Chap 54: Giản đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàng mi cong vút khẽ lay động, chau mày khi bị ánh sáng bên ngoài làm phiền, tiếng chim líu lo đánh thức hai khối cơ thể ôm chặt nhau. Buổi sáng ở nơi này rất yên bình, bầu trời trong xanh không gợn mây, cơn gió nhẹ làm hàng cây lao xao. Người nào đó vẫn ôm eo người kia không buông, hôn lên đỉnh đầu thơm thơm, cố tình ngủ nướng thêm chút nữa.

Jeon Jungkook vẫn còn say giấc chưa hay biết những gì hắn làm, vô thức rời khỏi vòng tay ấm áp quay lưng lại với hắn. Kim Taehyung quay người cậu đối mặt với mình, ngắm nhìn khuôn mặt đáng yêu bằng ánh mắt dịu dàng, vuốt nhẹ gò má bầu bĩnh, chạm lên chóp mũi đỏ ửng. Hạnh phúc với hắn chính là mỗi ngày được nhìn thấy cậu, bao bọc cậu trong vòng tay, yêu thương cậu bằng cả trái tim.

Vai áo có hơi lệch xuống khi cậu nằm nghiêng người, xương quai xanh hiện ra trước mắt, lấp ló đâu đó là đầu vú đo đỏ. Hắn khẽ nuốt nước bọt, đưa tay vạch lớp áo mỏng sang một bên, chạm vào đầu vú nhạy cảm, chỉ với vài động tác xoa nắn đã thành công khiến nó cương lên. Cậu giật mình mở mắt nhìn hắn, nhận ra khuôn mặt quen thuộc mới yên tâm nhắm mắt tiếp tục ngủ, không quan tâm đến việc ngực mình bị người kia chơi đùa.

Day cắn viên thịt đo đỏ, quanh quầng vú cũng để lại vài ba vết răng, nước bọt bóng loáng một bên ngực. Phải công nhận rằng nhu cầu sinh lý của hắn rất cao, hôm qua vừa làm hôm nay lại có thể làm nữa, có hôm đề nghị cậu thử lăn giường một tuần nhưng bị từ chối, thật không dám nghĩ qua một tuần lăn giường cậu sẽ thành ra bộ dạng gì.

Bật ra vài ba tiếng rên vụn vặt, cậu há miệng thở dốc, tay đan vào mái tóc đen mềm, ưỡn người nhằm đẩy đầu vú vào miệng hắn sâu hơn một chút. Đợi khi cả hai đã thoả mãn mới nhấc nhẹ đầu hắn ra khỏi ngực mình, nâng mặt hắn lên bằng hai tay, miết lên đôi môi mỏng, đẹp trai thật đấy, nếu hắn có con chắc em bé sẽ rất đẹp.

"Đủ rồi, không mút nữa, ngực em sưng hết rồi."

"Anh bế bé đi tắm nhé?"

Cậu gật gật đầu đồng ý. Dang tay sang hai bên ý muốn được bế, người kia vừa nhìn đã hiểu ý, một đường nhấc bổng người yêu bế vào phòng tắm. Người yêu nhỏ ôm chặt cổ hắn, chân quấn chặt hông, vùi mặt vào bờ vai rộng. Đặt cậu ngồi lên bồn rửa mặt, Kim Taehyung bước đến xả nước ấm vào bồn, vì Jungkook chịu lạnh không giỏi nên hắn mới phải xả nước ấm để cậu tắm được thoải mái hơn.

Cởi hết quần áo giúp người yêu nhỏ, đặt cậu ngồi vào bồn tắm, hắn quay lưng ra khỏi phòng chuẩn bị quần áo để lát nữa cậu tắm xong sẽ mặc. Ban đầu hắn định để cậu tự mình tắm, ai ngờ mới bước được vài bước đã bị bàn tay nhỏ kéo lại. Jungkook nhìn hắn bằng đôi mắt nai to tròn, lắc lắc cánh tay, môi chu ra nài nỉ.

