Chap 43: Đến phòng làm việc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thư ký Jeon được hắn đặt ngồi lên bàn, cơ thể không một mảnh vải, chân dang rộng sang hai bên để lộ nơi tư mật e ấp như nụ hoa sắp nở. Jungkook chống hai tay sau lưng, ngượng ngùng quay mặt sang hướng khác né tránh cái nhìn cháy bỏng của hắn, cơ thể nhạy cảm không ngừng run lên sau mỗi cái động chạm.

"Taehyung."

"Ơi, anh đây."

"Đừng nhìn nữa...em ngại lắm...anh cứ nhìn chằm chằm làm em ngại."

Hắn nhếch mép khi nghe cậu kêu ngại, lúc ngại ngùng bé thỏ con quả thật rất đáng yêu, gò má phớt hồng, môi khép hờ, luôn tìm cách né tránh ánh mắt hắn. Dáng vẻ ngoan ngoãn này chỉ có thể thấy mỗi khi cả hai làm tình, bình thường cậu không dễ chịu thua trước hắn đâu, Kim Taehyung có tiếng nói nhất chính là lúc cả hai lăn giường.

Thời gian cả hai ở bên nhau không quá lâu nhưng đủ để hắn hiểu rõ về cậu. Cũng biết rõ nơi nào trên người cậu là nhạy cảm nhất. Hắn thường ngày đều hết mực cưng chiều cậu, nhường nhịn đủ điều, không dám cãi nửa lời, ấy vậy mà trên giường luôn làm cậu kêu cha gọi mẹ, có hôm làm đến khi cậu ngất đi tỉnh lại mấy lần. Đó là lý do vì sao lúc làm tình cậu chưa bao giờ trái ý hắn.

Huyệt nhỏ đóng mở theo từng nhịp thở, tiết ra chất nhờn trong suốt chảy xuống bàn làm việc, cậu hốt hoảng rút giấy định lau liền bị hắn ngăn lại. Hôn lên bàn tay nhỏ hơn tay mình, mắt dán chặt vào nơi đang tiết ra chất nhờn, miệng huyệt đỏ au liên tục đẩy dâm dịch bên trong ra ngoài. Cậu có chút khó chịu khi hắn cứ nhìn mà không làm gì. Món ngon dâng đến miệng mà cứ ngồi nhìn là sao chứ.

Nắm lấy cà vạt màu tím nhạt kéo người hắn gần lại, hành động của thư ký Jeon chính là đang câu dẫn chủ tịch Kim sao? Bỏ qua thể diện của bản thân, cậu nhắm ngay môi hắn hôn xuống, lúc hai đôi môi sắp chạm vào nhau liền bị hắn né tránh. Bất ngờ trước thái độ đó, bé thỏ con đẩy hắn ra, khép hai chân lại định bước xuống khỏi bàn, chân chưa chạm đất đã bị hắn bế ngược lên.

"Bỏ người ta ra, dụ người ta hẹn hò được rồi, ăn cũng ăn sạch sẽ rồi, giờ chán chê muốn bỏ chứ gì, đã vậy ông đây đi tìm người mới đẹp trai cao ráo hơn mấy người."

Cậu chu môi bày tỏ nỗi uất ức của bản thân, khoé mắt ươn ướt, hít hít mũi vài cái. Mới trêu có chút đã khóc rồi. Jungkook hổ báo ngày xưa biến đâu rồi không biết, giờ chỉ thấy một em thỏ bị trêu đến bật khóc, đáng yêu như này hỏi sao hắn không trêu hoài cho được. Lau đi giọt nước mắt trên má, hôn lên khoé mắt còn đọng nước, ôm chặt người nhỏ trong lòng dỗ dành.

Đừng hỏi vì sao hắn hay làm cậu giận, nó như là đam mê ấy, mỗi khi giận Jungkook đều bày hết vẻ đáng yêu của mình ra, đôi khi làm nũng khiến hắn chết mê chết mệt. Có hai việc mà Kim Taehyung hay làm khi yêu Jeon Jungkook, một là làm cậu ngại, hai là trêu cho cậu dỗi. Thú vui tao nhã của mấy người yêu nhau ấy mà.

