Chap 39: Như một đôi mới cưới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba ngày nghỉ phép là món quà hắn dành cho cậu. Ngài chủ tịch đau lòng khi thấy người yêu nhỏ mang theo cặp mắt gấu trúc đi làm, cái dáng vẻ thiếu sức sống, ngủ gà ngủ gật thúc giục hắn phải cho cậu ở nhà nghỉ ngơi vài ngày. Nếu là ngày thường cậu thư ký nhất định từ chối, nhưng vì đã quá mệt mỏi nên cậu đồng ý mà không thèm suy nghĩ.

Đánh một giấc từ tối hôm nay cho đến chiều ngày mai. Đến khi bộ não báo hiệu đã ngủ đủ giấc, cậu mở mắt nhìn quanh phòng, lăn lộn trên chiếc giường êm ái thêm một hồi lâu, bước vào trong vệ sinh cá nhân rồi xuống bếp chuẩn bị bữa tối. Vì chỉ có một mình nên bữa ăn của cậu rất đơn giản.

Jungkook vừa rửa sạch nguyên liệu vừa lắng nghe tiếng nói phát ra từ đoạn clip đang xem trên điện thoại. Là clip dạy nấu ăn trên mạng, tâm trạng đang rất tốt liền lôi hết nguyên liệu trong tủ lạnh ra nấu ăn, tự tay nấu một bữa cơm lắp đầy cái bụng rỗng đúng là ý tưởng hay.

Trong lúc chờ đợi nồi canh rong biển sôi lên, cậu quay sang vo gạo nấu cơm. Vẫn còn dư thời gian, làm thêm ít trứng cuộn cho đủ chất dinh dưỡng, rưới thêm ít nước tương lên trên, sẵn sàng vào bụng chủ nhân thôi nào trứng cuộn ơi.

Đang bận rộn cũng phải dừng tay với tiếng chuông cửa bên ngoài, phía sau cánh cửa là bóng dáng cao ráo, tay cầm theo túi lớn túi nhỏ, cả người run run vì lạnh, không để cậu kịp lên tiếng đã bước vào nhà vô cùng tự nhiên. Kim Taehyung cuộn người trên sofa, lạnh đến không nói được gì, đêm khuya hắn vượt đường xá xa xôi, tiết trời lạnh giá, tất cả là vì muốn gặp cậu.

Chuyện là khi nãy đang nằm an ổn trên giường ngủ, hình ảnh người yêu nhỏ tràn ngập trong đầu, nỗi nhớ dâng trào khiến hắn lái xe đến nhà tìm cậu. Sợ làm phiền lúc cậu nghỉ ngơi nên cả ngày hôm nay hắn không gọi cũng không nhắn tin. Thôi thì gặp mặt một chút chắc không phiền gì đâu nhỉ, hắn hứa sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh không làm phiền tới cậu, chỉ cần để hắn được nhìn ngắm người yêu là được.

Mùi thơm thoang thoảng bên mũi kéo người đang nằm trên sofa chạy ngay vào bếp, bụng biểu tình dữ dội, hắn kéo ghế ngồi xuống tự nhiên như nhà mình. Hai tay cầm bát đưa về phía cậu ý bảo cho hắn một ít cơm, bộ dạng háo hức không khác gì con nít.

Ngày hôm sau, vừa tan làm chủ tịch Kim đã lái xe đến nhà thư ký Jeon. Như mọi ngày cậu đang chuẩn bị bữa tối, chùi tay vào tạp dề cho khô đi bàn tay vừa rửa, vui vẻ chạy ra mở cửa cho hắn. Trông không khác gì chồng nhỏ ở nhà nấu cơm đợi chồng lớn đi làm về.

"Anh về rồi."

"Cục cưng có nhớ anh không?"

"Nhớ lắm ạ."

Hắn ôm chặt người yêu trong lòng không có dấu hiệu buông ra. Tự dưng đang nấu ăn lại bị lôi ra sofa ôm ấp. Jungkook giờ mới để ý túi đồ hắn đem theo, bên trong có một bộ đồ ngủ, có vẻ đêm nay sẽ có người ngủ lại đây, đem cả đồ ngủ đến thế này sao nỡ từ chối chứ. Sau mấy tiếng thúc giục của cậu, hắn giờ mới chịu đi tắm, vừa tắm ra đã nũng nịu bảo cậu lau tóc giúp. Thoả mãn ngồi trên sofa xem TV, phía sau là người yêu nhỏ đang lau tóc cho mình, đây là việc hắn từng muốn thử một lần khi yêu.

Canh lúc hắn tập trung xem phim, cậu len lén bỏ ra sau bếp tiếp tục món ăn còn dang dở, từ nãy đến giờ bị giữ chặt muốn rời đi cũng không được. Ngồi đối diện nhau trên bàn ăn, hắn vừa ăn vừa không ngừng mỉm cười, người ta ao ước có một gia đình nhỏ hạnh phúc như này lâu rồi, sau một ngày đi làm vất vả, được về nhà ăn bữa cơm do người mình yêu nấu, ngắm nhìn khuôn mặt người mình yêu cả buổi ăn là quá đủ với hắn.