"Anh không tắm với em sao ạ?"

"Em nói tắm một mình thoải mái hơn mà, anh vào cùng sẽ chật chội lắm, em cứ tắm đi nhé, anh ra ngoài trước đây."

"Không, Taehyung tắm với em, cởi quần áo ra rồi bước vào bồn tắm mau lên, không là em lột quần áo anh đấy."

Ngài chủ tịch không còn cách nào đành ngồi vào bồn tắm cùng cậu. Cả hai chà lưng cho nhau. Hắn sử dụng lực tay vừa phải, nhẹ nhàng tránh để cậu đau. Đến lượt Jungkook, lực tay mạnh đến mức hắn tưởng da lưng mình sắp bong lên. Cắn răng chịu đựng đau đớn, tấm lưng trần gặp nước ấm có chút rát, vậy mà khi nhìn thấy nụ cười của ai đó, đau rát trên lưng biến đâu rồi không biết.

Tầm một tiếng sau cả hai mới có mặt bên ngoài với mọi người. Hôm nay quán trọ có hoạt động hái nấm, tất cả mọi người quyết định tham gia để biết thêm một vài kiến thức, cũng xem như góp phần vào khâu chuẩn bị nguyên liệu cho bữa ăn tối nay.

Cặp đôi chủ tịch và thư ký nào đó liên tục thể hiện ngọt ngào, không quan tâm đến ánh mắt mọi người nhìn mình ra sao. Cả buổi đi hái nấm cứ dính chặt lấy nhau, thì thầm to nhỏ rồi lại cười khúc khích, thỉnh thoảng còn bắt gặp hình ảnh chủ tịch hôn lên gò má bầu bĩnh của thư ký Jeon.

"Chủ tịch à, anh như này cũng quá ngọt ngào đi, để ý đến cảm xúc của người độc thân bọn tôi chút đi ạ."

"Thư ký Woo, chuyện này không trách tôi được, nếu cậu can đảm thêm chút nữa thì giờ đã tán đổ người ta rồi chứ không phải đứng đây phàn nàn tôi đâu."

Nhắc đến chuyện này là lại thấy buồn phiền, có một thực tế rằng dù Woo Nam-il cố gắng thế nào cũng không có đủ can đảm để bày tỏ với Yoo Yoona. Mối quan hệ của cả hai hiện tại rất tốt, không quá nhạt nhoà nhưng cũng không quá sâu đậm. Chủ tịch lại còn nhắc đến chuyện buồn của người ta, đúng là sầu não chết được.

"Với lại bé nhà tôi đáng yêu thế này tôi không cưng nựng sao được."

Tất cả đồng loạt "ồ" lên một tiếng, âm thanh của sự ngưỡng mộ, biết khi nào mới tìm được người yêu ngọt ngào như vậy, sau này nếu không tìm được người như chủ tịch thì bọn họ nhất quyết không yêu ai hết, mẫu bạn trai lý tưởng của mấy nhân viên nữ lại cao thêm một chút vì chủ tịch mất rồi.

Hắn không ngần ngại ôm cậu sát vào người, hôn chụt lên vầng trán thanh tú. Lần này không chỉ âm thanh ngưỡng mộ mà còn có âm thanh la hét phấn khích. Mối tình đẹp được tất cả mọi người chúc phúc, không uổng công họ ghép đôi mà, mong rằng sớm nhận được tin vui từ hai người.

Shin Minjun nhìn quanh một lượt, vội đi tìm khi không thấy cậu bạn Jisung, thế là cậu ta rủ thêm Kang Jia và Min Soojin đi tìm. Rồi ba người hoang mang nấp sau gốc cây khi bắt gặp cảnh tượng không ngờ đến, Ahn Jisung bị Jackson đè sát vào gốc cây hôn ngấu nghiến, tay bị gã đè chặt trên đỉnh đầu. Đến khi cảm thấy không nhìn nổi nữa cả ba liền quay về nơi mọi người đang tập trung hái nấm, mặt ai cũng lộ rõ vẻ kinh ngạc, mặt đỏ bừng khi nhớ về chuyện ban nãy.

