người hắn nói là cậu chứ còn ai vào đây, tự dưng lại nói năng sến súa làm cậu thích gần chết, đợi người này ra khỏi phòng sẽ thưởng cho hắn một nụ hôn.

Nén cơn giận bước ra khỏi phòng, vừa về đến phòng làm việc liền ném tài liệu bay tứ tung, hắn trước giờ luôn từ chối lời tỏ tình của cậu ta nhưng không tỏ ra khó chịu khi cậu ở bên cạnh, Jeon Jungkook vừa xuất hiện hắn liền vạch rõ ranh giới, đúng là đồ đáng ghét.






End chap 37

Chắc có cửa 😒




mith💜


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net