Chap 42: Từ phòng họp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Yoona à, cậu thấy Jungkook đâu không?"

Ahn Jisung có việc tìm nhưng không thấy cậu đâu, phòng làm việc không có, đi một vòng quanh công ty cũng không, điện thoại vẫn còn trên bàn mà người biến đâu rồi không biết.

Yoo Yoona lắc đầu thay cho câu trả lời, từ sáng đến giờ cô cũng không thấy bóng dáng cậu đâu, ít phút nữa là đến cuộc họp rồi, không đến đúng giờ chắc chắn bị chủ tịch mắng cho một trận.

Cả hai không biết cậu thư ký đang vất vả với ngài chủ tịch ở phòng họp. Jeon Jungkook quỳ dưới sàn, tay thuần thục kéo khoá quần hắn lôi thứ căng trướng nổi đầy gân xanh kia ra, rút kinh nghiệm từ lần trước, cậu né xa một chút kẻo "cái đó" lại đập vào mặt mình. Khẽ nuốt nước bọt, chớp chớp mắt một lúc, đưa thứ kia lại gần rồi há miệng ngậm lấy.

Kim Taehyung thoả mãn thở hắt ra một hơi, di chuyển ánh nhìn xuống mái đầu tròn giữa hai chân mình. Miệng cậu mỏi nhừ sau ba phút khẩu giao giúp hắn, vì kích thước quá lớn nên không cách nào ngậm hết vào được, khoé miệng tưởng như sắp rách ra. Từng nhịp ra vào vô cùng chậm, với người như hắn làm sao chịu được sự chậm chạp này.

Nước bọt chảy xuống sàn nhà, số ít chảy dọc theo cổ cậu. Hắn cảm thấy tội lỗi khi cậu dùng ánh mắt tròn xoe như cún con nhìn mình, hắn đúng ra không nên bắt cậu làm vậy ở phòng họp, nhưng cơ thể không nghe lời biết làm sao được.

Đan tay vào lọn tóc mềm mượt, hắn ngửa cổ tận hưởng khoái cảm do người yêu mang đến, không nhịn được mà bật ra tiếng gầm gừ. Hai mắt nhắm nghiền, nhăn mặt bắn ra dòng tinh dịch trắng đục tanh nồng. Jungkook nhả dương vật đã dịu xuống một chút ra khỏi miệng, cúi đầu nhả thứ sền sệt trong miệng xuống sàn, cậu ho sặc sụa vì hắn bắn ra quá bất ngờ, lần trước bắn ra còn nói trước với người ta, giờ không báo mà bắn vào nhiều như vậy hỏi sao không sặc.

Vừa định đứng dậy chỉnh lại quần áo cho ngay ngắn thì bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, thôi xong rồi, đã đến giờ họp, giờ chắc toàn bộ nhân viên đều đến đông đủ. Cậu không thể xuất hiện với bộ dạng xộc xệch này, miệng còn vương lại chút tinh dịch chưa lau sạch, chắc chắn sẽ khiến người khác nghi ngờ, vậy là cậu thư ký chui vào góc bàn trốn, vừa hay chỗ trống bên dưới chân hắn đủ chỗ cho một người ngồi.

Cuộc họp cứ thế bắt đầu mà không có sự góp mặt của thư ký Jeon. Ai cũng khó hiểu khi không thấy cậu đâu. Mấy ai biết thư ký nhỏ đang khổ sở dưới gầm bàn, bịt chặt miệng ngăn âm thanh lạ phát ra. Lỡ như để ai phát hiện ra chắc đào lỗ chui xuống đất mất.

Đôi mắt ngây thơ bỗng trở nên nguy hiểm khi nhìn thấy vật trong quần hắn cương lên lần nữa. Ý nghĩ không đứng đắn thoáng hiện lên trong đầu. Cậu thư ký tiến sát đến chân ngài chủ tịch, lôi cự vật ngẩng cao đầu ra khỏi quần, xấu xa tuốt lộng mấy cái, hành động đó thành công khiến hắn mất bình tĩnh.

Ngài chủ tịch đang bận đưa ra cách giải quyết một số vấn đề của công ty, bên dưới vô cùng rạo rực, nếu không có ai ở đây hắn chắc chắn đè cậu ra ăn sạch. Ấy vậy mà mặt vẫn không có chút gì thay đổi, phong thái lạnh lùng như mọi ngày, nhìn vậy ai biết được bên dưới đang được bé thỏ con mút mát chăm sóc.