Quan sát cảnh vật bên dưới núi từ trên cao, hắn có vẻ để tâm đến khung cảnh nơi đây, nơi hái nấm nằm phía sau quán trọ, vừa hay là nơi ngắm nhìn được ngôi làng dưới núi, nơi này về đêm chắc sẽ rất đẹp. Bác chủ quán trọ thấy hắn nhìn chăm chăm vào một hướng bèn đi đến bên cạnh.

"Đẹp lắm có phải không?"

"Vâng, khung cảnh yên bình như này đã lâu rồi cháu mới lại được thấy."

"Ban đêm nơi đó sáng đèn sẽ còn đẹp hơn, tuy không lộng lẫy như ở thành phố các cháu nhưng chắc chắn không khiến cháu thất vọng."

"Bác à, cháu có thể nhờ bác một chuyện không ạ?"

Ghé tai bác chủ quán trọ nói nhỏ gì đó, hai bác cháu nhìn nhau mỉm cười rồi bắt đầu kế hoạch. Cũng không phải kế hoạch gì lớn lao, chỉ là món quà nhỏ dành cho người yêu hắn, mong cậu sẽ thích món quà bất ngờ này.

Tối đó cậu được hắn dẫn ra sau quán trọ, hai mắt bị bịt kín, không biết là làm gì mà lại bí mật thế. Chầm chậm tháo mảnh vải mỏng che đôi mắt xinh đẹp, Jungkook từ từ mở mắt, thứ ánh sáng lập loè nhanh chóng đập vào mắt cậu, kế đến là khung cảnh tựa thế giới thần tiên của ngôi làng dưới núi. Xung quanh chỗ họ đứng được trang trí bằng dây đèn nhiều màu sắc, thêm một vài cành hoa tươi đã đủ khiến một nơi vốn dĩ bình thường trở nên lãng mạn. Để làm ra được khung cảnh này phải cảm ơn bác chủ quán trọ đã tìm mua và giúp hắn trang trí nơi này.

"Thích không, anh mất cả buổi chiều để làm đấy."

"Thích lắm, nơi này thật sự rất đẹp, đẹp hơn bất kỳ nơi nào em từng gặp qua, cảm ơn anh nhiều lắm, em yêu anh."

"Đừng nói là em đang khóc nhé?"

"Ai khóc đâu chứ, anh nhìn nhầm rồi."

Cậu sụt sùi úp mặt vào vai hắn, chỉ sau vài câu hỏi han đã nức nở không nên lời, nước mắt nóng hổi thấm vào vai áo hắn. Nước mắt không phải chỉ để bộc lộ nỗi buồn mà còn bộc lộ niềm vui của một người. Ngày hôm nay cậu rơi nước mắt vì sự hạnh phúc mà hắn đem lại. Việc làm đơn giản nhưng khiến Jungkook hiểu được bản thân quan trọng thế nào trong mắt người mình yêu.

Mấy nhân viên lén nhìn trộm trong này cũng thút thít khóc, họ hạnh phúc thay cho hai người họ, khâm phục cách hai người trân trọng nhau. Chưa đầy một phút sau, một hàng người bám dọc cánh cửa cắm đầu ngã về phía trước, cánh cửa đã cũ lại chịu sức nặng lớn bảo sao không rớt ra cho được.

Hắn và cậu đồng loạt nhìn đám người ngã lăn trên đất. Đáp lại hai người là nụ cười ngốc nghếch có phần gượng gạo của bọn họ. Nhìn trộm còn bị phát hiện thật quá mất mặt đi.







End chap 54

Năm mới vui vẻ và gặp nhiều may mắn nhé những bông hoa của tui 😘










mith💜


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net