Chap 53: Em người yêu dữ dằn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Jungkook à, dáng đi của cậu sao kỳ lạ quá vậy?"

Ahn Jisung lên tiếng hỏi khi bắt gặp dáng đi kỳ lạ của cậu bạn thân. Đến mức chủ tịch phải đi cạnh để cậu tựa vào thì chắc là đau chân nặng lắm. Ngây thơ, phải nói nó quá ngây thơ, ngây thơ hơn bất cứ người nào. Đau chân người ta không đi hai hàng vậy đâu, đây là đau cái khác đấy, nhưng đau cái gì thì bọn họ không thể nói được.

"Mình...ừm...ngồi xe lâu nên tê chân thôi."

"Làm mình cứ tưởng cậu đau chân."

Đợi mọi người đi khỏi cậu liền nhéo mạnh eo hắn, phồng má tức giận vì cái người đã làm mình ra nông nỗi này, chỉ nhéo thôi thì không đủ, đá thêm cái nữa vào chân mới bớt giận. Quên mất cơn đau bên dưới, vung chân đá xong liền bám chặt lấy vai người ta kêu đau, hai mắt đo đỏ như sắp khóc.

Khác với những lần trước, nơi nghỉ ngơi lần này là quán trọ theo phong cách Nhật Bản, ở những vùng núi thì kiểu quán trọ này rất thịnh hành, khó mà tìm ra khách sạn sang trọng như ở Seoul.

Chủ quán trọ tiếp đón mọi người rất nồng nhiệt, vui vẻ mời mọi người vào trong, tận tình đưa từng người về phòng. Không quên dặn dò nhân viên trong quán trọ chuẩn bị vài món cho mọi người.

Jackson kéo tay Ahn Jisung về phòng, đi được vài bước nó vội rút tay ra khỏi tay gã, chạy nhanh về phía Jungkook rồi nấp sau lưng cậu. Ai cũng quay sang nhìn bọn họ, đa phần là ánh mắt ngạc nhiên, trước giờ hai người họ không thân nhau lắm, giờ lại trông rất thân thiết. Lôi lôi kéo kéo như vậy chắc chắn có vấn đề.

"Em làm gì vậy?"

"Tôi không thể ngủ cùng phòng với giám đốc được đâu ạ."

"Tại sao?"

"Tại vì...tại vì...tôi ngáy lớn lắm ạ, ai nằm cạnh tôi sẽ mất ngủ cho xem, vậy nên giám đốc ngủ một mình thì hơn ạ."

Hai bên giằng co qua lại một lúc vẫn chưa giải quyết được vấn đề. Một người đòi ngủ cùng cho bằng được, một người từ chối với tất cả những lí do mà bản thân có thể nghĩ ra. Kim Taehyung đứng một bên chứng kiến cảm thấy đau đầu dùm bọn họ, đành ra tay giúp đỡ thằng em họ trời đánh này một lần, dù lúc trước thằng em họ này hay tìm cách tán tỉnh người yêu hắn nhưng đó là do gã muốn chọc tức hắn thôi, không có chuyện yêu đương thật lòng gì cả. Nghĩ tình anh em hắn mới giúp một lần đấy.

"Cậu muốn ngủ riêng cũng không được đâu, quán trọ hết phòng rồi, tôi thấy cậu cứ ngủ cùng Jackson đi vậy."

"Tôi ngủ cùng phòng với Minjun và thư ký Woo cũng được ạ."

"Không được, em sao có thể ngủ cùng bọn họ, bọn họ đều là đàn ông em ngủ cùng nguy hiểm lắm."

Không chịu ngủ cùng gã đã đành, giờ lại còn đòi ngủ cùng hai tên đó, người chiếm hữu cao như Jackson đời nào đồng ý.

"Giám đốc cũng là đàn ông không phải sao, với cả tôi là đàn ông nên sợ gì chứ, tóm lại giám đốc cứ ngủ phòng riêng đi ạ, về phần tôi, tôi tự tìm chỗ ngủ được...ơ...giám đốc...giám đốc thả tôi xuống đi."

Cơ thể bị gã vác lên vai đi một mạch về phòng, nó không ngừng la hét bảo gã thả xuống, nhận lại là cái đánh mông vô cùng ngượng ngùng. Vài lần bị đánh mông khiến nó ngoan ngoãn hơn, không làm ầm ĩ cũng không cầu cứu ai, vì nó không muốn bị đánh mông thêm lần nữa.

Thư ký Jeon nhìn theo đến khi bọn họ vào phòng. Eo thon được tay hắn ôm trọn. Kim Taehyung tay xách nách mang cả đống hành lí, mệt thì mệt chứ nhất quyết không để người yêu xách phụ, người ta sợ người yêu mệt, người yêu mệt người ta xót lắm, người yêu cứ vui chơi thoải mái là người ta vui rồi.