Cúi đầu ngậm lấy phân thân đỏ hồng vào miệng, mái đầu nhấp nhô giữa hai chân cậu một lúc lâu, hóp má mút mạnh đầu khấc, mùi vị tanh nồng lan khắp khoang miệng, hắn không ngần ngại nuốt hết tinh dịch trong miệng, liếm mép lau sạch tinh dịch còn sót trên miệng.

Cậu đê mê nhìn hắn, mắt phủ một tầng sương mỏng. Cơ thể bị lật ngược lại, chống đầu gối và khuỷu tay xuống mặt bàn lạnh lẽo, đôi gò đào căng tròn vểnh lên, cơn đau rát từ đâu ập đến làm cậu phải quay mặt nhìn người phía sau. Đấy đấy, lại cố ý trêu người ta nữa rồi đấy. Bàn tay to lớn va chạm mạnh vào cặp mông căng mẩy. Mông cậu vừa to lại vừa mềm, rất vừa vặn với tay hắn, hắn chính là thích người có cặp mông to như vậy. Bị đánh mông liên tục, người nhỏ ấm ức đá hắn một cái, cái tính hung dữ vẫn không bỏ được mà, càng như vậy hắn càng đánh mạnh hơn xem như phạt bé thỏ một lần cho nhớ.

Mông xinh đỏ ửng, dấu tay rõ rành rạnh, cậu cảm thấy có chút đau rát, đánh mạnh như thế làm gì không biết, đau mông chết đi được. Hắn biết mình có hơi quá đáng, xoa xoa bờ mông đáng thương, hôn lên mỗi bên một cái.

Lấy vội chai gel bôi trơn cùng một hộp bao cao su trong ngăn bàn ra, đây là hắn mua mấy hôm trước, mải làm việc nên quên mang về, đúng là sự trùng hợp dễ thương, chắc là nó biết bản thân sẽ được sử dụng ở đây nên xui khiến hắn quên mang về ấy mà. Chờ đến khi ngón tay ướt đẫm gel bôi trơn mới lần mò đến hậu huyệt non mềm, cậu tự tách mông ra để hắn dễ khuếch trương, khẽ nhíu mày khi ngón tay thon dài chui tọt vào trong, bên trong cậu ẩm ướt lại còn ấm nóng, không ngừng hút chặt ngón tay hắn không cho rời đi.

Từng ngón tay lần lượt tiến vào, đến ngón tay thứ ba hắn mới dừng lại, tăng tốc độ đâm rút lên một chút, bên dưới càng ra nhiều nước hơn. Khuếch trương vậy là đủ, hậu huyệt đã đủ rộng, hắn thoát y cho bản thân rồi ấn dương vật cương cứng vào trong, cảm giác sung sướng không từ ngữ nào diễn tả được.

Hạ mông thấp xuống một chút, vì cậu đang quỳ trên bàn, hắn lại đứng dưới đất nên nếu không hạ thấp làm sao hắn đưa thứ đó vào trong được. Mạnh mẽ đẩy hông, dục vọng như lấn át con người hắn, mỗi cú thúc đều nhắm ngay điểm nhạy cảm của cậu, tay mân mê đầu ngực hồng hào, se se trong tay đến khi nó dựng đứng mới chịu buông ra. Bị tác động hai nơi cùng lúc, cậu cong lưng bắn ra đợt tinh dịch thứ hai.

Ngã ập người xuống bàn, cơ thể như muốn dán chặt vào bàn làm việc. Jungkook không thể dùng tay chống đỡ được nữa, chân cũng không còn sức, nằm sấp vậy rồi làm tiếp nếu hắn muốn. Mà hắn làm sao trơ mắt nhìn cậu mệt mỏi được, xoay người thương nằm ngửa trên bàn, dương vật vẫn chưa rút ra xoay một vòng bên trong, nó lại to thêm một vòng, hậu huyệt càng lúc càng trướng, nếu còn to nữa sẽ không chịu nổi mất.

Nhẹ nhàng đặt lên môi cậu nụ hôn, dời môi xuống đầu ngực sưng tấy, không biết có phải vì được chăm sóc thường xuyên hay không mà đầu vú có hơi to hơn lúc trước. Mút mát viên thịt tròn như đang thưởng thức món ngon, day day chúng bằng hàm răng sắc nhọn. Nơi giao hợp vẫn dính chặt lấy nhau, một kẽ hở cũng không có.