Cậu thư ký thè lưỡi liếm dọc chiều dài phân thân, nước bọt bóng loáng cả cây, bao bọc nó bằng khoang miệng ấm nóng của bản thân. Hắn thỉnh thoảng nhìn xuống bên dưới quan sát từng cử động của người yêu. Đưa tay nựng cằm như một lời khen, không quên véo véo má bánh bao mềm mềm. Má phải cậu phồng to khi ngậm lấy vật đàn ông vào miệng, dương vật độn má nên nhìn thấy rất rõ.

Hóp má mút mạnh lấy đầu nấm sẫm màu, Kim Taehyung không nhịn được nữa, trực tiếp bắn vào khoang miệng người nhỏ. Lần này hắn không rút ra mà giữ nguyên trong miệng người bên dưới, cậu không còn cách nào đành nuốt ngược tinh dịch vào trong, tất cả chui vào bụng không sót giọt nào. Lần đầu trải qua cảm giác này, bé thỏ con hai mắt rưng rưng uất ức sắp khóc đến nơi, miệng bị bắt ngậm vật thô to không cho nhả ra. Nước mắt chảy ròng ròng, chỉ có thể bày tỏ cảm xúc bằng giọng mũi.

Thư ký Woo vô tình làm rơi hồ sơ xuống đất, vừa cúi người định nhặt lên liền bị hắn lớn tiếng ngăn lại, giọng nói lớn đến mức thư ký Woo tưởng như bản thân vừa bị mắng, những người khác ngồi một bên sợ thay cậu ta. Hăn nghiêng người sang nhặt hồ sơ lên, cố tình hôn lên đôi môi người trốn dưới gầm bàn một cái, liếm láp chút tinh dịch đọng trên môi xinh căng mọng. Cậu suýt ngất vì lo sợ bị thư ký Woo bắt gặp, nín thở nép sát người vào góc khuất, tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Vừa nói về chiến lược sắp tới của công ty vừa ra hiệu cho cậu giúp mình lần nữa, ngón tay trỏ ngoắc ngoắc bảo cậu lại gần, tự nhiên ngã người ra ghế để cậu dễ dàng làm việc. Jungkook bất mãn lườm hắn, miệng không mở ra nổi mà cứ bắt người ta mút giúp, mệt chết người ta rồi, thử xuống đây đi rồi biết cảm giác. Dù vậy cậu vẫn giúp hắn khẩu giao lần nữa.

Âm thanh nhóp nhép nho nhỏ truyền đến tai hắn, những người ngồi xa chắc chắn không nghe thấy, chỉ có người ngồi gần như hắn mới nghe thấy thứ âm thanh ngọt ngào ấy. Đợt tinh dịch thứ ba tràn vào miệng, cậu mệt mỏi ngã người tựa vào thành bàn, tay chân xụi lơ, miệng sưng vù vì bị "thằng em" hắn ức hiếp một thời gian dài.

"Mẫu thiết kế mùa hè của mọi người tôi sẽ xem lại sau, trước mắt chúng ta cứ theo kế hoạch cũ mà thực hiện, nếu có vấn đề gì tôi sẽ nói rõ trong cuộc họp tiếp theo, mọi người có thể quay về làm việc, chúng ta kết thúc cuộc họp."

Thư ký Woo có ý ở lại giúp hắn xử lý tài liệu như mọi khi, vừa ôm tài liệu đặt lên bàn đã bị đuổi ra ngoài. Chủ tịch bị sao vậy nhỉ, cứ gấp gáp kiểu gì ấy, lúc cuộc họp diễn ra liên tục nhìn xuống bàn, hay chủ tịch có vấn đề gì, đúng là khó hiểu.

Kim Taehyung kéo cậu ra khỏi gầm bàn, vuốt lại mái tóc bù xù, lau sạch dấu vết ám muội trên khoé môi, hôn lên đôi môi sưng vù thay cho lời xin lỗi. Cài cúc áo giúp cậu cẩn thận đồng thời kéo khoá quần bản thân lên, lau sạch dấu vết còn vương trên sàn. Hắn gấp gáp kéo cậu ra khỏi phòng họp, mở cửa phòng làm việc bước vào, không quên chốt cửa cẩn thận.

"Cục cưng, bắt đầu vào bữa ăn chính nào."

"Gì chứ, không phải khi nãy ở phòng họp vừa làm xong sao?"

"Đó chỉ là món khai vị thôi, anh vẫn còn khó chịu lắm, với cả anh cũng nên phục vụ cho em chứ, mình anh tận hưởng sao mà được đúng không em yêu."






End chap 42










mith💜


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net