Mùi thơm nhẹ xộc vào mũi khi cửa phòng mở ra. Căn phòng được trang trí không quá cầu kì, nội thất vô cùng đơn giản. Không có giường ngủ như ở những nơi khác, khi ngủ chỉ cần trải chăn ra sàn nhà nằm là được. Trong phòng còn có cả phòng tắm, cái bồn tắm đằng kia có lẽ là nét hiện đại duy nhất mà căn phòng này có.

Jungkook nhanh chóng cởi bỏ hết những thứ vướng víu trên cơ thể, hậm hực khi nhìn thấy vết trắng đục chảy ra từ lỗ nhỏ bên dưới, quay sang lườm hắn, bước vội vào phòng tắm vệ sinh thứ nhớp nháp giữa hai chân mình. Cho tới thời điểm hiện tại cậu cũng không còn thấy ngại khi cởi quần áo trước mặt hắn, còn chỗ nào trên người cậu mà hắn chưa nhìn thấy đâu.

Ngã người tựa vào bồn tắm, ngâm mình trong làn nước ấm áp, ngân nga một lúc mới nhận ra mình không mang quần áo vào thay. Chả lẽ lại để người ướt sũng ra ngoài, như này khác gì dâng bữa cho "con hổ đói" ngoài kia. Nghĩ vậy cậu bèn lên tiếng gọi người ngoài kia mang quần áo vào cho mình.

"Taehyung ơi."

"Ơi, anh đây."

"Mang bộ quần áo trên giường vào đây cho em với ạ, em quên mang vào rồi."

Hắn đang nằm nghỉ ngơi trên giường, nghe cậu nói thế vội ngồi bật dậy hí hửng mang quần áo vào cho người yêu nhỏ. Đặt quần áo một bên. Bước đến ngồi lên thành bồn tắm ngắm nhìn cơ thể đỏ ửng vì hơi nước ấm. Tay mon men vào giữa hai chân, lúc sắp chạm vào nơi tư mật liền bị kẹp chặt giữa đùi, Jungkook nhìn hắn bằng vẻ mặt khiêu khích.

"Anh định làm gì?"

"Để anh tắm cho bé nha."

"Đi ra ngoài ngay, không em đá một đá bây giờ."

"Em không thương người ta."

"Anh mà nói một câu nữa là em 'thương' vào mặt anh đấy, muốn em nhỏ nhẹ hay dùng vũ lực đây?"

"Anh ra ngoài là được chứ gì, em dữ quá đi."

Dáng vẻ giận dỗi đó thật buồn cười chết được. Lát nữa lại phải khổ sở dỗ người yêu rồi đây. Người như Kim Taehyung rất dễ giận nhưng cũng rất dễ dỗ, chỉ cần nỉ non vài câu ngọt ngào hay thơm vào môi mấy cái là được, cách nhanh hơn là giận ngược lại, mấy lần cậu giả vờ giận dỗi ngược lại, kết quả làm hắn hốt hoảng chạy theo năn nỉ cả ngày trời.

Rất may là đã dỗ dành người yêu thành công. Mới đó mà trời đã tối. Cả hai cùng nhau trải chăn, đặt gối ngay ngắn, ngã lưng nằm xuống cạnh nhau, Jungkook gối đầu lên tay hắn, tay vòng sang ôm eo, mặt vùi vào lồng ngực ấm áp.

"Đến giờ em vẫn chưa tin chúng ta đã là người yêu của nhau, mới ngày nào còn cãi nhau om sòm mà giờ đã nằm cạnh nhau như này, cảm giác cứ như một giấc mơ vậy."

"Anh đáng ra phải nói rõ lòng mình từ lâu rồi mới phải, nhưng cũng may vì cuối cùng chúng ta vẫn thuộc về nhau."

Bầu trời đầy sao lắng nghe những lời tâm sự của cả hai, từng khoảng thời gian trôi qua như thế nào, cả hai sống ra sao, kể cả những khó khăn từng gặp khi còn du học ở nước ngoài đều nói hết với đối phương. Quan trọng nhất là việc họ nảy sinh tình cảm với người kia khi nào, đơn phương trong bao lâu, lúc gặp lại nhau có thấy mừng rỡ hay không, được người mình thương thầm ngỏ lời yêu có hạnh phúc như trong tưởng tượng. Đó là tất cả những gì liên quan đến cuộc trò chuyện.

Hắn và cậu tâm sự với nhau rất lâu, lần đầu tiên cả hai bỏ ra chút thời gian lắng nghe suy nghĩ của đối phương, cùng nhau kể về những chuyện đã qua. Đến khi bé thỏ con ngủ say sưa trên vai hắn thì cuộc trò chuyện mới kết thúc. Kim Taehyung chìm vào mộng đẹp sau khi đặt lên trán cậu một nụ hôn.







End chap 53

Chắc mình không phải đàn ông đâu Jackson he 😏










mith💜


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net