Bế người nhỏ đứng xuống sàn nhà, điều chỉnh tư thế cho phù hợp rồi tiếp tục cuộc yêu nồng cháy. Jungkook nhón chân để mông mình ngang bằng dương vật hắn, nếu khi nãy là mỏi nhừ thì hiện tại chân cậu không còn cảm giác, run rẫy đáng thương. Cơn sóng tình càng lúc càng dâng cao. Như mọi lần, hắn kéo tay cậu về sau, ép người phía trước đứng hẳn lên chứ không cần chống tay lên bàn nữa. Đây cũng là doggy nhưng không phải truyền thống mà là doggy đứng.

Nâng một chân người nhỏ lên mắc qua tay mình, thoáng cái cơ thể cậu đã bị xoay nằm nghiêng, chống hai tay lên bàn. Quay mặt cậu đối diện với mình, dây dưa môi lưỡi thêm một lúc, tiếng mút mát vang khắp phòng làm việc, nước bọt theo khoé miệng chảy xuống cần cổ trắng mịn.

...


Bắn hết tinh túy của bản thân vào cái bao cao su cuối cùng của hộp thứ hai, sợ cậu vất vả làm vệ sinh nên hắn quyết định đeo bao, buộc chặt bao rồi vứt xuống đất, có thể nhìn thấy cả đống "thành phẩm" vương vãi trên sàn nhà. Ngã ập xuống khối cơ thể mềm nhũn kia, mồ hôi của cả hai dính vào nhau, cậu hiện tại không thể bắn thêm lần nào nữa, cùng lắm là bắn ra chất lỏng nhạt màu.

Hôn lên vầng tráng thanh tú, vén mấy sợi tóc dính bết trên trán lên vành tai. Trượt người xuống dưới hôn lên bờ mông căng tròn, không quên hôn vào phần đùi non nhạy cảm, chỉ một cái hôn thành công khiến cậu giật nảy người.

Ngài chủ tịch đỡ thư ký của mình ngồi dậy, nhặt quần áo trên sàn lên mặc lại giúp cậu, kế đến là mặc quần áo vào cho mình. Jungkook dù đang mệt vẫn giúp hắn thắt cà vạt, tỉ mỉ thắt từng chi tiết, ánh mắt dán chặt vào thứ tím nhạt trên cổ hắn, eo được người kia ôm lấy, cậu từ đầu đến cuối chỉ lo giúp hắn nên không chú ý mấy chuyện khác.

Quay về phòng làm việc với dáng vẻ đáng ngờ, môi sưng vù, quần áo có hơi nhăn nhúm, hai chân không cách nào khép lại được, biến mất từ sớm đến giờ rồi quay lại với dáng đi hai hàng bảo người khác không suy nghĩ bậy bạ sao cho được.

"Cậu vừa đi đâu về mà đi đứng kỳ vậy hả?"

Ahn Jisung là người lên tiếng lấy lời khai đầu tiên.

"Mình có chút việc cần làm thôi."

"Vậy sao, cậu vừa ngã hay sao mà đi hai hàng vậy, để mình tìm thuốc thoa cho nhé?"

"Không cần, mình không có ngã, bị 'bò' húc ấy mà."

"Bò húc cậu sao, giữa thành phố này lấy đâu ra bò chứ."

"Con bò này lớn lắm, còn rất khoẻ nữa, thế nào cũng có ngày cậu bị bò húc như mình cho xem, vậy nên cẩn thận nhé."

Nó khó hiểu nhìn theo bóng lưng cậu, câu nói vừa rồi có gì đó kỳ lạ nhưng nó nghĩ mãi không ra, từ nay chắc phải để ý xung quanh, lỡ như hôm nào bị bò húc thì mệt cái thân này lắm. Phòng bệnh hơn chữa bệnh! Chỉ là cái ngày Ahn Jisung bị " bò" húc không còn xa nữa đâu, sẽ sớm đến thôi.









End chap 43

Hẳn là bò 🙂








mith💜


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net