Bình thường ở nhà không thấy đụng vào việc nhà, mới đến nhà người yêu có một ngày đã giành rửa bát vì sợ người yêu mệt, cậu được hắn cho phép đứng một bên lau khô chén đĩa, chỉ một việc duy nhất thôi, làm nhiều vất vả cho người yêu hắn lắm. Ban đầu đúng là rửa bát, lát sau thành ra nghịch bong bóng xà phòng, âm thanh của sự vui vẻ phát ra từ bếp, không biết qua bao lâu hai người mới rửa xong bát.

Hắn từ lúc nào đã leo lên giường nằm sẵn, chờ đợi người trong phòng tắm bước ra, suy nghĩ biết bao cảnh tượng trong đầu, không biết đêm nay có ngủ được không nữa, nghĩ tới là thấy háo hức. Cởi bỏ áo vứt xuống sàn nhà, trùm chăn kín người để tạo cho cậu bất ngờ. Jungkook tắm xong liền bước đến nằm xuống giường, thấy hắn dang tay liền hiểu ý nhích người nằm vào lòng hắn, hơi ấm từ cơ thể hắn nhanh chóng bao bọc cả người cậu.

"Sao anh không mặc áo?"

"Ứ ừ, anh không muốn mặc áo, thói quen lúc ngủ của anh là cởi hết quần áo cơ."

"Anh đừng có mà nói dối, em biết tỏng anh đang nghĩ gì trong đầu, bỏ hết mấy suy nghĩ đó đi cho em."

Không cho làm thì hắn tạm sờ mó vậy, bàn tay lướt trên từng múi cơ săn chắc, dần di chuyển lên nụ hồng xinh xinh trước ngực, gảy nhẹ lên đầu ngực cậu, đúng như hắn dự đoán, cậu giật nảy người vì hành động đó. Đánh yêu lên bàn tay hư hỏng mấy cái, lát sau đầu ngực bị giày vò lần nữa, cậu ưỡn người đón nhận, cắn lấy môi dưới ngăn tiếng rên rỉ phát ra. Đến khi đầu ngực sưng tấy lên hắn mới chịu dừng lại, hôn nhẹ vào gáy rồi ôm người yêu ngủ say.

Hôm sau thức giấc đã không thấy người bên cạnh đâu, chỗ trống kia vẫn còn vương lại chút hơi ấm và mùi hương của cậu. Sở dĩ cậu phải thức sớm như vậy là vì muốn làm cơm trưa cho hắn, cái người này khó tính lắm, không phải cơm cậu làm sẽ không ăn, thà bỏ bữa trưa còn hơn ăn cơm người khác làm. Đã khó tính lại còn kén ăn, chăm sóc bé gấu con này mệt mỏi thật đấy.

Còn chưa làm chồng nhỏ đã chăm sóc người ta kĩ vậy rồi, ngài chủ tịch cũng thật có phúc. Có một cậu thư ký làm việc xuất sắc. Có một cậu người yêu đảm đang vô cùng. Có một bé thỏ con đáng yêu nhất trên đời.

Cơm trưa được cậu cho vào hộp xong xuôi. Không mất quá nhều thời gian để chuẩn bị bữa sáng, sandwich ăn cùng trứng rán, thêm một ly sữa là đủ năng lượng làm việc cả ngày. Bước đến mở cửa phòng gọi hắn, cậu trợn tròn mắt khi thấy hắn ngồi tựa người vào thành giường, hai tay kéo chăn che cơ thể loã lồ, mặt uất ức làm như vừa bị ai ức hiếp.

"Anh làm cái gì đấy?"

"Em dụ anh lên giường cho đã rồi bỏ anh nằm đây một mình, em chơi chán rồi nên muốn vứt bỏ chứ gì, không muốn chịu trách nhiệm với anh đúng không?"

"Anh tưởng mình đang đóng phim hả, mau ra ăn sáng nhanh lên, em nấu xong hết rồi."

"Bé bế anh đi, bế công chúa ấy."

"Lưng em sẽ gãy mất, mà sao hôm nay anh mè nheo dữ vậy, bình thường đã hay làm nũng giờ còn thêm cái tật xấu mè nheo này, ngài chủ tịch hư quá rồi đó."

Quay người bỏ ra bàn ăn trước, hắn từ trong phòng bay ra hôn chóc vào má cậu, ngồi nhanh vào bàn thưởng thức bữa sáng. Ăn xong thì thay quần áo đến công ty làm việc, biết vậy hắn cũng nghỉ phép ba ngày luôn cho rồi, giờ không nỡ đi làm chút nào. Jungkook ra tới cửa tiễn hắn, vẫy tay tạm biệt người đang bĩu môi vì sắp xa người yêu, nói thì nói vậy chứ tối nay hắn lại đến đây cho xem.

"Chồng lớn đi làm nhé, chồng nhỏ ở nhà ngoan ngoãn đợi chồng lớn về."

Dù đã đi xa một đoạn nhưng hắn vẫn cố quay lại hôn lên môi cậu một cái rồi mới rời đi. Hôm đó cả công ty chấn động khi thấy ngài chủ tịch tung ta tung tăng bước vào công ty. Thư ký Woo đang làm việc bị hắn nhào đến ôm lấy xoay mấy vòng, đến lúc được thả ra cậu ta vẫn còn hoang mang. Chưa bao giờ thấy chủ tịch Kim tràn đầy năng lượng như vậy.









End chap 39

Thư ký Woo sợ hãi nhẹ 🙂








mith💜


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net